Tương Ngữ - Chương 130: Ngày tuyết lại rơi -7
Chương trước- Chương 1: Ở trong mây - 1
- Chương 2: Ở trong mây-2
- Chương 3: Ở trong mây -3
- Chương 4: Ở trong mây -4
- Chương 5: Ở trong mây - 5
- Chương 6: Ở trong mây -6
- Chương 7: Ở trong mây - 7
- Chương 8: Ở trong mây -8
- Chương 9: Bão số 7 -1
- Chương 10: Bão số 7-2
- Chương 11: Bão số 7-3
- Chương 12: Bão số 7-4
- Chương 13: Bão số 7-5
- Chương 14: Bão số 7-6
- Chương 15: Bão số 7-7
- Chương 16: Ngày tuyết rơi - 1
- Chương 17: Ngày tuyết rơi - 2
- Chương 18: Ngày tuyết rơi-3
- Chương 19: Ngày tuyết rơi -4
- Chương 20: Ngày tuyết rơi - 5
- Chương 21: Ngày tuyết rơi-6
- Chương 22: Cầu vượt - 1
- Chương 23: Cầu vượt - 2
- Chương 24: Cầu vượt - 3
- Chương 25: Cầu vượt -4
- Chương 26: Cầu vượt -5
- Chương 27: Tiết kiệm Phí Qua đêm-1
- Chương 28: Tiết kiệm phí qua đêm-2
- Chương 29: Tiết kiệm Phí Qua đêm-3
- Chương 30: Tiết kiệm phí qua đêm - 4
- Chương 31: Tiết kiệm phí qua đêm - 5
- Chương 32: Tiết kiệm phí qua đêm -6
- Chương 33: Tiết kiệm phí qua đêm -7
- Chương 34: Tiết kiệm phí qua đêm -8
- Chương 35: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-1
- Chương 36: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-2
- Chương 37: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-3
- Chương 38: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-4
- Chương 39: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-5
- Chương 40: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-6
- Chương 41: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-7
- Chương 42: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-8
- Chương 43: Che lấp -1
- Chương 44: Che lấp -2
- Chương 45: Che lấp -3
- Chương 46: Che lấp - 4
- Chương 47: Che lấp -5
- Chương 48: Che lấp -6
- Chương 49: Che lấp -7
- Chương 50: Che lấp -8
- Chương 51: Xuyên mây -1
- Chương 52: Xuyên mây - 2
- Chương 53: Xuyên mây -3
- Chương 54: Xuyên mây -4
- Chương 55: Xuyên mây -5
- Chương 56: Xuyên mây -6
- Chương 57: Xuyên mây -7
- Chương 58: Xuyên mây -8
- Chương 59: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -1
- Chương 60: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -2
- Chương 61: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -3
- Chương 62: Một chút dũng cảm ngốc nghếch - 4
- Chương 63: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -5
- Chương 64: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -6
- Chương 65: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -7
- Chương 66: Thu lạnh-1
- Chương 67: Thu lạnh - 2
- Chương 68: Thu lạnh - 3
- Chương 69: Thu lạnh - 4
- Chương 70: Thu lạnh -5
- Chương 71: Thu lạnh -6
- Chương 72: Thu lạnh -7
- Chương 73: Thu lạnh -8
- Chương 74: Bay nửa đêm -1
- Chương 75: Bay nửa đêm -2
- Chương 76: Bay giữa đêm -3
- Chương 77: Bay nửa đêm - 4
- Chương 78: Bay nửa đêm - 5
- Chương 79: Bay nửa đêm -6
- Chương 80: Thế thân -1
- Chương 81: Thế thân -2
- Chương 82: Thế thân -3
- Chương 83: Thế thân - 4
- Chương 84: Thế thân - 5
- Chương 85: Thế thân -6
- Chương 86: Thế thân -7
- Chương 87: Thế thân -8
- Chương 88: Thế thân -9
- Chương 89: Cùng bay - 1
- Chương 90: Cùng bay -2
- Chương 91: Cùng bay -3
- Chương 92: Cùng bay - 4
- Chương 93: Cùng bay - 5
- Chương 94: Cùng bay - 6
- Chương 95: Cùng bay -7
- Chương 96: Scandal và lời đề nghị -1
- Chương 97: Scandal và lời đề nghị -2
- Chương 98: Scandal và lời đề nghị -3
- Chương 99: Scandal và lời đề nghị -4
- Chương 100: Scandal và lời đề nghị -5
- Chương 101: Scandal và lời đề nghị -6
- Chương 102: Scandal và lời đề nghị -7
- Chương 103: Scandal và lời đề nghị -8
- Chương 104: Scandal và lời đề nghị -9
- Chương 105: Đêm tha hương nơi đất khách -1
- Chương 106: Đêm tha hương nơi đất khách -2
- Chương 107: Đêm tha hương nơi đất khách -3
- Chương 108: Đêm tha hương nơi đất khách - 4
- Chương 109: Đêm tha hương nơi đất khách -5
- Chương 110: Đêm tha hương nơi đất khách -6
- Chương 111: Đêm tha hương nơi đất khách -7
- Chương 112: Đêm tha hương nơi đất khách -8
- Chương 113: đêm tha hương nơi đất khách -9
- Chương 114: Đêm tha hương nơi đất khách -10
- Chương 115: Đêm tha hương nơi đất khách -11
- Chương 116: Thu đông xuân -1
- Chương 117: Thu đông xuân -2
- Chương 118: Thu đông xuân -3
- Chương 119: Thu đông xuân -4
- Chương 120: Thu đông xuân - 5
- Chương 121: Thu đông xuân -6
- Chương 122: Thu đông xuân -7
- Chương 123: Thu đông xuân - 8
- Chương 124: Ngày tuyết lại rơi -1
- Chương 125: Ngày tuyết lại rơi -2
- Chương 126: Ngày tuyết lại rơi -3
- Chương 127: Ngày tuyết lại rơi - 4
- Chương 128: Ngày tuyết lại rơi -5
- Chương 129: Ngày tuyết lại rơi - 6
- Chương 130: Ngày tuyết lại rơi -7
- Chương 131: Ngày tuyết lại rơi -8
- Chương 132: Ngày tuyết lại rơi -9
- Chương 133: Ngày tuyết lại rơi -10
- Chương 134: Ngày tuyết lại rơi -11
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tương Ngữ
Chương 130: Ngày tuyết lại rơi -7
Giường ở nhà hơi cứng, dù hiếm hoi được ngày nghỉ ngơi, Kiều Vũ Tụng vẫn không có ngủ say. Là anh tự nghĩ như vậy mà thôi, khi cầm điện thoại lên nhìn đã là 9h sáng.
Kiều Vũ Tụng trở mình, nhìn thấy Tống Vũ Tiều đang ngồi ở trước bàn làm việc, bấm điện thoại, lười biếng nói "chào buổi sáng!"
Tống Vũ Tiều ngẩng đầu liếc mắt nhìn anh cười: "chào buổi sáng!"
"Em xuống nhà chưa?" Kiều Vũ Tụng đứng dậy dụi mắt.
"Còn chưa, đang đợi anh." Tống Vũ Tiều nói.
Kiều Vũ Tụng nghĩ thầm vậy cũng tốt, nếu Tống Vũ Tiều rời giường trước, người ngủ trễ là anh sẽ bị mắng. Anh nghĩ nghĩ một chút rồi lại nằm xuống lăn lộn trong chăn, than thở " thật không muốn thức dậy xíu nào."
Tống Vũ Tiều hùa theo "Vậy thì ngủ tiếp một lát đi."
"Em chưa bao giờ ngủ nướng sao?" Kiều Vũ Tụng ôm chăn, "Ngủ nướng rất thoải mái nha."
Cậu nhướng mày nói: "Làm sao anh biết em chưa từng?"
Kiều Vũ Tụng chớp mắt nói, "Bởi vì mỗi khi anh thức dậy, em đều rời giường rồi. Em vẫn luôn nghiêm túc như vậy sao? Cho dù là ngày nghỉ."
Bị anh chọc cười, Tống Vũ Tiều nói: "Có việc phải làm, đương nhiên sẽ không ngủ nướng."
"Có đúng không?" Kiều Vũ Tụng bán tín bán nghi, "Vậy hôm nay có chuyện gì vậy?"
Tống Vũ Tiều nhún vai.
"Nhìn xem!" Kiều Vũ Tụng nguýt cậu một cái, vẫn rời giường, hỏi, "Em dậy lúc mấy giờ?"
Cậu nhớ lại, đáp "lúc gần 8 giờ."
Kiều Vũ Tụng ngạc nhiên: "sao em không đánh thức anh? Ngồi buồn một mình hơn tiếng đồng hố vậy?"
Cậu cười "Cũng không có việc gì, lúc ngủ trông anh rất đẹp."
Mặt Kiều Vũ Tụng bỗng dưng đỏ lên, lầu bầu nói: "Miệng lưỡi trơn tru."
"Nếu anh nhất định phải mô tả những gì em đang nói là dễ chịu, khuyên anh nên sử dụng bốn chữ 'lời ngon tiếng ngọt'. 'Miệng lưỡi trơn tru' là nghĩa xấu." Tống Vũ Tiều nhắc nhở.
Kiều Vũ Tụng dở khóc dở cười, hỏi: "Em không nghe ra anh đang mắng emha?"
Tống Vũ Tiều giả vờ như không biết gì, hỏi ngược lại: "Anh Tiểu Tụng tốt bụng như vậy, còn đau lòng em, sao mà mắng em được?"
Kiều Vũ Tụng không còn gì để nói, buồn cười lắc lắc đầu.
Anh lấy ra bộ quần áo sẽ mặc hôm nay từ trong vali, Kiều Vũ Tụng cởi cúc áo ngủ, do dự một chút, sau đó quay người nói: "Quay lưng lại đi, anh đang thay quần áo."
"Hả?" Tống Vũ Tiều giả bộ thất vọng, "Tại sao? Em đã cố ý dậy sớm như vậy."
Kiều Vũ Tụng trợn mắt nói: "Em nói cái gì?"
Cậu thành công cười ha ha: "Anh không phát hiện ra sao? Anh không có cơ hội nhìn thấy em thay đồ. Bởi vì anh dậy quá muộn."
"Cái gì nữa!" Kiều Vũ Tụng nghĩ lý do này thật sự rất buồn cười, nhưng trong lòng càng buồn cười hơn, vì thế xoắn xuýt.
Anh bước tới chỗ Tống Vũ Tiều và đưa tay cởi cúc áo len của cậu.
Tống Vũ Tiều kinh ngạc hỏi: "Anh làm gì vậy?"
Kiều Vũ Tụng liếc mắt đã nhìn ra cậu giả bộ giật mình, nói: "Cởi quần áo ra, rồi mặc lại. Anh muốn xem."
"Aaa, cái này là ăn gian?" Tống Vũ Tiều ngăn cản.
"Anh cũng không phải học bá, muốn thắng em, đương nhiên phải ăn gian." Kiều Vũ Tụng chơi xấu, tránh tay cậu ra, mạnh mẽ cởi áo len.
Vậy mà, khi thấy Tống Vũ Tiều không có ngăn cản anh cởi cúc áo sơ mi, anh lại chần chờ.
Tống Vũ Tiều thấy động tác của anh đột nhiên dừng lại, nghiêng đầu hỏi: "Sao vậy anh?"
Kiều Vũ Tụng trừng cậu, dùng sức đẩy mạnh vai cậu, quay lại vali, lại lấy quần áo ra, ném lên giường.
"Em muốn xem thì xem đi." Kiều Vũ Tụng đưa lưng về phía cậu, đứng ở bên giường thay quần áo.
Nghe vậy, Tống Vũ Tiều không khỏi bật cười. Cậu cài lại cúc áo len, nhướng mắt lên nhìn Kiều Vũ Tụng.
Là tiếp viên hàng không, lúc nào cũng cần phải giữ phong thái, Kiều Vũ Tụng vai rất phẳng, lưng thẳng, cơ lưng mỏng, eo thon lại căng mịn. Trên eo lưng có hai lúm đồng tiền nông*, mông tròn trịa vểnh cao, nhìn thấy anh khom lưng mặc quần, đôi chân lôi kéo ra đường nét. Tống Vũ Tiều mặt nóng bừng, cúi đầu xuống. (* chú thích trong ảnh minh họa)
Tuy rằng quay lưng lại Tống Vũ Tiều, Kiều Vũ Tụng trước sau cảm giác tầm mắt của cậu đang ở sau lưng mình.
Điều này khiến Kiều Vũ Tụng cảm thấy từng cử động của mình không được tự nhiên, thậm chí anh còn cúi xuống để mặc quần vào và duỗi thẳng chân. Anh nhìn xuống quần lót và nhét gấu áo vào trong quần. Đó là ảo giác của anh, anh cảm thấy vì gấu áo sơ mi nhét vào quần nên đáy quần không được mịn màng. Anh ghét khi vừa mới ngủ dậy.
Lúc mặc áo len vào, Kiều Vũ Tụng vẫn không có quay người lại.
Bỗng nhiên, Tống Vũ Tiều nói "Đồng hồ báo thức của em là 6:40, nhưng em thường thức dậy trước khi chuông báo thức reo. Nếu dậy sớm hơn 5 phút, em có thể nhìn anh thêm 5 phút nữa."
Kiều Vũ Tụng quay người, hoang mang nhìn cậu.
Tống Vũ Tiều cười nhạt.
Kiều Vũ Tụng không nhịn được ảo não, nói: "Sớm biết như vậy , anh đã dậy sớm hơn, bây giờ gần 9h30. Nếu không xuống lầu, mẹ anh nhất định sẽ mắng."
Tống Vũ Tiều gật đầu hiểu ý: "Đêm nay ở nhà em?"
Đôi mắt Kiều Vũ Tụng sáng lên: "Có thể sao?"
"Tại sao không được?" Tống Vũ Tiều hỏi ngược lại. Cậu chống cằm nhìn Kiều Vũ Tụng, ý cười tinh nghịch. " Em đang muốn làm cái gì đó trên giường mà em đã ngủ từ hối cấp 3. Chỉ nghĩ thôi cũng thấy thật mong đợi."
Kiều Vũ Tụng nghe xong giật cả mình, mặt cũng đỏ lên.
Tống Vũ Tiều nhìn thấy, cười xấu xa hơn "Em sẽ hoàn thành những việc muốn làm khi đó, hiện tại làm, coi như hoàn thành ước nguyện đi."
"Trời ạ ..." Kiều Vũ Tụng cảm thấy đỉnh đầu sắp bốc khói, anh đi tới trước mặt Tống Vũ Tiều, mạnh bạo xoa xoa khuôn mặt cậu, bóp kính mắt trượt trên chóp mũi, "Sao em có thể biến thái như vậy?Còn là một thiếu niên mười bốn tuổi! "
Bị anh xoa mặt, Tống Vũ Tiều mồm miệng phản bác lại: "Em có nói là làm cái gì sao? Sao anh phản ứng dữ dội như vậy."
Kiều Vũ Tụng ngẩn ra, sau đó phát hiện ánh mắt của cậu nhìn xuống, lập tức buông tay bước ra ngoài, nói: "Anh đi đánh răng, em rửa mặt chưa? Mau xuống lầu đi, mẹ anh sẽ nói cho."
"Không phải là có mặt em, dìsẽ ngừng nói anh sao?" Tống Vũ Tiều đeo kính vào.
Động tác của Kiều Vũ Tụng dừng lại, anh quay lại nhìn cậu khó hiểu.
Tống Vũ Tiều nhún vai, nói như chuyện đương nhiên, "Giống như lần chúng ta đi ăn thịt xiên, em đã đưa anh về."
Đến bây giờ, Kiều Vũ Tụng không có gì ngạc nhiên khi cậu nhớ lại mọi thứ trong quá khứ. Đáng tiếc, cậu chỉ nhớ, nhưng không biết chuyện gì đã xảy ra sau khi cậu rời đi.
Kiều Vũ Tụng ở trong lòng cười khổ, quay về phía cậu, ôm mặt cậu, hôn lên mặt cậu, nói: "Ngoan, em đừng nói những điều như vậy nữa. OK?"
Nhìn ra biểu hiện thất vọng của Kiều Vũ Tụng, Tống Vũ Tiều thấy hồi hộp, rất muốn hỏi anh có chuyện gì, mà Kiều Vũ Tụng rất nhanh liền đi rồi.
Kiều Vũ Tụng mở cửa, quay đầu lại nhìn thấy Tống Vũ Tiều cau mày đang nhìn mình, không thèm để ý, trong lòng lại mềm ra.
"Ngày hôm đó, chuyện gì đã xảy ra sau khi em rời đi?" Tống Vũ Tiều hỏi.
Tim Kiều Vũ Tụng đau nhói, nhưng ngay sau đó, anh cười thoải mái nói: "Không có gì đâu, mọi chuyện đã kết thúc rồi." Anh nghĩ nghĩ, rồi lại đóng cửa lại, "Này, em có phiền không nếu anh chưa đánh răng? "
Tống Vũ Tiều đứng dậy đi tới trước mặt anh, nhìn vào mắt anh vẻ hối lỗi, "Em xin lỗi."
Kiều Vũ Tụng đặt hai tay lên vai cậu, cà cà chop mũi vào má cậu, nói: "Không sao đâu. Hôn anh nhanh lên."
Kiều Vũ Tụng trở mình, nhìn thấy Tống Vũ Tiều đang ngồi ở trước bàn làm việc, bấm điện thoại, lười biếng nói "chào buổi sáng!"
Tống Vũ Tiều ngẩng đầu liếc mắt nhìn anh cười: "chào buổi sáng!"
"Em xuống nhà chưa?" Kiều Vũ Tụng đứng dậy dụi mắt.
"Còn chưa, đang đợi anh." Tống Vũ Tiều nói.
Kiều Vũ Tụng nghĩ thầm vậy cũng tốt, nếu Tống Vũ Tiều rời giường trước, người ngủ trễ là anh sẽ bị mắng. Anh nghĩ nghĩ một chút rồi lại nằm xuống lăn lộn trong chăn, than thở " thật không muốn thức dậy xíu nào."
Tống Vũ Tiều hùa theo "Vậy thì ngủ tiếp một lát đi."
"Em chưa bao giờ ngủ nướng sao?" Kiều Vũ Tụng ôm chăn, "Ngủ nướng rất thoải mái nha."
Cậu nhướng mày nói: "Làm sao anh biết em chưa từng?"
Kiều Vũ Tụng chớp mắt nói, "Bởi vì mỗi khi anh thức dậy, em đều rời giường rồi. Em vẫn luôn nghiêm túc như vậy sao? Cho dù là ngày nghỉ."
Bị anh chọc cười, Tống Vũ Tiều nói: "Có việc phải làm, đương nhiên sẽ không ngủ nướng."
"Có đúng không?" Kiều Vũ Tụng bán tín bán nghi, "Vậy hôm nay có chuyện gì vậy?"
Tống Vũ Tiều nhún vai.
"Nhìn xem!" Kiều Vũ Tụng nguýt cậu một cái, vẫn rời giường, hỏi, "Em dậy lúc mấy giờ?"
Cậu nhớ lại, đáp "lúc gần 8 giờ."
Kiều Vũ Tụng ngạc nhiên: "sao em không đánh thức anh? Ngồi buồn một mình hơn tiếng đồng hố vậy?"
Cậu cười "Cũng không có việc gì, lúc ngủ trông anh rất đẹp."
Mặt Kiều Vũ Tụng bỗng dưng đỏ lên, lầu bầu nói: "Miệng lưỡi trơn tru."
"Nếu anh nhất định phải mô tả những gì em đang nói là dễ chịu, khuyên anh nên sử dụng bốn chữ 'lời ngon tiếng ngọt'. 'Miệng lưỡi trơn tru' là nghĩa xấu." Tống Vũ Tiều nhắc nhở.
Kiều Vũ Tụng dở khóc dở cười, hỏi: "Em không nghe ra anh đang mắng emha?"
Tống Vũ Tiều giả vờ như không biết gì, hỏi ngược lại: "Anh Tiểu Tụng tốt bụng như vậy, còn đau lòng em, sao mà mắng em được?"
Kiều Vũ Tụng không còn gì để nói, buồn cười lắc lắc đầu.
Anh lấy ra bộ quần áo sẽ mặc hôm nay từ trong vali, Kiều Vũ Tụng cởi cúc áo ngủ, do dự một chút, sau đó quay người nói: "Quay lưng lại đi, anh đang thay quần áo."
"Hả?" Tống Vũ Tiều giả bộ thất vọng, "Tại sao? Em đã cố ý dậy sớm như vậy."
Kiều Vũ Tụng trợn mắt nói: "Em nói cái gì?"
Cậu thành công cười ha ha: "Anh không phát hiện ra sao? Anh không có cơ hội nhìn thấy em thay đồ. Bởi vì anh dậy quá muộn."
"Cái gì nữa!" Kiều Vũ Tụng nghĩ lý do này thật sự rất buồn cười, nhưng trong lòng càng buồn cười hơn, vì thế xoắn xuýt.
Anh bước tới chỗ Tống Vũ Tiều và đưa tay cởi cúc áo len của cậu.
Tống Vũ Tiều kinh ngạc hỏi: "Anh làm gì vậy?"
Kiều Vũ Tụng liếc mắt đã nhìn ra cậu giả bộ giật mình, nói: "Cởi quần áo ra, rồi mặc lại. Anh muốn xem."
"Aaa, cái này là ăn gian?" Tống Vũ Tiều ngăn cản.
"Anh cũng không phải học bá, muốn thắng em, đương nhiên phải ăn gian." Kiều Vũ Tụng chơi xấu, tránh tay cậu ra, mạnh mẽ cởi áo len.
Vậy mà, khi thấy Tống Vũ Tiều không có ngăn cản anh cởi cúc áo sơ mi, anh lại chần chờ.
Tống Vũ Tiều thấy động tác của anh đột nhiên dừng lại, nghiêng đầu hỏi: "Sao vậy anh?"
Kiều Vũ Tụng trừng cậu, dùng sức đẩy mạnh vai cậu, quay lại vali, lại lấy quần áo ra, ném lên giường.
"Em muốn xem thì xem đi." Kiều Vũ Tụng đưa lưng về phía cậu, đứng ở bên giường thay quần áo.
Nghe vậy, Tống Vũ Tiều không khỏi bật cười. Cậu cài lại cúc áo len, nhướng mắt lên nhìn Kiều Vũ Tụng.
Là tiếp viên hàng không, lúc nào cũng cần phải giữ phong thái, Kiều Vũ Tụng vai rất phẳng, lưng thẳng, cơ lưng mỏng, eo thon lại căng mịn. Trên eo lưng có hai lúm đồng tiền nông*, mông tròn trịa vểnh cao, nhìn thấy anh khom lưng mặc quần, đôi chân lôi kéo ra đường nét. Tống Vũ Tiều mặt nóng bừng, cúi đầu xuống. (* chú thích trong ảnh minh họa)
Tuy rằng quay lưng lại Tống Vũ Tiều, Kiều Vũ Tụng trước sau cảm giác tầm mắt của cậu đang ở sau lưng mình.
Điều này khiến Kiều Vũ Tụng cảm thấy từng cử động của mình không được tự nhiên, thậm chí anh còn cúi xuống để mặc quần vào và duỗi thẳng chân. Anh nhìn xuống quần lót và nhét gấu áo vào trong quần. Đó là ảo giác của anh, anh cảm thấy vì gấu áo sơ mi nhét vào quần nên đáy quần không được mịn màng. Anh ghét khi vừa mới ngủ dậy.
Lúc mặc áo len vào, Kiều Vũ Tụng vẫn không có quay người lại.
Bỗng nhiên, Tống Vũ Tiều nói "Đồng hồ báo thức của em là 6:40, nhưng em thường thức dậy trước khi chuông báo thức reo. Nếu dậy sớm hơn 5 phút, em có thể nhìn anh thêm 5 phút nữa."
Kiều Vũ Tụng quay người, hoang mang nhìn cậu.
Tống Vũ Tiều cười nhạt.
Kiều Vũ Tụng không nhịn được ảo não, nói: "Sớm biết như vậy , anh đã dậy sớm hơn, bây giờ gần 9h30. Nếu không xuống lầu, mẹ anh nhất định sẽ mắng."
Tống Vũ Tiều gật đầu hiểu ý: "Đêm nay ở nhà em?"
Đôi mắt Kiều Vũ Tụng sáng lên: "Có thể sao?"
"Tại sao không được?" Tống Vũ Tiều hỏi ngược lại. Cậu chống cằm nhìn Kiều Vũ Tụng, ý cười tinh nghịch. " Em đang muốn làm cái gì đó trên giường mà em đã ngủ từ hối cấp 3. Chỉ nghĩ thôi cũng thấy thật mong đợi."
Kiều Vũ Tụng nghe xong giật cả mình, mặt cũng đỏ lên.
Tống Vũ Tiều nhìn thấy, cười xấu xa hơn "Em sẽ hoàn thành những việc muốn làm khi đó, hiện tại làm, coi như hoàn thành ước nguyện đi."
"Trời ạ ..." Kiều Vũ Tụng cảm thấy đỉnh đầu sắp bốc khói, anh đi tới trước mặt Tống Vũ Tiều, mạnh bạo xoa xoa khuôn mặt cậu, bóp kính mắt trượt trên chóp mũi, "Sao em có thể biến thái như vậy?Còn là một thiếu niên mười bốn tuổi! "
Bị anh xoa mặt, Tống Vũ Tiều mồm miệng phản bác lại: "Em có nói là làm cái gì sao? Sao anh phản ứng dữ dội như vậy."
Kiều Vũ Tụng ngẩn ra, sau đó phát hiện ánh mắt của cậu nhìn xuống, lập tức buông tay bước ra ngoài, nói: "Anh đi đánh răng, em rửa mặt chưa? Mau xuống lầu đi, mẹ anh sẽ nói cho."
"Không phải là có mặt em, dìsẽ ngừng nói anh sao?" Tống Vũ Tiều đeo kính vào.
Động tác của Kiều Vũ Tụng dừng lại, anh quay lại nhìn cậu khó hiểu.
Tống Vũ Tiều nhún vai, nói như chuyện đương nhiên, "Giống như lần chúng ta đi ăn thịt xiên, em đã đưa anh về."
Đến bây giờ, Kiều Vũ Tụng không có gì ngạc nhiên khi cậu nhớ lại mọi thứ trong quá khứ. Đáng tiếc, cậu chỉ nhớ, nhưng không biết chuyện gì đã xảy ra sau khi cậu rời đi.
Kiều Vũ Tụng ở trong lòng cười khổ, quay về phía cậu, ôm mặt cậu, hôn lên mặt cậu, nói: "Ngoan, em đừng nói những điều như vậy nữa. OK?"
Nhìn ra biểu hiện thất vọng của Kiều Vũ Tụng, Tống Vũ Tiều thấy hồi hộp, rất muốn hỏi anh có chuyện gì, mà Kiều Vũ Tụng rất nhanh liền đi rồi.
Kiều Vũ Tụng mở cửa, quay đầu lại nhìn thấy Tống Vũ Tiều cau mày đang nhìn mình, không thèm để ý, trong lòng lại mềm ra.
"Ngày hôm đó, chuyện gì đã xảy ra sau khi em rời đi?" Tống Vũ Tiều hỏi.
Tim Kiều Vũ Tụng đau nhói, nhưng ngay sau đó, anh cười thoải mái nói: "Không có gì đâu, mọi chuyện đã kết thúc rồi." Anh nghĩ nghĩ, rồi lại đóng cửa lại, "Này, em có phiền không nếu anh chưa đánh răng? "
Tống Vũ Tiều đứng dậy đi tới trước mặt anh, nhìn vào mắt anh vẻ hối lỗi, "Em xin lỗi."
Kiều Vũ Tụng đặt hai tay lên vai cậu, cà cà chop mũi vào má cậu, nói: "Không sao đâu. Hôn anh nhanh lên."
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Ở trong mây - 1
- Chương 2: Ở trong mây-2
- Chương 3: Ở trong mây -3
- Chương 4: Ở trong mây -4
- Chương 5: Ở trong mây - 5
- Chương 6: Ở trong mây -6
- Chương 7: Ở trong mây - 7
- Chương 8: Ở trong mây -8
- Chương 9: Bão số 7 -1
- Chương 10: Bão số 7-2
- Chương 11: Bão số 7-3
- Chương 12: Bão số 7-4
- Chương 13: Bão số 7-5
- Chương 14: Bão số 7-6
- Chương 15: Bão số 7-7
- Chương 16: Ngày tuyết rơi - 1
- Chương 17: Ngày tuyết rơi - 2
- Chương 18: Ngày tuyết rơi-3
- Chương 19: Ngày tuyết rơi -4
- Chương 20: Ngày tuyết rơi - 5
- Chương 21: Ngày tuyết rơi-6
- Chương 22: Cầu vượt - 1
- Chương 23: Cầu vượt - 2
- Chương 24: Cầu vượt - 3
- Chương 25: Cầu vượt -4
- Chương 26: Cầu vượt -5
- Chương 27: Tiết kiệm Phí Qua đêm-1
- Chương 28: Tiết kiệm phí qua đêm-2
- Chương 29: Tiết kiệm Phí Qua đêm-3
- Chương 30: Tiết kiệm phí qua đêm - 4
- Chương 31: Tiết kiệm phí qua đêm - 5
- Chương 32: Tiết kiệm phí qua đêm -6
- Chương 33: Tiết kiệm phí qua đêm -7
- Chương 34: Tiết kiệm phí qua đêm -8
- Chương 35: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-1
- Chương 36: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-2
- Chương 37: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-3
- Chương 38: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-4
- Chương 39: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-5
- Chương 40: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-6
- Chương 41: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-7
- Chương 42: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-8
- Chương 43: Che lấp -1
- Chương 44: Che lấp -2
- Chương 45: Che lấp -3
- Chương 46: Che lấp - 4
- Chương 47: Che lấp -5
- Chương 48: Che lấp -6
- Chương 49: Che lấp -7
- Chương 50: Che lấp -8
- Chương 51: Xuyên mây -1
- Chương 52: Xuyên mây - 2
- Chương 53: Xuyên mây -3
- Chương 54: Xuyên mây -4
- Chương 55: Xuyên mây -5
- Chương 56: Xuyên mây -6
- Chương 57: Xuyên mây -7
- Chương 58: Xuyên mây -8
- Chương 59: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -1
- Chương 60: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -2
- Chương 61: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -3
- Chương 62: Một chút dũng cảm ngốc nghếch - 4
- Chương 63: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -5
- Chương 64: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -6
- Chương 65: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -7
- Chương 66: Thu lạnh-1
- Chương 67: Thu lạnh - 2
- Chương 68: Thu lạnh - 3
- Chương 69: Thu lạnh - 4
- Chương 70: Thu lạnh -5
- Chương 71: Thu lạnh -6
- Chương 72: Thu lạnh -7
- Chương 73: Thu lạnh -8
- Chương 74: Bay nửa đêm -1
- Chương 75: Bay nửa đêm -2
- Chương 76: Bay giữa đêm -3
- Chương 77: Bay nửa đêm - 4
- Chương 78: Bay nửa đêm - 5
- Chương 79: Bay nửa đêm -6
- Chương 80: Thế thân -1
- Chương 81: Thế thân -2
- Chương 82: Thế thân -3
- Chương 83: Thế thân - 4
- Chương 84: Thế thân - 5
- Chương 85: Thế thân -6
- Chương 86: Thế thân -7
- Chương 87: Thế thân -8
- Chương 88: Thế thân -9
- Chương 89: Cùng bay - 1
- Chương 90: Cùng bay -2
- Chương 91: Cùng bay -3
- Chương 92: Cùng bay - 4
- Chương 93: Cùng bay - 5
- Chương 94: Cùng bay - 6
- Chương 95: Cùng bay -7
- Chương 96: Scandal và lời đề nghị -1
- Chương 97: Scandal và lời đề nghị -2
- Chương 98: Scandal và lời đề nghị -3
- Chương 99: Scandal và lời đề nghị -4
- Chương 100: Scandal và lời đề nghị -5
- Chương 101: Scandal và lời đề nghị -6
- Chương 102: Scandal và lời đề nghị -7
- Chương 103: Scandal và lời đề nghị -8
- Chương 104: Scandal và lời đề nghị -9
- Chương 105: Đêm tha hương nơi đất khách -1
- Chương 106: Đêm tha hương nơi đất khách -2
- Chương 107: Đêm tha hương nơi đất khách -3
- Chương 108: Đêm tha hương nơi đất khách - 4
- Chương 109: Đêm tha hương nơi đất khách -5
- Chương 110: Đêm tha hương nơi đất khách -6
- Chương 111: Đêm tha hương nơi đất khách -7
- Chương 112: Đêm tha hương nơi đất khách -8
- Chương 113: đêm tha hương nơi đất khách -9
- Chương 114: Đêm tha hương nơi đất khách -10
- Chương 115: Đêm tha hương nơi đất khách -11
- Chương 116: Thu đông xuân -1
- Chương 117: Thu đông xuân -2
- Chương 118: Thu đông xuân -3
- Chương 119: Thu đông xuân -4
- Chương 120: Thu đông xuân - 5
- Chương 121: Thu đông xuân -6
- Chương 122: Thu đông xuân -7
- Chương 123: Thu đông xuân - 8
- Chương 124: Ngày tuyết lại rơi -1
- Chương 125: Ngày tuyết lại rơi -2
- Chương 126: Ngày tuyết lại rơi -3
- Chương 127: Ngày tuyết lại rơi - 4
- Chương 128: Ngày tuyết lại rơi -5
- Chương 129: Ngày tuyết lại rơi - 6
- Chương 130: Ngày tuyết lại rơi -7
- Chương 131: Ngày tuyết lại rơi -8
- Chương 132: Ngày tuyết lại rơi -9
- Chương 133: Ngày tuyết lại rơi -10
- Chương 134: Ngày tuyết lại rơi -11
- bình luận