Tổng Giám Đốc, Tôi Sai Rồi! - Chương 160: Sớm một chút chia tay
Chương trước- Chương 1: Gặp gỡ tại quán bar
- Chương 2: Bị cường hôn
- Chương 3: Cấm dục nửa năm
- Chương 4: Lại gặp mặt
- Chương 5: Đi qua đêm
- Chương 6: Đi phỏng vấn
- Chương 7: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 8: Trúng tuyển
- Chương 9: Phá hỏng chuyện tốt
- Chương 10: Làm người phụ nữ của tôi
- Chương 11: Tôi muốn từ chức
- Chương 12: Biện pháp khỏe mạnh
- Chương 13: Tiếp xúc thân mật
- Chương 14: Bồi thường tổn thất
- Chương 15: Cuộc sống chua cay
- Chương 16: Thay đổi kế sách
- Chương 17: Hiến tủy
- Chương 18: Mừng rỡ như điên
- Chương 19: Tự động tới cửa
- Chương 20: Tôi đáp ứng anh
- Chương 21: Nói mà không có bằng chứng
- Chương 22: Muốn cô chủ động
- Chương 23: Gọi tên tôi
- Chương 24: Gọi nhau
- Chương 25: Có tật giật mình
- Chương 26: Cùng ăn trưa
- Chương 27: Cô uống say
- Chương 28: Tỉnh cho tôi
- Chương 29: Muốn tới nhà cô
- Chương 30: Bắt gặp JQ
- Chương 31: Trêu đùa cô
- Chương 32: Anh ta trên TV
- Chương 33: Cậu em Hạo Nhiên
- Chương 34: Tình địch giằng co
- Chương 35: Cuộc sống ở chung
- Chương 36: Cô yếu ớt
- Chương 37: Đều có tâm sự
- Chương 38: Yêu khích lệ
- Chương 39: Chờ tôi trở lại
- Chương 40: Trong lòng hoảng hốt
- Chương 41: Vương giả trở về
- Chương 42: Muốn phạm tội
- Chương 43: Chuyện xấu xa
- Chương 44: Bản năng sinh lý
- Chương 45: Ngượng ngùng mà chống đỡ
- Chương 46: Không hơn
- Chương 47: Thích
- Chương 48: Dập nóng
- Chương 49: Huênh hoang khắp nơi
- Chương 50: Trở ngại tâm lí
- Chương 51: Tim bị nhói đau!
- Chương 52: Tốc độ kích thích
- Chương 53: Tình yêu ngây ngô
- Chương 54: Đã quá muộn
- Chương 55: Em trêu đùa tôi
- Chương 56: Lúng túng gặp mặt
- Chương 57: Không làm tổng giám đốc
- Chương 58: Có ở đó hay không?
- Chương 59: Đuổi theo cô
- Chương 60: Anh lợi dụng tôi
- Chương 61: Suy tính thiệt hơn
- Chương 62: Cô bị thất tình
- Chương 63: Vừa hôn đã nổi tiếng
- Chương 64: Vừa hôn đã nổi tiếng
- Chương 65: Số lạ
- Chương 66: Thần Dật hẹn gặp
- Chương 67: Đạo manh tiểu Q
- Chương 68: Cùng xem phim
- Chương 69: Chân chính vô sỉ
- Chương 70: Kích động mất khống chế
- Chương 71: Tất cả đều kết thúc
- Chương 72: Thuận buồm xuôi gió
- Chương 73: Lưới tình
- Chương 74: Cũng gọi là A Húc
- Chương 75: Gặp phải quấy rầy
- Chương 76: Hướng tới tương lai
- Chương 77: Nụ hôn nhớ nhung
- Chương 78: Câu dẫn phải không?
- Chương 79: Ngày 1 tháng 11
- Chương 80: Chuyện tốt vô cùng
- Chương 81: Chuyện Lôi Nhân
- Chương 82: Chỉ chờ em đến
- Chương 83: Anh đang ở đâu?
- Chương 84: Nghe anh giải thích
- Chương 85: Giống nhau như đúc
- Chương 86: Rốt cuộc lên đường
- Chương 87: Muốn gặp mặt
- Chương 88: Kẻ khác tới đón
- Chương 89: Ở gần một chút
- Chương 90: Chơi trò thầy trò yêu nhau
- Chương 91: Bạn cùng phòng Tiểu Tiểu
- Chương 92: Thật sự là anh ta
- Chương 93: Tuyệt đối không động lòng
- Chương 94: Số lạ
- Chương 95: Chính thức trình diện
- Chương 96: Gặp nhau ở phòng học
- Chương 97: Anh muốn làm gì
- Chương 98: Sự tà ác của anh ta
- Chương 99: Xảo được kinh khủng
- Chương 100: Nụ hôn nhung nhớ
- Chương 101: Tại sao là anh?
- Chương 102: Bị chán ghét nhất
- Chương 103: Lại ngoài ý muốn
- Chương 104: Ghen tỵ nổi điên
- Chương 105: Mạnh mẽ làm tổn thương
- Chương 106: Nỗi niềm khó nói
- Chương 107: Rốt cuộc ai tới
- Chương 108: Đổi cô mà nói
- Chương 109: Muốn quý trọng yêu
- Chương 110: Gặp gỡ chỉ trích
- Chương 111: Kiểu áo sơ mi nam
- Chương 112: Giường đôi
- Chương 113: Anh thích em
- Chương 114: Thế nào tin tưởng
- Chương 115: Hôn đến hít thở không thông
- Chương 116: Làm thiếp oa ngưu
- Chương 117: Đóa đóa thiểm thiểm
- Chương 118: Ghen
- Chương 119: Mùi vị của hạnh phúc
- Chương 120: Chỉ là hàng xóm
- Chương 121: Lần đầu hẹn hò
- Chương 122: Sự kiện thoái hôn
- Chương 123: Không buông tay
- Chương 124: Rất nhớ em!
- Chương 125: Hô hấp nhân tạo
- Chương 126: Yêu nhất Hải Dụ
- Chương 127: Anh rất thích
- Chương 128: Dũng cảm một chút
- Chương 129: Quần bơi của anh ta
- Chương 130: Làm Đường phu nhân
- Chương 131: Thể nghiệm cuộc sống
- Chương 132: Cảm giác an toàn
- Chương 133: Hiểu được đau lòng
- Chương 134: Đắm chìm sâu sắc
- Chương 135: Cơ hội cuối cùng
- Chương 136: Nhân cơ hội cầu hôn
- Chương 137: Không nhịn được
- Chương 138: Động tay động chân
- Chương 139: Sai bảo tà ác
- Chương 140: Dấu son môi
- Chương 141: Rất thích
- Chương 142: Muốn kết hôn
- Chương 143: Tha thứ
- Chương 144: Đổi vị trí
- Chương 145: Đói sẽ phải ăn
- Chương 146: Hung hăng yêu
- Chương 147: Bá đạo dịu dàng
- Chương 148: Kết hôn được không
- Chương 149: Sinh con gái
- Chương 150: Luyện tập nhiều hơn
- Chương 151: Cũng vậy
- Chương 152: Ông xã cố gắng lên
- Chương 153: Tâm ý của anh
- Chương 154: Chỉ còn ba tháng
- Chương 155: Thông báo một tiếng
- Chương 156: Anh không xác định
- Chương 157: Trong lòng anh
- Chương 158: Ngoài ý muốn biết được
- Chương 159: Bất đắc dĩ trùng hợp
- Chương 160: Sớm một chút chia tay
- Chương 161: Tâm sự của mình
- Chương 162: Nóng lòng rời đi
- Chương 163: Đi tìm
- Chương 164: Trở về gặp mặt
- Chương 165: Thật gặp lại
- Chương 166: Tuyệt tình độc ác
- Chương 167: Anh đến
- Chương 168: Tìm cả đêm
- Chương 169: Tùy hứng lần thứ nhất
- Chương 170: Em trả thù tôi
- Chương 171: Rất quan tâm!
- Chương 172: Tỉ mỉ che chở
- Chương 173: Bé con ngoan
- Chương 174: Chớ làm chuyện điên rồ
- Chương 175: Rõ ràng
- Chương 176: Giảng hòa được không?
- Chương 177: Áo sơ mi ra ánh sáng
- Chương 178: Chủ động từ chức
- Chương 179: Trúng giải thưởng lớn
- Chương 180: Chuyện bé xé ra to
- Chương 181: Khó khăn khi ở cạnh người giàu có
- Chương 182: Ba sự kiện
- Chương 183: Ngăn cản
- Chương 184: Trùng hợp
- Chương 185: Sự thật về vụ tai nạn
- Chương 186: Nhớ lại
- Chương 187: Ý trời
- Chương 188: Gánh nặng ngọt ngào
- Chương 189: Chú chân dài
- Chương 190: Miêu tả sinh động
- Chương 191: Hết sức châm chọc
- Chương 192: Vì con
- Chương 193: Câu chuyện cổ tích tan vỡ
- Chương 194: Áp lực
- Chương 195: Quên lãng tình yêu
- Chương 196: Tình cảm trân quý
- Chương 197: Buông xuống bi thương
- Chương 198: An tĩnh
- Chương 199: Vô tình gặp mặt
- Chương 200: Đụng mặt
- Chương 201: Quyết định
- Chương 202
- Chương 203: Ngày mai sẽ đến
- Chương 204: Một nhà ba người
- Chương 205: Sáu tháng sau
- Chương 206: Thật sự rất đói
- Chương 207: Không cần ngắt
- Chương 208: Dung túng yêu
- Chương 209: Triền triền miên miên
- Chương 210: Cục cưng ra đời
- Chương 211: Mặc cho số phận
- Chương 212: Sẽ đụng vào
- Chương 213: Sống còn
- Chương 214: Vì yêu mà đi
- Chương 215: Dày vò như vậy
- Chương 216: Lỡ mất dịp tốt
- Chương 217: Hữu duyên vô phận
- Chương 218: Không xác định
- Chương 219: Nhìn thấy cục cưng
- Chương 220: Video liên tuyến
- Chương 221: Một nhà đoàn tụ
- Chương 222: Thích nhất là em
- Chương 223: Làm như trăng mật
- Chương 224: Phần thưởng hôn
- Chương 225: Chờ anh được không?
- Chương 226: Năm năm sau
- Chương 227: Vấn đề nhi đồng
- Chương 228: Đi tìm ba
- Chương 229: Hoạch định tốt đẹp
- Chương 230: Thành Tiểu Ma Nữ
- Chương 231: Càng cưng chiều hơn
- Chương 232: Không được đổi ý
- Chương 233: Không có bóng ma
- Chương 234: Bí mật thư phòng
- Chương 235: Ai mới là ngốc?
- Chương 236: Đi gặp một người
- Chương 237: Chờ coi đi
- Chương 238: Không cho thua
- Chương 239: Toàn bộ đều được 0 điểm
- Chương 240: Hạnh phúc quan trọng
- Chương 241: Áo cưới xinh đẹp
- Chương 242: Chăm sóc nhau
- Chương 243: Hiện thân ở công ty
- Chương 244: Thiếu niên Điện hạ
- Chương 245: Bị người quản chế
- Chương 246: Điều kiện của anh ta
- Chương 247: Không quá xấu xa
- Chương 248: Quan tâm khác thường
- Chương 249: Đến từ Sa quốc
- Chương 250: Sáng sớm thả người
- Chương 251: Suýt chết đuối
- Chương 252: Diện mạo thật sự
- Chương 253: Chờ em lớn lên
- Chương 254: Có lợi à?
- Chương 255: Cả đời?
- Chương 256: Cô bị bỏ rơi
- Chương 257: Song song đối đối
- Chương 258: Anh anh em em
- Chương 259: Độc nhất vô nhị
- Chương 260: Điểm tàn nhẫn
- Chương 261: Ngôi Nhà Hạnh Phúc
- Chương 262: Cử hành hôn lễ (1)
- Chương 263: Cử hành hôn lễ (2)
- Chương 264: Cử hành hôn lễ (3)
- Chương 265: Cử hành hôn lễ (4)
- Chương 266: Cử hành hôn lễ (5)
- Chương 267: Cử hành hôn lễ (4)
- Chương 268: Cử hành hôn lễ (5)
- Chương 269: Cử hành hôn lễ (6)
- Chương 270: Cử hành hôn lễ (7)
- Chương 271: Cử hành hôn lễ (8)
- Chương 272: Cử hành hôn lễ (9)
- Chương 273: Cử hành hôn lễ (10)
- Chương 274: Đêm tân hôn
- Chương 275: Đêm tân hôn (2)
- Chương 276: Thế nhưng gặp lại
- Chương 277: Đã từng gặp
- Chương 278: Tình yêu luân hồi
- Chương 279: Hữu duyên thiên lý
- Chương 280: Cả năm trăng mật
- Chương 281: Thiên đường yêu
- Chương 282: Kiểm tra số còn lại
- Chương 283: Yêu đến vĩnh cửu
- Chương 284: Đại Kết Cục (P.1)
- Chương 285: Đại Kết Cục (P.2)
- Chương 286: Đại Kết Cục (P.3 - P.Cuối)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tổng Giám Đốc, Tôi Sai Rồi!
Chương 160: Sớm một chút chia tay
Buổi tối trước khi lên máy bay đi du lịch bọn họ còn có một ít việc cần hoàn thành.
Hạ Hải Dụ liếc văn kiện, lại nhìn qua Đường Húc Nghiêu, "Anh còn phải đến công ty giao phó một ít chuyện sao, đi đi, công việc quan trọng hơn."
Anh lắc đầu cười nhạt, "Không cần gấp, cũng không có thiếu thời gian, anh có thể đưa em đến trường trước, em không phải là còn phải xin nghỉ sao?"
"Đây chỉ là thủ tục hành chính thôi, em đã sớm xin phép nghỉ rồi."
"Đi thôi, dù sao cũng thuận đường, anh đưa em đi rồi qua công ty."
"Vâng." Hạ Hải Dụ ôn nhu gật đầu.
Hai người cùng đi, mười ngón tay đan vào nhau.
Có thể cảm nhận được nhiệt độ của đối phương.
Sóng bước xuống cầu thang, cùng đi trên đường lớn, cứ như vậy, dắt tay nhau, sóng vai đi.
Chiếc xe Maybach màu trắng từ từ đi về phía trước, đến trước cửa học viện, Hạ Hải Dụ xuống xe, hướng Đường Húc Nghiêu phất tay, "Tạm biệt!"
Đường Húc Nghiêu đưa mắt nhìn cô đi vào, sau đó đánh tay lái, nhìn qua kính chiếu hậu thấy một bóng dáng quen thuộc vụt qua.
Thần Dật?!
Anh quay đầu nhìn kĩ nhưng lại phát hiện bóng dáng đó đã biến mất.
Nhanh chóng đẩy cửa xuống xe, tìm kiếm xung quanh, "Thần Dật...... Ra ngoài...... Tôi thấy anh rồi! Nhanh ra ngoài!"
Nghe được tiếng la của anh, trốn ở chỗ tối Thần Dật khẽ cong môi, nâng lên nụ cười nhàn nhạt, từ từ đi ra ngoài.
||||| Truyện đề cử: Lưới Tình: Đại Boss Siêu Cuồng Bạo, Nhẹ Chút Thôi |||||
Dưới ánh mặt trời, bóng dáng của anh thon dài và tiêu điều.
Đường Húc Nghiêu theo trực giác quay đầu lại, khi nhìn rõ người tới thì đáy mắt tràn đầy cảm xúc.
"Thần —— Dật!" Anh nghiến răng nghiến lợi, nếu như không phải đã biết tình trạng của anh ta hiện nay thì Đường Húc Nghiêu thật muốn cho anh ta một đấm.
"Nghiêu, đã lâu không gặp, cậu có khỏe không?!" Không quan tâm tới sự tức giận của Đường Húc Nghiêu, Thần Dật bình thản hỏi.
"Đáng chết!" Đường Húc Nghiêu xông tới, một tay níu lấy cổ áo của anh ta, muốn phát tiết lại không thể, "Đáng chết, anh rốt cuộc đã trốn đến chỗ nào?! Có biết là mọi người rất lo lắng không?!"
"Tôi rất khỏe." Giọng nói của Thần Dật nhàn nhạt.
Đường Húc Nghiêu không muốn lãng phí thời gian cùng anh ta, quả quyết ba chữ, "Đi theo tôi!"
"......" Thần Dật đứng bất động, ánh mắt thẳng tắp nhìn Đường Húc Nghiêu, trực tiếp nhíu mày, "Tôi hôm nay, là vì Hải Dụ."
Đường Húc Nghiêu hơi ngẩn ra, được rồi, anh thừa nhận, nghe được câu này rất buồn bực, nhưng đây không phải là lúc phát giận.
Hít thở sâu dùng giọng thành khẩn mà nói, "Dật, anh trước đi với tôi tới bệnh viện, những chuyện khác sau này hãy nói."
"Không có sau này!" Thần Dật rất kiên quyết, đáy mắt cố chấp làm cho người ta không có biện pháp cự tuyệt.
Đường Húc Nghiêu có chút bất đắc dĩ, "Anh muốn gì?!"
"Tôi muốn cậu và cô ấy chia tay!"
Cái gì?!
Chia tay?!
"Thần Dật, anh biết mình đang nói gì không?!" Đường Húc Nghiêu hết sức khắc chế tâm tình của mình, nhưng nghe được lời như thế, anh thật cảm thấy rất...... Phát điên!
Thần Dật nhàn nhạt cười, trong đôi mắt không có một tia đùa giỡn, "Tôi rất rõ ràng, mặc dù hiện tại bệnh của tôi rất nặng, nhưng đầu óc rất tỉnh táo. Nghiêu, cậu cùng cô ấy không thích hợp, chia tay đi, sớm một chút buông ra, đối với cậu đối với cô ấy đều tốt."
"......" Đường Húc Nghiêu dừng một chút, chậm rãi nói ra bốn chữ, "Tôi yêu cô ấy!"
Thần Dật vẫn là duy trì nụ cười nhạt, nhưng lời nói lại mang theo mùi thuốc súng nồng nặc, "Yêu?! Cậu chỉ là muốn tùy ý thao túng cuộc đời cô ấy, một tay an bài cô ấy ra nước ngoài, còn có khống chế tự do của cô ấy?!"
Đường Húc Nghiêu ngơ ngẩn, "Anh biết những chuyện này khi nào?!"
"Không quan trọng, quan trọng là các ngươi không có tương lai!"
Đường Húc Nghiêu cắn răng, giọng nói rất là chắc chắn, "Tôi làm mấy việc này đều vì muốn cô ấy trở về bên mình!"
"Nhưng cậu không có hỏi qua ý của cô ấy, từ đầu tới giờ đều là cậu giăng bẫy!" Thần Dật âm điệu không cao, nhưng âm sắc ngưng tụ vài phần lạnh lẽo, cùng lúc bình thường chênh lệch khá xa.
Đường Húc Nghiêu trừng mắt, "Thần Dật, anh có cách thức của anh, tôi cũng có cách thức của tôi, tôi yêu cô ấy, liền nhất định sẽ không chừa thủ đoạn nào mà đem cô ấy khóa ở bên mình!"
"Đường Húc Nghiêu, đây chỉ là mong muốn của cá nhân cậu! cá tính của Hải Dụ cậu không phải không biết, tự ái của cô ấy, tự tin của cô ấy, cậu bảo cô ấy phải tiếp nhận những sự thật này như thế nào......"
"Tôi tạm thời sẽ không để cho cô ấy biết! Chỉ cần......" Lời còn chưa dứt, Đường Húc Nghiêu chợt thấy một bóng dáng quen thuộc.
Hạ Hải Dụ lảo đảo đi tới, sắc mặt tái nhợt giống như giấy.
Bọn họ đang nói cái gì?!
Cô tới nước Mĩ là do Đường Húc Nghiêu an bài?!
Tại sao có thể như vậy?!
Rõ ràng là Trần viện trưởng giúp cô xử lý tất cả!
Không, cô không tin, cô muốn đích thân hỏi cho rõ!
Hạ Hải Dụ đi tới trước mặt Đường Húc Nghiêu, vẻ mặt cứng đờ hỏi, "Đây tất cả thật đều là do anh an bài?!"
"Hải Dụ, em hãy nghe anh nói......" Đường Húc Nghiêu đưa tay kéo tay cô, cô lại né sang bên cạnh, lùi hai bước.
"Anh chỉ cần nói cho em biết sự thật, đúng hay không đúng?!"
Biết không gạt được nữa, Đường Húc Nghiêu bất đắc dĩ gật đầu một cái, "Đúng vậy"
Hai tay Hạ Hải Dụ ôm lấy đầu, cảm thấy trong đầu một mảnh hỗn độn, không thể dùng từ nào để diễn tả được.
"Đường Húc Nghiêu, anh cảm thấy như vậy rất thú vị à...... anh hao tổn tâm cơ đem em từ Trung Quốc đến nước Mĩ, rất có ý tứ sao?!"
"Anh biết em vì lần xuất ngoại này phải bỏ ra những gì không...... Trong thời gian đó em chỉ làm một phần công việc, xài hết tất cả tiền tiết kiệm để dành thời gian học tập, em liều mạng đọc sách, cơ hồ là không ngủ không nghỉ, bởi vì em biết em không có thực lực mạnh như vậy, cho nên em phải rất cố gắng rất cố gắng...... Nhưng mà em đúng là một con ngốc, tất cả đều là sự an bài của anh!"
"Anh tùy tiện dùng một câu nói hoặc là một cú điện thoại liền đem cuộc sống của em làm cho rối tung lên...... Anh tại sao muốn làm như vậy...... Anh đưa em đến nước Mĩ chơi rất vui sao, giả vờ làm học trò của em rất vui sao, làm hàng xóm của em rất vui sao?!"
"Anh nói tất cả đều vì yêu em...... Nhưng loại yêu này...... Khiến người ta rất đau khổ! Rất lúng túng!"
......
Hạ Hải Dụ có nén nước mắt, không muốn khóc, không thể khóc dù đáy lòng có biết bao ấm ức..., Cô không bao giờ nghĩ đến mình bị anh lừa gạt đến nơi xa xôi này!
Thân thể không còn một chút sức, cô chậm rãi ngồi xổm xuống đất, vùi đầu vào đầu gối.
Làm thế nào?!
Làm thế nào?!
Cô rốt cuộc muốn làm thế nào?!
Cô bây giờ đã hoàn toàn rơi vào vòng xoáy tình cảm, lúc trước cô kiên quyết từ chối anh chính là hiểu rõ sự chênh lệch giữa cô và anh, cô không muốn phụ thuộc vào anh, không muốn từ trên người anh lấy được bất kỳ lợi ích gì, cũng không có nghĩ đến, tất cả tất cả đều là anh an bài từ trước!
Cô bây giờ còn có thể cự tuyệt sao?!
Không, không thể, cô không có năng lực kia, nhưng là cô lại thật sự muốn được anh "Che chở”?!
Tự ái của cô, tự tin của cô, cố gắng của cô, dũng khí của cô, tất cả đều không có!
Anh đứng ở trước mặt cô, cao cao tại thượng, giống như là vương tử, mà cô không phải là cô bé lọ lem!
Đường Húc Nghiêu bất động tại chỗ, không thể phủ nhận, anh là tự ý thao túng cuộc đời của cô, nếu như không phải là anh đem cô lừa gạt đến nước Mĩ, tình cảm của bọn họ sẽ không bắt đầu, anh hiểu tâm tình của cô, cô tuy cùng anh ở chung một chỗ, nhưng thật ra vẫn tồn tại cảm giác tự ti, cô phải rất cố gắng mới vượt qua tất cả, mới bằng lòng tiếp nhận anh...... Anh hiểu, thật hiểu.
"Hải Dụ......" Anh chậm rãi đến gần cô, cô lại từng bước một lui về phía sau.
Không, không nên ép cô, hiện tại đầu óc cô rất loạn, cần suy nghĩ thật kỹ.
Quay đầu, chợt ——
"Thần Dật đâu?!"
Hạ Hải Dụ hỏi như vậy, Đường Húc Nghiêu cũng lấy làm kinh hãi, nhìn sang bên, Thần Dật đã sớm rời đi.
Chợt, bọn họ tựa hồ hiểu rõ một vấn đề —— Thần Dật hình như là cố ý tới ly gián tình cảm của bọn họ, sau đó nhiễu loạn tất cả liền biến mất.
Hạ Hải Dụ hít một hơi thật sâu, cố gắng bình phục tâm tình của mình, sau đó nghiêm túc nhìn về phía Đường Húc Nghiêu, "Chúng ta bây giờ đừng gây gổ nữa có được hay không...... Trước tiên phải tìm Thần Dật......"
"Ừ!"
Đường Húc Nghiêu lôi kéo Hạ Hải Dụ lên xe, lòng của hai người giờ phút này cũng rối loạn, nhưng ngoài mặt lại duy trì bình tĩnh, bởi vì bọn họ cũng biết, có một số việc sớm muộn gì cũng phải đối mặt, tạm thời tránh, chỉ là tạm thời.
◎◎◎
Công ty khoa học kĩ thuật Húc Dương.
Trong đại sảnh, nhân viên chứng kiến người tới, tất cả đều giật mình.
Đường Húc Nghiêu lôi kéo Hạ Hải Dụ vội vàng vào thang máy lên tầng cao nhất, sắc mặt hai người đều căng thẳng, cũng hận không thể được lập tức xông ra.
Các nhân viên đưa mắt nhìn nhau, chuyện gì xảy ra, chưa bao giờ thấy tổng giám đốc mất khống chế như vậy!
"Đinh", cửa thang máy mở ra, Thiệu Hành xông vào, ba người nhìn nhau.
"Nghiêu, Hải Dụ...... Các người......" Thấy hai người biểu tình có chút không đúng, Thuốc Hành kinh ngạc, "Đã xảy ra chuyện gì?!"
"Thần Dật xuất hiện! Nhưng là vừa biến mất!"
Thiệu Hành cảm thấy kinh ngạc, nhìn ra được là hai người cãi nhau, nhưng là trước mắt vấn đề quan trọng nhất không phải cái này!
Nhìn đồng hồ đeo tay một chút, Thiệu Hành cẩn thận hỏi, "Các người hôm nay có đi Châu Úc nữa không?!"
"Tạm thời không đi." Đường Húc Nghiêu và Hạ Hải Dụ trăm miệng một lời.
◎◎◎
Tại một chỗ khác, Thần Dật ngồi một mình, nhỏ giọng thì thầm ——
Nghiêu, Hải Dụ, rất xin lỗi, tôi chỉ có thể dùng loại phương pháp này ngăn cản các người đi châu Úc, coi như chỉ có thể ngăn cản được nhất thời, cũng chỉ có thể như vậy. Bởi vì trước khi muốn đi đâu, tình cảm của các ngươi phải đủ kiên định, nếu không......
Hạ Hải Dụ liếc văn kiện, lại nhìn qua Đường Húc Nghiêu, "Anh còn phải đến công ty giao phó một ít chuyện sao, đi đi, công việc quan trọng hơn."
Anh lắc đầu cười nhạt, "Không cần gấp, cũng không có thiếu thời gian, anh có thể đưa em đến trường trước, em không phải là còn phải xin nghỉ sao?"
"Đây chỉ là thủ tục hành chính thôi, em đã sớm xin phép nghỉ rồi."
"Đi thôi, dù sao cũng thuận đường, anh đưa em đi rồi qua công ty."
"Vâng." Hạ Hải Dụ ôn nhu gật đầu.
Hai người cùng đi, mười ngón tay đan vào nhau.
Có thể cảm nhận được nhiệt độ của đối phương.
Sóng bước xuống cầu thang, cùng đi trên đường lớn, cứ như vậy, dắt tay nhau, sóng vai đi.
Chiếc xe Maybach màu trắng từ từ đi về phía trước, đến trước cửa học viện, Hạ Hải Dụ xuống xe, hướng Đường Húc Nghiêu phất tay, "Tạm biệt!"
Đường Húc Nghiêu đưa mắt nhìn cô đi vào, sau đó đánh tay lái, nhìn qua kính chiếu hậu thấy một bóng dáng quen thuộc vụt qua.
Thần Dật?!
Anh quay đầu nhìn kĩ nhưng lại phát hiện bóng dáng đó đã biến mất.
Nhanh chóng đẩy cửa xuống xe, tìm kiếm xung quanh, "Thần Dật...... Ra ngoài...... Tôi thấy anh rồi! Nhanh ra ngoài!"
Nghe được tiếng la của anh, trốn ở chỗ tối Thần Dật khẽ cong môi, nâng lên nụ cười nhàn nhạt, từ từ đi ra ngoài.
||||| Truyện đề cử: Lưới Tình: Đại Boss Siêu Cuồng Bạo, Nhẹ Chút Thôi |||||
Dưới ánh mặt trời, bóng dáng của anh thon dài và tiêu điều.
Đường Húc Nghiêu theo trực giác quay đầu lại, khi nhìn rõ người tới thì đáy mắt tràn đầy cảm xúc.
"Thần —— Dật!" Anh nghiến răng nghiến lợi, nếu như không phải đã biết tình trạng của anh ta hiện nay thì Đường Húc Nghiêu thật muốn cho anh ta một đấm.
"Nghiêu, đã lâu không gặp, cậu có khỏe không?!" Không quan tâm tới sự tức giận của Đường Húc Nghiêu, Thần Dật bình thản hỏi.
"Đáng chết!" Đường Húc Nghiêu xông tới, một tay níu lấy cổ áo của anh ta, muốn phát tiết lại không thể, "Đáng chết, anh rốt cuộc đã trốn đến chỗ nào?! Có biết là mọi người rất lo lắng không?!"
"Tôi rất khỏe." Giọng nói của Thần Dật nhàn nhạt.
Đường Húc Nghiêu không muốn lãng phí thời gian cùng anh ta, quả quyết ba chữ, "Đi theo tôi!"
"......" Thần Dật đứng bất động, ánh mắt thẳng tắp nhìn Đường Húc Nghiêu, trực tiếp nhíu mày, "Tôi hôm nay, là vì Hải Dụ."
Đường Húc Nghiêu hơi ngẩn ra, được rồi, anh thừa nhận, nghe được câu này rất buồn bực, nhưng đây không phải là lúc phát giận.
Hít thở sâu dùng giọng thành khẩn mà nói, "Dật, anh trước đi với tôi tới bệnh viện, những chuyện khác sau này hãy nói."
"Không có sau này!" Thần Dật rất kiên quyết, đáy mắt cố chấp làm cho người ta không có biện pháp cự tuyệt.
Đường Húc Nghiêu có chút bất đắc dĩ, "Anh muốn gì?!"
"Tôi muốn cậu và cô ấy chia tay!"
Cái gì?!
Chia tay?!
"Thần Dật, anh biết mình đang nói gì không?!" Đường Húc Nghiêu hết sức khắc chế tâm tình của mình, nhưng nghe được lời như thế, anh thật cảm thấy rất...... Phát điên!
Thần Dật nhàn nhạt cười, trong đôi mắt không có một tia đùa giỡn, "Tôi rất rõ ràng, mặc dù hiện tại bệnh của tôi rất nặng, nhưng đầu óc rất tỉnh táo. Nghiêu, cậu cùng cô ấy không thích hợp, chia tay đi, sớm một chút buông ra, đối với cậu đối với cô ấy đều tốt."
"......" Đường Húc Nghiêu dừng một chút, chậm rãi nói ra bốn chữ, "Tôi yêu cô ấy!"
Thần Dật vẫn là duy trì nụ cười nhạt, nhưng lời nói lại mang theo mùi thuốc súng nồng nặc, "Yêu?! Cậu chỉ là muốn tùy ý thao túng cuộc đời cô ấy, một tay an bài cô ấy ra nước ngoài, còn có khống chế tự do của cô ấy?!"
Đường Húc Nghiêu ngơ ngẩn, "Anh biết những chuyện này khi nào?!"
"Không quan trọng, quan trọng là các ngươi không có tương lai!"
Đường Húc Nghiêu cắn răng, giọng nói rất là chắc chắn, "Tôi làm mấy việc này đều vì muốn cô ấy trở về bên mình!"
"Nhưng cậu không có hỏi qua ý của cô ấy, từ đầu tới giờ đều là cậu giăng bẫy!" Thần Dật âm điệu không cao, nhưng âm sắc ngưng tụ vài phần lạnh lẽo, cùng lúc bình thường chênh lệch khá xa.
Đường Húc Nghiêu trừng mắt, "Thần Dật, anh có cách thức của anh, tôi cũng có cách thức của tôi, tôi yêu cô ấy, liền nhất định sẽ không chừa thủ đoạn nào mà đem cô ấy khóa ở bên mình!"
"Đường Húc Nghiêu, đây chỉ là mong muốn của cá nhân cậu! cá tính của Hải Dụ cậu không phải không biết, tự ái của cô ấy, tự tin của cô ấy, cậu bảo cô ấy phải tiếp nhận những sự thật này như thế nào......"
"Tôi tạm thời sẽ không để cho cô ấy biết! Chỉ cần......" Lời còn chưa dứt, Đường Húc Nghiêu chợt thấy một bóng dáng quen thuộc.
Hạ Hải Dụ lảo đảo đi tới, sắc mặt tái nhợt giống như giấy.
Bọn họ đang nói cái gì?!
Cô tới nước Mĩ là do Đường Húc Nghiêu an bài?!
Tại sao có thể như vậy?!
Rõ ràng là Trần viện trưởng giúp cô xử lý tất cả!
Không, cô không tin, cô muốn đích thân hỏi cho rõ!
Hạ Hải Dụ đi tới trước mặt Đường Húc Nghiêu, vẻ mặt cứng đờ hỏi, "Đây tất cả thật đều là do anh an bài?!"
"Hải Dụ, em hãy nghe anh nói......" Đường Húc Nghiêu đưa tay kéo tay cô, cô lại né sang bên cạnh, lùi hai bước.
"Anh chỉ cần nói cho em biết sự thật, đúng hay không đúng?!"
Biết không gạt được nữa, Đường Húc Nghiêu bất đắc dĩ gật đầu một cái, "Đúng vậy"
Hai tay Hạ Hải Dụ ôm lấy đầu, cảm thấy trong đầu một mảnh hỗn độn, không thể dùng từ nào để diễn tả được.
"Đường Húc Nghiêu, anh cảm thấy như vậy rất thú vị à...... anh hao tổn tâm cơ đem em từ Trung Quốc đến nước Mĩ, rất có ý tứ sao?!"
"Anh biết em vì lần xuất ngoại này phải bỏ ra những gì không...... Trong thời gian đó em chỉ làm một phần công việc, xài hết tất cả tiền tiết kiệm để dành thời gian học tập, em liều mạng đọc sách, cơ hồ là không ngủ không nghỉ, bởi vì em biết em không có thực lực mạnh như vậy, cho nên em phải rất cố gắng rất cố gắng...... Nhưng mà em đúng là một con ngốc, tất cả đều là sự an bài của anh!"
"Anh tùy tiện dùng một câu nói hoặc là một cú điện thoại liền đem cuộc sống của em làm cho rối tung lên...... Anh tại sao muốn làm như vậy...... Anh đưa em đến nước Mĩ chơi rất vui sao, giả vờ làm học trò của em rất vui sao, làm hàng xóm của em rất vui sao?!"
"Anh nói tất cả đều vì yêu em...... Nhưng loại yêu này...... Khiến người ta rất đau khổ! Rất lúng túng!"
......
Hạ Hải Dụ có nén nước mắt, không muốn khóc, không thể khóc dù đáy lòng có biết bao ấm ức..., Cô không bao giờ nghĩ đến mình bị anh lừa gạt đến nơi xa xôi này!
Thân thể không còn một chút sức, cô chậm rãi ngồi xổm xuống đất, vùi đầu vào đầu gối.
Làm thế nào?!
Làm thế nào?!
Cô rốt cuộc muốn làm thế nào?!
Cô bây giờ đã hoàn toàn rơi vào vòng xoáy tình cảm, lúc trước cô kiên quyết từ chối anh chính là hiểu rõ sự chênh lệch giữa cô và anh, cô không muốn phụ thuộc vào anh, không muốn từ trên người anh lấy được bất kỳ lợi ích gì, cũng không có nghĩ đến, tất cả tất cả đều là anh an bài từ trước!
Cô bây giờ còn có thể cự tuyệt sao?!
Không, không thể, cô không có năng lực kia, nhưng là cô lại thật sự muốn được anh "Che chở”?!
Tự ái của cô, tự tin của cô, cố gắng của cô, dũng khí của cô, tất cả đều không có!
Anh đứng ở trước mặt cô, cao cao tại thượng, giống như là vương tử, mà cô không phải là cô bé lọ lem!
Đường Húc Nghiêu bất động tại chỗ, không thể phủ nhận, anh là tự ý thao túng cuộc đời của cô, nếu như không phải là anh đem cô lừa gạt đến nước Mĩ, tình cảm của bọn họ sẽ không bắt đầu, anh hiểu tâm tình của cô, cô tuy cùng anh ở chung một chỗ, nhưng thật ra vẫn tồn tại cảm giác tự ti, cô phải rất cố gắng mới vượt qua tất cả, mới bằng lòng tiếp nhận anh...... Anh hiểu, thật hiểu.
"Hải Dụ......" Anh chậm rãi đến gần cô, cô lại từng bước một lui về phía sau.
Không, không nên ép cô, hiện tại đầu óc cô rất loạn, cần suy nghĩ thật kỹ.
Quay đầu, chợt ——
"Thần Dật đâu?!"
Hạ Hải Dụ hỏi như vậy, Đường Húc Nghiêu cũng lấy làm kinh hãi, nhìn sang bên, Thần Dật đã sớm rời đi.
Chợt, bọn họ tựa hồ hiểu rõ một vấn đề —— Thần Dật hình như là cố ý tới ly gián tình cảm của bọn họ, sau đó nhiễu loạn tất cả liền biến mất.
Hạ Hải Dụ hít một hơi thật sâu, cố gắng bình phục tâm tình của mình, sau đó nghiêm túc nhìn về phía Đường Húc Nghiêu, "Chúng ta bây giờ đừng gây gổ nữa có được hay không...... Trước tiên phải tìm Thần Dật......"
"Ừ!"
Đường Húc Nghiêu lôi kéo Hạ Hải Dụ lên xe, lòng của hai người giờ phút này cũng rối loạn, nhưng ngoài mặt lại duy trì bình tĩnh, bởi vì bọn họ cũng biết, có một số việc sớm muộn gì cũng phải đối mặt, tạm thời tránh, chỉ là tạm thời.
◎◎◎
Công ty khoa học kĩ thuật Húc Dương.
Trong đại sảnh, nhân viên chứng kiến người tới, tất cả đều giật mình.
Đường Húc Nghiêu lôi kéo Hạ Hải Dụ vội vàng vào thang máy lên tầng cao nhất, sắc mặt hai người đều căng thẳng, cũng hận không thể được lập tức xông ra.
Các nhân viên đưa mắt nhìn nhau, chuyện gì xảy ra, chưa bao giờ thấy tổng giám đốc mất khống chế như vậy!
"Đinh", cửa thang máy mở ra, Thiệu Hành xông vào, ba người nhìn nhau.
"Nghiêu, Hải Dụ...... Các người......" Thấy hai người biểu tình có chút không đúng, Thuốc Hành kinh ngạc, "Đã xảy ra chuyện gì?!"
"Thần Dật xuất hiện! Nhưng là vừa biến mất!"
Thiệu Hành cảm thấy kinh ngạc, nhìn ra được là hai người cãi nhau, nhưng là trước mắt vấn đề quan trọng nhất không phải cái này!
Nhìn đồng hồ đeo tay một chút, Thiệu Hành cẩn thận hỏi, "Các người hôm nay có đi Châu Úc nữa không?!"
"Tạm thời không đi." Đường Húc Nghiêu và Hạ Hải Dụ trăm miệng một lời.
◎◎◎
Tại một chỗ khác, Thần Dật ngồi một mình, nhỏ giọng thì thầm ——
Nghiêu, Hải Dụ, rất xin lỗi, tôi chỉ có thể dùng loại phương pháp này ngăn cản các người đi châu Úc, coi như chỉ có thể ngăn cản được nhất thời, cũng chỉ có thể như vậy. Bởi vì trước khi muốn đi đâu, tình cảm của các ngươi phải đủ kiên định, nếu không......
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Gặp gỡ tại quán bar
- Chương 2: Bị cường hôn
- Chương 3: Cấm dục nửa năm
- Chương 4: Lại gặp mặt
- Chương 5: Đi qua đêm
- Chương 6: Đi phỏng vấn
- Chương 7: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 8: Trúng tuyển
- Chương 9: Phá hỏng chuyện tốt
- Chương 10: Làm người phụ nữ của tôi
- Chương 11: Tôi muốn từ chức
- Chương 12: Biện pháp khỏe mạnh
- Chương 13: Tiếp xúc thân mật
- Chương 14: Bồi thường tổn thất
- Chương 15: Cuộc sống chua cay
- Chương 16: Thay đổi kế sách
- Chương 17: Hiến tủy
- Chương 18: Mừng rỡ như điên
- Chương 19: Tự động tới cửa
- Chương 20: Tôi đáp ứng anh
- Chương 21: Nói mà không có bằng chứng
- Chương 22: Muốn cô chủ động
- Chương 23: Gọi tên tôi
- Chương 24: Gọi nhau
- Chương 25: Có tật giật mình
- Chương 26: Cùng ăn trưa
- Chương 27: Cô uống say
- Chương 28: Tỉnh cho tôi
- Chương 29: Muốn tới nhà cô
- Chương 30: Bắt gặp JQ
- Chương 31: Trêu đùa cô
- Chương 32: Anh ta trên TV
- Chương 33: Cậu em Hạo Nhiên
- Chương 34: Tình địch giằng co
- Chương 35: Cuộc sống ở chung
- Chương 36: Cô yếu ớt
- Chương 37: Đều có tâm sự
- Chương 38: Yêu khích lệ
- Chương 39: Chờ tôi trở lại
- Chương 40: Trong lòng hoảng hốt
- Chương 41: Vương giả trở về
- Chương 42: Muốn phạm tội
- Chương 43: Chuyện xấu xa
- Chương 44: Bản năng sinh lý
- Chương 45: Ngượng ngùng mà chống đỡ
- Chương 46: Không hơn
- Chương 47: Thích
- Chương 48: Dập nóng
- Chương 49: Huênh hoang khắp nơi
- Chương 50: Trở ngại tâm lí
- Chương 51: Tim bị nhói đau!
- Chương 52: Tốc độ kích thích
- Chương 53: Tình yêu ngây ngô
- Chương 54: Đã quá muộn
- Chương 55: Em trêu đùa tôi
- Chương 56: Lúng túng gặp mặt
- Chương 57: Không làm tổng giám đốc
- Chương 58: Có ở đó hay không?
- Chương 59: Đuổi theo cô
- Chương 60: Anh lợi dụng tôi
- Chương 61: Suy tính thiệt hơn
- Chương 62: Cô bị thất tình
- Chương 63: Vừa hôn đã nổi tiếng
- Chương 64: Vừa hôn đã nổi tiếng
- Chương 65: Số lạ
- Chương 66: Thần Dật hẹn gặp
- Chương 67: Đạo manh tiểu Q
- Chương 68: Cùng xem phim
- Chương 69: Chân chính vô sỉ
- Chương 70: Kích động mất khống chế
- Chương 71: Tất cả đều kết thúc
- Chương 72: Thuận buồm xuôi gió
- Chương 73: Lưới tình
- Chương 74: Cũng gọi là A Húc
- Chương 75: Gặp phải quấy rầy
- Chương 76: Hướng tới tương lai
- Chương 77: Nụ hôn nhớ nhung
- Chương 78: Câu dẫn phải không?
- Chương 79: Ngày 1 tháng 11
- Chương 80: Chuyện tốt vô cùng
- Chương 81: Chuyện Lôi Nhân
- Chương 82: Chỉ chờ em đến
- Chương 83: Anh đang ở đâu?
- Chương 84: Nghe anh giải thích
- Chương 85: Giống nhau như đúc
- Chương 86: Rốt cuộc lên đường
- Chương 87: Muốn gặp mặt
- Chương 88: Kẻ khác tới đón
- Chương 89: Ở gần một chút
- Chương 90: Chơi trò thầy trò yêu nhau
- Chương 91: Bạn cùng phòng Tiểu Tiểu
- Chương 92: Thật sự là anh ta
- Chương 93: Tuyệt đối không động lòng
- Chương 94: Số lạ
- Chương 95: Chính thức trình diện
- Chương 96: Gặp nhau ở phòng học
- Chương 97: Anh muốn làm gì
- Chương 98: Sự tà ác của anh ta
- Chương 99: Xảo được kinh khủng
- Chương 100: Nụ hôn nhung nhớ
- Chương 101: Tại sao là anh?
- Chương 102: Bị chán ghét nhất
- Chương 103: Lại ngoài ý muốn
- Chương 104: Ghen tỵ nổi điên
- Chương 105: Mạnh mẽ làm tổn thương
- Chương 106: Nỗi niềm khó nói
- Chương 107: Rốt cuộc ai tới
- Chương 108: Đổi cô mà nói
- Chương 109: Muốn quý trọng yêu
- Chương 110: Gặp gỡ chỉ trích
- Chương 111: Kiểu áo sơ mi nam
- Chương 112: Giường đôi
- Chương 113: Anh thích em
- Chương 114: Thế nào tin tưởng
- Chương 115: Hôn đến hít thở không thông
- Chương 116: Làm thiếp oa ngưu
- Chương 117: Đóa đóa thiểm thiểm
- Chương 118: Ghen
- Chương 119: Mùi vị của hạnh phúc
- Chương 120: Chỉ là hàng xóm
- Chương 121: Lần đầu hẹn hò
- Chương 122: Sự kiện thoái hôn
- Chương 123: Không buông tay
- Chương 124: Rất nhớ em!
- Chương 125: Hô hấp nhân tạo
- Chương 126: Yêu nhất Hải Dụ
- Chương 127: Anh rất thích
- Chương 128: Dũng cảm một chút
- Chương 129: Quần bơi của anh ta
- Chương 130: Làm Đường phu nhân
- Chương 131: Thể nghiệm cuộc sống
- Chương 132: Cảm giác an toàn
- Chương 133: Hiểu được đau lòng
- Chương 134: Đắm chìm sâu sắc
- Chương 135: Cơ hội cuối cùng
- Chương 136: Nhân cơ hội cầu hôn
- Chương 137: Không nhịn được
- Chương 138: Động tay động chân
- Chương 139: Sai bảo tà ác
- Chương 140: Dấu son môi
- Chương 141: Rất thích
- Chương 142: Muốn kết hôn
- Chương 143: Tha thứ
- Chương 144: Đổi vị trí
- Chương 145: Đói sẽ phải ăn
- Chương 146: Hung hăng yêu
- Chương 147: Bá đạo dịu dàng
- Chương 148: Kết hôn được không
- Chương 149: Sinh con gái
- Chương 150: Luyện tập nhiều hơn
- Chương 151: Cũng vậy
- Chương 152: Ông xã cố gắng lên
- Chương 153: Tâm ý của anh
- Chương 154: Chỉ còn ba tháng
- Chương 155: Thông báo một tiếng
- Chương 156: Anh không xác định
- Chương 157: Trong lòng anh
- Chương 158: Ngoài ý muốn biết được
- Chương 159: Bất đắc dĩ trùng hợp
- Chương 160: Sớm một chút chia tay
- Chương 161: Tâm sự của mình
- Chương 162: Nóng lòng rời đi
- Chương 163: Đi tìm
- Chương 164: Trở về gặp mặt
- Chương 165: Thật gặp lại
- Chương 166: Tuyệt tình độc ác
- Chương 167: Anh đến
- Chương 168: Tìm cả đêm
- Chương 169: Tùy hứng lần thứ nhất
- Chương 170: Em trả thù tôi
- Chương 171: Rất quan tâm!
- Chương 172: Tỉ mỉ che chở
- Chương 173: Bé con ngoan
- Chương 174: Chớ làm chuyện điên rồ
- Chương 175: Rõ ràng
- Chương 176: Giảng hòa được không?
- Chương 177: Áo sơ mi ra ánh sáng
- Chương 178: Chủ động từ chức
- Chương 179: Trúng giải thưởng lớn
- Chương 180: Chuyện bé xé ra to
- Chương 181: Khó khăn khi ở cạnh người giàu có
- Chương 182: Ba sự kiện
- Chương 183: Ngăn cản
- Chương 184: Trùng hợp
- Chương 185: Sự thật về vụ tai nạn
- Chương 186: Nhớ lại
- Chương 187: Ý trời
- Chương 188: Gánh nặng ngọt ngào
- Chương 189: Chú chân dài
- Chương 190: Miêu tả sinh động
- Chương 191: Hết sức châm chọc
- Chương 192: Vì con
- Chương 193: Câu chuyện cổ tích tan vỡ
- Chương 194: Áp lực
- Chương 195: Quên lãng tình yêu
- Chương 196: Tình cảm trân quý
- Chương 197: Buông xuống bi thương
- Chương 198: An tĩnh
- Chương 199: Vô tình gặp mặt
- Chương 200: Đụng mặt
- Chương 201: Quyết định
- Chương 202
- Chương 203: Ngày mai sẽ đến
- Chương 204: Một nhà ba người
- Chương 205: Sáu tháng sau
- Chương 206: Thật sự rất đói
- Chương 207: Không cần ngắt
- Chương 208: Dung túng yêu
- Chương 209: Triền triền miên miên
- Chương 210: Cục cưng ra đời
- Chương 211: Mặc cho số phận
- Chương 212: Sẽ đụng vào
- Chương 213: Sống còn
- Chương 214: Vì yêu mà đi
- Chương 215: Dày vò như vậy
- Chương 216: Lỡ mất dịp tốt
- Chương 217: Hữu duyên vô phận
- Chương 218: Không xác định
- Chương 219: Nhìn thấy cục cưng
- Chương 220: Video liên tuyến
- Chương 221: Một nhà đoàn tụ
- Chương 222: Thích nhất là em
- Chương 223: Làm như trăng mật
- Chương 224: Phần thưởng hôn
- Chương 225: Chờ anh được không?
- Chương 226: Năm năm sau
- Chương 227: Vấn đề nhi đồng
- Chương 228: Đi tìm ba
- Chương 229: Hoạch định tốt đẹp
- Chương 230: Thành Tiểu Ma Nữ
- Chương 231: Càng cưng chiều hơn
- Chương 232: Không được đổi ý
- Chương 233: Không có bóng ma
- Chương 234: Bí mật thư phòng
- Chương 235: Ai mới là ngốc?
- Chương 236: Đi gặp một người
- Chương 237: Chờ coi đi
- Chương 238: Không cho thua
- Chương 239: Toàn bộ đều được 0 điểm
- Chương 240: Hạnh phúc quan trọng
- Chương 241: Áo cưới xinh đẹp
- Chương 242: Chăm sóc nhau
- Chương 243: Hiện thân ở công ty
- Chương 244: Thiếu niên Điện hạ
- Chương 245: Bị người quản chế
- Chương 246: Điều kiện của anh ta
- Chương 247: Không quá xấu xa
- Chương 248: Quan tâm khác thường
- Chương 249: Đến từ Sa quốc
- Chương 250: Sáng sớm thả người
- Chương 251: Suýt chết đuối
- Chương 252: Diện mạo thật sự
- Chương 253: Chờ em lớn lên
- Chương 254: Có lợi à?
- Chương 255: Cả đời?
- Chương 256: Cô bị bỏ rơi
- Chương 257: Song song đối đối
- Chương 258: Anh anh em em
- Chương 259: Độc nhất vô nhị
- Chương 260: Điểm tàn nhẫn
- Chương 261: Ngôi Nhà Hạnh Phúc
- Chương 262: Cử hành hôn lễ (1)
- Chương 263: Cử hành hôn lễ (2)
- Chương 264: Cử hành hôn lễ (3)
- Chương 265: Cử hành hôn lễ (4)
- Chương 266: Cử hành hôn lễ (5)
- Chương 267: Cử hành hôn lễ (4)
- Chương 268: Cử hành hôn lễ (5)
- Chương 269: Cử hành hôn lễ (6)
- Chương 270: Cử hành hôn lễ (7)
- Chương 271: Cử hành hôn lễ (8)
- Chương 272: Cử hành hôn lễ (9)
- Chương 273: Cử hành hôn lễ (10)
- Chương 274: Đêm tân hôn
- Chương 275: Đêm tân hôn (2)
- Chương 276: Thế nhưng gặp lại
- Chương 277: Đã từng gặp
- Chương 278: Tình yêu luân hồi
- Chương 279: Hữu duyên thiên lý
- Chương 280: Cả năm trăng mật
- Chương 281: Thiên đường yêu
- Chương 282: Kiểm tra số còn lại
- Chương 283: Yêu đến vĩnh cửu
- Chương 284: Đại Kết Cục (P.1)
- Chương 285: Đại Kết Cục (P.2)
- Chương 286: Đại Kết Cục (P.3 - P.Cuối)
- bình luận