Tổng Giám Đốc, Tôi Sai Rồi! - Chương 250: Sáng sớm thả người
Chương trước- Chương 1: Gặp gỡ tại quán bar
- Chương 2: Bị cường hôn
- Chương 3: Cấm dục nửa năm
- Chương 4: Lại gặp mặt
- Chương 5: Đi qua đêm
- Chương 6: Đi phỏng vấn
- Chương 7: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 8: Trúng tuyển
- Chương 9: Phá hỏng chuyện tốt
- Chương 10: Làm người phụ nữ của tôi
- Chương 11: Tôi muốn từ chức
- Chương 12: Biện pháp khỏe mạnh
- Chương 13: Tiếp xúc thân mật
- Chương 14: Bồi thường tổn thất
- Chương 15: Cuộc sống chua cay
- Chương 16: Thay đổi kế sách
- Chương 17: Hiến tủy
- Chương 18: Mừng rỡ như điên
- Chương 19: Tự động tới cửa
- Chương 20: Tôi đáp ứng anh
- Chương 21: Nói mà không có bằng chứng
- Chương 22: Muốn cô chủ động
- Chương 23: Gọi tên tôi
- Chương 24: Gọi nhau
- Chương 25: Có tật giật mình
- Chương 26: Cùng ăn trưa
- Chương 27: Cô uống say
- Chương 28: Tỉnh cho tôi
- Chương 29: Muốn tới nhà cô
- Chương 30: Bắt gặp JQ
- Chương 31: Trêu đùa cô
- Chương 32: Anh ta trên TV
- Chương 33: Cậu em Hạo Nhiên
- Chương 34: Tình địch giằng co
- Chương 35: Cuộc sống ở chung
- Chương 36: Cô yếu ớt
- Chương 37: Đều có tâm sự
- Chương 38: Yêu khích lệ
- Chương 39: Chờ tôi trở lại
- Chương 40: Trong lòng hoảng hốt
- Chương 41: Vương giả trở về
- Chương 42: Muốn phạm tội
- Chương 43: Chuyện xấu xa
- Chương 44: Bản năng sinh lý
- Chương 45: Ngượng ngùng mà chống đỡ
- Chương 46: Không hơn
- Chương 47: Thích
- Chương 48: Dập nóng
- Chương 49: Huênh hoang khắp nơi
- Chương 50: Trở ngại tâm lí
- Chương 51: Tim bị nhói đau!
- Chương 52: Tốc độ kích thích
- Chương 53: Tình yêu ngây ngô
- Chương 54: Đã quá muộn
- Chương 55: Em trêu đùa tôi
- Chương 56: Lúng túng gặp mặt
- Chương 57: Không làm tổng giám đốc
- Chương 58: Có ở đó hay không?
- Chương 59: Đuổi theo cô
- Chương 60: Anh lợi dụng tôi
- Chương 61: Suy tính thiệt hơn
- Chương 62: Cô bị thất tình
- Chương 63: Vừa hôn đã nổi tiếng
- Chương 64: Vừa hôn đã nổi tiếng
- Chương 65: Số lạ
- Chương 66: Thần Dật hẹn gặp
- Chương 67: Đạo manh tiểu Q
- Chương 68: Cùng xem phim
- Chương 69: Chân chính vô sỉ
- Chương 70: Kích động mất khống chế
- Chương 71: Tất cả đều kết thúc
- Chương 72: Thuận buồm xuôi gió
- Chương 73: Lưới tình
- Chương 74: Cũng gọi là A Húc
- Chương 75: Gặp phải quấy rầy
- Chương 76: Hướng tới tương lai
- Chương 77: Nụ hôn nhớ nhung
- Chương 78: Câu dẫn phải không?
- Chương 79: Ngày 1 tháng 11
- Chương 80: Chuyện tốt vô cùng
- Chương 81: Chuyện Lôi Nhân
- Chương 82: Chỉ chờ em đến
- Chương 83: Anh đang ở đâu?
- Chương 84: Nghe anh giải thích
- Chương 85: Giống nhau như đúc
- Chương 86: Rốt cuộc lên đường
- Chương 87: Muốn gặp mặt
- Chương 88: Kẻ khác tới đón
- Chương 89: Ở gần một chút
- Chương 90: Chơi trò thầy trò yêu nhau
- Chương 91: Bạn cùng phòng Tiểu Tiểu
- Chương 92: Thật sự là anh ta
- Chương 93: Tuyệt đối không động lòng
- Chương 94: Số lạ
- Chương 95: Chính thức trình diện
- Chương 96: Gặp nhau ở phòng học
- Chương 97: Anh muốn làm gì
- Chương 98: Sự tà ác của anh ta
- Chương 99: Xảo được kinh khủng
- Chương 100: Nụ hôn nhung nhớ
- Chương 101: Tại sao là anh?
- Chương 102: Bị chán ghét nhất
- Chương 103: Lại ngoài ý muốn
- Chương 104: Ghen tỵ nổi điên
- Chương 105: Mạnh mẽ làm tổn thương
- Chương 106: Nỗi niềm khó nói
- Chương 107: Rốt cuộc ai tới
- Chương 108: Đổi cô mà nói
- Chương 109: Muốn quý trọng yêu
- Chương 110: Gặp gỡ chỉ trích
- Chương 111: Kiểu áo sơ mi nam
- Chương 112: Giường đôi
- Chương 113: Anh thích em
- Chương 114: Thế nào tin tưởng
- Chương 115: Hôn đến hít thở không thông
- Chương 116: Làm thiếp oa ngưu
- Chương 117: Đóa đóa thiểm thiểm
- Chương 118: Ghen
- Chương 119: Mùi vị của hạnh phúc
- Chương 120: Chỉ là hàng xóm
- Chương 121: Lần đầu hẹn hò
- Chương 122: Sự kiện thoái hôn
- Chương 123: Không buông tay
- Chương 124: Rất nhớ em!
- Chương 125: Hô hấp nhân tạo
- Chương 126: Yêu nhất Hải Dụ
- Chương 127: Anh rất thích
- Chương 128: Dũng cảm một chút
- Chương 129: Quần bơi của anh ta
- Chương 130: Làm Đường phu nhân
- Chương 131: Thể nghiệm cuộc sống
- Chương 132: Cảm giác an toàn
- Chương 133: Hiểu được đau lòng
- Chương 134: Đắm chìm sâu sắc
- Chương 135: Cơ hội cuối cùng
- Chương 136: Nhân cơ hội cầu hôn
- Chương 137: Không nhịn được
- Chương 138: Động tay động chân
- Chương 139: Sai bảo tà ác
- Chương 140: Dấu son môi
- Chương 141: Rất thích
- Chương 142: Muốn kết hôn
- Chương 143: Tha thứ
- Chương 144: Đổi vị trí
- Chương 145: Đói sẽ phải ăn
- Chương 146: Hung hăng yêu
- Chương 147: Bá đạo dịu dàng
- Chương 148: Kết hôn được không
- Chương 149: Sinh con gái
- Chương 150: Luyện tập nhiều hơn
- Chương 151: Cũng vậy
- Chương 152: Ông xã cố gắng lên
- Chương 153: Tâm ý của anh
- Chương 154: Chỉ còn ba tháng
- Chương 155: Thông báo một tiếng
- Chương 156: Anh không xác định
- Chương 157: Trong lòng anh
- Chương 158: Ngoài ý muốn biết được
- Chương 159: Bất đắc dĩ trùng hợp
- Chương 160: Sớm một chút chia tay
- Chương 161: Tâm sự của mình
- Chương 162: Nóng lòng rời đi
- Chương 163: Đi tìm
- Chương 164: Trở về gặp mặt
- Chương 165: Thật gặp lại
- Chương 166: Tuyệt tình độc ác
- Chương 167: Anh đến
- Chương 168: Tìm cả đêm
- Chương 169: Tùy hứng lần thứ nhất
- Chương 170: Em trả thù tôi
- Chương 171: Rất quan tâm!
- Chương 172: Tỉ mỉ che chở
- Chương 173: Bé con ngoan
- Chương 174: Chớ làm chuyện điên rồ
- Chương 175: Rõ ràng
- Chương 176: Giảng hòa được không?
- Chương 177: Áo sơ mi ra ánh sáng
- Chương 178: Chủ động từ chức
- Chương 179: Trúng giải thưởng lớn
- Chương 180: Chuyện bé xé ra to
- Chương 181: Khó khăn khi ở cạnh người giàu có
- Chương 182: Ba sự kiện
- Chương 183: Ngăn cản
- Chương 184: Trùng hợp
- Chương 185: Sự thật về vụ tai nạn
- Chương 186: Nhớ lại
- Chương 187: Ý trời
- Chương 188: Gánh nặng ngọt ngào
- Chương 189: Chú chân dài
- Chương 190: Miêu tả sinh động
- Chương 191: Hết sức châm chọc
- Chương 192: Vì con
- Chương 193: Câu chuyện cổ tích tan vỡ
- Chương 194: Áp lực
- Chương 195: Quên lãng tình yêu
- Chương 196: Tình cảm trân quý
- Chương 197: Buông xuống bi thương
- Chương 198: An tĩnh
- Chương 199: Vô tình gặp mặt
- Chương 200: Đụng mặt
- Chương 201: Quyết định
- Chương 202
- Chương 203: Ngày mai sẽ đến
- Chương 204: Một nhà ba người
- Chương 205: Sáu tháng sau
- Chương 206: Thật sự rất đói
- Chương 207: Không cần ngắt
- Chương 208: Dung túng yêu
- Chương 209: Triền triền miên miên
- Chương 210: Cục cưng ra đời
- Chương 211: Mặc cho số phận
- Chương 212: Sẽ đụng vào
- Chương 213: Sống còn
- Chương 214: Vì yêu mà đi
- Chương 215: Dày vò như vậy
- Chương 216: Lỡ mất dịp tốt
- Chương 217: Hữu duyên vô phận
- Chương 218: Không xác định
- Chương 219: Nhìn thấy cục cưng
- Chương 220: Video liên tuyến
- Chương 221: Một nhà đoàn tụ
- Chương 222: Thích nhất là em
- Chương 223: Làm như trăng mật
- Chương 224: Phần thưởng hôn
- Chương 225: Chờ anh được không?
- Chương 226: Năm năm sau
- Chương 227: Vấn đề nhi đồng
- Chương 228: Đi tìm ba
- Chương 229: Hoạch định tốt đẹp
- Chương 230: Thành Tiểu Ma Nữ
- Chương 231: Càng cưng chiều hơn
- Chương 232: Không được đổi ý
- Chương 233: Không có bóng ma
- Chương 234: Bí mật thư phòng
- Chương 235: Ai mới là ngốc?
- Chương 236: Đi gặp một người
- Chương 237: Chờ coi đi
- Chương 238: Không cho thua
- Chương 239: Toàn bộ đều được 0 điểm
- Chương 240: Hạnh phúc quan trọng
- Chương 241: Áo cưới xinh đẹp
- Chương 242: Chăm sóc nhau
- Chương 243: Hiện thân ở công ty
- Chương 244: Thiếu niên Điện hạ
- Chương 245: Bị người quản chế
- Chương 246: Điều kiện của anh ta
- Chương 247: Không quá xấu xa
- Chương 248: Quan tâm khác thường
- Chương 249: Đến từ Sa quốc
- Chương 250: Sáng sớm thả người
- Chương 251: Suýt chết đuối
- Chương 252: Diện mạo thật sự
- Chương 253: Chờ em lớn lên
- Chương 254: Có lợi à?
- Chương 255: Cả đời?
- Chương 256: Cô bị bỏ rơi
- Chương 257: Song song đối đối
- Chương 258: Anh anh em em
- Chương 259: Độc nhất vô nhị
- Chương 260: Điểm tàn nhẫn
- Chương 261: Ngôi Nhà Hạnh Phúc
- Chương 262: Cử hành hôn lễ (1)
- Chương 263: Cử hành hôn lễ (2)
- Chương 264: Cử hành hôn lễ (3)
- Chương 265: Cử hành hôn lễ (4)
- Chương 266: Cử hành hôn lễ (5)
- Chương 267: Cử hành hôn lễ (4)
- Chương 268: Cử hành hôn lễ (5)
- Chương 269: Cử hành hôn lễ (6)
- Chương 270: Cử hành hôn lễ (7)
- Chương 271: Cử hành hôn lễ (8)
- Chương 272: Cử hành hôn lễ (9)
- Chương 273: Cử hành hôn lễ (10)
- Chương 274: Đêm tân hôn
- Chương 275: Đêm tân hôn (2)
- Chương 276: Thế nhưng gặp lại
- Chương 277: Đã từng gặp
- Chương 278: Tình yêu luân hồi
- Chương 279: Hữu duyên thiên lý
- Chương 280: Cả năm trăng mật
- Chương 281: Thiên đường yêu
- Chương 282: Kiểm tra số còn lại
- Chương 283: Yêu đến vĩnh cửu
- Chương 284: Đại Kết Cục (P.1)
- Chương 285: Đại Kết Cục (P.2)
- Chương 286: Đại Kết Cục (P.3 - P.Cuối)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tổng Giám Đốc, Tôi Sai Rồi!
Chương 250: Sáng sớm thả người
"Điện hạ, việc này đã điều tra xong, hai cô bé đó đúng là vô tội!"
Thiếu niên nghe thuộc hạ báo cáo xong, trong lòng chợt nổi lên cảm giác phức tạp. Một mặt anh ta mơ hồ cảm thấy nhẹ nhõm, may mắn là mình không phải ra tay với hai cô bé, mặt khác lại có chút khó xử, việc đã điều tra xong, như vậy cũng nên thả người rồi!.
Nhưng trong lòng anh ta lại có cảm giác thật kỳ lạ.
Trong đầu thoáng hiện ra khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, lúc khóc, lúc cười, lúc tinh ranh, lúc lại rất tùy hứng.... Lại khiến cho anh như mất hồn.
Thiếu niên nhíu mày, không hiểu mình rốt cục là bị làm sao nhưng trực giác mách bảo rằng đây chẳng phải chuyện tốt gì.
Lắc đầu 1 cái, anh tự nói với mình không cần phải nhớ những thứ này.
"Điện hạ.." Thuộc hạ của anh định nói gì đó nhưng lại thôi.
"Có chuyện gì?"
"Quan thiếu gian ở phố người Hoa xin gặp!"
"Cho vào!"
Quan Trì Mặc cũng là một thiếu niên, so với hắn còn nhỏ hơn 1 tuổi, cũng đã sở hữu tổ chức hắc ám lớn nhất phố người Hoa.
Bọn hắn cũng được coi là bạn bè đi, quan hệ không quá thân thiết cũng không quá giữ khoảng cách, nhưng không thể không đề phòng cũng không thể không tôn trọng lẫn nhau.
Thiếu niên mơ hồ suy đoán mục đích chuyến đi lần này của Quan Trì Mặc, thoáng suy nghĩ, đã rõ trong lòng.
Lần đầu tiên Quan Trì Mặc giết người là lúc 7 tuổi cũng tại cửa toàn thị chính, vội vàng, hoang mang lại có người có ý hãm hại, anh ta bị bắt, bị nhốt vào sở quản giáo thiếu niên, nghe nói sau đó có một luật sư ngược Úc quốc tịch Trung Quốc giúp anh ta, nói như vậy có nghĩa là lần này anh ta đến đây là để trả ơn.
Lúc Quan Trì Mặc tiến vào, anh cười, là nụ cười rất thật, không thể dấu được sự tàn bạo, u lãnh, mắt anh rất sâu, giống như không thể nhìn được tận sâu bên trong đó cất chứa suy nghĩ gì.
Thiếu niên chậm rãi nói: "Quan, đã lâu không gặp!"
Quan Trì Mặc thấy buồn cười: "Đúng vậy, nhưng tôi 1 chút cũng không nhớ anh! Bởi vì đó không phải là chuyện tốt!"
Thiếu niên buông tay ra: "Ngại quá, lần này là tại cậu trên địa bàn của tôi gây chuyện, phiền phức là do cậu tự chuốc lấy."
Quan Trì Mặc khoát tay áo:" Thôi, đó cũng là một chút lòng thành, nhưng....anh bắt Tuyết Nhi khiến cho tôi thật đau đầu! Anh không biết thân phận của cô ấy sao?"
Thiếu niên gật đầu một cái: " Trước thì không nhưng hiện tại đã biết"
"Biết rồi thì tốt, thả người đi!" Quan Trì Mặc rất vui vì mình không cần phải dài dòng nữa rồi nhưng anh ta vẫn cần nhấn mạnh một điều "Tôi không đơn giản chỉ muốn anh thả Tuyết Nhi, Thủy Tinh cũng phải thả, cha cô ấy là ai không cần tôi phải nói chứ?"
Thiếu niên gật đầu một cái " Yên tâm, sáng sớm mai tôi sẽ để cậu dẫn hai cô bé đó đi."
Quan Trì Mặc nhíu mày "Sáng sớm ngày mai? Tại sao không phải bây giờ?"
Thiếu niên nhìn trời một chút, bí hiểm nói: "Tin khí tượng nói tối nay sẽ có bão, sẽ không an toàn."
Quan Trì Mặc nhìn trời bên ngoài, cân nhắc: "Cũng tốt, nhưng tôi phải gặp cô ấy một chút."
***
Cửa đột nhiên bị đẩy ra, Tuyết Nhi cùng Thủy Tinh giật nảy mình.
"Tuyết Nhi!" Quan Trì Mặc liếc mắt một cái, thấy cô bé đang ngồi trên ghế salon, con ngươi đen lập tức hiện ra nụ cười ấm áp.
"..." Tuyết Nhi trợn trong hai mắt nhìn anh.
"Không nhớ anh sao? Anh là anh Quan!" Quan Trì Mặc từ từ đi tới đứng trước sô pha, cự ly gần hơn khiến anh cảm nhận được tiểu công chúa trước mặt
"Anh Quan?" Tuyết Nhi nhíu mày giống như không có ấn tượng gì.
Quan Trì Mặc tiếp tục tiến từng bước, giọng nói rất dịu dàng: "Thật không nhớ sao? Ngày em còn nhỏ anh cũng đã từng ôm em!"
Tuyết Nhi thoáng đỏ mặt, đúng là không nhớ rõ, thật sự là không nhớ rõ!
Thủy Tinh ngồi ở bên cạnh thái độ cảnh giác, nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Tuyết Nhi, sau đó ngước mặt nhìn Quan Trì Mặc " Tuyết Nhi nói không biết anh, anh đi nhanh một chút!"
Quan Trì Mặc nhíu mày, nhìn sang bên cạnh, "Cô là Thủy Tinh?"
"Đúng!"
Quan Trì Mặc nhìn cô một chút, rồi lại nhìn sang Tuyết Nhi giống như dựa dẫn vào cô liền kiên nhẫn hướng Thủy Tinh đảm bảo " Cô yên tâm, tôi sẽ không làm hại đến Tuyết Nhi!"
Thủy Tinh bĩu môi "Người xấu lúc nào cũng nói mình tốt!"
"..."Khóe miệng Quan Trì Mặc co giật, quả nhiên là không thể dây dưa được với cô bé này.
Không được, không thể để cho cô ấy tiếp tục ở cùng Tuyết Nhi được, như vậy sẽ dạy hư tiểu công chúa của anh ta mất.
Sẽ để người khác trông nom cô.
***
Ngoài cửa sổ, mưa to gió lớn, sấm sét ầm ầm.
Bên trong căn phòng, vắng vẻ không một tiếng động.
Thủy Tinh ngồi trên ghế salon, trên khuôn mặt nhỏ nhắn có chút rối loạn.
Theo như Quan Trì Mặc nói, sáng sớm mai cô và Tuyết Nhi có thể rời đi, cô thật muốn ăn mừng, nhưng vừa nhìn thấy thiếu niên trước mặt, cô lại không thể cười được.
Đáng ra, tối nay cô có thể cùng Tuyết Nhi ngủ, nhưng tên Quan Trì Mặc kia lại tách các cô ra, hơn nữa còn yêu cầu thiếu niên kia "để mắt" tới cô đáng ghét!
Suy nghĩ mãi, Thủy Tinh len lén nhìn thiếu niên một cái, lại liếc một cái, cô tin tưởng Tuyết Nhi, cũng tin tưởng phán đoán của chính mình, anh ta thực sự là hoàng tử Sa Quốc.
Nhưng...Tại sao lại có người làm hoàng tử bị thương?
Bỗng nhiên lại nghĩ tới vệt đạn bắn trên lưng anh ta, Thủy Tinh trở nên lo lắng.
Nhưng cô là người giúp anh, cô đi rồi, ai bôi thuốc cho anh?
Có lẽ, cô nên ở lại.
Ách, Hạ Thủy Tinh, cô đang nghĩ lung tung gì vậy?
Cô thích làm người hầu sao?
Chẳng lẽ cô có khuynh hướng chịu ngược đãi sao?
Không không không, dĩ nhiên không phải.
Chỉ nói vậy thôi, anh ta cũng không có khả năng ngược đãi cô được.
Đồng hồ báo thức bỗng nhiên reo lên, đến giờ thay thuốc cho anh ta rồi.
Thiếu niên cầm hòm thuốc lên đi vào phòng tắm.
"..." Thủy Tinh ngẩn người, do dự một chút, sau đó tự động đi theo phía sau.
Trong phòng tắm, thiếu niên nhíu mày nhìn cô "Cô vào đây làm gì?"
Thiếu niên nghe thuộc hạ báo cáo xong, trong lòng chợt nổi lên cảm giác phức tạp. Một mặt anh ta mơ hồ cảm thấy nhẹ nhõm, may mắn là mình không phải ra tay với hai cô bé, mặt khác lại có chút khó xử, việc đã điều tra xong, như vậy cũng nên thả người rồi!.
Nhưng trong lòng anh ta lại có cảm giác thật kỳ lạ.
Trong đầu thoáng hiện ra khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, lúc khóc, lúc cười, lúc tinh ranh, lúc lại rất tùy hứng.... Lại khiến cho anh như mất hồn.
Thiếu niên nhíu mày, không hiểu mình rốt cục là bị làm sao nhưng trực giác mách bảo rằng đây chẳng phải chuyện tốt gì.
Lắc đầu 1 cái, anh tự nói với mình không cần phải nhớ những thứ này.
"Điện hạ.." Thuộc hạ của anh định nói gì đó nhưng lại thôi.
"Có chuyện gì?"
"Quan thiếu gian ở phố người Hoa xin gặp!"
"Cho vào!"
Quan Trì Mặc cũng là một thiếu niên, so với hắn còn nhỏ hơn 1 tuổi, cũng đã sở hữu tổ chức hắc ám lớn nhất phố người Hoa.
Bọn hắn cũng được coi là bạn bè đi, quan hệ không quá thân thiết cũng không quá giữ khoảng cách, nhưng không thể không đề phòng cũng không thể không tôn trọng lẫn nhau.
Thiếu niên mơ hồ suy đoán mục đích chuyến đi lần này của Quan Trì Mặc, thoáng suy nghĩ, đã rõ trong lòng.
Lần đầu tiên Quan Trì Mặc giết người là lúc 7 tuổi cũng tại cửa toàn thị chính, vội vàng, hoang mang lại có người có ý hãm hại, anh ta bị bắt, bị nhốt vào sở quản giáo thiếu niên, nghe nói sau đó có một luật sư ngược Úc quốc tịch Trung Quốc giúp anh ta, nói như vậy có nghĩa là lần này anh ta đến đây là để trả ơn.
Lúc Quan Trì Mặc tiến vào, anh cười, là nụ cười rất thật, không thể dấu được sự tàn bạo, u lãnh, mắt anh rất sâu, giống như không thể nhìn được tận sâu bên trong đó cất chứa suy nghĩ gì.
Thiếu niên chậm rãi nói: "Quan, đã lâu không gặp!"
Quan Trì Mặc thấy buồn cười: "Đúng vậy, nhưng tôi 1 chút cũng không nhớ anh! Bởi vì đó không phải là chuyện tốt!"
Thiếu niên buông tay ra: "Ngại quá, lần này là tại cậu trên địa bàn của tôi gây chuyện, phiền phức là do cậu tự chuốc lấy."
Quan Trì Mặc khoát tay áo:" Thôi, đó cũng là một chút lòng thành, nhưng....anh bắt Tuyết Nhi khiến cho tôi thật đau đầu! Anh không biết thân phận của cô ấy sao?"
Thiếu niên gật đầu một cái: " Trước thì không nhưng hiện tại đã biết"
"Biết rồi thì tốt, thả người đi!" Quan Trì Mặc rất vui vì mình không cần phải dài dòng nữa rồi nhưng anh ta vẫn cần nhấn mạnh một điều "Tôi không đơn giản chỉ muốn anh thả Tuyết Nhi, Thủy Tinh cũng phải thả, cha cô ấy là ai không cần tôi phải nói chứ?"
Thiếu niên gật đầu một cái " Yên tâm, sáng sớm mai tôi sẽ để cậu dẫn hai cô bé đó đi."
Quan Trì Mặc nhíu mày "Sáng sớm ngày mai? Tại sao không phải bây giờ?"
Thiếu niên nhìn trời một chút, bí hiểm nói: "Tin khí tượng nói tối nay sẽ có bão, sẽ không an toàn."
Quan Trì Mặc nhìn trời bên ngoài, cân nhắc: "Cũng tốt, nhưng tôi phải gặp cô ấy một chút."
***
Cửa đột nhiên bị đẩy ra, Tuyết Nhi cùng Thủy Tinh giật nảy mình.
"Tuyết Nhi!" Quan Trì Mặc liếc mắt một cái, thấy cô bé đang ngồi trên ghế salon, con ngươi đen lập tức hiện ra nụ cười ấm áp.
"..." Tuyết Nhi trợn trong hai mắt nhìn anh.
"Không nhớ anh sao? Anh là anh Quan!" Quan Trì Mặc từ từ đi tới đứng trước sô pha, cự ly gần hơn khiến anh cảm nhận được tiểu công chúa trước mặt
"Anh Quan?" Tuyết Nhi nhíu mày giống như không có ấn tượng gì.
Quan Trì Mặc tiếp tục tiến từng bước, giọng nói rất dịu dàng: "Thật không nhớ sao? Ngày em còn nhỏ anh cũng đã từng ôm em!"
Tuyết Nhi thoáng đỏ mặt, đúng là không nhớ rõ, thật sự là không nhớ rõ!
Thủy Tinh ngồi ở bên cạnh thái độ cảnh giác, nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Tuyết Nhi, sau đó ngước mặt nhìn Quan Trì Mặc " Tuyết Nhi nói không biết anh, anh đi nhanh một chút!"
Quan Trì Mặc nhíu mày, nhìn sang bên cạnh, "Cô là Thủy Tinh?"
"Đúng!"
Quan Trì Mặc nhìn cô một chút, rồi lại nhìn sang Tuyết Nhi giống như dựa dẫn vào cô liền kiên nhẫn hướng Thủy Tinh đảm bảo " Cô yên tâm, tôi sẽ không làm hại đến Tuyết Nhi!"
Thủy Tinh bĩu môi "Người xấu lúc nào cũng nói mình tốt!"
"..."Khóe miệng Quan Trì Mặc co giật, quả nhiên là không thể dây dưa được với cô bé này.
Không được, không thể để cho cô ấy tiếp tục ở cùng Tuyết Nhi được, như vậy sẽ dạy hư tiểu công chúa của anh ta mất.
Sẽ để người khác trông nom cô.
***
Ngoài cửa sổ, mưa to gió lớn, sấm sét ầm ầm.
Bên trong căn phòng, vắng vẻ không một tiếng động.
Thủy Tinh ngồi trên ghế salon, trên khuôn mặt nhỏ nhắn có chút rối loạn.
Theo như Quan Trì Mặc nói, sáng sớm mai cô và Tuyết Nhi có thể rời đi, cô thật muốn ăn mừng, nhưng vừa nhìn thấy thiếu niên trước mặt, cô lại không thể cười được.
Đáng ra, tối nay cô có thể cùng Tuyết Nhi ngủ, nhưng tên Quan Trì Mặc kia lại tách các cô ra, hơn nữa còn yêu cầu thiếu niên kia "để mắt" tới cô đáng ghét!
Suy nghĩ mãi, Thủy Tinh len lén nhìn thiếu niên một cái, lại liếc một cái, cô tin tưởng Tuyết Nhi, cũng tin tưởng phán đoán của chính mình, anh ta thực sự là hoàng tử Sa Quốc.
Nhưng...Tại sao lại có người làm hoàng tử bị thương?
Bỗng nhiên lại nghĩ tới vệt đạn bắn trên lưng anh ta, Thủy Tinh trở nên lo lắng.
Nhưng cô là người giúp anh, cô đi rồi, ai bôi thuốc cho anh?
Có lẽ, cô nên ở lại.
Ách, Hạ Thủy Tinh, cô đang nghĩ lung tung gì vậy?
Cô thích làm người hầu sao?
Chẳng lẽ cô có khuynh hướng chịu ngược đãi sao?
Không không không, dĩ nhiên không phải.
Chỉ nói vậy thôi, anh ta cũng không có khả năng ngược đãi cô được.
Đồng hồ báo thức bỗng nhiên reo lên, đến giờ thay thuốc cho anh ta rồi.
Thiếu niên cầm hòm thuốc lên đi vào phòng tắm.
"..." Thủy Tinh ngẩn người, do dự một chút, sau đó tự động đi theo phía sau.
Trong phòng tắm, thiếu niên nhíu mày nhìn cô "Cô vào đây làm gì?"
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Gặp gỡ tại quán bar
- Chương 2: Bị cường hôn
- Chương 3: Cấm dục nửa năm
- Chương 4: Lại gặp mặt
- Chương 5: Đi qua đêm
- Chương 6: Đi phỏng vấn
- Chương 7: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 8: Trúng tuyển
- Chương 9: Phá hỏng chuyện tốt
- Chương 10: Làm người phụ nữ của tôi
- Chương 11: Tôi muốn từ chức
- Chương 12: Biện pháp khỏe mạnh
- Chương 13: Tiếp xúc thân mật
- Chương 14: Bồi thường tổn thất
- Chương 15: Cuộc sống chua cay
- Chương 16: Thay đổi kế sách
- Chương 17: Hiến tủy
- Chương 18: Mừng rỡ như điên
- Chương 19: Tự động tới cửa
- Chương 20: Tôi đáp ứng anh
- Chương 21: Nói mà không có bằng chứng
- Chương 22: Muốn cô chủ động
- Chương 23: Gọi tên tôi
- Chương 24: Gọi nhau
- Chương 25: Có tật giật mình
- Chương 26: Cùng ăn trưa
- Chương 27: Cô uống say
- Chương 28: Tỉnh cho tôi
- Chương 29: Muốn tới nhà cô
- Chương 30: Bắt gặp JQ
- Chương 31: Trêu đùa cô
- Chương 32: Anh ta trên TV
- Chương 33: Cậu em Hạo Nhiên
- Chương 34: Tình địch giằng co
- Chương 35: Cuộc sống ở chung
- Chương 36: Cô yếu ớt
- Chương 37: Đều có tâm sự
- Chương 38: Yêu khích lệ
- Chương 39: Chờ tôi trở lại
- Chương 40: Trong lòng hoảng hốt
- Chương 41: Vương giả trở về
- Chương 42: Muốn phạm tội
- Chương 43: Chuyện xấu xa
- Chương 44: Bản năng sinh lý
- Chương 45: Ngượng ngùng mà chống đỡ
- Chương 46: Không hơn
- Chương 47: Thích
- Chương 48: Dập nóng
- Chương 49: Huênh hoang khắp nơi
- Chương 50: Trở ngại tâm lí
- Chương 51: Tim bị nhói đau!
- Chương 52: Tốc độ kích thích
- Chương 53: Tình yêu ngây ngô
- Chương 54: Đã quá muộn
- Chương 55: Em trêu đùa tôi
- Chương 56: Lúng túng gặp mặt
- Chương 57: Không làm tổng giám đốc
- Chương 58: Có ở đó hay không?
- Chương 59: Đuổi theo cô
- Chương 60: Anh lợi dụng tôi
- Chương 61: Suy tính thiệt hơn
- Chương 62: Cô bị thất tình
- Chương 63: Vừa hôn đã nổi tiếng
- Chương 64: Vừa hôn đã nổi tiếng
- Chương 65: Số lạ
- Chương 66: Thần Dật hẹn gặp
- Chương 67: Đạo manh tiểu Q
- Chương 68: Cùng xem phim
- Chương 69: Chân chính vô sỉ
- Chương 70: Kích động mất khống chế
- Chương 71: Tất cả đều kết thúc
- Chương 72: Thuận buồm xuôi gió
- Chương 73: Lưới tình
- Chương 74: Cũng gọi là A Húc
- Chương 75: Gặp phải quấy rầy
- Chương 76: Hướng tới tương lai
- Chương 77: Nụ hôn nhớ nhung
- Chương 78: Câu dẫn phải không?
- Chương 79: Ngày 1 tháng 11
- Chương 80: Chuyện tốt vô cùng
- Chương 81: Chuyện Lôi Nhân
- Chương 82: Chỉ chờ em đến
- Chương 83: Anh đang ở đâu?
- Chương 84: Nghe anh giải thích
- Chương 85: Giống nhau như đúc
- Chương 86: Rốt cuộc lên đường
- Chương 87: Muốn gặp mặt
- Chương 88: Kẻ khác tới đón
- Chương 89: Ở gần một chút
- Chương 90: Chơi trò thầy trò yêu nhau
- Chương 91: Bạn cùng phòng Tiểu Tiểu
- Chương 92: Thật sự là anh ta
- Chương 93: Tuyệt đối không động lòng
- Chương 94: Số lạ
- Chương 95: Chính thức trình diện
- Chương 96: Gặp nhau ở phòng học
- Chương 97: Anh muốn làm gì
- Chương 98: Sự tà ác của anh ta
- Chương 99: Xảo được kinh khủng
- Chương 100: Nụ hôn nhung nhớ
- Chương 101: Tại sao là anh?
- Chương 102: Bị chán ghét nhất
- Chương 103: Lại ngoài ý muốn
- Chương 104: Ghen tỵ nổi điên
- Chương 105: Mạnh mẽ làm tổn thương
- Chương 106: Nỗi niềm khó nói
- Chương 107: Rốt cuộc ai tới
- Chương 108: Đổi cô mà nói
- Chương 109: Muốn quý trọng yêu
- Chương 110: Gặp gỡ chỉ trích
- Chương 111: Kiểu áo sơ mi nam
- Chương 112: Giường đôi
- Chương 113: Anh thích em
- Chương 114: Thế nào tin tưởng
- Chương 115: Hôn đến hít thở không thông
- Chương 116: Làm thiếp oa ngưu
- Chương 117: Đóa đóa thiểm thiểm
- Chương 118: Ghen
- Chương 119: Mùi vị của hạnh phúc
- Chương 120: Chỉ là hàng xóm
- Chương 121: Lần đầu hẹn hò
- Chương 122: Sự kiện thoái hôn
- Chương 123: Không buông tay
- Chương 124: Rất nhớ em!
- Chương 125: Hô hấp nhân tạo
- Chương 126: Yêu nhất Hải Dụ
- Chương 127: Anh rất thích
- Chương 128: Dũng cảm một chút
- Chương 129: Quần bơi của anh ta
- Chương 130: Làm Đường phu nhân
- Chương 131: Thể nghiệm cuộc sống
- Chương 132: Cảm giác an toàn
- Chương 133: Hiểu được đau lòng
- Chương 134: Đắm chìm sâu sắc
- Chương 135: Cơ hội cuối cùng
- Chương 136: Nhân cơ hội cầu hôn
- Chương 137: Không nhịn được
- Chương 138: Động tay động chân
- Chương 139: Sai bảo tà ác
- Chương 140: Dấu son môi
- Chương 141: Rất thích
- Chương 142: Muốn kết hôn
- Chương 143: Tha thứ
- Chương 144: Đổi vị trí
- Chương 145: Đói sẽ phải ăn
- Chương 146: Hung hăng yêu
- Chương 147: Bá đạo dịu dàng
- Chương 148: Kết hôn được không
- Chương 149: Sinh con gái
- Chương 150: Luyện tập nhiều hơn
- Chương 151: Cũng vậy
- Chương 152: Ông xã cố gắng lên
- Chương 153: Tâm ý của anh
- Chương 154: Chỉ còn ba tháng
- Chương 155: Thông báo một tiếng
- Chương 156: Anh không xác định
- Chương 157: Trong lòng anh
- Chương 158: Ngoài ý muốn biết được
- Chương 159: Bất đắc dĩ trùng hợp
- Chương 160: Sớm một chút chia tay
- Chương 161: Tâm sự của mình
- Chương 162: Nóng lòng rời đi
- Chương 163: Đi tìm
- Chương 164: Trở về gặp mặt
- Chương 165: Thật gặp lại
- Chương 166: Tuyệt tình độc ác
- Chương 167: Anh đến
- Chương 168: Tìm cả đêm
- Chương 169: Tùy hứng lần thứ nhất
- Chương 170: Em trả thù tôi
- Chương 171: Rất quan tâm!
- Chương 172: Tỉ mỉ che chở
- Chương 173: Bé con ngoan
- Chương 174: Chớ làm chuyện điên rồ
- Chương 175: Rõ ràng
- Chương 176: Giảng hòa được không?
- Chương 177: Áo sơ mi ra ánh sáng
- Chương 178: Chủ động từ chức
- Chương 179: Trúng giải thưởng lớn
- Chương 180: Chuyện bé xé ra to
- Chương 181: Khó khăn khi ở cạnh người giàu có
- Chương 182: Ba sự kiện
- Chương 183: Ngăn cản
- Chương 184: Trùng hợp
- Chương 185: Sự thật về vụ tai nạn
- Chương 186: Nhớ lại
- Chương 187: Ý trời
- Chương 188: Gánh nặng ngọt ngào
- Chương 189: Chú chân dài
- Chương 190: Miêu tả sinh động
- Chương 191: Hết sức châm chọc
- Chương 192: Vì con
- Chương 193: Câu chuyện cổ tích tan vỡ
- Chương 194: Áp lực
- Chương 195: Quên lãng tình yêu
- Chương 196: Tình cảm trân quý
- Chương 197: Buông xuống bi thương
- Chương 198: An tĩnh
- Chương 199: Vô tình gặp mặt
- Chương 200: Đụng mặt
- Chương 201: Quyết định
- Chương 202
- Chương 203: Ngày mai sẽ đến
- Chương 204: Một nhà ba người
- Chương 205: Sáu tháng sau
- Chương 206: Thật sự rất đói
- Chương 207: Không cần ngắt
- Chương 208: Dung túng yêu
- Chương 209: Triền triền miên miên
- Chương 210: Cục cưng ra đời
- Chương 211: Mặc cho số phận
- Chương 212: Sẽ đụng vào
- Chương 213: Sống còn
- Chương 214: Vì yêu mà đi
- Chương 215: Dày vò như vậy
- Chương 216: Lỡ mất dịp tốt
- Chương 217: Hữu duyên vô phận
- Chương 218: Không xác định
- Chương 219: Nhìn thấy cục cưng
- Chương 220: Video liên tuyến
- Chương 221: Một nhà đoàn tụ
- Chương 222: Thích nhất là em
- Chương 223: Làm như trăng mật
- Chương 224: Phần thưởng hôn
- Chương 225: Chờ anh được không?
- Chương 226: Năm năm sau
- Chương 227: Vấn đề nhi đồng
- Chương 228: Đi tìm ba
- Chương 229: Hoạch định tốt đẹp
- Chương 230: Thành Tiểu Ma Nữ
- Chương 231: Càng cưng chiều hơn
- Chương 232: Không được đổi ý
- Chương 233: Không có bóng ma
- Chương 234: Bí mật thư phòng
- Chương 235: Ai mới là ngốc?
- Chương 236: Đi gặp một người
- Chương 237: Chờ coi đi
- Chương 238: Không cho thua
- Chương 239: Toàn bộ đều được 0 điểm
- Chương 240: Hạnh phúc quan trọng
- Chương 241: Áo cưới xinh đẹp
- Chương 242: Chăm sóc nhau
- Chương 243: Hiện thân ở công ty
- Chương 244: Thiếu niên Điện hạ
- Chương 245: Bị người quản chế
- Chương 246: Điều kiện của anh ta
- Chương 247: Không quá xấu xa
- Chương 248: Quan tâm khác thường
- Chương 249: Đến từ Sa quốc
- Chương 250: Sáng sớm thả người
- Chương 251: Suýt chết đuối
- Chương 252: Diện mạo thật sự
- Chương 253: Chờ em lớn lên
- Chương 254: Có lợi à?
- Chương 255: Cả đời?
- Chương 256: Cô bị bỏ rơi
- Chương 257: Song song đối đối
- Chương 258: Anh anh em em
- Chương 259: Độc nhất vô nhị
- Chương 260: Điểm tàn nhẫn
- Chương 261: Ngôi Nhà Hạnh Phúc
- Chương 262: Cử hành hôn lễ (1)
- Chương 263: Cử hành hôn lễ (2)
- Chương 264: Cử hành hôn lễ (3)
- Chương 265: Cử hành hôn lễ (4)
- Chương 266: Cử hành hôn lễ (5)
- Chương 267: Cử hành hôn lễ (4)
- Chương 268: Cử hành hôn lễ (5)
- Chương 269: Cử hành hôn lễ (6)
- Chương 270: Cử hành hôn lễ (7)
- Chương 271: Cử hành hôn lễ (8)
- Chương 272: Cử hành hôn lễ (9)
- Chương 273: Cử hành hôn lễ (10)
- Chương 274: Đêm tân hôn
- Chương 275: Đêm tân hôn (2)
- Chương 276: Thế nhưng gặp lại
- Chương 277: Đã từng gặp
- Chương 278: Tình yêu luân hồi
- Chương 279: Hữu duyên thiên lý
- Chương 280: Cả năm trăng mật
- Chương 281: Thiên đường yêu
- Chương 282: Kiểm tra số còn lại
- Chương 283: Yêu đến vĩnh cửu
- Chương 284: Đại Kết Cục (P.1)
- Chương 285: Đại Kết Cục (P.2)
- Chương 286: Đại Kết Cục (P.3 - P.Cuối)
- bình luận