Tổng Giám Đốc, Tôi Sai Rồi! - Chương 271: Cử hành hôn lễ (8)

Tổng Giám Đốc, Tôi Sai Rồi! Chương 271: Cử hành hôn lễ (8)
Nụ hôn này không biết kéo dài bao lâu, đợi đến khi lửa tình bốc lên bên trong hai người thì sẽ đã tới cửa khách sạn.

Đúng, chính là cửa khách sạn, trong một bộ phim thần tượng........Cô dâu chú rể sau khi ra khỏi giáo đường liền trực tiếp lên máy bay đi hưởng tuần trăng mật, điều đó rất khó thực hiện, nhất là hôm nay khách khứa rất nhiều, ngay cả quản lý cao cấp Silicon Valley cũng đã đến, đương nhiên họ không thể nào đi được.

Hạ Hải Dụ bị hôn đến choáng váng đầu óc, cả người xụi lơ trước ngực Đường húc Nghiêu, hơi thở mỏng manh, thơm nhẹ như hoa lan.

"Bà xã....chúng ta nên xuống xe thôi........!" Đường Húc Nghiêu vỗ vỗ má cô, kéo thần trí của cô quay về.

"Ừm.......Có thể xuống được hay không.......tay chân em mềm nhũn cả rồi!" Hạ Hải Dụ mơ mơ màng màng nói suy nghĩ của mình.

Đường Húc Nghiêu cười thành tiếng "Bà xã, dáng vẻ bốc đồng của em cũng thật đáng yêu.

Tùy hứng?!

Đúng, đây là do cô bốc đồng mà nói ra!

Một đoàn ký giả ở bên ngoài đợi đã lâu, còn vô số khách trong khách sạn chờ họ, làm sao có thể không xuống xe đây?

Đương nhiên là không thể!

Tuyệt đối không thể!

Trong phút chốc, Hạ Hải Dụ tỉnh táo lại, đẩy anh ra, vội vàng hướng cửa sổ xe soi gương, một giây sau đó hét chói tai --------------

"Đường Húc Nghiêu! Anh là đồ sắc lang! Không phải em đã cảnh cao anh, không được hôn cổ rồi sao?"

Aaaaaaaaaaaaaaaa, một chút nữa cô làm sao có thể gặp người khác?

"Một.......hai......ba bốn.........Trời ơi! Em không muốn xuống xe! Mình anh xuống đi!" Hạ Hải Dụ lấy tay che mặt.

Đường Húc Nghiêu thấy dáng vẻ thẹn thùng của cô, thiếu chút nữa máu lang sói lại nổi lên, trong hai mắt lửa nóng không ngừng tăng lên.

Chỉ là, anh rất thức thời.

Kéo hai bàn tay cô xuông, an ủi: " Xấu hổ cái gì,chúng ta đã là vợ chồng, giữa vợ chồng với nhau, hôn cổ là chuyện bình thường, như vậy mới chứng tỏ chúng ta rất đằm thắm.

"Nói bậy!" Người mất thể diện dù sao cũng không phải anh, anh đương nhiên không sao!

"Bà xã, yên tâm đi, anh thấy thế cũng rất đẹp!"

"..........." Không biết xấu hổ, đồ không biết xấu hổ!

Hung hăng liếc xéo anh một cái Hạ Hải Dụ vởi lấy túi trang điểm, lấy hộp phấn lót, nhìn vào cổ nói ra "Đáng ghét! Không che được!"

Đường Húc Nghiêu vẫn cảm thấy không sao cả, có gì đặc biệt đâu, đây chỉ là chứng cứ vợ chồng họ ân ái thôi mà!

Chỉ là nhìn thấy bộ dạng gấp gáp của cô như vậy, anh cảm giác mình nhất định phải xin lỗi "Bà xã, không phải anh cố ý, anh xin lỗi!"

"Nếu cứ xin lỗi là xong thì cần cảnh sát làm gì?"

"Thật sự là anh sai rồi!"

"Quá muộn rồi!"

".........." Đường Húc Nghiêu không còn sức phản kháng, nhưng nhìn thấy dấu hôn hồng hồng trên cổ cô, anh tự nhiên cảm thấy tự hào.

"Tới đây!" anh nhìn thẳng vào cô.

Hạ Hải Dụ trừng mắt, có chút đề phòng nhìn anh "Làm gì?"

"Tới đây là được!"

Cô có chút do dự nhưng cuối cùng vẫn ngoan ngoãn đến gần anh.

"Đưa tay ôm cổ anh!"

"Hả?" Hạ Hải Dụ không hiểu.

"Ngoan, nghe lời!"

Lúc này, xe cũng đã hoàn toàn dừng lại, tài xế phía trên hạ tấm ngăn cách xuống, kính cẩn giúp bọn họ mở cửa xe, một nhóm lý giả chờ ở khách sạn nhanh chóng bao vây.

Đèn flash điên cuồng lóe lên, Âm thanh chụp hình không ngừng vang lên, phòng viên hỏi loạn hết cả lên.

"Đường tiên sinh, Đường phu nhân, có thể phát biểu cảm nghĩ về lần kết hôn này như thế nào không?"

"Xin hỏi người người muốn nghỉ tuần trăng mật ở đâu?"

"Hai vị đã có một bé gái rồi, sau khi cưới có tính sinh thêm em bé nữa không?"

"Có phải hay không tối tay hai người bắt đầu kế hoạch tạo em bé không?

"........"Hạ Hải Dụ tim đập dồn dập, mặt đỏ gay, vấn đề này mà cũng nói ra được sao?

Không cần Đường Húc Nghiêu dặn dò, cô tự động ôm cổ anh, vùi mặt vào lồng ngực anh, cô...không dám nhìn mặt người ta nữa.

Lồng ngực Đường Húc Nghiêu chợt có chút rung động, anh cười nói: "Các vị, thật ngại quá, da mặt bà xã tôi rất mỏng, vấn đề này sẽ khiến cô ấy ngại ngùng chết mất!"

"Vấn đề này Đường tiên sinh có thể trả lời sau sao?" Các Ký giả vẫn quấn chặt lấy.

"Dĩ nhiên là có thể" Đường Húc Nghiêu mỉm cười đối mặt vói ống kình "Mười một tháng sau, mời mọi người tới uống Mãn Nguyệt Tửu" (là rượu đầy tháng)

Mười một tháng sau uống rượu đầy tháng? Mang thai cũng đã mười tháng rồi, một tháng ở cữ, vậy chẳng phải tối nay sẽ phải thả nòng nọc ra sao? (là giao giắc mầm sống đó *đỏ mặt*)

Oa oa oa, kế hoạch gieo mầm cấp bách a!

Đường Húc Nghiêu vừa hướng phóng viên trả lời vừa ôm Hạ Hải Dụ trong ngực, sải bước vào khách sạn, mà Hạ Hải Dụ vẫn còn xấu hổ buồn bực đan xen, nghe những lời nói kia, thật là không còn mặt mũi nào nữa rồi!

Tầng thượng khách sạn năm sao cao cấp, có bố trí phòng nghỉ cho cô dâu chú rể.

Bị ông xã mặt dày ôm tới cùng, Hạ Hải Dụ vội vàng thay lễ phục trong phòng nghỉ, Đường Húc Nghiêu trực tiếp ra ngoài chào khách.

Một lúc sau, Thủy Tinh gõ cửa phòng, cười hì hì với mẹ.

"Ah?!" Thủy Tinh chợt kinh hô lên.

"Thế nào? Con gái ngoan?"Hạ Hải Dụ vuốt vuốt má con gái.

Thủy Tinh đưa ngón tay lên chỉ mấy dấu vết trên cổ Hạ Hải Dụ "Mẹ, cổ mẹ bị làm sao vậy, từng điểm từng điểm hồng hồng! Mẹ bị muỗi đốt sao? Có cần con đi lấy nước hoa không?"

Hạ Hải Dụ mặt đỏ tía tai, còn có so cô hơn cô dâu, hơn mẹ sao?!

"Khụ...Khụ khụ...........Con gái ngoan, mẹ không sao, mẹ đã bôi nước hoa rồi!"

"Vậy sao?" Thủy Tinh ngậm miệng đưa mũi hít hà "Quái lạ, không có mùi nước hoa nhưng lại có mùi của ba là sao?"

"......Hạ Hải Dụ mồ hôi chảy ròng ròng.

Thật may là lúc này điện thoại Hello Kitty của Thủy Tinh vang lên.

"Uy......ông nội........."

"Đúng rồi đúng rồi, kết hôn rồi!"

"Dĩ nhiên là rất vui, ông nội không đến thì thật là tiếc!"

"Nhưng sau này cháu sẽ ghi hình lại cho ông xem!"

"A? Người không muốn thấy ạ?"

"Vậy quên đi..."

"Ái ui, ông nội, ông thật khó trị, rốt cục ông có muốn thấy hay không?"
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận