Tổng Giám Đốc, Tôi Sai Rồi! - Chương 281: Thiên đường yêu

Tổng Giám Đốc, Tôi Sai Rồi! Chương 281: Thiên đường yêu
"Ba, ba nói nhiều như vậy, mà con còn chưa biết lần này ba cho mẹ với con đi đâu hưởng tuần trăng mật đây?!" Thủy Tinh ngẩng đầu lên, mắt tỏa sáng lấp lánh.

Đường Húc Nghiêu cười cười, nói ba chữ, "Biển tình yêu!"

"Biển Tình yêu?!" Thủy Tinh trừng mắt nhìn, khen, "Tên rất hay!"

Đường Húc Nghiêu cùng Hạ Hải Dụ đối diện nhìn nhau cười.

Thật ra thì đến đâu cũng không quan trọng, tên là gì cũng không quan trọng, quan trọng là, bọn họ có thể hạnh phúc ở chung một chỗ!

Máy bay đúng 7h30’ khởi hành, chở người một nhà ngọt ngào trên trời xanh mây trắng đi xa.

Tuần trăng mật có thể dùng hai chữ"Hoàn mỹ" để hình dung, biển Tình yêu chỉ có hai loại màu sắc: màu xanh của biển cùng bầu trời, màu trắng cùng mây.

Mùa này lúc nóng nhất ở biển Tình yêu, nhưng cũng là thời điểm đẹp nhất, người tắm ít, ánh nắng tươi sáng, bọn họ đến bờ biển Tình yêu hưởng thụ gió biển cùng tắm nắng.

Dưới ánh mặt trời, nước biển Tình yêu biển hiện ra một màu sắc óng ánh trong suốt, trong suốt chói lọi, đến chiều, nước biển sẽ biến thành màu đỏ tía, giống như ly rượu nho, ở giữa hè là bầu trời bao la, làm lòng người cảm giác vui vẻ thoải mái.

Bọn họ mặc đồ bơi rong chơi trong hải dương, mặc cho nước biển óng ánh trong suốt vỗ vào mắt cá chân, gió biển thổi cây ô liu bên bờ, trên bờ biển hưởng thụ Thiên đường yên tĩnh, tuyệt không thể tả.

Tuần đầu tiên, bọn họ chọn đảo Từ Quy Từ cách Athen 3h đồng hồ.

Tiểu đảo dài nhỏ, cấm tất cả xe hơi cùng xe gắn máy đi vào, yên tĩnh như Thiên đường, cho nên người ta đang làm sạch sẽ trong hẻm nhỏ, chỉ có con lừa chở du khách nhàn nhã lúc ẩn lúc hiện.

Tường trắng, cửa sổ xanh, nóc nhà phấn hồng, nổi bật trong tiểu đảo thật đáng yêu.

Trong tiểu viện thỉnh thoảng lộ ra từng chùm hoa hồng, sắc tím, chanh trên cây kết đầy thành hàng quả, ủi xìu, ép tới mức đầu cành cũng cong.

Một cơn lại một cơn gió biển thổi qua, sau lưng là một chợ truyền thống đầy nhộn nhịp, bán đủ các loại đồ trang sức thủ công chế luyện, thủy tinh đồ sứ cùng một vài bộ đồ trang sức giả.

Hạ Hải Dụ cố chấp mặc quần dài màu đỏ, một cái khăn lụa màu đen thật chặt buộc ở thắt lưng, trói thành nơ con bướm, buộc vòng quanh đường cong mỹ lệ, tràn đầy phong tình của một cô gái quyến rũ, mà trên đầu mang mũ màu đỏ dí dỏm đáng yêu, rồi cả người dí dỏm linh động, trên trán trắng nõn còn mấy giọt mồ hôi, da trơn bóng nhuộm phấn phấn trong suốt.

Mà bên người cô, Thủy Tinh ăn mặc giống cô như đúc, chỉ là nhỏ hơn rất nhiều số, trên khuôn mặt nhỏ nhắn treo nụ cười thật to, da mặt trán phóng trắng mềm ửng đỏ, mềm mại ngọt ngào.

"Mẹ, cái này đẹp, mẹ cảm thấy thế nào?!" Thủy Tinh đem một bình thủy tinh tinh xảo giơ cao.

"Ừ, mẹ cũng cảm thấy cái này đẹp."

"Vậy chúng ta mua cái này không?!"

"Được."

"Ba, ba cảm thấy thế nào?!"

Đường Húc Nghiêu dĩ nhiên một chút ý kiến cũng không có, anh đứng ở bên cạnh vợ và con gái, mắt lộ ra dịu dàng, bỏ tiền ra trả, chỉ có 10 Euro mà thôi, coi như bắt anh cầm toàn bộ tài sản để đổi, anh cũng nguyện ý!

Trên bình pha lê có hình đảo HY¬DRA, có bầu trời bao la tinh khiết, người tinh khiết, nói không hết hạnh phúc.

Sau đó bọn họ đến mục đích thứ hai,đảo Poros.

Đó là cảnh tượng xinh đẹp tuyệt trần trên đảo Sơn Thành, phía trên Sơn Thành điểm xuyến vài quả chanh dây cùng cây ô liu xanh tươi, trong khung cảnh xanh um che giấu một màu mái hiên trắng rõ ràng sáng ngời.

Kiến trúc trên đảo lấy màu trắng làm chủ, kiểu dáng cổ sơ, tường trắng trong không khí thỉnh thoảng lộ ra vài bụi hoa, trong sóng biển Vân Đào, một vài phiến đá trải sát cạnh nhau, càng lúc càng xa, kéo dài tới lịch sử.

Trên đường, bọn họ thấy một đôi vợ chồng già, bọn họ tóc trắng xoá, dắt dìu nhau, nếp nhăn trên mặt bọn họ cùng chỉ số ân ái có quan hệ trực tiếp.

Vợ chồng già ra ngoài dắt chó đi dạo, là một con chó Husky có ánh mắt màu xanh dương vô cùng đẹp trai, vô cùng xinh đẹp, đến cả Thủy Tinh đối với nó"Vừa thấy đã yêu".

"Ông bà, có thể cho cháu dắt nó một lúc không?!" Thủy Tinh tò mò hỏi.

"Đương nhiên có thể."

Husky rất hiểu tính người, nghe dặn dò của chủ nhân, ngoan ngoãn đến bên cạnh Thủy Tinh, đối với cô rất hữu nghị.

Thủy Tinh rất nhanh cùng Husky chơi thành một cặp, sau khi quen thuộc, con chó không hề nhu thuận nữa, bởi vì nó là Husky nha, tất cả mọi người đều biết Husky hiếu động cỡ nào, chỉ cần chạy,là cả người như bị đánh thuốc kích thích, cho nên không quá lâu, vốn là Thủy Tinh dắt chó đi dạo, lại trở thành cô bé bị chó kéo.

Bị con chó lôi kéo liều mạng chạy suốt, Thủy Tinh mệt mỏi thở hồng hộc, cô bé một tay đỡ tường, từng ngụm từng ngụm thở.

"Chó ngoan, chúng ta đi chậm một chút, được không?!" Cô bé dùng giọng nói đáng yêu của mình hướng về phía Husky nói chuyện, tay nhỏ bé sờ lên đầu của nó, dụ, "Chờ một chút nữa ta dẫn ngươi đi ăn cái gì!"

Husky mở mắt to màu xanh dương, suy tư có muốn bị bắt mua hay không.

Chợt, một mùi thơm nồng xông vào mũi, một người một chó đồng thời ngơ ngẩn, sau đó lại đồng thời chạy như điên, hướng về phía hương vị kia kia chạy đi.

"Oa...... Thơm quá...... Ba, con còn muốn một con cá nướng!" Thủy Tinh giống như con mèo tham ăn nói.

"Được." Đường Húc Nghiêu thấy nước miếng của con gái sắp chảy xuống, không nhịn được nghĩ cười.

Hạ Hải Dụ nhẹ nhàng uống rượu nho, nghe nói quán ăn này tự mình phục vụ mình, vị thật tốt.

"Uống ít một chút, tửu lượng của em không tốt." Đường Húc Nghiêu đưa tay"Cướp" đi cái ly trong tay cô.

"Em còn chưa uống đủ!" Hạ Hải Dụ giương mắt nhìn rượu nho thuộc về cô bị anh uống một hớp.

"Anh cho em Uống....uố...ng!" Anh tự kéo bả vai của cô qua, dùng phương thức miệng đối miệng đem một ngụm rượu đút vào trong miệng cô.

Hạ Hải Dụ bỗng chốc trợn tròn cặp mắt, mặt đỏ tới mang tai, làm gì á..., bên cạnh còn có người ở đây!

Đường Húc Nghiêu im lặng cười, lấy ánh mắt ý bảo nhìn hướng đó, thì ra là đôi vợ chồng gia kia cũng đang thân mật ôm ấp nhau hưởng thụ ngọt ngào tình lữ, căn bản không rảnh xem bọn họ, không hổ là biển Tình yêu, những người ở nơi này đều yêu đến trời long đất lở.

Còn lại Thủy Tinh cầm một cây xương liều mạng trêu chọc chú chó, đương nhiên cũng không thấy bọn họ ôm hôn.

Hạ Hải Dụ cũng không tiếng động mà cười cong lông mày, tiến tới, nhanh chóng hôn môi anh, sau đó đôi tay che mặt, ôi, cô hình như cũng bị dạy hư rồi!

Nhưng, vậy thì như thế nào?!

Nơi này, là thiên đường yêu!
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận