Tương Ngữ - Chương 87: Thế thân -8
Chương trước- Chương 1: Ở trong mây - 1
- Chương 2: Ở trong mây-2
- Chương 3: Ở trong mây -3
- Chương 4: Ở trong mây -4
- Chương 5: Ở trong mây - 5
- Chương 6: Ở trong mây -6
- Chương 7: Ở trong mây - 7
- Chương 8: Ở trong mây -8
- Chương 9: Bão số 7 -1
- Chương 10: Bão số 7-2
- Chương 11: Bão số 7-3
- Chương 12: Bão số 7-4
- Chương 13: Bão số 7-5
- Chương 14: Bão số 7-6
- Chương 15: Bão số 7-7
- Chương 16: Ngày tuyết rơi - 1
- Chương 17: Ngày tuyết rơi - 2
- Chương 18: Ngày tuyết rơi-3
- Chương 19: Ngày tuyết rơi -4
- Chương 20: Ngày tuyết rơi - 5
- Chương 21: Ngày tuyết rơi-6
- Chương 22: Cầu vượt - 1
- Chương 23: Cầu vượt - 2
- Chương 24: Cầu vượt - 3
- Chương 25: Cầu vượt -4
- Chương 26: Cầu vượt -5
- Chương 27: Tiết kiệm Phí Qua đêm-1
- Chương 28: Tiết kiệm phí qua đêm-2
- Chương 29: Tiết kiệm Phí Qua đêm-3
- Chương 30: Tiết kiệm phí qua đêm - 4
- Chương 31: Tiết kiệm phí qua đêm - 5
- Chương 32: Tiết kiệm phí qua đêm -6
- Chương 33: Tiết kiệm phí qua đêm -7
- Chương 34: Tiết kiệm phí qua đêm -8
- Chương 35: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-1
- Chương 36: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-2
- Chương 37: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-3
- Chương 38: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-4
- Chương 39: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-5
- Chương 40: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-6
- Chương 41: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-7
- Chương 42: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-8
- Chương 43: Che lấp -1
- Chương 44: Che lấp -2
- Chương 45: Che lấp -3
- Chương 46: Che lấp - 4
- Chương 47: Che lấp -5
- Chương 48: Che lấp -6
- Chương 49: Che lấp -7
- Chương 50: Che lấp -8
- Chương 51: Xuyên mây -1
- Chương 52: Xuyên mây - 2
- Chương 53: Xuyên mây -3
- Chương 54: Xuyên mây -4
- Chương 55: Xuyên mây -5
- Chương 56: Xuyên mây -6
- Chương 57: Xuyên mây -7
- Chương 58: Xuyên mây -8
- Chương 59: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -1
- Chương 60: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -2
- Chương 61: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -3
- Chương 62: Một chút dũng cảm ngốc nghếch - 4
- Chương 63: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -5
- Chương 64: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -6
- Chương 65: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -7
- Chương 66: Thu lạnh-1
- Chương 67: Thu lạnh - 2
- Chương 68: Thu lạnh - 3
- Chương 69: Thu lạnh - 4
- Chương 70: Thu lạnh -5
- Chương 71: Thu lạnh -6
- Chương 72: Thu lạnh -7
- Chương 73: Thu lạnh -8
- Chương 74: Bay nửa đêm -1
- Chương 75: Bay nửa đêm -2
- Chương 76: Bay giữa đêm -3
- Chương 77: Bay nửa đêm - 4
- Chương 78: Bay nửa đêm - 5
- Chương 79: Bay nửa đêm -6
- Chương 80: Thế thân -1
- Chương 81: Thế thân -2
- Chương 82: Thế thân -3
- Chương 83: Thế thân - 4
- Chương 84: Thế thân - 5
- Chương 85: Thế thân -6
- Chương 86: Thế thân -7
- Chương 87: Thế thân -8
- Chương 88: Thế thân -9
- Chương 89: Cùng bay - 1
- Chương 90: Cùng bay -2
- Chương 91: Cùng bay -3
- Chương 92: Cùng bay - 4
- Chương 93: Cùng bay - 5
- Chương 94: Cùng bay - 6
- Chương 95: Cùng bay -7
- Chương 96: Scandal và lời đề nghị -1
- Chương 97: Scandal và lời đề nghị -2
- Chương 98: Scandal và lời đề nghị -3
- Chương 99: Scandal và lời đề nghị -4
- Chương 100: Scandal và lời đề nghị -5
- Chương 101: Scandal và lời đề nghị -6
- Chương 102: Scandal và lời đề nghị -7
- Chương 103: Scandal và lời đề nghị -8
- Chương 104: Scandal và lời đề nghị -9
- Chương 105: Đêm tha hương nơi đất khách -1
- Chương 106: Đêm tha hương nơi đất khách -2
- Chương 107: Đêm tha hương nơi đất khách -3
- Chương 108: Đêm tha hương nơi đất khách - 4
- Chương 109: Đêm tha hương nơi đất khách -5
- Chương 110: Đêm tha hương nơi đất khách -6
- Chương 111: Đêm tha hương nơi đất khách -7
- Chương 112: Đêm tha hương nơi đất khách -8
- Chương 113: đêm tha hương nơi đất khách -9
- Chương 114: Đêm tha hương nơi đất khách -10
- Chương 115: Đêm tha hương nơi đất khách -11
- Chương 116: Thu đông xuân -1
- Chương 117: Thu đông xuân -2
- Chương 118: Thu đông xuân -3
- Chương 119: Thu đông xuân -4
- Chương 120: Thu đông xuân - 5
- Chương 121: Thu đông xuân -6
- Chương 122: Thu đông xuân -7
- Chương 123: Thu đông xuân - 8
- Chương 124: Ngày tuyết lại rơi -1
- Chương 125: Ngày tuyết lại rơi -2
- Chương 126: Ngày tuyết lại rơi -3
- Chương 127: Ngày tuyết lại rơi - 4
- Chương 128: Ngày tuyết lại rơi -5
- Chương 129: Ngày tuyết lại rơi - 6
- Chương 130: Ngày tuyết lại rơi -7
- Chương 131: Ngày tuyết lại rơi -8
- Chương 132: Ngày tuyết lại rơi -9
- Chương 133: Ngày tuyết lại rơi -10
- Chương 134: Ngày tuyết lại rơi -11
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tương Ngữ
Chương 87: Thế thân -8
Ngoại trừ trong các tác phẩm điện ảnh và truyền hình, Tống Vũ Tiều xưa nay chưa từng nghe nói đến “thế thân", chuyện khó vậy Kiều Vũ Tụng có thể nghĩ ra được. Mặc dù Tống Vũ Tiều đã nói rất rõ ràng, nhưng cậu không chắc liệu Kiều Vũ Tụng có nghe vào hay không.
Tuy nhiên, cậu nghĩ Kiều Vũ Tụng sẽ không chia tay vì một vấn đề tầm thường như vậy, họ vẫn đang trong mối quan hệ và cậu có thời gian để chứng minh cho Kiều Vũ Tụng - những vấn đề mà cậu không cần phải chứng minh.
Sự thật luôn trớ trêu như vậy.
Hơn mười năm trước, nghe những lời của Chu Mỹ Kỳ nói, cảm thấy cậu và Kiều Vũ Tụng đã định sẵn đi con đường khác nhau, chỉ có thể càng đi càng xa, cho nên cậu không có suy nghĩ bắt đầu với anh.
Sau gặp lại Kiều Vũ Tụng, cậu kiểm tra lại “sự khác biệt” mà Chu Mỹ Kỳ đã nói, thật ấu trĩ và viễn vông, hiện thực chứng minh cậu và Kiều Vũ Tụng có thể trăm sông đổ về một biển.
Tự cười nhạo bản thân lúc còn nhỏ ngây thơ và nông nổi, những gì Chu Mỹ Kỳ nói lại xuất hiện trong đầu cậu. Mặc dù không phải sự khác biệt giữa ‘phi thuyền lên sao Hỏa’ hay ‘mùa màng bội thu’, nhưng vẫn là khoảng cách khó có thể thu hẹp.
Kiều Vũ Tụng từng nói rằng họ không cùng một thế giới. Nếu Chu Mỹ Kỳ biết về mối quan hệ của họ, bà ấy chắc chắn sẽ nói tương tự. Tống Vũ Tiều rất không cam tâm, không muốn đồng ý với Chu Mỹ Kỳ, cũng không khỏi lo lắng cậu kiên trì được bao lâu. Nếu đúng là như vậy, cậu rất xin lỗi Kiều Vũ Tụng.
“Vậy anh đi trước.” Kiều Vũ Tụng đột nhiên nói.
Tống Vũ Tiều tỉnh táo lại, thở dài nói: “Nếu đêm nay không có việc gì, em sẽ đi đón anh.”
Đã sớm nói không cần đón, Kiều Vũ Tụng ý vị thâm trường nhìn cậu.
“Vẫn là đón đi, dù sao anh cũng từ nước ngoài trở về.” Cậu nói đùa.
“Gì vậy trời?” Kiều Vũ Tụng buồn cười nhìn cậu, nhưng anh biết mình nghi ngờ và bất an đã khiến cậu lo lắng, vì vậy cậu cố gắng cho anh cảm giác an toàn “Nếu không muộn, em hãy đến đón anh. Nếu trễ thì thôi.”
Kiều Vũ Tụng một mặt cảm thấy nên tiếp thu thành ý của Tống Vũ Tiều, mặt khác liền đau lòng cậu. Đối với Tống Vũ Tiều, anh có quá nhiều mâu thuẫn.
“Được rồi.” Tống Vũ Tiều vốn định để cho Kiều Vũ Tụng thông báo thời gian cụ thể cho mình, nhưng nghĩ kỹ, vẫn quyết định tự xem trạng thái chuyến bay.
“Đi đây.” Kiều Vũ Tụng nói, cúi người và hôn cậu.
Sau khi tiễn Kiều Vũ Tụng, Tống Vũ Tiều trở về nhà và ngủ thiếp đi.
Sau khi ngủ dậy, cậu đến đơn vị tăng ca.
Ngày đầu tiên Lễ Quốc khánh, các tuyến đường đều đông đúc, dù thành phố đã triển khai công tác kiểm soát giao thông, nhưng vẫn không ngăn được sự hào hứng của người dân.
Tống Vũ Tiều bị tắc đường, nhìn thấy đoàn du lịch băng qua đường qua cửa kính ô tô. Cậu nghĩ: nói không chừng chuyến bay của Kiều Vũ Tụng có thể cũng đầy khách du lịch.
Nếu đi du lịch với Kiều Vũ Tụng, liệu họ có thể thấu hiểu nhau nhanh hơn và sâu sắc hơn không? Ý tưởng phát sinh, Tống Vũ Tiều nhớ trước đây đã hứa sẽ cùng bay với anh. Với sự sắp xếp công việc hiện tại, cậu hẳn là sẽ không nuốt lời.
Tống Vũ Tiều cố ý đến đơn vị tăng ca, chủ yếu là viết báo cáo công việc.
Mặc dù các nhân viên công tác trong Viện SEE thích làm việc ngoài giờ, nhưng hầu hết họ đều chọn du lịch và nghỉ ngơi trong Lễ Quốc Khánh.
Các bộ phận khác cũng vậy.
Buổi trưa, Tống Vũ Tiều ăn cơm ở căng tin, thấy không có nhiều người.
Vô tình lại gặp phải Cố Hối Chi.
Tống Vũ Tiều ăn được một nửa, nhìn thấy Cố Hối Chi đi vào căn tin, không khỏi liếc nhìn anh ta vài lần. Chính xác mà nói, cậu đang nhìn vào mắt của Cố Hối Chi, nhìn kĩ ở khoảng cách như vậy, dường như có phần giống với đôi mắt của Kiều Vũ Tụng.
Không ngờ, liếc thêm vài cái, đã bị Cố Hối Chi phát hiện.
Cậu không khỏi hối hận, lại vùi đầu vào ăn.
Mà không lâu sau, Cố Hối Chi bưng khay đồ ăn, ngồi xuống đối diện với cậu, chào hỏi: “Em cũng tăng ca?”
“Ừm, viết báo cáo.” Tống Vũ Tiều trả lời.
Kinh nghiệm tích lũy được khi yêu Cố Hối Chi hoàn toàn không thể dùng được trong mối quan hệ mới.
Cậu đã lên một cấp độ mới, tất cả các skill được cộng điểm trước đó đều vô dụng. Cố tình cửa ải này quái thú lại chấp nhất với việc hai boss - boss nào mạnh hơn, khiến Tống Vũ Tiều dở khóc dở cười. Cậu tự hỏi liệu mình có bỏ qua chi tiết nào không, nếu không thì sao Kiều Vũ Tụng đột nhiên xoắn xuýt vấn đề “thế thân" như vậy, cậu có chút hối hận khi giới thiệu Kiều Vũ Tụng với đồng nghiệp.
Rõ ràng là Cố Hối Chi đang ngồi đối diện, nhưng Tống Vũ Tiều lại nghĩ đến Kiều Vũ Tụng. Cậu không nên có những liên tưởng như vậy, cũng phiền lòng với loại liên tưởng này. Vì vậy ngày Lễ món ăn được thêm cậu cũng thấy vô vị.
“Gần đây em khỏe không? Có bạn trai mới rồi.” Cố Hối Chi đột nhiên hỏi.
Tống Vũ Tiều không muốn thảo luận về Kiều Vũ Tụng với anh ta, lại cảm thấy Cố Hối Chi trước đây không phải là người như vậy, ngẩng đầu nhìn anh ta khó hiểu.
Cố Hối Chi mỉm cười nói:“Anh chỉ nghĩ rằng thời gian trước quan hệ của chúng ta rất tốt, bây giờ em nhìn anh không vừa mắt. Có lẽ sự tồn tại của anh đã khiến cho hai người thêm phiền phức?”
Nghe vậy, Tống Vũ Tiều khó chịu, không nhịn được nói: “Anh sẽ không nói chuyện vô lý như vậy, phải không?”
“Không.” Cố Hối Chi mỉm cười nhìn cậu đầy ẩn ý, “Nhưng anh để ý thấy em cũng dùng từ này?”
Tống Vũ Tiều vô tình để lộ suy nghĩ của mình, càng thêm phiền lòng, đơn giản không nói nữa.
“Anh không ngại em giải thích với anh ta: ’anh là thế thân của anh ta’. Dù sao thì chuyện của chúng ta đã kết thúc rồi, và hai người thì vẫn phải tiếp tục.” Cố Hối Chi nhún vai thờ ơ.
Xem ra thực sự có người đang bàn tán sau lưng họ, tin đồn không chỉ bị Kiều Vũ Tụng nghe thấy, cũng truyền đến Cố Hối Chi rồi. Tống Vũ Tiều không chịu được mà liếc mắt, nói: “Tôi không đáng khinh như vậy.”
“Đáng khinh?” Anh ta có vẻ ngạc nhiên.
“Nếu không phải vì anh, tôi đã không bao giờ trở về Trung Quốc. Bây giờ, để lấy lòng anh ấy, tôi phủ nhận rằng tôi đã từng yêu thích anh?” Tống Vũ Tiều không có tâm trạng ăn cơm, đặt đũa xuống.
“Rõ ràng là yêu thích, còn dương dương tự đắc nói không có, anh chỉ là thế thân. Ngược lại chuyện với anh đã kết thúc, không cần biết thế nào, cả hai bên đều được hưởng thụ và không bên nào bị thiệt thòi. Đây không phải đáng khinh thì là cái gì?”
Cố Hối Chi ngạc nhiên nhìn cậu, một lúc lâu sau mới gật đầu thán phục nói: “Rõ ràng. Quả nhiên là người 13 tuổi đã tỏ tình với thầy chủ nhiệm cấp hai, mà vẫn không có kết quả.”
Tống Vũ Tiều không ngờ anh ta sẽ đem chuyện này ra nói, nên lạnh lùng: “Anh cút đi.”
“Anh cảm thấy nhẹ nhõm khi em đã tiến bộ rất nhiều.” Cố Hối Chi vẫy đầu đũa và nói một cách bí ẩn, “Bây giờ nói chuyện khác nè.”
Mặc dù Tống Vũ Tiều tự nhận không có khả năng quay lại với Cố Hối Chi, nhưng những người khác không nghĩ như vậy, dù sao họ cũng có thể bịa ra những thứ như "thế thân“, Tống Vũ Tiều không có chỗ nào để nói. Với cậu không quan trọng, nhưng Kiều Vũ Tụng sống ở Viện số 6, lại thích suy nghĩ quá nhiều, cậu hy vọng rằng Kiều Vũ Tụng có thể sống an ổn.
Cuối cùng, với Cố Hối Chi, Tống Vũ Tiều vẫn cảm thấy bớt tiếp xúc - ngoại trừ công việc cần thiết - sẽ tốt hơn, vì vậy cậu không lại gần, hỏi thẳng: "Chuyện gì?”
“Việc nước Nga lần trước, em có xem kết quả đều tra không?” Cố Hối Chi nghiêm mặt nói.
Tống Vũ Tiều gật đầu, nói: “Không có nói là ai, mà xác thực là có. Anh còn có tin tức gì khác không?”
“Anh không biết cái này có được coi là tin tức hay không.” Anh ta nhìn Tống Vũ Tiều với vẻ tiếc nuối. “Thường ngày chúng ta đi công tác thành phố Tây, bạn cùng lớp của em - Thiệu Tuấn Huy - sẽ kết nối cùng chúng ta. Nhưng mà kế hoạch ngày mai anh đi, họ đã thay thế một người khác, anh thấy kỳ lạ, liền thuận miệng hỏi một câu, bọn họ ý tứ là trong tương lai sẽ không có người này nữa.”
Tuy nhiên, cậu nghĩ Kiều Vũ Tụng sẽ không chia tay vì một vấn đề tầm thường như vậy, họ vẫn đang trong mối quan hệ và cậu có thời gian để chứng minh cho Kiều Vũ Tụng - những vấn đề mà cậu không cần phải chứng minh.
Sự thật luôn trớ trêu như vậy.
Hơn mười năm trước, nghe những lời của Chu Mỹ Kỳ nói, cảm thấy cậu và Kiều Vũ Tụng đã định sẵn đi con đường khác nhau, chỉ có thể càng đi càng xa, cho nên cậu không có suy nghĩ bắt đầu với anh.
Sau gặp lại Kiều Vũ Tụng, cậu kiểm tra lại “sự khác biệt” mà Chu Mỹ Kỳ đã nói, thật ấu trĩ và viễn vông, hiện thực chứng minh cậu và Kiều Vũ Tụng có thể trăm sông đổ về một biển.
Tự cười nhạo bản thân lúc còn nhỏ ngây thơ và nông nổi, những gì Chu Mỹ Kỳ nói lại xuất hiện trong đầu cậu. Mặc dù không phải sự khác biệt giữa ‘phi thuyền lên sao Hỏa’ hay ‘mùa màng bội thu’, nhưng vẫn là khoảng cách khó có thể thu hẹp.
Kiều Vũ Tụng từng nói rằng họ không cùng một thế giới. Nếu Chu Mỹ Kỳ biết về mối quan hệ của họ, bà ấy chắc chắn sẽ nói tương tự. Tống Vũ Tiều rất không cam tâm, không muốn đồng ý với Chu Mỹ Kỳ, cũng không khỏi lo lắng cậu kiên trì được bao lâu. Nếu đúng là như vậy, cậu rất xin lỗi Kiều Vũ Tụng.
“Vậy anh đi trước.” Kiều Vũ Tụng đột nhiên nói.
Tống Vũ Tiều tỉnh táo lại, thở dài nói: “Nếu đêm nay không có việc gì, em sẽ đi đón anh.”
Đã sớm nói không cần đón, Kiều Vũ Tụng ý vị thâm trường nhìn cậu.
“Vẫn là đón đi, dù sao anh cũng từ nước ngoài trở về.” Cậu nói đùa.
“Gì vậy trời?” Kiều Vũ Tụng buồn cười nhìn cậu, nhưng anh biết mình nghi ngờ và bất an đã khiến cậu lo lắng, vì vậy cậu cố gắng cho anh cảm giác an toàn “Nếu không muộn, em hãy đến đón anh. Nếu trễ thì thôi.”
Kiều Vũ Tụng một mặt cảm thấy nên tiếp thu thành ý của Tống Vũ Tiều, mặt khác liền đau lòng cậu. Đối với Tống Vũ Tiều, anh có quá nhiều mâu thuẫn.
“Được rồi.” Tống Vũ Tiều vốn định để cho Kiều Vũ Tụng thông báo thời gian cụ thể cho mình, nhưng nghĩ kỹ, vẫn quyết định tự xem trạng thái chuyến bay.
“Đi đây.” Kiều Vũ Tụng nói, cúi người và hôn cậu.
Sau khi tiễn Kiều Vũ Tụng, Tống Vũ Tiều trở về nhà và ngủ thiếp đi.
Sau khi ngủ dậy, cậu đến đơn vị tăng ca.
Ngày đầu tiên Lễ Quốc khánh, các tuyến đường đều đông đúc, dù thành phố đã triển khai công tác kiểm soát giao thông, nhưng vẫn không ngăn được sự hào hứng của người dân.
Tống Vũ Tiều bị tắc đường, nhìn thấy đoàn du lịch băng qua đường qua cửa kính ô tô. Cậu nghĩ: nói không chừng chuyến bay của Kiều Vũ Tụng có thể cũng đầy khách du lịch.
Nếu đi du lịch với Kiều Vũ Tụng, liệu họ có thể thấu hiểu nhau nhanh hơn và sâu sắc hơn không? Ý tưởng phát sinh, Tống Vũ Tiều nhớ trước đây đã hứa sẽ cùng bay với anh. Với sự sắp xếp công việc hiện tại, cậu hẳn là sẽ không nuốt lời.
Tống Vũ Tiều cố ý đến đơn vị tăng ca, chủ yếu là viết báo cáo công việc.
Mặc dù các nhân viên công tác trong Viện SEE thích làm việc ngoài giờ, nhưng hầu hết họ đều chọn du lịch và nghỉ ngơi trong Lễ Quốc Khánh.
Các bộ phận khác cũng vậy.
Buổi trưa, Tống Vũ Tiều ăn cơm ở căng tin, thấy không có nhiều người.
Vô tình lại gặp phải Cố Hối Chi.
Tống Vũ Tiều ăn được một nửa, nhìn thấy Cố Hối Chi đi vào căn tin, không khỏi liếc nhìn anh ta vài lần. Chính xác mà nói, cậu đang nhìn vào mắt của Cố Hối Chi, nhìn kĩ ở khoảng cách như vậy, dường như có phần giống với đôi mắt của Kiều Vũ Tụng.
Không ngờ, liếc thêm vài cái, đã bị Cố Hối Chi phát hiện.
Cậu không khỏi hối hận, lại vùi đầu vào ăn.
Mà không lâu sau, Cố Hối Chi bưng khay đồ ăn, ngồi xuống đối diện với cậu, chào hỏi: “Em cũng tăng ca?”
“Ừm, viết báo cáo.” Tống Vũ Tiều trả lời.
Kinh nghiệm tích lũy được khi yêu Cố Hối Chi hoàn toàn không thể dùng được trong mối quan hệ mới.
Cậu đã lên một cấp độ mới, tất cả các skill được cộng điểm trước đó đều vô dụng. Cố tình cửa ải này quái thú lại chấp nhất với việc hai boss - boss nào mạnh hơn, khiến Tống Vũ Tiều dở khóc dở cười. Cậu tự hỏi liệu mình có bỏ qua chi tiết nào không, nếu không thì sao Kiều Vũ Tụng đột nhiên xoắn xuýt vấn đề “thế thân" như vậy, cậu có chút hối hận khi giới thiệu Kiều Vũ Tụng với đồng nghiệp.
Rõ ràng là Cố Hối Chi đang ngồi đối diện, nhưng Tống Vũ Tiều lại nghĩ đến Kiều Vũ Tụng. Cậu không nên có những liên tưởng như vậy, cũng phiền lòng với loại liên tưởng này. Vì vậy ngày Lễ món ăn được thêm cậu cũng thấy vô vị.
“Gần đây em khỏe không? Có bạn trai mới rồi.” Cố Hối Chi đột nhiên hỏi.
Tống Vũ Tiều không muốn thảo luận về Kiều Vũ Tụng với anh ta, lại cảm thấy Cố Hối Chi trước đây không phải là người như vậy, ngẩng đầu nhìn anh ta khó hiểu.
Cố Hối Chi mỉm cười nói:“Anh chỉ nghĩ rằng thời gian trước quan hệ của chúng ta rất tốt, bây giờ em nhìn anh không vừa mắt. Có lẽ sự tồn tại của anh đã khiến cho hai người thêm phiền phức?”
Nghe vậy, Tống Vũ Tiều khó chịu, không nhịn được nói: “Anh sẽ không nói chuyện vô lý như vậy, phải không?”
“Không.” Cố Hối Chi mỉm cười nhìn cậu đầy ẩn ý, “Nhưng anh để ý thấy em cũng dùng từ này?”
Tống Vũ Tiều vô tình để lộ suy nghĩ của mình, càng thêm phiền lòng, đơn giản không nói nữa.
“Anh không ngại em giải thích với anh ta: ’anh là thế thân của anh ta’. Dù sao thì chuyện của chúng ta đã kết thúc rồi, và hai người thì vẫn phải tiếp tục.” Cố Hối Chi nhún vai thờ ơ.
Xem ra thực sự có người đang bàn tán sau lưng họ, tin đồn không chỉ bị Kiều Vũ Tụng nghe thấy, cũng truyền đến Cố Hối Chi rồi. Tống Vũ Tiều không chịu được mà liếc mắt, nói: “Tôi không đáng khinh như vậy.”
“Đáng khinh?” Anh ta có vẻ ngạc nhiên.
“Nếu không phải vì anh, tôi đã không bao giờ trở về Trung Quốc. Bây giờ, để lấy lòng anh ấy, tôi phủ nhận rằng tôi đã từng yêu thích anh?” Tống Vũ Tiều không có tâm trạng ăn cơm, đặt đũa xuống.
“Rõ ràng là yêu thích, còn dương dương tự đắc nói không có, anh chỉ là thế thân. Ngược lại chuyện với anh đã kết thúc, không cần biết thế nào, cả hai bên đều được hưởng thụ và không bên nào bị thiệt thòi. Đây không phải đáng khinh thì là cái gì?”
Cố Hối Chi ngạc nhiên nhìn cậu, một lúc lâu sau mới gật đầu thán phục nói: “Rõ ràng. Quả nhiên là người 13 tuổi đã tỏ tình với thầy chủ nhiệm cấp hai, mà vẫn không có kết quả.”
Tống Vũ Tiều không ngờ anh ta sẽ đem chuyện này ra nói, nên lạnh lùng: “Anh cút đi.”
“Anh cảm thấy nhẹ nhõm khi em đã tiến bộ rất nhiều.” Cố Hối Chi vẫy đầu đũa và nói một cách bí ẩn, “Bây giờ nói chuyện khác nè.”
Mặc dù Tống Vũ Tiều tự nhận không có khả năng quay lại với Cố Hối Chi, nhưng những người khác không nghĩ như vậy, dù sao họ cũng có thể bịa ra những thứ như "thế thân“, Tống Vũ Tiều không có chỗ nào để nói. Với cậu không quan trọng, nhưng Kiều Vũ Tụng sống ở Viện số 6, lại thích suy nghĩ quá nhiều, cậu hy vọng rằng Kiều Vũ Tụng có thể sống an ổn.
Cuối cùng, với Cố Hối Chi, Tống Vũ Tiều vẫn cảm thấy bớt tiếp xúc - ngoại trừ công việc cần thiết - sẽ tốt hơn, vì vậy cậu không lại gần, hỏi thẳng: "Chuyện gì?”
“Việc nước Nga lần trước, em có xem kết quả đều tra không?” Cố Hối Chi nghiêm mặt nói.
Tống Vũ Tiều gật đầu, nói: “Không có nói là ai, mà xác thực là có. Anh còn có tin tức gì khác không?”
“Anh không biết cái này có được coi là tin tức hay không.” Anh ta nhìn Tống Vũ Tiều với vẻ tiếc nuối. “Thường ngày chúng ta đi công tác thành phố Tây, bạn cùng lớp của em - Thiệu Tuấn Huy - sẽ kết nối cùng chúng ta. Nhưng mà kế hoạch ngày mai anh đi, họ đã thay thế một người khác, anh thấy kỳ lạ, liền thuận miệng hỏi một câu, bọn họ ý tứ là trong tương lai sẽ không có người này nữa.”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Ở trong mây - 1
- Chương 2: Ở trong mây-2
- Chương 3: Ở trong mây -3
- Chương 4: Ở trong mây -4
- Chương 5: Ở trong mây - 5
- Chương 6: Ở trong mây -6
- Chương 7: Ở trong mây - 7
- Chương 8: Ở trong mây -8
- Chương 9: Bão số 7 -1
- Chương 10: Bão số 7-2
- Chương 11: Bão số 7-3
- Chương 12: Bão số 7-4
- Chương 13: Bão số 7-5
- Chương 14: Bão số 7-6
- Chương 15: Bão số 7-7
- Chương 16: Ngày tuyết rơi - 1
- Chương 17: Ngày tuyết rơi - 2
- Chương 18: Ngày tuyết rơi-3
- Chương 19: Ngày tuyết rơi -4
- Chương 20: Ngày tuyết rơi - 5
- Chương 21: Ngày tuyết rơi-6
- Chương 22: Cầu vượt - 1
- Chương 23: Cầu vượt - 2
- Chương 24: Cầu vượt - 3
- Chương 25: Cầu vượt -4
- Chương 26: Cầu vượt -5
- Chương 27: Tiết kiệm Phí Qua đêm-1
- Chương 28: Tiết kiệm phí qua đêm-2
- Chương 29: Tiết kiệm Phí Qua đêm-3
- Chương 30: Tiết kiệm phí qua đêm - 4
- Chương 31: Tiết kiệm phí qua đêm - 5
- Chương 32: Tiết kiệm phí qua đêm -6
- Chương 33: Tiết kiệm phí qua đêm -7
- Chương 34: Tiết kiệm phí qua đêm -8
- Chương 35: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-1
- Chương 36: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-2
- Chương 37: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-3
- Chương 38: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-4
- Chương 39: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-5
- Chương 40: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-6
- Chương 41: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-7
- Chương 42: Tiệm trà sữa và rạp chiếu phim-8
- Chương 43: Che lấp -1
- Chương 44: Che lấp -2
- Chương 45: Che lấp -3
- Chương 46: Che lấp - 4
- Chương 47: Che lấp -5
- Chương 48: Che lấp -6
- Chương 49: Che lấp -7
- Chương 50: Che lấp -8
- Chương 51: Xuyên mây -1
- Chương 52: Xuyên mây - 2
- Chương 53: Xuyên mây -3
- Chương 54: Xuyên mây -4
- Chương 55: Xuyên mây -5
- Chương 56: Xuyên mây -6
- Chương 57: Xuyên mây -7
- Chương 58: Xuyên mây -8
- Chương 59: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -1
- Chương 60: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -2
- Chương 61: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -3
- Chương 62: Một chút dũng cảm ngốc nghếch - 4
- Chương 63: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -5
- Chương 64: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -6
- Chương 65: Một chút dũng cảm ngốc nghếch -7
- Chương 66: Thu lạnh-1
- Chương 67: Thu lạnh - 2
- Chương 68: Thu lạnh - 3
- Chương 69: Thu lạnh - 4
- Chương 70: Thu lạnh -5
- Chương 71: Thu lạnh -6
- Chương 72: Thu lạnh -7
- Chương 73: Thu lạnh -8
- Chương 74: Bay nửa đêm -1
- Chương 75: Bay nửa đêm -2
- Chương 76: Bay giữa đêm -3
- Chương 77: Bay nửa đêm - 4
- Chương 78: Bay nửa đêm - 5
- Chương 79: Bay nửa đêm -6
- Chương 80: Thế thân -1
- Chương 81: Thế thân -2
- Chương 82: Thế thân -3
- Chương 83: Thế thân - 4
- Chương 84: Thế thân - 5
- Chương 85: Thế thân -6
- Chương 86: Thế thân -7
- Chương 87: Thế thân -8
- Chương 88: Thế thân -9
- Chương 89: Cùng bay - 1
- Chương 90: Cùng bay -2
- Chương 91: Cùng bay -3
- Chương 92: Cùng bay - 4
- Chương 93: Cùng bay - 5
- Chương 94: Cùng bay - 6
- Chương 95: Cùng bay -7
- Chương 96: Scandal và lời đề nghị -1
- Chương 97: Scandal và lời đề nghị -2
- Chương 98: Scandal và lời đề nghị -3
- Chương 99: Scandal và lời đề nghị -4
- Chương 100: Scandal và lời đề nghị -5
- Chương 101: Scandal và lời đề nghị -6
- Chương 102: Scandal và lời đề nghị -7
- Chương 103: Scandal và lời đề nghị -8
- Chương 104: Scandal và lời đề nghị -9
- Chương 105: Đêm tha hương nơi đất khách -1
- Chương 106: Đêm tha hương nơi đất khách -2
- Chương 107: Đêm tha hương nơi đất khách -3
- Chương 108: Đêm tha hương nơi đất khách - 4
- Chương 109: Đêm tha hương nơi đất khách -5
- Chương 110: Đêm tha hương nơi đất khách -6
- Chương 111: Đêm tha hương nơi đất khách -7
- Chương 112: Đêm tha hương nơi đất khách -8
- Chương 113: đêm tha hương nơi đất khách -9
- Chương 114: Đêm tha hương nơi đất khách -10
- Chương 115: Đêm tha hương nơi đất khách -11
- Chương 116: Thu đông xuân -1
- Chương 117: Thu đông xuân -2
- Chương 118: Thu đông xuân -3
- Chương 119: Thu đông xuân -4
- Chương 120: Thu đông xuân - 5
- Chương 121: Thu đông xuân -6
- Chương 122: Thu đông xuân -7
- Chương 123: Thu đông xuân - 8
- Chương 124: Ngày tuyết lại rơi -1
- Chương 125: Ngày tuyết lại rơi -2
- Chương 126: Ngày tuyết lại rơi -3
- Chương 127: Ngày tuyết lại rơi - 4
- Chương 128: Ngày tuyết lại rơi -5
- Chương 129: Ngày tuyết lại rơi - 6
- Chương 130: Ngày tuyết lại rơi -7
- Chương 131: Ngày tuyết lại rơi -8
- Chương 132: Ngày tuyết lại rơi -9
- Chương 133: Ngày tuyết lại rơi -10
- Chương 134: Ngày tuyết lại rơi -11
- bình luận