Tương Ngữ - Chương 62: Một chút dũng cảm ngốc nghếch - 4
Chương trước- Chương 1: Ở trong mây - 1
- Chương 2: Ở trong mây-2
- Chương 3: Ở trong mây -3
- Chương 4: Ở trong mây -4
- Chương 5: Ở trong mây - 5
- Chương 6: Ở trong mây -6
- Chương 7: Ở trong mây - 7
- Chương 8: Ở trong mây -8
- Chương 9: Bão số 7 -1
- Chương 10: Bão số 7-2
- Chương 11: Bão số 7-3
- Chương 12: Bão số 7-4
- Chương 13: Bão số 7-5
- Chương 14: Bão số 7-6
- Chương 15: Bão số 7-7
- Chương 16: Ngày tuyết rơi - 1
- Chương 17: Ngày tuyết rơi - 2
- Chương 18: Ngày tuyết rơi-3
- Chương 19: Ngày tuyết rơi -4
- Chương 20: Ngày tuyết rơi - 5
- Chương 21: Ngày tuyết rơi-6
- Chương 22: Cầu vượt - 1
- Chương 23: Cầu vượt - 2
- Chương 24: Cầu vượt - 3
- Chương 25: Cầu vượt -4
- Chương 26: Cầu vượt -5
- Chương 27: Tiết kiệm Phí Qua đêm-1
- Chương 28: Tiết kiệm phí qua đêm-2
- Chương 29: Tiết kiệm Phí Qua đêm-3
- Chương 30: Tiết kiệm phí qua đêm - 4
- Chương 31: Tiết kiệm phí qua đêm - 5
- Chương 32: Tiết kiệm phí qua đêm -6
- Chương 33: Tiết kiệm phí qua đêm -7
- Chương 34: Tiết kiệm phí qua đêm -8
- Chương 35: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-1
- Chương 36: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-2
- Chương 37: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-3
- Chương 38: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-4
- Chương 39: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-5
- Chương 40: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-6
- Chương 41: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-7
- Chương 42: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-8
- Chương 43: Che lấp -1
- Chương 44: Che lấp -2
- Chương 45: Che lấp -3
- Chương 46: Che lấp - 4
- Chương 47: Che lấp -5
- Chương 48: Che lấp -6
- Chương 49: Che lấp -7
- Chương 50: Che lấp -8
- Chương 51: Xuyên mây -1
- Chương 52: Xuyên mây - 2
- Chương 53: Xuyên mây -3
- Chương 54: Xuyên mây -4
- Chương 55: Xuyên mây -5
- Chương 56: Xuyên mây -6
- Chương 57: Xuyên mây -7
- Chương 58: Xuyên mây -8
- Chương 59: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -1
- Chương 60: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -2
- Chương 61: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -3
- Chương 62: Một chút dũng cảm ngốc nghếch - 4
- Chương 63: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -5
- Chương 64: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -6
- Chương 65: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -7
- Chương 66: Thu lạnh-1
- Chương 67: Thu lạnh - 2
- Chương 68: Thu lạnh - 3
- Chương 69: Thu lạnh - 4
- Chương 70: Thu lạnh -5
- Chương 71: Thu lạnh -6
- Chương 72: Thu lạnh -7
- Chương 73: Thu lạnh -8
- Chương 74: Bay nửa đêm -1
- Chương 75: Bay nửa đêm -2
- Chương 76: Bay giữa đêm -3
- Chương 77: Bay nửa đêm - 4
- Chương 78: Bay nửa đêm - 5
- Chương 79: Bay nửa đêm -6
- Chương 80: Thế thân -1
- Chương 81: Thế thân -2
- Chương 82: Thế thân -3
- Chương 83: Thế thân - 4
- Chương 84: Thế thân - 5
- Chương 85: Thế thân -6
- Chương 86: Thế thân -7
- Chương 87: Thế thân -8
- Chương 88: Thế thân -9
- Chương 89: Cùng bay - 1
- Chương 90: Cùng bay -2
- Chương 91: Cùng bay -3
- Chương 92: Cùng bay - 4
- Chương 93: Cùng bay - 5
- Chương 94: Cùng bay - 6
- Chương 95: Cùng bay -7
- Chương 96: Scandal và lời đề nghị -1
- Chương 97: Scandal và lời đề nghị -2
- Chương 98: Scandal và lời đề nghị -3
- Chương 99: Scandal và lời đề nghị -4
- Chương 100: Scandal và lời đề nghị -5
- Chương 101: Scandal và lời đề nghị -6
- Chương 102: Scandal và lời đề nghị -7
- Chương 103: Scandal và lời đề nghị -8
- Chương 104: Scandal và lời đề nghị -9
- Chương 105: Đêm tha hương nơi đất khách -1
- Chương 106: Đêm tha hương nơi đất khách -2
- Chương 107: Đêm tha hương nơi đất khách -3
- Chương 108: Đêm tha hương nơi đất khách - 4
- Chương 109: Đêm tha hương nơi đất khách -5
- Chương 110: Đêm tha hương nơi đất khách -6
- Chương 111: Đêm tha hương nơi đất khách -7
- Chương 112: Đêm tha hương nơi đất khách -8
- Chương 113: đêm tha hương nơi đất khách -9
- Chương 114: Đêm tha hương nơi đất khách -10
- Chương 115: Đêm tha hương nơi đất khách -11
- Chương 116: Thu đông xuân -1
- Chương 117: Thu đông xuân -2
- Chương 118: Thu đông xuân -3
- Chương 119: Thu đông xuân -4
- Chương 120: Thu đông xuân - 5
- Chương 121: Thu đông xuân -6
- Chương 122: Thu đông xuân -7
- Chương 123: Thu đông xuân - 8
- Chương 124: Ngày tuyết lại rơi -1
- Chương 125: Ngày tuyết lại rơi -2
- Chương 126: Ngày tuyết lại rơi -3
- Chương 127: Ngày tuyết lại rơi - 4
- Chương 128: Ngày tuyết lại rơi -5
- Chương 129: Ngày tuyết lại rơi - 6
- Chương 130: Ngày tuyết lại rơi -7
- Chương 131: Ngày tuyết lại rơi -8
- Chương 132: Ngày tuyết lại rơi -9
- Chương 133: Ngày tuyết lại rơi -10
- Chương 134: Ngày tuyết lại rơi -11
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tương Ngữ
Chương 62: Một chút dũng cảm ngốc nghếch - 4
Sau khi gửi tin nhắn đi, Tống Vũ Tiều đặt điện thoại sang một bên và tiếp tục sự suy diễn của mình. Tuy nhiên, cậu luôn khó tập trung, thỉnh thoảng vẫn liếc nhìn vào điện thoại di động.
Rất kỳ lạ, nếu người gọi điện vừa rồi thực sự đang tìm cậu, thì cho dù người đó không phải là Kiều Vũ Tụng, cũng nên trả lời và giải thích mục đích cuộc gọi sau khi nhận được tin nhắn.
Nếu không phải Kiều Vũ Tụng, người gọi điện thoại bàn nhà cậu lại không biết số điện thoại di động của cậu? Một câu hỏi không lời đáp khiến Tống Vũ Tiều cảm thấy khó chịu.
Lúc 10 giờ, Chu Mỹ Kỳ đã nguôi ngoai cơn tức giận, gõ cửa phòng Tống Vũ Tiều như thường lệ, bảo cậu đi tắm và ngủ.
"Tuổi còn đang lớn, con không đi ngủ sớm. Cả đời này, không muốn cao thêm?" Bà nói xong, đóng cửa lại.
Tống Vũ Tiều không thích người khác bàn tán về chiều cao của mình nên trong lòng âm thầm trợn mắt.
Cậu mím môi, nếm được một chút máu tanh, dùng tay chạm vào cậu phát hiện vào lúc nào đó môi mình bị khô nứt, rỉ máu.
Nghĩ rằng dù sao cũng đi tắm, Tống Vũ Tiều không có thoa son.
Cậu tìm quần áo, định ra khỏi phòng, nhắn tin xong lại ném điện thoại xuống giường.
Không mất nhiều thời gian, Tống Vũ Tiều đã tắm xong.
Vừa đẩy cửa vào, liền nghe thấy tiếng chuông điện thoại, vội vàng sải bước đến cạnh giường. Nhưng cậu đã bước chậm lại, vì từ xa nhìn thấy tên người gọi rõ ràng trên màn hình.
Tống Dư Kiều trả lời điện thoại: "Alo?"
"Alo? Tống Vũ Tiều, ha ha, em đã ngủ chưa?" Giáo viên chủ nhiệm khách sáo hỏi.
Cậu lau mái tóc ướt và hỏi: "Có chuyện gì vậy cô?"
"Ồ ... Cô chợt nhớ tới một chuyện, cảm thấy phải nhắc nhở em. Ngày mai, không phải em đi kí thỏa thuận sao? Hãy chú ý hơn một chút về trang phục của mình. Bộ vest - cái có cà vạt đó? Ngày mai em mặc bộ lễ phục đó đi học được không? Lúc chụp ảnh mặc bộ quần áo đó trông đẹp hơn." Giáo viên chủ nhiệm thương lượng nói.
Lễ phục của Tống Vũ Tiều đã nhét vào tủ từ lâu, có tìm được cũng không muốn mặc. Vì vậy, cậu nói, "Em không mặc nó."
Giáo viên chủ nhiệm im lặng một lúc rồi nói: "Không mặc thì không mặc, nhưng phải mặc đồng phục của trường. Vừa vặn, sáng mai sẽ có lễ chào cờ."
"Được rồi, em biết rồi. Còn gì nữa không?" Cậu hỏi.
"Không có gì, nghỉ ngơi sớm đi. Tạm biệt." Giọng điệu của giáo chủ trước khi cúp điện thoại dường như đã hoàn thành nhiệm vụ, về phần kết quả, cô không cần lo lắng.
Tống Vũ Tiều đặt điện thoại xuống, cúi đầu, lấy khăn tắm lau tóc. Không lâu, những giọt nước rơi khắp sàn nhà, trên giường cũng dính không ít.
Đúng lúc này, điện thoại đặt bên cạnh lại vang lên.
Tống Vũ Tiều sốt ruột cầm điện thoại lên, nhìn thấy là một dãy số lạ tại địa phương, tim như ngừng đập.
Trước khi quyết định sẽ nói gì sau khi cuộc gọi được kết nối, Tống Vũ Tiều để cuộc gọi tiếp tục đổ chuông. Nhưng cách xử lý này lại càng khiến cậu lo lắng hơn, bởi vì luôn cảm thấy đây không phải là cuộc gọi kiên trì, cậu luôn cảm thấy tiếng chuông nào cũng có thể là tiếng chuông cuối cùng.
Cuối cùng, sau vài tiếng "cuối cùng", tiếng chuông báo cuộc gọi đến cũng dừng lại.
Tống Vũ Tiều ảo não cắn môi, lỡ tay làm rách một mảng da chết nhỏ, máu chảy ra từ vết nứt. Cậu liếm nó, nuốt máu của mình, vừa định gọi lại thì nhận được một tin nhắn.
138104936xx: Xin chào, bạn có phải là Tống Vũ Tiều?
Tống Vũ Tiều sau khi đọc đã sửng sốt, lưu số đó là tên mà cậu đã nghĩ. Cậu không trả lời mà trực tiếp gọi lại.
Điện thoại được kết nối ngay lập tức, Tống Vũ Tiều tự cho là thành thật, giọng nói Kiều Vũ Tụng truyền đến từ đầu bên kia điện thoại: "Alo?"
"Alo?" Tống Vũ Tiều kìm lại nụ cười nơi khóe miệng "Anh đang tìm em sao?"
Lắng nghe Kiều Vũ Tụng trả lời do dự "Ừm. Mẹ anh có số điện thoại của dì Chu. Vừa rồi anh gọi điện thoại cố định."
Tống Vũ Tiều không nghĩ anh có được số điện thoại của nhà mình bằng cách này, cậu thực sự nên cảm ơn sòng bài ở nhà anh. Tuy nhiên, sự do dự của Kiều Vũ Tụng khiến cậu mất kiên nhẫn trả lời: "Em biết."
"Em biết?" Anh ngạc nhiên hỏi.
Tống Vũ Tiều không nhịn được cười lạnh: "Bằng không, anh nghĩ sao em biết số điện thoại của anh?"
"À... ra vậy." Giọng Kiều Vũ Tụng có vẻ ngập ngừng hơn.
Tống Vũ Tiều trong lòng cảm thấy niềm vui không thể giải thích được.
Bởi vì tất cả cảm xúc trở nên không thể giải thích được, Tống Vũ Tiều không để lộ ra vẻ buồn bực của mình, hỏi: "Anh tìm em có chuyện gì không?"
"À" Kiều Vũ Tụng trả lời, anh im lặng trong vài giây, giọng điệu thăm dò, "Cái kia, anh có thể mượn đề cương ôn tập của em để xem được không?"
Tống Vũ Tiều sửng sốt một chút, bối rối hỏi: "Đề cương ôn tập?"
"Là...ừm...ghi chú ôn tập của em." Kiều Vũ Tụng ngập ngừng nói.
Cậu vẫn không hiểu, hỏi, "Ghi chú ôn tập nào?"
Chẳng biết vì sao, Kiều Vũ Tụng lại im lặng.
Tống Vũ Tiều nhìn vào điện thoại và xác nhận rằng cuộc gọi vẫn đang tiếp tục.
"Đó là những ghi chú đã ghi trong thời gian ôn tập, trên đó viết trọng điểm ôn tập, trọng điểm thi, loại hình thi ...v.v..." Anh dường như đang cố giải thích, như thể đang cố giải thích một điều gì đó không rõ ràng.
Tống Vũ Tiều sau khi nghe xong yên lặng, cậu không có thứ này.
Có lẽ là cậu không lên tiếng trong thời gian dài, khiến Kiều Vũ Tụng hiểu lầm, người sau lập tức đổi giọng nói: "Thực xin lỗi, chắc em vẫn cần nó? Là anh tự nhiên suy nghĩ em được cử đi học, chắc không cần dùng, cho nên anh muốn mượn nó để xem. Em có thể coi như anh chưa từng nói đi, chúc ngủ ngon."
Tống Vũ Tiều không nghĩ tới anh nói xong sẽ cúp điện thoại, vội vàng giữ lại: "À, không có. Em có thể cho anh mượn."
Giọng của Kiều Vũ Tụng đột nhiên cao lên, "Thật sao? Sẽ không ảnh hưởng đến em ôn tập chứ?"
"Không, không có gì đâu." Tống Vũ Tiều suy nghĩ một chút, liền hỏi: "Anh muốn lấy khi nào? Tối nay?"
Anh lại do dự, thận trọng hỏi: "Có tiện không? Nếu thuận tiện, anh đi lấy ngay."
Mặt Tống Vũ Tiều bỗng dưng nóng lên "Em sẽ mang đến đó, vừa vặn muốn ra ngoài đi dạo một chút."
"Đã gần 11 giờ, em còn ra ngoài đi dạo?" Kiều Vũ Tụng ngạc nhiên nói.
"Anh ở nhà đợi em. Em sẽ gọi cho anh khi gần đến nơi." Tống Vũ Tiều khẳng định.
Kiều Vũ Tụng cảm kích nói, "Cảm ơn em rất nhiều!"
Không ngờ, cuộc cãi vã của họ vào ban ngày lại có thể giải quyết vào ban đêm, Tống Vũ Tiều hài lòng cười cười: "Không có gì đâu. Hẹn gặp lại."
"Gặp lại sau." Nói xong anh liền cúp điện thoại.
Sau khi tắt điện thoại, Tống Vũ Tiều lập tức tìm số của Thiệu Tuấn Huy. Tuy nhiên, xem xét tình trạng gần đây của Thiệu Tuấn Huy, cậu vẫn lựa chọn gọi cho Vạn Cạnh Sương.
"Alo? Cậu ngủ chưa?" Trước khi đợi bạn mình trả lời, Tống Vũ Tiều lập tức nói, "Cậu có đề cương ôn tập cho kỳ thi tuyển sinh Đại Học không? Các điểm trọng yếu và điểm thi mà cậu đã ghi chú trong thời gian ôn tập đó."
"Cái gì?" Vạn Cạnh Sương dường như đang bối rối trước chủ đề Tống Vũ Tiều đưa ra.
Tống Vũ Tiều không có thời gian giải thích, nói: "Tôi muốn xem, cậu cho tôi mượn. Sau khi thi đại học sẽ trả lại cho cậu"
"Hả?" Vạn Cạnh Sương lại lên tiếng ngạc nhiên, trong lòng đầy nghi ngờ sâu sắc.
Cậu kỳ quái nói: "Làm sao? Đừng nói là cậu còn muốn dùng đi?"
Vạn Cạnh Sương dở khóc dở cười, nói: "Bạn học, bạn là người duy nhất được cử đi học, được chưa?"
"Cậu thi ĐH Tĩnh An chỉcần mấy phút, không phải sao? Còn muốn xem lại đề cương ôn tậplàm gì?" Tống Vũ Tiều đứng dậy tìm quần áo, "Tôi đến nhà cậu ngay."
"Alo, alo! Này không được, tôi còn có bạn gái..." Vạn Cạnh Sương kêu lên.
"Hai người ngày nào cũng dính lấy nhau, cô ấy có đề cương ôn tập sống là cậu còn chưa đủ sao?" Tống Vũ Tiều dùng đầu với vai kẹp lấy điện thoại di động, xỏ quần Jean "Quyết định như vậy đi, tôi đi đây. Sau 20 phút tôi đến dưới lầu nhà cậu."
Tống Vũ Tiều nói xong không đợi anh ta trả lời, cúp điện thoại, nhanh chóng mặc quần áo và tất vào, từ trong ngăn kéo lấy ra một thỏi son, thoa lên đôi môi khô nứt rồi bước ra ngoài.
Mặc dù Chu Mỹ Kỳ và Tống Trí Sơn cãi nhau trong bữa tối, vậy mà họ vẫn có thể ngủ trên cùng một giường.
Khi Tống Vũ Tiều rời khỏi phòng ngủ, cửa phòng họ đã đóng chặt và phòng khách tối đen như mực.
Cậu không gõ cửa chào họ, mà trực tiếp đi ra ngoài.
Rất kỳ lạ, nếu người gọi điện vừa rồi thực sự đang tìm cậu, thì cho dù người đó không phải là Kiều Vũ Tụng, cũng nên trả lời và giải thích mục đích cuộc gọi sau khi nhận được tin nhắn.
Nếu không phải Kiều Vũ Tụng, người gọi điện thoại bàn nhà cậu lại không biết số điện thoại di động của cậu? Một câu hỏi không lời đáp khiến Tống Vũ Tiều cảm thấy khó chịu.
Lúc 10 giờ, Chu Mỹ Kỳ đã nguôi ngoai cơn tức giận, gõ cửa phòng Tống Vũ Tiều như thường lệ, bảo cậu đi tắm và ngủ.
"Tuổi còn đang lớn, con không đi ngủ sớm. Cả đời này, không muốn cao thêm?" Bà nói xong, đóng cửa lại.
Tống Vũ Tiều không thích người khác bàn tán về chiều cao của mình nên trong lòng âm thầm trợn mắt.
Cậu mím môi, nếm được một chút máu tanh, dùng tay chạm vào cậu phát hiện vào lúc nào đó môi mình bị khô nứt, rỉ máu.
Nghĩ rằng dù sao cũng đi tắm, Tống Vũ Tiều không có thoa son.
Cậu tìm quần áo, định ra khỏi phòng, nhắn tin xong lại ném điện thoại xuống giường.
Không mất nhiều thời gian, Tống Vũ Tiều đã tắm xong.
Vừa đẩy cửa vào, liền nghe thấy tiếng chuông điện thoại, vội vàng sải bước đến cạnh giường. Nhưng cậu đã bước chậm lại, vì từ xa nhìn thấy tên người gọi rõ ràng trên màn hình.
Tống Dư Kiều trả lời điện thoại: "Alo?"
"Alo? Tống Vũ Tiều, ha ha, em đã ngủ chưa?" Giáo viên chủ nhiệm khách sáo hỏi.
Cậu lau mái tóc ướt và hỏi: "Có chuyện gì vậy cô?"
"Ồ ... Cô chợt nhớ tới một chuyện, cảm thấy phải nhắc nhở em. Ngày mai, không phải em đi kí thỏa thuận sao? Hãy chú ý hơn một chút về trang phục của mình. Bộ vest - cái có cà vạt đó? Ngày mai em mặc bộ lễ phục đó đi học được không? Lúc chụp ảnh mặc bộ quần áo đó trông đẹp hơn." Giáo viên chủ nhiệm thương lượng nói.
Lễ phục của Tống Vũ Tiều đã nhét vào tủ từ lâu, có tìm được cũng không muốn mặc. Vì vậy, cậu nói, "Em không mặc nó."
Giáo viên chủ nhiệm im lặng một lúc rồi nói: "Không mặc thì không mặc, nhưng phải mặc đồng phục của trường. Vừa vặn, sáng mai sẽ có lễ chào cờ."
"Được rồi, em biết rồi. Còn gì nữa không?" Cậu hỏi.
"Không có gì, nghỉ ngơi sớm đi. Tạm biệt." Giọng điệu của giáo chủ trước khi cúp điện thoại dường như đã hoàn thành nhiệm vụ, về phần kết quả, cô không cần lo lắng.
Tống Vũ Tiều đặt điện thoại xuống, cúi đầu, lấy khăn tắm lau tóc. Không lâu, những giọt nước rơi khắp sàn nhà, trên giường cũng dính không ít.
Đúng lúc này, điện thoại đặt bên cạnh lại vang lên.
Tống Vũ Tiều sốt ruột cầm điện thoại lên, nhìn thấy là một dãy số lạ tại địa phương, tim như ngừng đập.
Trước khi quyết định sẽ nói gì sau khi cuộc gọi được kết nối, Tống Vũ Tiều để cuộc gọi tiếp tục đổ chuông. Nhưng cách xử lý này lại càng khiến cậu lo lắng hơn, bởi vì luôn cảm thấy đây không phải là cuộc gọi kiên trì, cậu luôn cảm thấy tiếng chuông nào cũng có thể là tiếng chuông cuối cùng.
Cuối cùng, sau vài tiếng "cuối cùng", tiếng chuông báo cuộc gọi đến cũng dừng lại.
Tống Vũ Tiều ảo não cắn môi, lỡ tay làm rách một mảng da chết nhỏ, máu chảy ra từ vết nứt. Cậu liếm nó, nuốt máu của mình, vừa định gọi lại thì nhận được một tin nhắn.
138104936xx: Xin chào, bạn có phải là Tống Vũ Tiều?
Tống Vũ Tiều sau khi đọc đã sửng sốt, lưu số đó là tên mà cậu đã nghĩ. Cậu không trả lời mà trực tiếp gọi lại.
Điện thoại được kết nối ngay lập tức, Tống Vũ Tiều tự cho là thành thật, giọng nói Kiều Vũ Tụng truyền đến từ đầu bên kia điện thoại: "Alo?"
"Alo?" Tống Vũ Tiều kìm lại nụ cười nơi khóe miệng "Anh đang tìm em sao?"
Lắng nghe Kiều Vũ Tụng trả lời do dự "Ừm. Mẹ anh có số điện thoại của dì Chu. Vừa rồi anh gọi điện thoại cố định."
Tống Vũ Tiều không nghĩ anh có được số điện thoại của nhà mình bằng cách này, cậu thực sự nên cảm ơn sòng bài ở nhà anh. Tuy nhiên, sự do dự của Kiều Vũ Tụng khiến cậu mất kiên nhẫn trả lời: "Em biết."
"Em biết?" Anh ngạc nhiên hỏi.
Tống Vũ Tiều không nhịn được cười lạnh: "Bằng không, anh nghĩ sao em biết số điện thoại của anh?"
"À... ra vậy." Giọng Kiều Vũ Tụng có vẻ ngập ngừng hơn.
Tống Vũ Tiều trong lòng cảm thấy niềm vui không thể giải thích được.
Bởi vì tất cả cảm xúc trở nên không thể giải thích được, Tống Vũ Tiều không để lộ ra vẻ buồn bực của mình, hỏi: "Anh tìm em có chuyện gì không?"
"À" Kiều Vũ Tụng trả lời, anh im lặng trong vài giây, giọng điệu thăm dò, "Cái kia, anh có thể mượn đề cương ôn tập của em để xem được không?"
Tống Vũ Tiều sửng sốt một chút, bối rối hỏi: "Đề cương ôn tập?"
"Là...ừm...ghi chú ôn tập của em." Kiều Vũ Tụng ngập ngừng nói.
Cậu vẫn không hiểu, hỏi, "Ghi chú ôn tập nào?"
Chẳng biết vì sao, Kiều Vũ Tụng lại im lặng.
Tống Vũ Tiều nhìn vào điện thoại và xác nhận rằng cuộc gọi vẫn đang tiếp tục.
"Đó là những ghi chú đã ghi trong thời gian ôn tập, trên đó viết trọng điểm ôn tập, trọng điểm thi, loại hình thi ...v.v..." Anh dường như đang cố giải thích, như thể đang cố giải thích một điều gì đó không rõ ràng.
Tống Vũ Tiều sau khi nghe xong yên lặng, cậu không có thứ này.
Có lẽ là cậu không lên tiếng trong thời gian dài, khiến Kiều Vũ Tụng hiểu lầm, người sau lập tức đổi giọng nói: "Thực xin lỗi, chắc em vẫn cần nó? Là anh tự nhiên suy nghĩ em được cử đi học, chắc không cần dùng, cho nên anh muốn mượn nó để xem. Em có thể coi như anh chưa từng nói đi, chúc ngủ ngon."
Tống Vũ Tiều không nghĩ tới anh nói xong sẽ cúp điện thoại, vội vàng giữ lại: "À, không có. Em có thể cho anh mượn."
Giọng của Kiều Vũ Tụng đột nhiên cao lên, "Thật sao? Sẽ không ảnh hưởng đến em ôn tập chứ?"
"Không, không có gì đâu." Tống Vũ Tiều suy nghĩ một chút, liền hỏi: "Anh muốn lấy khi nào? Tối nay?"
Anh lại do dự, thận trọng hỏi: "Có tiện không? Nếu thuận tiện, anh đi lấy ngay."
Mặt Tống Vũ Tiều bỗng dưng nóng lên "Em sẽ mang đến đó, vừa vặn muốn ra ngoài đi dạo một chút."
"Đã gần 11 giờ, em còn ra ngoài đi dạo?" Kiều Vũ Tụng ngạc nhiên nói.
"Anh ở nhà đợi em. Em sẽ gọi cho anh khi gần đến nơi." Tống Vũ Tiều khẳng định.
Kiều Vũ Tụng cảm kích nói, "Cảm ơn em rất nhiều!"
Không ngờ, cuộc cãi vã của họ vào ban ngày lại có thể giải quyết vào ban đêm, Tống Vũ Tiều hài lòng cười cười: "Không có gì đâu. Hẹn gặp lại."
"Gặp lại sau." Nói xong anh liền cúp điện thoại.
Sau khi tắt điện thoại, Tống Vũ Tiều lập tức tìm số của Thiệu Tuấn Huy. Tuy nhiên, xem xét tình trạng gần đây của Thiệu Tuấn Huy, cậu vẫn lựa chọn gọi cho Vạn Cạnh Sương.
"Alo? Cậu ngủ chưa?" Trước khi đợi bạn mình trả lời, Tống Vũ Tiều lập tức nói, "Cậu có đề cương ôn tập cho kỳ thi tuyển sinh Đại Học không? Các điểm trọng yếu và điểm thi mà cậu đã ghi chú trong thời gian ôn tập đó."
"Cái gì?" Vạn Cạnh Sương dường như đang bối rối trước chủ đề Tống Vũ Tiều đưa ra.
Tống Vũ Tiều không có thời gian giải thích, nói: "Tôi muốn xem, cậu cho tôi mượn. Sau khi thi đại học sẽ trả lại cho cậu"
"Hả?" Vạn Cạnh Sương lại lên tiếng ngạc nhiên, trong lòng đầy nghi ngờ sâu sắc.
Cậu kỳ quái nói: "Làm sao? Đừng nói là cậu còn muốn dùng đi?"
Vạn Cạnh Sương dở khóc dở cười, nói: "Bạn học, bạn là người duy nhất được cử đi học, được chưa?"
"Cậu thi ĐH Tĩnh An chỉcần mấy phút, không phải sao? Còn muốn xem lại đề cương ôn tậplàm gì?" Tống Vũ Tiều đứng dậy tìm quần áo, "Tôi đến nhà cậu ngay."
"Alo, alo! Này không được, tôi còn có bạn gái..." Vạn Cạnh Sương kêu lên.
"Hai người ngày nào cũng dính lấy nhau, cô ấy có đề cương ôn tập sống là cậu còn chưa đủ sao?" Tống Vũ Tiều dùng đầu với vai kẹp lấy điện thoại di động, xỏ quần Jean "Quyết định như vậy đi, tôi đi đây. Sau 20 phút tôi đến dưới lầu nhà cậu."
Tống Vũ Tiều nói xong không đợi anh ta trả lời, cúp điện thoại, nhanh chóng mặc quần áo và tất vào, từ trong ngăn kéo lấy ra một thỏi son, thoa lên đôi môi khô nứt rồi bước ra ngoài.
Mặc dù Chu Mỹ Kỳ và Tống Trí Sơn cãi nhau trong bữa tối, vậy mà họ vẫn có thể ngủ trên cùng một giường.
Khi Tống Vũ Tiều rời khỏi phòng ngủ, cửa phòng họ đã đóng chặt và phòng khách tối đen như mực.
Cậu không gõ cửa chào họ, mà trực tiếp đi ra ngoài.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Ở trong mây - 1
- Chương 2: Ở trong mây-2
- Chương 3: Ở trong mây -3
- Chương 4: Ở trong mây -4
- Chương 5: Ở trong mây - 5
- Chương 6: Ở trong mây -6
- Chương 7: Ở trong mây - 7
- Chương 8: Ở trong mây -8
- Chương 9: Bão số 7 -1
- Chương 10: Bão số 7-2
- Chương 11: Bão số 7-3
- Chương 12: Bão số 7-4
- Chương 13: Bão số 7-5
- Chương 14: Bão số 7-6
- Chương 15: Bão số 7-7
- Chương 16: Ngày tuyết rơi - 1
- Chương 17: Ngày tuyết rơi - 2
- Chương 18: Ngày tuyết rơi-3
- Chương 19: Ngày tuyết rơi -4
- Chương 20: Ngày tuyết rơi - 5
- Chương 21: Ngày tuyết rơi-6
- Chương 22: Cầu vượt - 1
- Chương 23: Cầu vượt - 2
- Chương 24: Cầu vượt - 3
- Chương 25: Cầu vượt -4
- Chương 26: Cầu vượt -5
- Chương 27: Tiết kiệm Phí Qua đêm-1
- Chương 28: Tiết kiệm phí qua đêm-2
- Chương 29: Tiết kiệm Phí Qua đêm-3
- Chương 30: Tiết kiệm phí qua đêm - 4
- Chương 31: Tiết kiệm phí qua đêm - 5
- Chương 32: Tiết kiệm phí qua đêm -6
- Chương 33: Tiết kiệm phí qua đêm -7
- Chương 34: Tiết kiệm phí qua đêm -8
- Chương 35: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-1
- Chương 36: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-2
- Chương 37: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-3
- Chương 38: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-4
- Chương 39: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-5
- Chương 40: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-6
- Chương 41: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-7
- Chương 42: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-8
- Chương 43: Che lấp -1
- Chương 44: Che lấp -2
- Chương 45: Che lấp -3
- Chương 46: Che lấp - 4
- Chương 47: Che lấp -5
- Chương 48: Che lấp -6
- Chương 49: Che lấp -7
- Chương 50: Che lấp -8
- Chương 51: Xuyên mây -1
- Chương 52: Xuyên mây - 2
- Chương 53: Xuyên mây -3
- Chương 54: Xuyên mây -4
- Chương 55: Xuyên mây -5
- Chương 56: Xuyên mây -6
- Chương 57: Xuyên mây -7
- Chương 58: Xuyên mây -8
- Chương 59: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -1
- Chương 60: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -2
- Chương 61: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -3
- Chương 62: Một chút dũng cảm ngốc nghếch - 4
- Chương 63: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -5
- Chương 64: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -6
- Chương 65: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -7
- Chương 66: Thu lạnh-1
- Chương 67: Thu lạnh - 2
- Chương 68: Thu lạnh - 3
- Chương 69: Thu lạnh - 4
- Chương 70: Thu lạnh -5
- Chương 71: Thu lạnh -6
- Chương 72: Thu lạnh -7
- Chương 73: Thu lạnh -8
- Chương 74: Bay nửa đêm -1
- Chương 75: Bay nửa đêm -2
- Chương 76: Bay giữa đêm -3
- Chương 77: Bay nửa đêm - 4
- Chương 78: Bay nửa đêm - 5
- Chương 79: Bay nửa đêm -6
- Chương 80: Thế thân -1
- Chương 81: Thế thân -2
- Chương 82: Thế thân -3
- Chương 83: Thế thân - 4
- Chương 84: Thế thân - 5
- Chương 85: Thế thân -6
- Chương 86: Thế thân -7
- Chương 87: Thế thân -8
- Chương 88: Thế thân -9
- Chương 89: Cùng bay - 1
- Chương 90: Cùng bay -2
- Chương 91: Cùng bay -3
- Chương 92: Cùng bay - 4
- Chương 93: Cùng bay - 5
- Chương 94: Cùng bay - 6
- Chương 95: Cùng bay -7
- Chương 96: Scandal và lời đề nghị -1
- Chương 97: Scandal và lời đề nghị -2
- Chương 98: Scandal và lời đề nghị -3
- Chương 99: Scandal và lời đề nghị -4
- Chương 100: Scandal và lời đề nghị -5
- Chương 101: Scandal và lời đề nghị -6
- Chương 102: Scandal và lời đề nghị -7
- Chương 103: Scandal và lời đề nghị -8
- Chương 104: Scandal và lời đề nghị -9
- Chương 105: Đêm tha hương nơi đất khách -1
- Chương 106: Đêm tha hương nơi đất khách -2
- Chương 107: Đêm tha hương nơi đất khách -3
- Chương 108: Đêm tha hương nơi đất khách - 4
- Chương 109: Đêm tha hương nơi đất khách -5
- Chương 110: Đêm tha hương nơi đất khách -6
- Chương 111: Đêm tha hương nơi đất khách -7
- Chương 112: Đêm tha hương nơi đất khách -8
- Chương 113: đêm tha hương nơi đất khách -9
- Chương 114: Đêm tha hương nơi đất khách -10
- Chương 115: Đêm tha hương nơi đất khách -11
- Chương 116: Thu đông xuân -1
- Chương 117: Thu đông xuân -2
- Chương 118: Thu đông xuân -3
- Chương 119: Thu đông xuân -4
- Chương 120: Thu đông xuân - 5
- Chương 121: Thu đông xuân -6
- Chương 122: Thu đông xuân -7
- Chương 123: Thu đông xuân - 8
- Chương 124: Ngày tuyết lại rơi -1
- Chương 125: Ngày tuyết lại rơi -2
- Chương 126: Ngày tuyết lại rơi -3
- Chương 127: Ngày tuyết lại rơi - 4
- Chương 128: Ngày tuyết lại rơi -5
- Chương 129: Ngày tuyết lại rơi - 6
- Chương 130: Ngày tuyết lại rơi -7
- Chương 131: Ngày tuyết lại rơi -8
- Chương 132: Ngày tuyết lại rơi -9
- Chương 133: Ngày tuyết lại rơi -10
- Chương 134: Ngày tuyết lại rơi -11
- bình luận