Độc Sủng Nhất Thê - Chương 11:Chap 11
Chương trước- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Độc Sủng Nhất Thê
Chương 11:Chap 11
“Giả vờ thiếu gia à?” Lăng Vi chỉ cảm thấy kinh sợ! Người nọ sẽ tốt bụng vậy cơ à? Nhìn anh kiểu gì cũng không giống người sẽ sửa được khung rèm cửa! Hơn nữa còn đang bị thương...
Lăng Vi cầm chén nước quay về phòng ngủ, nhìn thấy Diệp Đình đang cầm bông sát trùng chỗ bị thương.
Lăng Vi nhìn anh, nâng cằm chỉ ra phòng khách: “Rèm là anh sửa?”
Diệp Đình ngay cả mắt cũng không nâng lên, hừ một tiếng: “Không phải tôi, chẳng lẽ là ma?”
“Xì, tôi thà tin là ma làm.” Lăng Vi ghét bỏ liếc mắt nhìn anh, thấy thế nào anh cũng không giống người tốt như vậy.
Quả nhiên, Diệp Đình ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào cô: “Đừng hiểu lầm, không phải sửa giúp cô đâu. Tôi muốn ra phòng khách, không có rèm hành động không tiện.”
Ha ha! Người này... “Sửa thì sửa đi, làm chuyện tốt còn không chịu nhận, anh tưởng mình là Lôi Phong à.”
Lăng Vi liếc mắt nhìn anh, người này không mở miệng ra thì cũng không đến nỗi nào.
Thái độ của cô mềm mỏng hơn một chút, thoáng lãnh đạm nói: “Anh muốn canh gà, cái này rất khó làm. Tôi là người theo chủ nghĩa ăn chay, đột nhiên mua gà nấu canh, người khác sẽ nghi ngờ.”
Anh khẽ nâng mắt, nhìn thẳng vào cô. Hừ một tiếng: “Những người đó cũng không phải cha ruột mẹ ruột của cô, ai thèm quan tâm bình thường cô ăn chay hay ăn thịt!”
“Anh không nói chuyện dễ nghe được chút à?”
Tầm mắt hai người đụng vào nhau.
Ánh mắt lợi hại, áp chế. Lăng Vi cũng không yếu thế, sắc bén trừng mắt nhìn lại.
Hơn nửa ngày, tầm mắt anh nhìn về phía ba lô của cô. Lùi một bước, nói: “Nửa con gà, giấu trong balo, hẳn là sẽ không ai chú ý.”
Lăng Vi không thèm nói lại, coi như cam chịu.
Ngày hôm sau, chạng vạng... Diệp Đình cuối cùng cũng có được nửa con gà. Tuy không có gia vị, gà cũng là loại đông lạnh trong siêu thị, nhưng... Tốt xấu gì cũng coi như được ăn thịt...
Buổi tối, cô ngồi vẽ trên máy tính.
Diệp Đình thay thuốc xong, giương mắt nhìn cô. Hình như cô đang vẽ ô tô.
Sách của cô, tất cả đều là về chế tạo động cơ ô tô...
“Cô nghiên cứu về động cơ?” Hay thật, một cô gái lại thích nghiên cứu động cơ?
Lăng Vi gật đầu: “Chuyên ngành của tôi là chế tạo động cơ, nhưng tôi cũng thích tạo hình thiết kế. Còn nửa tháng nữa trường tôi sẽ có hội thảo tuyển dụng, Laroe sẽ thông báo tuyển dụng một nhà thiết kế tạo hình ô tô ở trường tôi, tôi phải tranh thủ cơ hội lần này. Trước mắt trên toàn thế giới, nắm bắt trào lưu nhanh nhất chính là Laroe, tôi muốn tới đó học tập.”
“...”
Laroe?
Laroe là tập đoàn chế tạo ô tô lớn nhất. Bao nhiêu người đánh vỡ đầu muốn chui vào đó, cô có thực lực này không?
Diệp Đình đứng lên nhìn kỹ bức vẽ của cô.
Vừa nhìn thấy, a! Ánh mắt anh lóe lên.
Vẽ rõ ràng dứt khoát, ngoại hình xe việt dã huyễn khốc thời thượng, đường cong tuyệt đẹp trôi chảy, sống động mười phần, cực kỳ khí phách!
Khiến một người cực kỳ cuồng xe là anh trong lòng cũng ngứa ngáy, hận không thể lập tức đem thiết kế của chiếc xe này đi chế tạo, sau đó đi bão một phen.
“Cô nhất định có thể qua.”
“Còn chưa đủ tốt, tôi còn muốn sửa chữa.”
Diệp Đình chấn động! Tầm mắt anh nhìn chằm chằm vào cô, dáng vẻ cô thanh lệ động lòng người, rõ ràng trẻ tuổi yếu đuối, lại luôn bày ra dáng vẻ kiên định, tự tin, mạnh mẽ, sự mạnh mẽ này phát ra từ nội tâm cô. Không biết cô từng trải qua rèn luyện như thế nào mới có thể luyện ra tính cách kiên nhẫn như bây giờ.
Lúc này, cô đang nhìn chăm chú vào bức tranh.
Thắt lưng thẳng tắp, ánh mắt chuyên chú, giống như linh hồn đều ngưng tụ ở ngòi bút.
Diệp Đình nhìn chằm chằm tay cô, trăm triệu lần không nghĩ tới, một bàn tay tinh tế trắng nõn như vậy lại có thể vẽ ra thứ kinh ngạc lòng người như thế!
Anh không thể khống chế được, vươn một ngón tay khều khều tay trái cô, kéo vào lòng bàn tay, nâng đến trước mắt lật đi lật lại như muốn tìm ra bí mật giấu giữa hai bàn tày này.
Lăng Vi đang chăm chú vẽ, đột nhiên cảm giác tay trái bị một bàn tay ấm áp hữu lực cầm lấy.
Ngẩng đầu, liền thấy anh đang cầm tay cô, cẩn thận nhìn kỹ.
“Làm gì thế?” Cô rút tay về, sắc mặt không tốt, ánh mắt sáng ngời trừng anh.
Anh không đáp lời, đột nhiên lại bắt lấy tay phải của cô: “Ngón trỏ và ngón giữa đều có vết chai, cô cũng khổ công lắm nhỉ.”
Mới 22 tuổi, sự nhẫn nại này... Khó lường!
Vẽ cũng như anh luyện súng. Chỉ khi thực chiến nhiều lần mới có thể sinh ra vết chai dày như vậy.
Anh một lần nữa đánh giá cô, ánh mắt biến ảo không rõ, ý tứ chăm chú nhìn kỹ quá nặng.
Hai ngày tiếp xúc khiến anh có một nhận thức mới về cô.
Vốn tưởng là một cô gái nhu nhược, không rành thế sự, hiện giờ lại biểu hiện ra vẻ cường đại, cứng cỏi, bình tĩnh, trí tuệ!
Anh nhìn chằm chằm bức tranh của cô.
Ra vẻ khinh thường nói: “Thực lực của cô không thể nghi ngờ, nhưng... Lực hấp dẫn của tập đoàn Laroe quá lớn, có bao nhiêu thiếu gia, tiểu thư nổi danh có thế lực đều chăm chăm vào cơ hội này? Cho dù thực lực của cô mạnh mẽ, không có phương pháp... Độ khó cũng tính trước được.”
Lăng Vi ngẩng đầu, nhìn vào thẳng Diệp Đình. Cô nhíu mày, từng chữ từng chữ nói: “Cố gắng, là vì không để bản thân thất vọng! Biết rõ vài chục năm sau chúng ta đều phải chết, chẳng lẽ hiện tại không thể sống cho tốt?”
Ánh mắt cô nhìn về phía bức tranh của mình, kiên định, quật cường.
Lại ngẩng đầu, nhìn qua phía anh: “Kết quả nào tôi cũng có thể chấp nhận được, chỉ duy nhất một điều không thể chấp nhận là bản thân ngay cả thử cũng không dám thử!”
Lăng Vi cầm chén nước quay về phòng ngủ, nhìn thấy Diệp Đình đang cầm bông sát trùng chỗ bị thương.
Lăng Vi nhìn anh, nâng cằm chỉ ra phòng khách: “Rèm là anh sửa?”
Diệp Đình ngay cả mắt cũng không nâng lên, hừ một tiếng: “Không phải tôi, chẳng lẽ là ma?”
“Xì, tôi thà tin là ma làm.” Lăng Vi ghét bỏ liếc mắt nhìn anh, thấy thế nào anh cũng không giống người tốt như vậy.
Quả nhiên, Diệp Đình ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào cô: “Đừng hiểu lầm, không phải sửa giúp cô đâu. Tôi muốn ra phòng khách, không có rèm hành động không tiện.”
Ha ha! Người này... “Sửa thì sửa đi, làm chuyện tốt còn không chịu nhận, anh tưởng mình là Lôi Phong à.”
Lăng Vi liếc mắt nhìn anh, người này không mở miệng ra thì cũng không đến nỗi nào.
Thái độ của cô mềm mỏng hơn một chút, thoáng lãnh đạm nói: “Anh muốn canh gà, cái này rất khó làm. Tôi là người theo chủ nghĩa ăn chay, đột nhiên mua gà nấu canh, người khác sẽ nghi ngờ.”
Anh khẽ nâng mắt, nhìn thẳng vào cô. Hừ một tiếng: “Những người đó cũng không phải cha ruột mẹ ruột của cô, ai thèm quan tâm bình thường cô ăn chay hay ăn thịt!”
“Anh không nói chuyện dễ nghe được chút à?”
Tầm mắt hai người đụng vào nhau.
Ánh mắt lợi hại, áp chế. Lăng Vi cũng không yếu thế, sắc bén trừng mắt nhìn lại.
Hơn nửa ngày, tầm mắt anh nhìn về phía ba lô của cô. Lùi một bước, nói: “Nửa con gà, giấu trong balo, hẳn là sẽ không ai chú ý.”
Lăng Vi không thèm nói lại, coi như cam chịu.
Ngày hôm sau, chạng vạng... Diệp Đình cuối cùng cũng có được nửa con gà. Tuy không có gia vị, gà cũng là loại đông lạnh trong siêu thị, nhưng... Tốt xấu gì cũng coi như được ăn thịt...
Buổi tối, cô ngồi vẽ trên máy tính.
Diệp Đình thay thuốc xong, giương mắt nhìn cô. Hình như cô đang vẽ ô tô.
Sách của cô, tất cả đều là về chế tạo động cơ ô tô...
“Cô nghiên cứu về động cơ?” Hay thật, một cô gái lại thích nghiên cứu động cơ?
Lăng Vi gật đầu: “Chuyên ngành của tôi là chế tạo động cơ, nhưng tôi cũng thích tạo hình thiết kế. Còn nửa tháng nữa trường tôi sẽ có hội thảo tuyển dụng, Laroe sẽ thông báo tuyển dụng một nhà thiết kế tạo hình ô tô ở trường tôi, tôi phải tranh thủ cơ hội lần này. Trước mắt trên toàn thế giới, nắm bắt trào lưu nhanh nhất chính là Laroe, tôi muốn tới đó học tập.”
“...”
Laroe?
Laroe là tập đoàn chế tạo ô tô lớn nhất. Bao nhiêu người đánh vỡ đầu muốn chui vào đó, cô có thực lực này không?
Diệp Đình đứng lên nhìn kỹ bức vẽ của cô.
Vừa nhìn thấy, a! Ánh mắt anh lóe lên.
Vẽ rõ ràng dứt khoát, ngoại hình xe việt dã huyễn khốc thời thượng, đường cong tuyệt đẹp trôi chảy, sống động mười phần, cực kỳ khí phách!
Khiến một người cực kỳ cuồng xe là anh trong lòng cũng ngứa ngáy, hận không thể lập tức đem thiết kế của chiếc xe này đi chế tạo, sau đó đi bão một phen.
“Cô nhất định có thể qua.”
“Còn chưa đủ tốt, tôi còn muốn sửa chữa.”
Diệp Đình chấn động! Tầm mắt anh nhìn chằm chằm vào cô, dáng vẻ cô thanh lệ động lòng người, rõ ràng trẻ tuổi yếu đuối, lại luôn bày ra dáng vẻ kiên định, tự tin, mạnh mẽ, sự mạnh mẽ này phát ra từ nội tâm cô. Không biết cô từng trải qua rèn luyện như thế nào mới có thể luyện ra tính cách kiên nhẫn như bây giờ.
Lúc này, cô đang nhìn chăm chú vào bức tranh.
Thắt lưng thẳng tắp, ánh mắt chuyên chú, giống như linh hồn đều ngưng tụ ở ngòi bút.
Diệp Đình nhìn chằm chằm tay cô, trăm triệu lần không nghĩ tới, một bàn tay tinh tế trắng nõn như vậy lại có thể vẽ ra thứ kinh ngạc lòng người như thế!
Anh không thể khống chế được, vươn một ngón tay khều khều tay trái cô, kéo vào lòng bàn tay, nâng đến trước mắt lật đi lật lại như muốn tìm ra bí mật giấu giữa hai bàn tày này.
Lăng Vi đang chăm chú vẽ, đột nhiên cảm giác tay trái bị một bàn tay ấm áp hữu lực cầm lấy.
Ngẩng đầu, liền thấy anh đang cầm tay cô, cẩn thận nhìn kỹ.
“Làm gì thế?” Cô rút tay về, sắc mặt không tốt, ánh mắt sáng ngời trừng anh.
Anh không đáp lời, đột nhiên lại bắt lấy tay phải của cô: “Ngón trỏ và ngón giữa đều có vết chai, cô cũng khổ công lắm nhỉ.”
Mới 22 tuổi, sự nhẫn nại này... Khó lường!
Vẽ cũng như anh luyện súng. Chỉ khi thực chiến nhiều lần mới có thể sinh ra vết chai dày như vậy.
Anh một lần nữa đánh giá cô, ánh mắt biến ảo không rõ, ý tứ chăm chú nhìn kỹ quá nặng.
Hai ngày tiếp xúc khiến anh có một nhận thức mới về cô.
Vốn tưởng là một cô gái nhu nhược, không rành thế sự, hiện giờ lại biểu hiện ra vẻ cường đại, cứng cỏi, bình tĩnh, trí tuệ!
Anh nhìn chằm chằm bức tranh của cô.
Ra vẻ khinh thường nói: “Thực lực của cô không thể nghi ngờ, nhưng... Lực hấp dẫn của tập đoàn Laroe quá lớn, có bao nhiêu thiếu gia, tiểu thư nổi danh có thế lực đều chăm chăm vào cơ hội này? Cho dù thực lực của cô mạnh mẽ, không có phương pháp... Độ khó cũng tính trước được.”
Lăng Vi ngẩng đầu, nhìn vào thẳng Diệp Đình. Cô nhíu mày, từng chữ từng chữ nói: “Cố gắng, là vì không để bản thân thất vọng! Biết rõ vài chục năm sau chúng ta đều phải chết, chẳng lẽ hiện tại không thể sống cho tốt?”
Ánh mắt cô nhìn về phía bức tranh của mình, kiên định, quật cường.
Lại ngẩng đầu, nhìn qua phía anh: “Kết quả nào tôi cũng có thể chấp nhận được, chỉ duy nhất một điều không thể chấp nhận là bản thân ngay cả thử cũng không dám thử!”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
- bình luận