Độc Sủng Nhất Thê - Chương 2:Chap 2
Chương trước- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Độc Sủng Nhất Thê
Chương 2:Chap 2
Mùi mánh tay nồng nặc chui vào mũi!
Cô bỗng nhiên mở to hai mắt, đứng dậy. Quét nhìn bốn phía, không nhìn thấy gì cả.
Cô ném bút, vén chăn mỏng, đôi chân nhỏ bé đạp đất, vươn tay lấy vợt bóng bàn.
Tay còn ở giữa không trung, đột nhiên đèn bị tắt!
Một bóng người cao lớn ép tới gần cô.
Lăng Vi sợ hãi, trợn mắt nhìn.
Một bàn tay nóng bỏng đè cổ tay cô.
“Đừng lên tiếng!” Giọng người đàn ông trầm thấp, một tay che miệng cô, thân thể cường tráng nặng trĩu áp đảo cô.
Hơi thở nóng người phả lên mặt cô.
Mang theo mùi rượu nồng nặc.
“Ưm… Ưm…” Lăng Vi bị che miệng, nói không ra nửa chữ, chỉ có thể trợn to mắt, hoảng sợ nhìn anh.
Trong bóng tối, không thấy rõ mặt người này, chỉ cảm thấy đường nét gương mặt anh rất anh tuấn, lộ ra tia đơn độc lạnh lùng, còn có ánh mắt anh vừa đen vừa sáng, đầy sát khí!
Người này là ai? Chưa từng gặp!
Anh vào bằng cách nào? Nơi này chính là lầu 15!
Lăng Vi kinh ngạc!
Người này nhảy vào ban công từ sân thượng đối diện sao? Hình như cô thấy anh nhảy qua từ đối diện.
Hai xà ngang ở giữa cách nhau hơn 3m.
Lá gan người này cũng quá lớn rồi, thật sự không muốn sống!
Người đàn ông đột nhiên khó chịu hừ một tiếng, hiển nhiên bị động vết thương. Mùi máu tanh ngày càng nồng, Lăng Vi cảm thấy quần áo mình bị thấm ướt, dính vào trên người.
Còn nữa, mùi máu tanh trên người anh quá nồng, không phải là anh đang bị người khác đuổi giết chứ?
“Ư ư…” Lăng Vi càng nghĩ càng sợ!
Muốn nhấc chân đạp anh, nhưng anh lanh lợi dùng hai chân thon dài có lực kẹp chặt hai chân cô.
Bàn tay nóng bỏng của anh khống chế hai tay nhỏ bé của cô, khiến cô động một cái cũng không được.
Đêm mùa hè, cô ở một mình nên chỉ mặc áo ba lỗ mau đen và quần cụt. Lúc này thân thể hai người dán chặt vào nhau, cô có thể cảm nhận được sự nóng bỏng từ thân thể người đàn ông, còn có bắp thịt có lực trên cánh tay anh đè ép ngực cô.
Cô liều mạng giãy giụa hai cái.
Anh đè cô, không nhịn được khẽ quát: “Đừng lên tiếng!”
Lăng Vi chợt cảm nhận được có một vật lạnh như băng chỉa vào hông mình.
Là súng! Người này có súng!
Trong lòng Lăng Vi ‘lộp bộp’, sau lưng toát ra mồ hôi lạnh.
Cô bị dọa sợ co người, ngay cả thở cũng không dám, tim muốn nhảy ra ngoài.
“Đừng lộn xộn!” Trong mắt người đàn ông lạnh băng, tràn đầy uy hiếp.
Mắt anh cực kỳ sáng, tựa như tất cả ngôi sao trên bầu trời đều ở trong mắt anh.
Làn da nóng bỏng của anh dán chặt cô.
Tuy anh nóng kinh người, nhưng cô cảm giác được trên người anh ta tản ra luồng sát khí tàn bạo!
“Ư ư…” Cô liều mạng gật đầu: “Tôi không động… Cũng không la, anh trốn vào tủ quần áo đi, đừng… liên lụy tôi!” Cô ấp úng, nhưng anh nghe vẫn hiểu.
Người đàn ông khẽ nheo mắt phượng nhỏ dài, sâu kín nhìn cô.
Hiển nhiên bất ngờ với phản ứng của cô.
Đêm hôm khuya khoắc bị một người đàn ông xa lạ bắt giữ, còn có thể lý trí đối phó, rất tốt.
Ánh mắt cô sáng ngồi có thần, trong suốt như dòng nước, dưới ánh trăng, lóng lánh như một vì sao. Đôi mắt này cực kỳ xinh đẹp, giống như hoa đào, đuôi mắt hơi nhếch lên, có chút nghịch ngợm, lại có chút quyến rũ, rất mê người.
“Mau buông tôi ra!”
Người đàn ông nhìn cô chằm chằm, ánh mắt thâm tràm lóe lên tia lạnh, như đang ngẫm nghĩ.
Ngay lúc này, đôi mắt thâm thúy khiếp người của anh đột nhiên trở nên mê ly, ánh mắt nhìn cô chằm chằm dần nổi lên dục vọng. Anh bỗng lắc đầu, vẻ mê ly trong mắt biến mất, lại trở nên tỉnh táo.
Nhưng chưa tới hai giây, ánh mắt anh lại bắt đầu thất thần, thân thể cũng bắt đầu xao động.
“Ư ư…” Lăng Vi cảm giác được anh không đúng, liều đạp anh, liều mạng giãy giụa. Trong lòng thầm mắng, con mẹ nó! Có phải người đàn ông lại bị người ta hạ xuân dược rồi không?
Ánh mắt anh tan rã, người cô ngày càng cứng đờ!
Ý chí kiên định hoàn toàn bị thuốc khống chế!
Anh nhìn cô chằm chằm, mắt cô đặc biệt đẹp đẽ, rõ ràng trong suốt như dòng nước, nhưng lông mi dài cực kỳ trêu người.
Anh liếm môi, tầm mắt hướng xuống một chút, ánh mắt khóa chặt môi cô. Môi cô béo mập mê người, cánh hoa óng ánh mềm mại, yếu hầu của anh trượt lên trượt xuống. Giống như ma quỷ, trong nháy mắt dán lên, vồ lấy.
Cô cắn chặt môi, anh không cạy miệng cô ra được, liền nâng tay giữ chặt cô, dùng sức bóp, khiến cái miệng nhỏ nhắn của cô mở ra. Đầu lưỡi của anh lập tức trượt vào.
Lưỡi nóng bỏng mạnh mẽ cuốn lấy đầu lưỡi cô, lực tàn bạo bá đạo, kịch liệt mút hôn, thậm chí còn xen lẫn cắn xé, điên cuồng cướp đoạt tựa như bão táp.
Lăng Vi muốn cắn anh, nhưng anh bóp cằm cô, cô không làm được gì!
Hương vị ngọt ngào từ đôi môi mềm mại làm cho hơi thở anh ngày càng nặng nề, hôn cô như điên. Một tay khác cũng bắt đầu không yên, đưa tay vào trong áo cô, theo eo thon đi lên.
Cảm xúc mềm mại khiến anh thoải mái hừ lên…
Cả người sảng khoái, mát rượi, lập tức khiến anh muốn đòi hỏi nhiều hơn.
Anh mút hôn cô mạnh dần, tựa như muốn hút đầu lưỡi cô vào trong bụng.
Đưa tay muốn cởi quần áo cô! Lăng Vi xấu hổ không thôi!
“Không được đụng vào tôi – Cút ngay!”
Tay anh mò tới kéo khóa quần cô, kéo khóa. Lăng Vi nhấc chân, dùng toàn lực liều mạnh đè giữa hai chân anh!
Một tay khác cũng anh buông cằm cô ra, tách chân cô, Lăng Vi lập tức cắn môi anh, răng gắng sức! Hung hăng cắn một cái, miệng anh đầy máu.
Máu tươi chảy vào trong miệng người đàn ông, anh chợt thanh tỉnh, lắc đầu. Trước mắt mơ hồ!
Anh lúc thanh tỉnh, lúc mê ly.
Hiển nhiên anh đang liều mạng giãy giụa, đang toàn lực chống cự tác dụng thuốc!
Lăng Vi thừa dịp anh thất thần, rút tay ra, cầm lấy ly nước bên cạnh, đổ lên đầu anh.
Anh chợt thanh tỉnh không ít.
“Vù vù vù…” Bên ngoài đột nhiên xuất hiện một chiếc trực thăng.
Trực thăng quanh quẩn trên tầng.
Gió mạnh thổi tới, không ít nhà giật mình mở đèn, rối rít chạy ra ban công nhìn bên ngoài.
Nhưng không có ai dám lên tiếng mắng, dù sao có thể lái trực thăng, không phải quân đội, thì chính là hắc bang cực lớn!
Trực thăng bay lòng vòng bên ngoài. Luôn có đèn pha chiếu vào.
Người đàn ông chịu đựng không thoải mái trong người, trong nháy mắt lăn tới góc giường, lấy chăn đắp lên người cô.
“Cô tốt nhất đừng lên tiếng, cho bọn họ biết hôm nay cô gặp tôi, bọn họ sẽ giết người giệt khẩu.”
Anh nói ung dung, nhưng giọng cực kỳ lạnh lẽo. Thanh âm thật thấp, ép người ta hít thở không thông.
Lăng Vi không lên tiếng, nằm bất động.
Bây giờ không phải là lúc sử dụng nghĩa khí, nếu cô hô to, để người trên trực thăng phát hiện có người trốn ở đây, những người đó rất có thể sẽ giết cô diệt khẩu.
Cô bỗng nhiên mở to hai mắt, đứng dậy. Quét nhìn bốn phía, không nhìn thấy gì cả.
Cô ném bút, vén chăn mỏng, đôi chân nhỏ bé đạp đất, vươn tay lấy vợt bóng bàn.
Tay còn ở giữa không trung, đột nhiên đèn bị tắt!
Một bóng người cao lớn ép tới gần cô.
Lăng Vi sợ hãi, trợn mắt nhìn.
Một bàn tay nóng bỏng đè cổ tay cô.
“Đừng lên tiếng!” Giọng người đàn ông trầm thấp, một tay che miệng cô, thân thể cường tráng nặng trĩu áp đảo cô.
Hơi thở nóng người phả lên mặt cô.
Mang theo mùi rượu nồng nặc.
“Ưm… Ưm…” Lăng Vi bị che miệng, nói không ra nửa chữ, chỉ có thể trợn to mắt, hoảng sợ nhìn anh.
Trong bóng tối, không thấy rõ mặt người này, chỉ cảm thấy đường nét gương mặt anh rất anh tuấn, lộ ra tia đơn độc lạnh lùng, còn có ánh mắt anh vừa đen vừa sáng, đầy sát khí!
Người này là ai? Chưa từng gặp!
Anh vào bằng cách nào? Nơi này chính là lầu 15!
Lăng Vi kinh ngạc!
Người này nhảy vào ban công từ sân thượng đối diện sao? Hình như cô thấy anh nhảy qua từ đối diện.
Hai xà ngang ở giữa cách nhau hơn 3m.
Lá gan người này cũng quá lớn rồi, thật sự không muốn sống!
Người đàn ông đột nhiên khó chịu hừ một tiếng, hiển nhiên bị động vết thương. Mùi máu tanh ngày càng nồng, Lăng Vi cảm thấy quần áo mình bị thấm ướt, dính vào trên người.
Còn nữa, mùi máu tanh trên người anh quá nồng, không phải là anh đang bị người khác đuổi giết chứ?
“Ư ư…” Lăng Vi càng nghĩ càng sợ!
Muốn nhấc chân đạp anh, nhưng anh lanh lợi dùng hai chân thon dài có lực kẹp chặt hai chân cô.
Bàn tay nóng bỏng của anh khống chế hai tay nhỏ bé của cô, khiến cô động một cái cũng không được.
Đêm mùa hè, cô ở một mình nên chỉ mặc áo ba lỗ mau đen và quần cụt. Lúc này thân thể hai người dán chặt vào nhau, cô có thể cảm nhận được sự nóng bỏng từ thân thể người đàn ông, còn có bắp thịt có lực trên cánh tay anh đè ép ngực cô.
Cô liều mạng giãy giụa hai cái.
Anh đè cô, không nhịn được khẽ quát: “Đừng lên tiếng!”
Lăng Vi chợt cảm nhận được có một vật lạnh như băng chỉa vào hông mình.
Là súng! Người này có súng!
Trong lòng Lăng Vi ‘lộp bộp’, sau lưng toát ra mồ hôi lạnh.
Cô bị dọa sợ co người, ngay cả thở cũng không dám, tim muốn nhảy ra ngoài.
“Đừng lộn xộn!” Trong mắt người đàn ông lạnh băng, tràn đầy uy hiếp.
Mắt anh cực kỳ sáng, tựa như tất cả ngôi sao trên bầu trời đều ở trong mắt anh.
Làn da nóng bỏng của anh dán chặt cô.
Tuy anh nóng kinh người, nhưng cô cảm giác được trên người anh ta tản ra luồng sát khí tàn bạo!
“Ư ư…” Cô liều mạng gật đầu: “Tôi không động… Cũng không la, anh trốn vào tủ quần áo đi, đừng… liên lụy tôi!” Cô ấp úng, nhưng anh nghe vẫn hiểu.
Người đàn ông khẽ nheo mắt phượng nhỏ dài, sâu kín nhìn cô.
Hiển nhiên bất ngờ với phản ứng của cô.
Đêm hôm khuya khoắc bị một người đàn ông xa lạ bắt giữ, còn có thể lý trí đối phó, rất tốt.
Ánh mắt cô sáng ngồi có thần, trong suốt như dòng nước, dưới ánh trăng, lóng lánh như một vì sao. Đôi mắt này cực kỳ xinh đẹp, giống như hoa đào, đuôi mắt hơi nhếch lên, có chút nghịch ngợm, lại có chút quyến rũ, rất mê người.
“Mau buông tôi ra!”
Người đàn ông nhìn cô chằm chằm, ánh mắt thâm tràm lóe lên tia lạnh, như đang ngẫm nghĩ.
Ngay lúc này, đôi mắt thâm thúy khiếp người của anh đột nhiên trở nên mê ly, ánh mắt nhìn cô chằm chằm dần nổi lên dục vọng. Anh bỗng lắc đầu, vẻ mê ly trong mắt biến mất, lại trở nên tỉnh táo.
Nhưng chưa tới hai giây, ánh mắt anh lại bắt đầu thất thần, thân thể cũng bắt đầu xao động.
“Ư ư…” Lăng Vi cảm giác được anh không đúng, liều đạp anh, liều mạng giãy giụa. Trong lòng thầm mắng, con mẹ nó! Có phải người đàn ông lại bị người ta hạ xuân dược rồi không?
Ánh mắt anh tan rã, người cô ngày càng cứng đờ!
Ý chí kiên định hoàn toàn bị thuốc khống chế!
Anh nhìn cô chằm chằm, mắt cô đặc biệt đẹp đẽ, rõ ràng trong suốt như dòng nước, nhưng lông mi dài cực kỳ trêu người.
Anh liếm môi, tầm mắt hướng xuống một chút, ánh mắt khóa chặt môi cô. Môi cô béo mập mê người, cánh hoa óng ánh mềm mại, yếu hầu của anh trượt lên trượt xuống. Giống như ma quỷ, trong nháy mắt dán lên, vồ lấy.
Cô cắn chặt môi, anh không cạy miệng cô ra được, liền nâng tay giữ chặt cô, dùng sức bóp, khiến cái miệng nhỏ nhắn của cô mở ra. Đầu lưỡi của anh lập tức trượt vào.
Lưỡi nóng bỏng mạnh mẽ cuốn lấy đầu lưỡi cô, lực tàn bạo bá đạo, kịch liệt mút hôn, thậm chí còn xen lẫn cắn xé, điên cuồng cướp đoạt tựa như bão táp.
Lăng Vi muốn cắn anh, nhưng anh bóp cằm cô, cô không làm được gì!
Hương vị ngọt ngào từ đôi môi mềm mại làm cho hơi thở anh ngày càng nặng nề, hôn cô như điên. Một tay khác cũng bắt đầu không yên, đưa tay vào trong áo cô, theo eo thon đi lên.
Cảm xúc mềm mại khiến anh thoải mái hừ lên…
Cả người sảng khoái, mát rượi, lập tức khiến anh muốn đòi hỏi nhiều hơn.
Anh mút hôn cô mạnh dần, tựa như muốn hút đầu lưỡi cô vào trong bụng.
Đưa tay muốn cởi quần áo cô! Lăng Vi xấu hổ không thôi!
“Không được đụng vào tôi – Cút ngay!”
Tay anh mò tới kéo khóa quần cô, kéo khóa. Lăng Vi nhấc chân, dùng toàn lực liều mạnh đè giữa hai chân anh!
Một tay khác cũng anh buông cằm cô ra, tách chân cô, Lăng Vi lập tức cắn môi anh, răng gắng sức! Hung hăng cắn một cái, miệng anh đầy máu.
Máu tươi chảy vào trong miệng người đàn ông, anh chợt thanh tỉnh, lắc đầu. Trước mắt mơ hồ!
Anh lúc thanh tỉnh, lúc mê ly.
Hiển nhiên anh đang liều mạng giãy giụa, đang toàn lực chống cự tác dụng thuốc!
Lăng Vi thừa dịp anh thất thần, rút tay ra, cầm lấy ly nước bên cạnh, đổ lên đầu anh.
Anh chợt thanh tỉnh không ít.
“Vù vù vù…” Bên ngoài đột nhiên xuất hiện một chiếc trực thăng.
Trực thăng quanh quẩn trên tầng.
Gió mạnh thổi tới, không ít nhà giật mình mở đèn, rối rít chạy ra ban công nhìn bên ngoài.
Nhưng không có ai dám lên tiếng mắng, dù sao có thể lái trực thăng, không phải quân đội, thì chính là hắc bang cực lớn!
Trực thăng bay lòng vòng bên ngoài. Luôn có đèn pha chiếu vào.
Người đàn ông chịu đựng không thoải mái trong người, trong nháy mắt lăn tới góc giường, lấy chăn đắp lên người cô.
“Cô tốt nhất đừng lên tiếng, cho bọn họ biết hôm nay cô gặp tôi, bọn họ sẽ giết người giệt khẩu.”
Anh nói ung dung, nhưng giọng cực kỳ lạnh lẽo. Thanh âm thật thấp, ép người ta hít thở không thông.
Lăng Vi không lên tiếng, nằm bất động.
Bây giờ không phải là lúc sử dụng nghĩa khí, nếu cô hô to, để người trên trực thăng phát hiện có người trốn ở đây, những người đó rất có thể sẽ giết cô diệt khẩu.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
- bình luận