Độc Sủng Nhất Thê - Chương 103:Chap 102
Chương trước- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Độc Sủng Nhất Thê
Chương 103:Chap 102
Hai bên con đường mòn nay trồng đầy cây anh đào, mùa này anh đào đang đỏ, từng giọt sương vương trên cánh anh đào mềm mại.
Lăng Vi vừa hái đào ăn vừa đi tới trước.
Trên cây ven đường còn có chim hót, sương mai hoa dại khắp nơi, hướng ánh mặt trời mà sống.
Lăng Vi ngửi không khí trong rừng, chỉ cảm thấy tâm tình sảng khoái.
Nơi này rừng ấm sum xuê, chim hót mùi hoa, giống như một thế ngoại đào nguyên.
Diệp Đình hái được mấy trái anh đào chín đỏ, nhét vào cái miệng nhỏ nhắn của cô.
Đầu ngón tay anh đụng phải môi cô, xúc cảm mềm mại, giống như kẹo đường.
Diệp Đình rút tay về, lại kéo cô đi tới trước.
Rõ ràng anh đào rất chua, nhưng Lăng Vi cảm thấy cực kỳ ngọt…
Sáng sớm, cùng anh tản bộ, ăn trái anh đào anh đút tới miệng, thật đặc biệt.
Cô nhìn bóng cây trên đỉnh đầu, đưa tay hái một trái anh đào nhét vào miệng anh, Diệp Đình sửng sốt.
Cô nhàn nhạt cười một tiếng, cực kỳ nghiêm túc nói: “Rất ngọt, anh cũng thử đi.”
Diệp Đình bị nụ cười của cô làm rung động, anh không thích ăn anh đào, nhưng vẫn ngậm trong miệng.
Thật chua…
Anh cúi đầu nhìn cô, cô ngửa đầu, hào hứng hỏi anh: “Có phải rất ngọt không?”
Anh nhíu mày, thành thật nói: “Không ngọt, rất chua.” Anh khạc ra trái anh đào, nhíu mày.
Lăng Vi liền mất hứng: “Sao có thể?”
Diệp Đình đột nhiên ôm chặt cô vào trong ngực, đôi mắt thâm thúy nhìn cô chăm chú, nói: “Có lẽ… trái anh đào trong miệng em tương đối ngọt.”
Anh nâng cằm cô, cúi người mút môi cô, đầu lưỡi cạy ra môi cô, mút sâu vào, giống như muốn mút đi vị ngọt trong miệng cô.
Trái anh đào cô vừa ăn, cái miệng nhỏ nhắn chua chua ngọt ngọt, tiếp tục mút khiến người khác muốn ngừng cũng không được.
Anh áp cô vào một thân cây, hai tay ôm chặt, giam cầm cô, ngậm cái miệng nhỏ nhắn của cô, bá đạo mút hôn.
Hôn một hồi, ngọn lửa trong cơ thể liền cháy lên.
Hoàn cảnh nơi này không tệ, anh thật muốn đè cô ở đây làm. Anh nhất định có thể mang cô lên trời cao!
Lăng Vi cảm giác được anh không đúng, dùng sức đẩy anh.
Cô thật sự rất khó hiểu, vừa rồi còn trò chuyện rất tốt, sao đột nhiên như điên vậy?
Lăng Vi vùng vẫy, Diệp Đình dần buông cái miệng nhỏ nhắn của cô, anh không thể không quan tâm tới cảm nhận của cô, biết cô không dễ dàng yên tâm như vậy, anh cũng không muốn vội vã, tránh cho cô bị dọa sợ chạy mất, anh buông môi cô ra, ôm cô vào trong ngực, vuốt lưng cô, từng chút từng chút.
Cằm anh tựa vào trán cô, ôm chặt cô, ổn định ham muốn trong cơ thể.
Râu non trên cằm anh đâm cô, cũng không biết tại sao, cô đột nhiên thích cảm giác này, vô hình có cảm giác an toàn.
Cô đưa tay, xoa cằm anh, lúc ngước mắt nhìn anh, liền phát hiện chẳng biết từ lúc nào, anh mắt anh trở nên ôn nhu lạ thường, giống như đá hắc diệu rơi vào trong nước, sáng bóng trơn nhuận, tựa như vừa đụng vào thì sẽ vỡ.
Một lúc lâu, anh rũ mắt, nhìn chằm chằm cái miệng nhỏ của cô, nói: “Quả nhiên… trái của em ăn ngon hơn.”
Mặt Lăng Vi đỏ như trái anh đào.
Anh nâng cằm cô, cô ngửa đầu nhìn anh. Tròng mắt thâm thúy, giống như có luồng ma lực muốn hút cô vào!
Trong lòng Lăng Vi ngàn vạn lần nói với mình: “Người này rất nguy hiểm! Đừng nhìn mắt anh ấy!”
Sau đó, đoạn đường này, Lăng Vi nhìn khắp nơi, không nhìn Diệp Đình.
Diệp Đình xem giờ xong, mới kéo cô ngồi xe lên đường.
Đi tới chỗ hẹn, thời gian đúng lúc, không kém một giây một phút!
Hai người bọn họ không âu không lo, chỉ khổ cho hai người đại diện công ty trò chơi! Hai người kia như ngồi bàn chông! Nhận được điện thoại, lập tức tới chờ, đợi từng giây một!
“Diệp tiên sinh ——”
Lúc người đại diện thấy Diệp Đình, kích động bắt tay anh, giống như muốn quỳ xuống chào anh.
Lăng Vi biểu tình phức tạp nhìn hai người kia.
Cô biết bọn họ là người đại diện công ty trò chơi tới thương lượng, không biết, còn tưởng rằng bọn họ thấy cha ruột nữa!
“Lăng Vi tiểu thư, manga cô vẽ thật sự quá tốt! Nội dung vô cùng vô cùng xuất sắc, cực kỳ thích hợp chuyển thành trò chơi. Chúng tôi đặc biệt yêu thích, chúng tôi luôn mong đợi có thể chuyển manga cô thành trò chơi! Có thể hợp tác với cô, là vinh hạnh lớn nhất của chúng tôi!”
Lăng Vi khách sáo cười một tiếng.
Lần trước thất hẹn, không phải nói vậy….
Nhưng cô biết đạo lý cơ bản này, khách sáo nói: “Có thể được anh yêu thích cũng là vinh hạnh của tôi.”
Thật ra, bàn chuyện trò chơi cũng không tốn nhiều nước, trước kia bọn họ cực kỳ yêu thích manga của Lăng Vi, chẳng qua sau đó… Vương Hân Bình cản trở bọn họ, quấy nhiễu lần hợp tác của bọn họ.
Lăng Vi không so đo những chuyện kia, hai bên nói chuyện rất vui vẻ.
Nửa giờ liền bàn xong hạng mục hợp tác, giá tiền rất cao!
Lăng Vi cũng biết tại sao bọn họ đột nhiên thay đổi thái độ.
Có mắt cũng có thể nhìn ra, ánh mắt bọn họ lúc nhìn Diệp Đình rất nóng bỏng.
Không hề nghi ngờ, là nhờ phúc của Diệp Đình.
Hai người rời đi, hai người đại diện công ty trò chơi kích động vỗ tay!
“Đó là Diệp tiên sinh Đỉnh Phong Quốc Tế?”
“Đúng là tuổi trẻ tài cao! Trang đầu báo sáng nay còn nói Diệp tiên sinh cưới một cô gái tên Lăng Vi… Ai có thể nghĩ tới, Lăng Vi này là tác giả manga của chúng ta!”
“Hả? Anh nói hai người bọn họ là kết hôn thật sao?”
“Ai quan tâm bọn họ có phải kết hôn thật hay không, Diệp tiên sinh người ta bận rộn bao nhiêu, còn tới bàn chuyện với chúng ta cùng Lăng tiểu thư, có thể thấy coi trọng cô ấy thế nào.”
“Đúng vậy.”
Người nọ vỗ mạnh trán: “Lăng Vi này… Sao tôi không nghĩ tới chính là tác giả manga Lăng Vi tiểu thư của chúng ta chứ! Aiya —— sớm biết cô ấy là Diệp phu nhân, chúng ta nên sớm gọi cho cô ấy mới đúng!”
“Phải vậy chứ.” Một người khác cũng ảo não: “Lúc trước, Vương Hân Bình đó còn bảo chúng ta ngáng chân Lăng tiểu thư, chúng ta còn thất hẹn với Lăng tiểu thư, cũng không biết Lăng tiểu thư có căm ghét chúng ta hay không…”
“Chắc sẽ không… Chúng ta làm đơn này thật tốt, thì sau này có nhiều cơ hội hợp tác. Mau lên mau lên, giao tiền trước, chuyện sau đó đều dễ nói.”
“Ừ! Được được được, tôi lập tức thông báo kế toán!”
Lăng Vi vừa hái đào ăn vừa đi tới trước.
Trên cây ven đường còn có chim hót, sương mai hoa dại khắp nơi, hướng ánh mặt trời mà sống.
Lăng Vi ngửi không khí trong rừng, chỉ cảm thấy tâm tình sảng khoái.
Nơi này rừng ấm sum xuê, chim hót mùi hoa, giống như một thế ngoại đào nguyên.
Diệp Đình hái được mấy trái anh đào chín đỏ, nhét vào cái miệng nhỏ nhắn của cô.
Đầu ngón tay anh đụng phải môi cô, xúc cảm mềm mại, giống như kẹo đường.
Diệp Đình rút tay về, lại kéo cô đi tới trước.
Rõ ràng anh đào rất chua, nhưng Lăng Vi cảm thấy cực kỳ ngọt…
Sáng sớm, cùng anh tản bộ, ăn trái anh đào anh đút tới miệng, thật đặc biệt.
Cô nhìn bóng cây trên đỉnh đầu, đưa tay hái một trái anh đào nhét vào miệng anh, Diệp Đình sửng sốt.
Cô nhàn nhạt cười một tiếng, cực kỳ nghiêm túc nói: “Rất ngọt, anh cũng thử đi.”
Diệp Đình bị nụ cười của cô làm rung động, anh không thích ăn anh đào, nhưng vẫn ngậm trong miệng.
Thật chua…
Anh cúi đầu nhìn cô, cô ngửa đầu, hào hứng hỏi anh: “Có phải rất ngọt không?”
Anh nhíu mày, thành thật nói: “Không ngọt, rất chua.” Anh khạc ra trái anh đào, nhíu mày.
Lăng Vi liền mất hứng: “Sao có thể?”
Diệp Đình đột nhiên ôm chặt cô vào trong ngực, đôi mắt thâm thúy nhìn cô chăm chú, nói: “Có lẽ… trái anh đào trong miệng em tương đối ngọt.”
Anh nâng cằm cô, cúi người mút môi cô, đầu lưỡi cạy ra môi cô, mút sâu vào, giống như muốn mút đi vị ngọt trong miệng cô.
Trái anh đào cô vừa ăn, cái miệng nhỏ nhắn chua chua ngọt ngọt, tiếp tục mút khiến người khác muốn ngừng cũng không được.
Anh áp cô vào một thân cây, hai tay ôm chặt, giam cầm cô, ngậm cái miệng nhỏ nhắn của cô, bá đạo mút hôn.
Hôn một hồi, ngọn lửa trong cơ thể liền cháy lên.
Hoàn cảnh nơi này không tệ, anh thật muốn đè cô ở đây làm. Anh nhất định có thể mang cô lên trời cao!
Lăng Vi cảm giác được anh không đúng, dùng sức đẩy anh.
Cô thật sự rất khó hiểu, vừa rồi còn trò chuyện rất tốt, sao đột nhiên như điên vậy?
Lăng Vi vùng vẫy, Diệp Đình dần buông cái miệng nhỏ nhắn của cô, anh không thể không quan tâm tới cảm nhận của cô, biết cô không dễ dàng yên tâm như vậy, anh cũng không muốn vội vã, tránh cho cô bị dọa sợ chạy mất, anh buông môi cô ra, ôm cô vào trong ngực, vuốt lưng cô, từng chút từng chút.
Cằm anh tựa vào trán cô, ôm chặt cô, ổn định ham muốn trong cơ thể.
Râu non trên cằm anh đâm cô, cũng không biết tại sao, cô đột nhiên thích cảm giác này, vô hình có cảm giác an toàn.
Cô đưa tay, xoa cằm anh, lúc ngước mắt nhìn anh, liền phát hiện chẳng biết từ lúc nào, anh mắt anh trở nên ôn nhu lạ thường, giống như đá hắc diệu rơi vào trong nước, sáng bóng trơn nhuận, tựa như vừa đụng vào thì sẽ vỡ.
Một lúc lâu, anh rũ mắt, nhìn chằm chằm cái miệng nhỏ của cô, nói: “Quả nhiên… trái của em ăn ngon hơn.”
Mặt Lăng Vi đỏ như trái anh đào.
Anh nâng cằm cô, cô ngửa đầu nhìn anh. Tròng mắt thâm thúy, giống như có luồng ma lực muốn hút cô vào!
Trong lòng Lăng Vi ngàn vạn lần nói với mình: “Người này rất nguy hiểm! Đừng nhìn mắt anh ấy!”
Sau đó, đoạn đường này, Lăng Vi nhìn khắp nơi, không nhìn Diệp Đình.
Diệp Đình xem giờ xong, mới kéo cô ngồi xe lên đường.
Đi tới chỗ hẹn, thời gian đúng lúc, không kém một giây một phút!
Hai người bọn họ không âu không lo, chỉ khổ cho hai người đại diện công ty trò chơi! Hai người kia như ngồi bàn chông! Nhận được điện thoại, lập tức tới chờ, đợi từng giây một!
“Diệp tiên sinh ——”
Lúc người đại diện thấy Diệp Đình, kích động bắt tay anh, giống như muốn quỳ xuống chào anh.
Lăng Vi biểu tình phức tạp nhìn hai người kia.
Cô biết bọn họ là người đại diện công ty trò chơi tới thương lượng, không biết, còn tưởng rằng bọn họ thấy cha ruột nữa!
“Lăng Vi tiểu thư, manga cô vẽ thật sự quá tốt! Nội dung vô cùng vô cùng xuất sắc, cực kỳ thích hợp chuyển thành trò chơi. Chúng tôi đặc biệt yêu thích, chúng tôi luôn mong đợi có thể chuyển manga cô thành trò chơi! Có thể hợp tác với cô, là vinh hạnh lớn nhất của chúng tôi!”
Lăng Vi khách sáo cười một tiếng.
Lần trước thất hẹn, không phải nói vậy….
Nhưng cô biết đạo lý cơ bản này, khách sáo nói: “Có thể được anh yêu thích cũng là vinh hạnh của tôi.”
Thật ra, bàn chuyện trò chơi cũng không tốn nhiều nước, trước kia bọn họ cực kỳ yêu thích manga của Lăng Vi, chẳng qua sau đó… Vương Hân Bình cản trở bọn họ, quấy nhiễu lần hợp tác của bọn họ.
Lăng Vi không so đo những chuyện kia, hai bên nói chuyện rất vui vẻ.
Nửa giờ liền bàn xong hạng mục hợp tác, giá tiền rất cao!
Lăng Vi cũng biết tại sao bọn họ đột nhiên thay đổi thái độ.
Có mắt cũng có thể nhìn ra, ánh mắt bọn họ lúc nhìn Diệp Đình rất nóng bỏng.
Không hề nghi ngờ, là nhờ phúc của Diệp Đình.
Hai người rời đi, hai người đại diện công ty trò chơi kích động vỗ tay!
“Đó là Diệp tiên sinh Đỉnh Phong Quốc Tế?”
“Đúng là tuổi trẻ tài cao! Trang đầu báo sáng nay còn nói Diệp tiên sinh cưới một cô gái tên Lăng Vi… Ai có thể nghĩ tới, Lăng Vi này là tác giả manga của chúng ta!”
“Hả? Anh nói hai người bọn họ là kết hôn thật sao?”
“Ai quan tâm bọn họ có phải kết hôn thật hay không, Diệp tiên sinh người ta bận rộn bao nhiêu, còn tới bàn chuyện với chúng ta cùng Lăng tiểu thư, có thể thấy coi trọng cô ấy thế nào.”
“Đúng vậy.”
Người nọ vỗ mạnh trán: “Lăng Vi này… Sao tôi không nghĩ tới chính là tác giả manga Lăng Vi tiểu thư của chúng ta chứ! Aiya —— sớm biết cô ấy là Diệp phu nhân, chúng ta nên sớm gọi cho cô ấy mới đúng!”
“Phải vậy chứ.” Một người khác cũng ảo não: “Lúc trước, Vương Hân Bình đó còn bảo chúng ta ngáng chân Lăng tiểu thư, chúng ta còn thất hẹn với Lăng tiểu thư, cũng không biết Lăng tiểu thư có căm ghét chúng ta hay không…”
“Chắc sẽ không… Chúng ta làm đơn này thật tốt, thì sau này có nhiều cơ hội hợp tác. Mau lên mau lên, giao tiền trước, chuyện sau đó đều dễ nói.”
“Ừ! Được được được, tôi lập tức thông báo kế toán!”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
- bình luận