Tổng Giám Đốc, Tôi Sai Rồi! - Chương 178: Chủ động từ chức
Chương trước- Chương 1: Gặp gỡ tại quán bar
- Chương 2: Bị cường hôn
- Chương 3: Cấm dục nửa năm
- Chương 4: Lại gặp mặt
- Chương 5: Đi qua đêm
- Chương 6: Đi phỏng vấn
- Chương 7: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 8: Trúng tuyển
- Chương 9: Phá hỏng chuyện tốt
- Chương 10: Làm người phụ nữ của tôi
- Chương 11: Tôi muốn từ chức
- Chương 12: Biện pháp khỏe mạnh
- Chương 13: Tiếp xúc thân mật
- Chương 14: Bồi thường tổn thất
- Chương 15: Cuộc sống chua cay
- Chương 16: Thay đổi kế sách
- Chương 17: Hiến tủy
- Chương 18: Mừng rỡ như điên
- Chương 19: Tự động tới cửa
- Chương 20: Tôi đáp ứng anh
- Chương 21: Nói mà không có bằng chứng
- Chương 22: Muốn cô chủ động
- Chương 23: Gọi tên tôi
- Chương 24: Gọi nhau
- Chương 25: Có tật giật mình
- Chương 26: Cùng ăn trưa
- Chương 27: Cô uống say
- Chương 28: Tỉnh cho tôi
- Chương 29: Muốn tới nhà cô
- Chương 30: Bắt gặp JQ
- Chương 31: Trêu đùa cô
- Chương 32: Anh ta trên TV
- Chương 33: Cậu em Hạo Nhiên
- Chương 34: Tình địch giằng co
- Chương 35: Cuộc sống ở chung
- Chương 36: Cô yếu ớt
- Chương 37: Đều có tâm sự
- Chương 38: Yêu khích lệ
- Chương 39: Chờ tôi trở lại
- Chương 40: Trong lòng hoảng hốt
- Chương 41: Vương giả trở về
- Chương 42: Muốn phạm tội
- Chương 43: Chuyện xấu xa
- Chương 44: Bản năng sinh lý
- Chương 45: Ngượng ngùng mà chống đỡ
- Chương 46: Không hơn
- Chương 47: Thích
- Chương 48: Dập nóng
- Chương 49: Huênh hoang khắp nơi
- Chương 50: Trở ngại tâm lí
- Chương 51: Tim bị nhói đau!
- Chương 52: Tốc độ kích thích
- Chương 53: Tình yêu ngây ngô
- Chương 54: Đã quá muộn
- Chương 55: Em trêu đùa tôi
- Chương 56: Lúng túng gặp mặt
- Chương 57: Không làm tổng giám đốc
- Chương 58: Có ở đó hay không?
- Chương 59: Đuổi theo cô
- Chương 60: Anh lợi dụng tôi
- Chương 61: Suy tính thiệt hơn
- Chương 62: Cô bị thất tình
- Chương 63: Vừa hôn đã nổi tiếng
- Chương 64: Vừa hôn đã nổi tiếng
- Chương 65: Số lạ
- Chương 66: Thần Dật hẹn gặp
- Chương 67: Đạo manh tiểu Q
- Chương 68: Cùng xem phim
- Chương 69: Chân chính vô sỉ
- Chương 70: Kích động mất khống chế
- Chương 71: Tất cả đều kết thúc
- Chương 72: Thuận buồm xuôi gió
- Chương 73: Lưới tình
- Chương 74: Cũng gọi là A Húc
- Chương 75: Gặp phải quấy rầy
- Chương 76: Hướng tới tương lai
- Chương 77: Nụ hôn nhớ nhung
- Chương 78: Câu dẫn phải không?
- Chương 79: Ngày 1 tháng 11
- Chương 80: Chuyện tốt vô cùng
- Chương 81: Chuyện Lôi Nhân
- Chương 82: Chỉ chờ em đến
- Chương 83: Anh đang ở đâu?
- Chương 84: Nghe anh giải thích
- Chương 85: Giống nhau như đúc
- Chương 86: Rốt cuộc lên đường
- Chương 87: Muốn gặp mặt
- Chương 88: Kẻ khác tới đón
- Chương 89: Ở gần một chút
- Chương 90: Chơi trò thầy trò yêu nhau
- Chương 91: Bạn cùng phòng Tiểu Tiểu
- Chương 92: Thật sự là anh ta
- Chương 93: Tuyệt đối không động lòng
- Chương 94: Số lạ
- Chương 95: Chính thức trình diện
- Chương 96: Gặp nhau ở phòng học
- Chương 97: Anh muốn làm gì
- Chương 98: Sự tà ác của anh ta
- Chương 99: Xảo được kinh khủng
- Chương 100: Nụ hôn nhung nhớ
- Chương 101: Tại sao là anh?
- Chương 102: Bị chán ghét nhất
- Chương 103: Lại ngoài ý muốn
- Chương 104: Ghen tỵ nổi điên
- Chương 105: Mạnh mẽ làm tổn thương
- Chương 106: Nỗi niềm khó nói
- Chương 107: Rốt cuộc ai tới
- Chương 108: Đổi cô mà nói
- Chương 109: Muốn quý trọng yêu
- Chương 110: Gặp gỡ chỉ trích
- Chương 111: Kiểu áo sơ mi nam
- Chương 112: Giường đôi
- Chương 113: Anh thích em
- Chương 114: Thế nào tin tưởng
- Chương 115: Hôn đến hít thở không thông
- Chương 116: Làm thiếp oa ngưu
- Chương 117: Đóa đóa thiểm thiểm
- Chương 118: Ghen
- Chương 119: Mùi vị của hạnh phúc
- Chương 120: Chỉ là hàng xóm
- Chương 121: Lần đầu hẹn hò
- Chương 122: Sự kiện thoái hôn
- Chương 123: Không buông tay
- Chương 124: Rất nhớ em!
- Chương 125: Hô hấp nhân tạo
- Chương 126: Yêu nhất Hải Dụ
- Chương 127: Anh rất thích
- Chương 128: Dũng cảm một chút
- Chương 129: Quần bơi của anh ta
- Chương 130: Làm Đường phu nhân
- Chương 131: Thể nghiệm cuộc sống
- Chương 132: Cảm giác an toàn
- Chương 133: Hiểu được đau lòng
- Chương 134: Đắm chìm sâu sắc
- Chương 135: Cơ hội cuối cùng
- Chương 136: Nhân cơ hội cầu hôn
- Chương 137: Không nhịn được
- Chương 138: Động tay động chân
- Chương 139: Sai bảo tà ác
- Chương 140: Dấu son môi
- Chương 141: Rất thích
- Chương 142: Muốn kết hôn
- Chương 143: Tha thứ
- Chương 144: Đổi vị trí
- Chương 145: Đói sẽ phải ăn
- Chương 146: Hung hăng yêu
- Chương 147: Bá đạo dịu dàng
- Chương 148: Kết hôn được không
- Chương 149: Sinh con gái
- Chương 150: Luyện tập nhiều hơn
- Chương 151: Cũng vậy
- Chương 152: Ông xã cố gắng lên
- Chương 153: Tâm ý của anh
- Chương 154: Chỉ còn ba tháng
- Chương 155: Thông báo một tiếng
- Chương 156: Anh không xác định
- Chương 157: Trong lòng anh
- Chương 158: Ngoài ý muốn biết được
- Chương 159: Bất đắc dĩ trùng hợp
- Chương 160: Sớm một chút chia tay
- Chương 161: Tâm sự của mình
- Chương 162: Nóng lòng rời đi
- Chương 163: Đi tìm
- Chương 164: Trở về gặp mặt
- Chương 165: Thật gặp lại
- Chương 166: Tuyệt tình độc ác
- Chương 167: Anh đến
- Chương 168: Tìm cả đêm
- Chương 169: Tùy hứng lần thứ nhất
- Chương 170: Em trả thù tôi
- Chương 171: Rất quan tâm!
- Chương 172: Tỉ mỉ che chở
- Chương 173: Bé con ngoan
- Chương 174: Chớ làm chuyện điên rồ
- Chương 175: Rõ ràng
- Chương 176: Giảng hòa được không?
- Chương 177: Áo sơ mi ra ánh sáng
- Chương 178: Chủ động từ chức
- Chương 179: Trúng giải thưởng lớn
- Chương 180: Chuyện bé xé ra to
- Chương 181: Khó khăn khi ở cạnh người giàu có
- Chương 182: Ba sự kiện
- Chương 183: Ngăn cản
- Chương 184: Trùng hợp
- Chương 185: Sự thật về vụ tai nạn
- Chương 186: Nhớ lại
- Chương 187: Ý trời
- Chương 188: Gánh nặng ngọt ngào
- Chương 189: Chú chân dài
- Chương 190: Miêu tả sinh động
- Chương 191: Hết sức châm chọc
- Chương 192: Vì con
- Chương 193: Câu chuyện cổ tích tan vỡ
- Chương 194: Áp lực
- Chương 195: Quên lãng tình yêu
- Chương 196: Tình cảm trân quý
- Chương 197: Buông xuống bi thương
- Chương 198: An tĩnh
- Chương 199: Vô tình gặp mặt
- Chương 200: Đụng mặt
- Chương 201: Quyết định
- Chương 202
- Chương 203: Ngày mai sẽ đến
- Chương 204: Một nhà ba người
- Chương 205: Sáu tháng sau
- Chương 206: Thật sự rất đói
- Chương 207: Không cần ngắt
- Chương 208: Dung túng yêu
- Chương 209: Triền triền miên miên
- Chương 210: Cục cưng ra đời
- Chương 211: Mặc cho số phận
- Chương 212: Sẽ đụng vào
- Chương 213: Sống còn
- Chương 214: Vì yêu mà đi
- Chương 215: Dày vò như vậy
- Chương 216: Lỡ mất dịp tốt
- Chương 217: Hữu duyên vô phận
- Chương 218: Không xác định
- Chương 219: Nhìn thấy cục cưng
- Chương 220: Video liên tuyến
- Chương 221: Một nhà đoàn tụ
- Chương 222: Thích nhất là em
- Chương 223: Làm như trăng mật
- Chương 224: Phần thưởng hôn
- Chương 225: Chờ anh được không?
- Chương 226: Năm năm sau
- Chương 227: Vấn đề nhi đồng
- Chương 228: Đi tìm ba
- Chương 229: Hoạch định tốt đẹp
- Chương 230: Thành Tiểu Ma Nữ
- Chương 231: Càng cưng chiều hơn
- Chương 232: Không được đổi ý
- Chương 233: Không có bóng ma
- Chương 234: Bí mật thư phòng
- Chương 235: Ai mới là ngốc?
- Chương 236: Đi gặp một người
- Chương 237: Chờ coi đi
- Chương 238: Không cho thua
- Chương 239: Toàn bộ đều được 0 điểm
- Chương 240: Hạnh phúc quan trọng
- Chương 241: Áo cưới xinh đẹp
- Chương 242: Chăm sóc nhau
- Chương 243: Hiện thân ở công ty
- Chương 244: Thiếu niên Điện hạ
- Chương 245: Bị người quản chế
- Chương 246: Điều kiện của anh ta
- Chương 247: Không quá xấu xa
- Chương 248: Quan tâm khác thường
- Chương 249: Đến từ Sa quốc
- Chương 250: Sáng sớm thả người
- Chương 251: Suýt chết đuối
- Chương 252: Diện mạo thật sự
- Chương 253: Chờ em lớn lên
- Chương 254: Có lợi à?
- Chương 255: Cả đời?
- Chương 256: Cô bị bỏ rơi
- Chương 257: Song song đối đối
- Chương 258: Anh anh em em
- Chương 259: Độc nhất vô nhị
- Chương 260: Điểm tàn nhẫn
- Chương 261: Ngôi Nhà Hạnh Phúc
- Chương 262: Cử hành hôn lễ (1)
- Chương 263: Cử hành hôn lễ (2)
- Chương 264: Cử hành hôn lễ (3)
- Chương 265: Cử hành hôn lễ (4)
- Chương 266: Cử hành hôn lễ (5)
- Chương 267: Cử hành hôn lễ (4)
- Chương 268: Cử hành hôn lễ (5)
- Chương 269: Cử hành hôn lễ (6)
- Chương 270: Cử hành hôn lễ (7)
- Chương 271: Cử hành hôn lễ (8)
- Chương 272: Cử hành hôn lễ (9)
- Chương 273: Cử hành hôn lễ (10)
- Chương 274: Đêm tân hôn
- Chương 275: Đêm tân hôn (2)
- Chương 276: Thế nhưng gặp lại
- Chương 277: Đã từng gặp
- Chương 278: Tình yêu luân hồi
- Chương 279: Hữu duyên thiên lý
- Chương 280: Cả năm trăng mật
- Chương 281: Thiên đường yêu
- Chương 282: Kiểm tra số còn lại
- Chương 283: Yêu đến vĩnh cửu
- Chương 284: Đại Kết Cục (P.1)
- Chương 285: Đại Kết Cục (P.2)
- Chương 286: Đại Kết Cục (P.3 - P.Cuối)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tổng Giám Đốc, Tôi Sai Rồi!
Chương 178: Chủ động từ chức
Hạ Hải Dụ hơi run, bị ánh sáng sâu nơi đáy mắt của hắn phát ra hấp dẫn, mê muội vô pháp dời đi tầm mắt.
"Bà xã....." Lần này, trong giọng nói của anh mang theo ý tứ van xin như có như không.
Lòng của cô bị đánh động, thậm chí ngay cả linh hồn cũng bị động!
Nhẹ nhàng nhón chân lên, đặt lên môi anh một nụ hôn, "Đường Húc Nghiêu, buổi trưa an lành!"
Đã là 12 giờ trưa, đã nửa ngày trôi qua, nhưng vẫn còn tương lai ở phía trước.
◎◎◎
Buổi chiều, dưới ánh nắng tươi sáng, Đường tổng giám đốc tâm tình vô cùng tốt, rạng rỡ đi vào công ty.
"Tổng giám đốc tốt lành!" Trước đại sảnh có hai cô gái mỉm cười ngọt ngào với anh.
"Ừm." Đường Húc Nghiêu cũng lễ phép tính đáp lại, dù chỉ là nụ cười nhàn nhạt nhưng cũng đủ làm tan chảy trái tim các thiếu nữ.
Lên thang máy chuyên dụng, cố ý không trực tiếp lên lâu phòng làm việc của mình, mà lại đến tất cả tầng dò xét một vòng, các trưởng bộ phận vốn run như cầy sấy, nhưng vừa nhìn thấy nụ cười nơi khóe miệng của tổng giám đốc, lập tức hòa hoãn tâm tình, tận chức tận trách hồi báo tiến độ công việc.
"Được rồi!" Đường Húc Nghiêu gật đầu tựa như tán thưởng, thậm chí nhất thời cao hứng, còn vỗ vai một vị quản lý, "well¬ - done!"
Mười phút sau, vị quản lý được vỗ vai vẫn chết lặng, rơi vào tình trạng hóa đá tại chỗ.
Thân là trợ lý của tổng giám đốc đồng chí Thiệu Hành lập tức trở thành bác sĩ tâm lý, đối với vị quản lý ấy hướng dẫn từng bước, "Chớ khẩn trương, tổng giám đốc là khích lệ ngài, nếu như ngài tiếp tục biểu hiện xuất sắc, nói không chừng có thể sẽ được tăng lương đó!"
"Mới tháng trước lương tôi vừa được tăng, còn có thể tăng thêm sao?"
"Tất cả đều có thể!" Tuyệt không có thể!
"Cám ơn trợ lý Thiệu nhắc nhở!"
"Không cần khách khí, đi mau lên!"
"Vâng vâng!"
Vị quản lý vui vẻ vội vàng rời khỏi, trợ lý Thiệu cũng đã thành công mà được lui thân.
Trở lên lầu cao nhất, gõ nhẹ cửa phòng làm việc của tổng giám đốc, sau đó đẩy cửa bước vào.
Bên trong phòng làm việc, Đường Húc Nghiêu đang đưa lưng về phía cửa, đứng trước cửa sổ sát đất, ngửa đầu ngắm nhìn bầu trời xanh thẳm, không nhìn thấy được vẻ mặt của anh, nhưng Thiệu Hình dám lấy đầu mình ra bảo đảm, anh nhất định đang cười ngây ngô!
"Khụ...... Khụ khụ......" Cố ý ho khan hai tiếng, cố gắng kéo lực chú ý của người nào đó quay về.
Đường Húc Nghiêu lấy lại tinh thần, đi trở về trước bàn làm việc, ngồi xuống, dùng loại ánh mắt hưng phấn nhìn chằm chằm Thiệu Hành "Bắt đầu từ hôm nay, mỗi ngày cậu phải tăng ca thêm một giờ, dạy tớ nấu ăn, bắt đầu từ nấu canh cà rốt!"
"......" Thiệu Hành lập tức rùng mình một cái.
Người của Đường gia được nuông chiều từ bé, không bao giờ phải động chân động tay làm gì, ngay cả các loại ngũ cốc cũng không phân biệt được nổi, trước mười sáu tuổi ngay cả rửa tay đều có người thể độ ấm của nước cho mình, một người như thế giờ lại muốn học nấu ăn, hơn nữa còn là đồ ăn Pháp loại đồ ăn có độ khó rất cao khi nấu nướng, định mở triển lãm quốc tế sao!
Xong rồi, người trợ lý vạn năng như anh muốn đập bể đầu luôn!
Đau đầu quá a!
◎◎◎
Hai giờ chiều, Hạ Hải Dụ đúng giờ bước vào phòng làm việc.
Mở máy tính ra, ngón tay “tạch tạch tạch tạch” gõ trên bàn phím một hồi, chỉ chốc lát sau, một lá đơn từ chức liền được viết xong, sau đó liền in nó ra.
Sau đó lại lấy từ trong ngăn kéo ra một phong thư, đem lá đơn bỏ vào trong đó.
Cô đã nghĩ rất nhiều, cô nên từ chức, nếu như là công việc khác có lẽ cô còn có thể kiên trì tiếp tục đi làm, nhưng Hán ngữ, không phải là chuyên ngành chính quy của cô, phải dựa vào quan hệ để có được công việc này, nếu tiếp tục đi dạy nói không chừng sẽ dạy hư học sinh mất, nghiêm trọng hơn cả là còn có thể ảnh hưởng đến việc truyền bá văn hóa Trung Hoa ra thế giới!
Vừa suy nghĩ liền cảm thấy nghiệp chướng nặng nề!
Từ bỏ một công việc tốt, đương nhiên đáng tiếc, nhưng nếu cứ mỗi ngày đều đến đây, thì cô luôn cảm thấy mình như đang đục nước béo cò vậy!
Cô có thể tiếp nhận sự cưng chiều của Đường Húc Nghiêu dành cho mình, nhưng cửa ải việc làm này, cô thật sự không thể tiếp thu!
Lại suy nghĩ đến quãng thời gian từ khi đến nhận công việc ở học việc đến nay, hiệu trưởng luôn rất quan tâm săn sóc cô, bây giờ ngẫm lại cảm thấy thật xấu hổ, nhất định là do Đường Húc Nghiêu đã đánh tiếng trước rồi!
Hiệu trưởng còn thường khen ngợi cô, càng khiến cô không đất dung thân!
Thật quá mất mặt mà!
Hồi tưởng những ngày đã qua đó, đến học viện này dạy học thật sự rất vui vẻ, mặc dù cũng từng có nhiều đồng nghiệp ghen ghét, nhưng nào có chuyện Vạn Sự Như Ý đâu, cô như vậy đã là rất may mắn rồi!
Phải từ bỏ, cô thực sự không nỡ, nhưng cũng không còn biện pháp nào khác!
Hay là...... cô chuyển sang công tác hậu cần......
Như vậy vừa có thể ở lại học viện, cũng sẽ không ảnh hưởng đến chất lượng dạy học.
Ừm, một ý kiến hay!
Nếu như viện trưởng đồng ý, ngay cả để cô trở thành nhân viên vệ sinh, cô cũng đều nguyện ý!
Được, cứ làm như thế đi!
Hạ Hải Dụ, cố lên!
Hít thở sâu, Hạ Hải Dụ lấy hết dũng khí, cầm thư từ chức, trực tiếp đến phòng làm việc của Hiệu trưởng.
Cốc cốc...... cốc cốc......
"Vào đi!" giọng nói trầm ổn có lực hùng hậu vang lên.
Hạ Hải Dụ căng thẳng hô hấp, cẩn thận từng li từng tí đi vào, trở tay đóng cửa lại.
Viện trưởng tóc đã hoa râm ngẩng đầu lên nhìn thấy cô, trên khuôn mặt hiền lành thoáng qua một tia kinh ngạc.
Cô bé này lần đầu tiên chủ động tới tìm mình!
"Cô giáo Hạ, có chuyện gì sao?"
Câu "Cô giáo Hạ" khiến Hạ Hải Dụ nhất thời da đầu tê dại, không dám nhận thực không dám nhận!
"Hiệu trưởng...... Tôi là tới từ chức......" cô cúi thấp đầu, sau đó hai tay đưa phong thư lên.
Từ chức?
Trong hai tròng mắt thông tuệ của hiệu trưởng thoáng qua một tia cân nhắc.
"Này...... hiệu trưởng...... Tôi tin ngài biết được tôi vào được học viện của chúng ta là bằng cách nào...... Rất xin lỗi, thời gian dài như vậy gây thêm phiền toái cho ngài...... Dựa vào trình độ học vấn của tôi có lẽ không thể đảm nhiệm được công việc bây giờ...... Cho nên...... Cho nên......"
Rõ ràng đã luyện tập qua rất nhiều lần, nhưng đến thời khắc mấu chốt Hạ Hải Dụ vẫn nói lắp bắp, khẩn trương làm lòng bàn tay toát đầy mồ hôi.
Ngu ngốc!
Hạ Hải Dụ, mi quả nhiên là cành củi mục!
Nhìn bộ dạng chân tay luống cuống của cô, hiệu trưởng lại “ha ha” nở nụ cười, "Cô giáo Hạ, tôi nghĩ cô đã hiểu lầm, mặc dù cô được Đường tổng giám đốc đề cử tới trường, nhưng nếu như một chút năng lực cũng không, học viện chúng ta sẽ không cách nào có thể tiếp nhận."
"......" Hạ Hải Dụ ngỡ ngàng.
"Trình độ học vấn chỉ là tượng trương, thực lực mới là hiện tại, năng lực đại biểu tương lai. Cô giáo Hạ, cô là người có năng lực, đừng tự coi nhẹ chính mình!"
Năng lực?
Cô có năng lực?
Thật vậy chăng?
"Cô giáo Hạ, mặc dù cô không phải xuất thân chính quy, nhưng cô rất chăm chỉ học tập, trước khi bắt đầu mỗi tiết giảng dạy cô đều nghiêm túc soạn bài, mỗi lần viết tổng kết công việc đều viết tường tận nhất, quan trọng nhất là, cô là một trong những giáo viên được học trò yêu nhất, nhất là những đứa trẻ ban thiếu niên, bọn chúng rất thích cô quý cô, thích sự thiện lương của cô, còn cả việc cô luôn mỉm cười nữa!"
"......" Hạ Hải Dụ ngơ ngác sờ mặt mình, cô mỉm cười?!
Hiệu trưởng hòa ái gật đầu với cô.
Hạ Hải Dụ suy nghĩ một lát, ngẩng đầu lên, rốt cuộc đã bình tĩnh trở lại, "Hiệu trưởng, tôi hiểu, cám ơn ngài! Về sau tôi sẽ nỗ lực hơn nữa!"
Ngoài cửa sổ, ánh nắng mặt trời rực rỡ, hạnh phúc giống như một bông hoa đang nở rộ.
"Bà xã....." Lần này, trong giọng nói của anh mang theo ý tứ van xin như có như không.
Lòng của cô bị đánh động, thậm chí ngay cả linh hồn cũng bị động!
Nhẹ nhàng nhón chân lên, đặt lên môi anh một nụ hôn, "Đường Húc Nghiêu, buổi trưa an lành!"
Đã là 12 giờ trưa, đã nửa ngày trôi qua, nhưng vẫn còn tương lai ở phía trước.
◎◎◎
Buổi chiều, dưới ánh nắng tươi sáng, Đường tổng giám đốc tâm tình vô cùng tốt, rạng rỡ đi vào công ty.
"Tổng giám đốc tốt lành!" Trước đại sảnh có hai cô gái mỉm cười ngọt ngào với anh.
"Ừm." Đường Húc Nghiêu cũng lễ phép tính đáp lại, dù chỉ là nụ cười nhàn nhạt nhưng cũng đủ làm tan chảy trái tim các thiếu nữ.
Lên thang máy chuyên dụng, cố ý không trực tiếp lên lâu phòng làm việc của mình, mà lại đến tất cả tầng dò xét một vòng, các trưởng bộ phận vốn run như cầy sấy, nhưng vừa nhìn thấy nụ cười nơi khóe miệng của tổng giám đốc, lập tức hòa hoãn tâm tình, tận chức tận trách hồi báo tiến độ công việc.
"Được rồi!" Đường Húc Nghiêu gật đầu tựa như tán thưởng, thậm chí nhất thời cao hứng, còn vỗ vai một vị quản lý, "well¬ - done!"
Mười phút sau, vị quản lý được vỗ vai vẫn chết lặng, rơi vào tình trạng hóa đá tại chỗ.
Thân là trợ lý của tổng giám đốc đồng chí Thiệu Hành lập tức trở thành bác sĩ tâm lý, đối với vị quản lý ấy hướng dẫn từng bước, "Chớ khẩn trương, tổng giám đốc là khích lệ ngài, nếu như ngài tiếp tục biểu hiện xuất sắc, nói không chừng có thể sẽ được tăng lương đó!"
"Mới tháng trước lương tôi vừa được tăng, còn có thể tăng thêm sao?"
"Tất cả đều có thể!" Tuyệt không có thể!
"Cám ơn trợ lý Thiệu nhắc nhở!"
"Không cần khách khí, đi mau lên!"
"Vâng vâng!"
Vị quản lý vui vẻ vội vàng rời khỏi, trợ lý Thiệu cũng đã thành công mà được lui thân.
Trở lên lầu cao nhất, gõ nhẹ cửa phòng làm việc của tổng giám đốc, sau đó đẩy cửa bước vào.
Bên trong phòng làm việc, Đường Húc Nghiêu đang đưa lưng về phía cửa, đứng trước cửa sổ sát đất, ngửa đầu ngắm nhìn bầu trời xanh thẳm, không nhìn thấy được vẻ mặt của anh, nhưng Thiệu Hình dám lấy đầu mình ra bảo đảm, anh nhất định đang cười ngây ngô!
"Khụ...... Khụ khụ......" Cố ý ho khan hai tiếng, cố gắng kéo lực chú ý của người nào đó quay về.
Đường Húc Nghiêu lấy lại tinh thần, đi trở về trước bàn làm việc, ngồi xuống, dùng loại ánh mắt hưng phấn nhìn chằm chằm Thiệu Hành "Bắt đầu từ hôm nay, mỗi ngày cậu phải tăng ca thêm một giờ, dạy tớ nấu ăn, bắt đầu từ nấu canh cà rốt!"
"......" Thiệu Hành lập tức rùng mình một cái.
Người của Đường gia được nuông chiều từ bé, không bao giờ phải động chân động tay làm gì, ngay cả các loại ngũ cốc cũng không phân biệt được nổi, trước mười sáu tuổi ngay cả rửa tay đều có người thể độ ấm của nước cho mình, một người như thế giờ lại muốn học nấu ăn, hơn nữa còn là đồ ăn Pháp loại đồ ăn có độ khó rất cao khi nấu nướng, định mở triển lãm quốc tế sao!
Xong rồi, người trợ lý vạn năng như anh muốn đập bể đầu luôn!
Đau đầu quá a!
◎◎◎
Hai giờ chiều, Hạ Hải Dụ đúng giờ bước vào phòng làm việc.
Mở máy tính ra, ngón tay “tạch tạch tạch tạch” gõ trên bàn phím một hồi, chỉ chốc lát sau, một lá đơn từ chức liền được viết xong, sau đó liền in nó ra.
Sau đó lại lấy từ trong ngăn kéo ra một phong thư, đem lá đơn bỏ vào trong đó.
Cô đã nghĩ rất nhiều, cô nên từ chức, nếu như là công việc khác có lẽ cô còn có thể kiên trì tiếp tục đi làm, nhưng Hán ngữ, không phải là chuyên ngành chính quy của cô, phải dựa vào quan hệ để có được công việc này, nếu tiếp tục đi dạy nói không chừng sẽ dạy hư học sinh mất, nghiêm trọng hơn cả là còn có thể ảnh hưởng đến việc truyền bá văn hóa Trung Hoa ra thế giới!
Vừa suy nghĩ liền cảm thấy nghiệp chướng nặng nề!
Từ bỏ một công việc tốt, đương nhiên đáng tiếc, nhưng nếu cứ mỗi ngày đều đến đây, thì cô luôn cảm thấy mình như đang đục nước béo cò vậy!
Cô có thể tiếp nhận sự cưng chiều của Đường Húc Nghiêu dành cho mình, nhưng cửa ải việc làm này, cô thật sự không thể tiếp thu!
Lại suy nghĩ đến quãng thời gian từ khi đến nhận công việc ở học việc đến nay, hiệu trưởng luôn rất quan tâm săn sóc cô, bây giờ ngẫm lại cảm thấy thật xấu hổ, nhất định là do Đường Húc Nghiêu đã đánh tiếng trước rồi!
Hiệu trưởng còn thường khen ngợi cô, càng khiến cô không đất dung thân!
Thật quá mất mặt mà!
Hồi tưởng những ngày đã qua đó, đến học viện này dạy học thật sự rất vui vẻ, mặc dù cũng từng có nhiều đồng nghiệp ghen ghét, nhưng nào có chuyện Vạn Sự Như Ý đâu, cô như vậy đã là rất may mắn rồi!
Phải từ bỏ, cô thực sự không nỡ, nhưng cũng không còn biện pháp nào khác!
Hay là...... cô chuyển sang công tác hậu cần......
Như vậy vừa có thể ở lại học viện, cũng sẽ không ảnh hưởng đến chất lượng dạy học.
Ừm, một ý kiến hay!
Nếu như viện trưởng đồng ý, ngay cả để cô trở thành nhân viên vệ sinh, cô cũng đều nguyện ý!
Được, cứ làm như thế đi!
Hạ Hải Dụ, cố lên!
Hít thở sâu, Hạ Hải Dụ lấy hết dũng khí, cầm thư từ chức, trực tiếp đến phòng làm việc của Hiệu trưởng.
Cốc cốc...... cốc cốc......
"Vào đi!" giọng nói trầm ổn có lực hùng hậu vang lên.
Hạ Hải Dụ căng thẳng hô hấp, cẩn thận từng li từng tí đi vào, trở tay đóng cửa lại.
Viện trưởng tóc đã hoa râm ngẩng đầu lên nhìn thấy cô, trên khuôn mặt hiền lành thoáng qua một tia kinh ngạc.
Cô bé này lần đầu tiên chủ động tới tìm mình!
"Cô giáo Hạ, có chuyện gì sao?"
Câu "Cô giáo Hạ" khiến Hạ Hải Dụ nhất thời da đầu tê dại, không dám nhận thực không dám nhận!
"Hiệu trưởng...... Tôi là tới từ chức......" cô cúi thấp đầu, sau đó hai tay đưa phong thư lên.
Từ chức?
Trong hai tròng mắt thông tuệ của hiệu trưởng thoáng qua một tia cân nhắc.
"Này...... hiệu trưởng...... Tôi tin ngài biết được tôi vào được học viện của chúng ta là bằng cách nào...... Rất xin lỗi, thời gian dài như vậy gây thêm phiền toái cho ngài...... Dựa vào trình độ học vấn của tôi có lẽ không thể đảm nhiệm được công việc bây giờ...... Cho nên...... Cho nên......"
Rõ ràng đã luyện tập qua rất nhiều lần, nhưng đến thời khắc mấu chốt Hạ Hải Dụ vẫn nói lắp bắp, khẩn trương làm lòng bàn tay toát đầy mồ hôi.
Ngu ngốc!
Hạ Hải Dụ, mi quả nhiên là cành củi mục!
Nhìn bộ dạng chân tay luống cuống của cô, hiệu trưởng lại “ha ha” nở nụ cười, "Cô giáo Hạ, tôi nghĩ cô đã hiểu lầm, mặc dù cô được Đường tổng giám đốc đề cử tới trường, nhưng nếu như một chút năng lực cũng không, học viện chúng ta sẽ không cách nào có thể tiếp nhận."
"......" Hạ Hải Dụ ngỡ ngàng.
"Trình độ học vấn chỉ là tượng trương, thực lực mới là hiện tại, năng lực đại biểu tương lai. Cô giáo Hạ, cô là người có năng lực, đừng tự coi nhẹ chính mình!"
Năng lực?
Cô có năng lực?
Thật vậy chăng?
"Cô giáo Hạ, mặc dù cô không phải xuất thân chính quy, nhưng cô rất chăm chỉ học tập, trước khi bắt đầu mỗi tiết giảng dạy cô đều nghiêm túc soạn bài, mỗi lần viết tổng kết công việc đều viết tường tận nhất, quan trọng nhất là, cô là một trong những giáo viên được học trò yêu nhất, nhất là những đứa trẻ ban thiếu niên, bọn chúng rất thích cô quý cô, thích sự thiện lương của cô, còn cả việc cô luôn mỉm cười nữa!"
"......" Hạ Hải Dụ ngơ ngác sờ mặt mình, cô mỉm cười?!
Hiệu trưởng hòa ái gật đầu với cô.
Hạ Hải Dụ suy nghĩ một lát, ngẩng đầu lên, rốt cuộc đã bình tĩnh trở lại, "Hiệu trưởng, tôi hiểu, cám ơn ngài! Về sau tôi sẽ nỗ lực hơn nữa!"
Ngoài cửa sổ, ánh nắng mặt trời rực rỡ, hạnh phúc giống như một bông hoa đang nở rộ.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Gặp gỡ tại quán bar
- Chương 2: Bị cường hôn
- Chương 3: Cấm dục nửa năm
- Chương 4: Lại gặp mặt
- Chương 5: Đi qua đêm
- Chương 6: Đi phỏng vấn
- Chương 7: Oan gia ngõ hẹp
- Chương 8: Trúng tuyển
- Chương 9: Phá hỏng chuyện tốt
- Chương 10: Làm người phụ nữ của tôi
- Chương 11: Tôi muốn từ chức
- Chương 12: Biện pháp khỏe mạnh
- Chương 13: Tiếp xúc thân mật
- Chương 14: Bồi thường tổn thất
- Chương 15: Cuộc sống chua cay
- Chương 16: Thay đổi kế sách
- Chương 17: Hiến tủy
- Chương 18: Mừng rỡ như điên
- Chương 19: Tự động tới cửa
- Chương 20: Tôi đáp ứng anh
- Chương 21: Nói mà không có bằng chứng
- Chương 22: Muốn cô chủ động
- Chương 23: Gọi tên tôi
- Chương 24: Gọi nhau
- Chương 25: Có tật giật mình
- Chương 26: Cùng ăn trưa
- Chương 27: Cô uống say
- Chương 28: Tỉnh cho tôi
- Chương 29: Muốn tới nhà cô
- Chương 30: Bắt gặp JQ
- Chương 31: Trêu đùa cô
- Chương 32: Anh ta trên TV
- Chương 33: Cậu em Hạo Nhiên
- Chương 34: Tình địch giằng co
- Chương 35: Cuộc sống ở chung
- Chương 36: Cô yếu ớt
- Chương 37: Đều có tâm sự
- Chương 38: Yêu khích lệ
- Chương 39: Chờ tôi trở lại
- Chương 40: Trong lòng hoảng hốt
- Chương 41: Vương giả trở về
- Chương 42: Muốn phạm tội
- Chương 43: Chuyện xấu xa
- Chương 44: Bản năng sinh lý
- Chương 45: Ngượng ngùng mà chống đỡ
- Chương 46: Không hơn
- Chương 47: Thích
- Chương 48: Dập nóng
- Chương 49: Huênh hoang khắp nơi
- Chương 50: Trở ngại tâm lí
- Chương 51: Tim bị nhói đau!
- Chương 52: Tốc độ kích thích
- Chương 53: Tình yêu ngây ngô
- Chương 54: Đã quá muộn
- Chương 55: Em trêu đùa tôi
- Chương 56: Lúng túng gặp mặt
- Chương 57: Không làm tổng giám đốc
- Chương 58: Có ở đó hay không?
- Chương 59: Đuổi theo cô
- Chương 60: Anh lợi dụng tôi
- Chương 61: Suy tính thiệt hơn
- Chương 62: Cô bị thất tình
- Chương 63: Vừa hôn đã nổi tiếng
- Chương 64: Vừa hôn đã nổi tiếng
- Chương 65: Số lạ
- Chương 66: Thần Dật hẹn gặp
- Chương 67: Đạo manh tiểu Q
- Chương 68: Cùng xem phim
- Chương 69: Chân chính vô sỉ
- Chương 70: Kích động mất khống chế
- Chương 71: Tất cả đều kết thúc
- Chương 72: Thuận buồm xuôi gió
- Chương 73: Lưới tình
- Chương 74: Cũng gọi là A Húc
- Chương 75: Gặp phải quấy rầy
- Chương 76: Hướng tới tương lai
- Chương 77: Nụ hôn nhớ nhung
- Chương 78: Câu dẫn phải không?
- Chương 79: Ngày 1 tháng 11
- Chương 80: Chuyện tốt vô cùng
- Chương 81: Chuyện Lôi Nhân
- Chương 82: Chỉ chờ em đến
- Chương 83: Anh đang ở đâu?
- Chương 84: Nghe anh giải thích
- Chương 85: Giống nhau như đúc
- Chương 86: Rốt cuộc lên đường
- Chương 87: Muốn gặp mặt
- Chương 88: Kẻ khác tới đón
- Chương 89: Ở gần một chút
- Chương 90: Chơi trò thầy trò yêu nhau
- Chương 91: Bạn cùng phòng Tiểu Tiểu
- Chương 92: Thật sự là anh ta
- Chương 93: Tuyệt đối không động lòng
- Chương 94: Số lạ
- Chương 95: Chính thức trình diện
- Chương 96: Gặp nhau ở phòng học
- Chương 97: Anh muốn làm gì
- Chương 98: Sự tà ác của anh ta
- Chương 99: Xảo được kinh khủng
- Chương 100: Nụ hôn nhung nhớ
- Chương 101: Tại sao là anh?
- Chương 102: Bị chán ghét nhất
- Chương 103: Lại ngoài ý muốn
- Chương 104: Ghen tỵ nổi điên
- Chương 105: Mạnh mẽ làm tổn thương
- Chương 106: Nỗi niềm khó nói
- Chương 107: Rốt cuộc ai tới
- Chương 108: Đổi cô mà nói
- Chương 109: Muốn quý trọng yêu
- Chương 110: Gặp gỡ chỉ trích
- Chương 111: Kiểu áo sơ mi nam
- Chương 112: Giường đôi
- Chương 113: Anh thích em
- Chương 114: Thế nào tin tưởng
- Chương 115: Hôn đến hít thở không thông
- Chương 116: Làm thiếp oa ngưu
- Chương 117: Đóa đóa thiểm thiểm
- Chương 118: Ghen
- Chương 119: Mùi vị của hạnh phúc
- Chương 120: Chỉ là hàng xóm
- Chương 121: Lần đầu hẹn hò
- Chương 122: Sự kiện thoái hôn
- Chương 123: Không buông tay
- Chương 124: Rất nhớ em!
- Chương 125: Hô hấp nhân tạo
- Chương 126: Yêu nhất Hải Dụ
- Chương 127: Anh rất thích
- Chương 128: Dũng cảm một chút
- Chương 129: Quần bơi của anh ta
- Chương 130: Làm Đường phu nhân
- Chương 131: Thể nghiệm cuộc sống
- Chương 132: Cảm giác an toàn
- Chương 133: Hiểu được đau lòng
- Chương 134: Đắm chìm sâu sắc
- Chương 135: Cơ hội cuối cùng
- Chương 136: Nhân cơ hội cầu hôn
- Chương 137: Không nhịn được
- Chương 138: Động tay động chân
- Chương 139: Sai bảo tà ác
- Chương 140: Dấu son môi
- Chương 141: Rất thích
- Chương 142: Muốn kết hôn
- Chương 143: Tha thứ
- Chương 144: Đổi vị trí
- Chương 145: Đói sẽ phải ăn
- Chương 146: Hung hăng yêu
- Chương 147: Bá đạo dịu dàng
- Chương 148: Kết hôn được không
- Chương 149: Sinh con gái
- Chương 150: Luyện tập nhiều hơn
- Chương 151: Cũng vậy
- Chương 152: Ông xã cố gắng lên
- Chương 153: Tâm ý của anh
- Chương 154: Chỉ còn ba tháng
- Chương 155: Thông báo một tiếng
- Chương 156: Anh không xác định
- Chương 157: Trong lòng anh
- Chương 158: Ngoài ý muốn biết được
- Chương 159: Bất đắc dĩ trùng hợp
- Chương 160: Sớm một chút chia tay
- Chương 161: Tâm sự của mình
- Chương 162: Nóng lòng rời đi
- Chương 163: Đi tìm
- Chương 164: Trở về gặp mặt
- Chương 165: Thật gặp lại
- Chương 166: Tuyệt tình độc ác
- Chương 167: Anh đến
- Chương 168: Tìm cả đêm
- Chương 169: Tùy hứng lần thứ nhất
- Chương 170: Em trả thù tôi
- Chương 171: Rất quan tâm!
- Chương 172: Tỉ mỉ che chở
- Chương 173: Bé con ngoan
- Chương 174: Chớ làm chuyện điên rồ
- Chương 175: Rõ ràng
- Chương 176: Giảng hòa được không?
- Chương 177: Áo sơ mi ra ánh sáng
- Chương 178: Chủ động từ chức
- Chương 179: Trúng giải thưởng lớn
- Chương 180: Chuyện bé xé ra to
- Chương 181: Khó khăn khi ở cạnh người giàu có
- Chương 182: Ba sự kiện
- Chương 183: Ngăn cản
- Chương 184: Trùng hợp
- Chương 185: Sự thật về vụ tai nạn
- Chương 186: Nhớ lại
- Chương 187: Ý trời
- Chương 188: Gánh nặng ngọt ngào
- Chương 189: Chú chân dài
- Chương 190: Miêu tả sinh động
- Chương 191: Hết sức châm chọc
- Chương 192: Vì con
- Chương 193: Câu chuyện cổ tích tan vỡ
- Chương 194: Áp lực
- Chương 195: Quên lãng tình yêu
- Chương 196: Tình cảm trân quý
- Chương 197: Buông xuống bi thương
- Chương 198: An tĩnh
- Chương 199: Vô tình gặp mặt
- Chương 200: Đụng mặt
- Chương 201: Quyết định
- Chương 202
- Chương 203: Ngày mai sẽ đến
- Chương 204: Một nhà ba người
- Chương 205: Sáu tháng sau
- Chương 206: Thật sự rất đói
- Chương 207: Không cần ngắt
- Chương 208: Dung túng yêu
- Chương 209: Triền triền miên miên
- Chương 210: Cục cưng ra đời
- Chương 211: Mặc cho số phận
- Chương 212: Sẽ đụng vào
- Chương 213: Sống còn
- Chương 214: Vì yêu mà đi
- Chương 215: Dày vò như vậy
- Chương 216: Lỡ mất dịp tốt
- Chương 217: Hữu duyên vô phận
- Chương 218: Không xác định
- Chương 219: Nhìn thấy cục cưng
- Chương 220: Video liên tuyến
- Chương 221: Một nhà đoàn tụ
- Chương 222: Thích nhất là em
- Chương 223: Làm như trăng mật
- Chương 224: Phần thưởng hôn
- Chương 225: Chờ anh được không?
- Chương 226: Năm năm sau
- Chương 227: Vấn đề nhi đồng
- Chương 228: Đi tìm ba
- Chương 229: Hoạch định tốt đẹp
- Chương 230: Thành Tiểu Ma Nữ
- Chương 231: Càng cưng chiều hơn
- Chương 232: Không được đổi ý
- Chương 233: Không có bóng ma
- Chương 234: Bí mật thư phòng
- Chương 235: Ai mới là ngốc?
- Chương 236: Đi gặp một người
- Chương 237: Chờ coi đi
- Chương 238: Không cho thua
- Chương 239: Toàn bộ đều được 0 điểm
- Chương 240: Hạnh phúc quan trọng
- Chương 241: Áo cưới xinh đẹp
- Chương 242: Chăm sóc nhau
- Chương 243: Hiện thân ở công ty
- Chương 244: Thiếu niên Điện hạ
- Chương 245: Bị người quản chế
- Chương 246: Điều kiện của anh ta
- Chương 247: Không quá xấu xa
- Chương 248: Quan tâm khác thường
- Chương 249: Đến từ Sa quốc
- Chương 250: Sáng sớm thả người
- Chương 251: Suýt chết đuối
- Chương 252: Diện mạo thật sự
- Chương 253: Chờ em lớn lên
- Chương 254: Có lợi à?
- Chương 255: Cả đời?
- Chương 256: Cô bị bỏ rơi
- Chương 257: Song song đối đối
- Chương 258: Anh anh em em
- Chương 259: Độc nhất vô nhị
- Chương 260: Điểm tàn nhẫn
- Chương 261: Ngôi Nhà Hạnh Phúc
- Chương 262: Cử hành hôn lễ (1)
- Chương 263: Cử hành hôn lễ (2)
- Chương 264: Cử hành hôn lễ (3)
- Chương 265: Cử hành hôn lễ (4)
- Chương 266: Cử hành hôn lễ (5)
- Chương 267: Cử hành hôn lễ (4)
- Chương 268: Cử hành hôn lễ (5)
- Chương 269: Cử hành hôn lễ (6)
- Chương 270: Cử hành hôn lễ (7)
- Chương 271: Cử hành hôn lễ (8)
- Chương 272: Cử hành hôn lễ (9)
- Chương 273: Cử hành hôn lễ (10)
- Chương 274: Đêm tân hôn
- Chương 275: Đêm tân hôn (2)
- Chương 276: Thế nhưng gặp lại
- Chương 277: Đã từng gặp
- Chương 278: Tình yêu luân hồi
- Chương 279: Hữu duyên thiên lý
- Chương 280: Cả năm trăng mật
- Chương 281: Thiên đường yêu
- Chương 282: Kiểm tra số còn lại
- Chương 283: Yêu đến vĩnh cửu
- Chương 284: Đại Kết Cục (P.1)
- Chương 285: Đại Kết Cục (P.2)
- Chương 286: Đại Kết Cục (P.3 - P.Cuối)
- bình luận