Tổng Giám Đốc, Tôi Sai Rồi! - Chương 18: Mừng rỡ như điên

Tổng Giám Đốc, Tôi Sai Rồi! Chương 18: Mừng rỡ như điên
Cả một ngày Hạ Hải Dụ đều ở trong trạng thái không tập trung, ánh mắt vô số lần liếc trộm phòng làm việc của tổng giám đốc, biết rất rõ bên trong không có ai, nhưng cô vẫn không nhịn được.

Buổi sáng cô nện hoa hồng lên mặt Đường Húc Nghiêu, sau đó anh ta cùng Thiệu Hành tới bệnh viện, tới bây giờ cũng chưa trở lại, chắc là phải nhập viện rồi, nhưng lực sát thương của một bó hoa không lớn như vậy đi? Hơn nữa nếu anh ta thật sự bị thương nặng…, theo cái loại tính tình ngang ngược kia chỉ sợ đã sớm phái người truy bắt cô rồi, làm sao còn có thể để cô nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật?!

Có chỗ quái lạ!

Hạ Hải Dụ cuối cùng cho ra bốn chữ như vậy, nhưng về phần quái lạ ở chỗ nào cũng không biết.

Đồng hồ chỉ hướng 17 giờ, ha ha, rốt cục tan việc!

Hạ Hải Dụ khóe miệng cong lên, thật tốt, kết thúc năm ngày làm việc, ngày mai có thể tới gặp Hải Tinh rồi!

Sờ sờ trong túi mới tăng 50 đồng, tâm tình tốt hơn!

Buổi trưa cô xung phong nhận việc giúp các đồng nghiệp mua cơm, mua nước, mua đồ ăn linh tinh, mặc dù thiếu chút nữa chạy gãy chân, nhưng kiếm được nhiều tiền như vậy cũng đáng!

Lần này, cô có đủ một ngàn đồng, có thể mua quà sinh nhật cho Hải Tinh rồi!

Xách túi lên, Hạ Hải Dụ tâm tình nhảy nhót, trực tiếp xông tới của hàng đồ chơi, Transformers, tôi tới đây!

“Tiểu thư, lại tới nhìn Đại Hoàng Phong [1] đi!” Ông chủ cửa hàng đồ chơi biết Hạ Hải Dụ, cô ít nhất đã tới ba lần.

Hạ Hải Dụ cười híp mắt, “Lần này không chỉ xem chút đâu, tôi đã gom đủ tiền, có thể mua nó về!”

Nụ cười sáng lạn làm cho khách hàng xung quanh thiếu chút nữa lóa mắt.

Cô gái này mặc dù không phải nghiêng nước nghiêng thành, nhưng lại duyên dáng linh động, duyên dáng chân thật.

“Cưng yêu, điện thoại tới, điện thoại tới!” Điện thoại di động trong túi chợt reo lên, Hạ Hải Dụ hai mắt lập tức tỏa sáng, đây là chuông dành riêng cho Hải Tinh!

“Alo, Hải Tinh!”

“Chị......” Điện thoại bên kia truyền đến thanh âm một đứa bé trai có vẻ suy yếu, nhưng trong đó lại lộ ra vui sướng trước nay chưa từng có, “Chị, nói cho chị biết một tin tốt, viện trưởng Trần mới rồi nói cho em biết có một anh trai nguyện ý hiến xương tủy cho em đấy!”

“Thật?!” Hạ Hải Dụ mừng rỡ như điên, trời ạ, Hải Tinh được cứu rồi! Quá tuyệt vời!

Hạ Hải Dụ vui vẻ thiếu chút nữa nhảy dựng lên, cúi đầu mạnh mẽ hôn Đại Hoàng Phong vừa mới mua được, Transformers thật không hổ là thần kỳ gì đó, kỳ tích thật xuất hiện!

“Hải Tinh, chị ngày mai tới xem em, em phải ngoan nhé, phải ăn tận lực vào, chị nghe nói giải phẫu xương tủy rất khổ cực, em trước đó phải dưỡng đủ sức lực, biết không?”

“Biết, chị, chị cũng phải ăn cơm thật ngon, đừng luôn nghĩ mua quà cho em, em không muốn chị cực khổ.”

Hạ Hải Dụ cười cong lông mày, vì Hải Tinh, cái gì khổ cô cũng có thể chịu!

Trò chuyện xong, lại tiếp một cuộc gọi nữa, “Alo, viện trưởng Trần...... Hải Tinh vừa rồi cho tôi biết...... Cái gì?! Người đó lại không muốn hiến?!”

[1] là Bumblebee trong Transformers
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận