Độc Sủng Nhất Thê - Chương 109:Chap 108
Chương trước- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Độc Sủng Nhất Thê
Chương 109:Chap 108
Lăng Vi đi vào phòng ngủ nhìn Lăng Trí một chút , mặc dù cháy nhưng cô cảm nhận được tình thương của cha, cảm giác này... đột nhiên cô không muốn đi, muốn ở lại với chú.
Cô muốn ở lại chăm sóc ông, chú đã lớn tuổi, lại ngồi tù nhiều năm như vậy, trước kia ông sống trong nhung lụa, nhiều chuyện không cần phải làm.
Lăng Vi trực tiếp ngủ trong phòng khách, sắc mặt Diệp Đình khó coi đứng ngoài cửa, anh nhìn cô chằm chằm, một lúc sau thấy cô không chịu rời đi giống như muốn cắm rễ ở chỗ này, Diệp Đình mặt lạnh đi vào phòng xoay người khóa cửa lại ngồi xuống mép giường.
Lăng Vi giật mình nhìn anh: “Chiếc giường này là giường đơn…”
Đừng nói hai người ngủ, một mình anh cũng đủ chật rồi.
Anh không nói gì, cởi giày leo lên giường nằm, lại đưa tay tắt đèn tường.
Xoay người đối mặt với Lăng Vi, duỗi tay ôm cô vào lòng.
“…” Lăng Vi đẩy anh ra lại nghe anh nói: “Ngày mai em định mang đôi mắt thâm quầng này đi phỏng vấn sao? Ngủ không đủ chỉ số thông minh cũng sụt giảm. Em cứ cứng đầu, còn không nhanh nghỉ ngơi. Anh ôm em là muốn em ngủ ngon giấc, còn không nhanh chóng cảm ơn anh một chút.”
“…” Cảm ơn cái đầu anh, anh cứng đầu, cả nhà anh mới cứng đầu.
Lăng Vi nhìn anh, mặc dù anh không thấy được nhưng cô vẫn hung hăng trừng anh một cái.
Cô xoay người đưa lưng về phía anh, bắp thịt trên người anh dính lấy, cô không thoải mái lại vặn vẹo người.
Cả người Diệp Đình khô nóng, nơi nào đó lại bắt đầu biến hóa.
Anh hít một hơi thật sâu: “Đừng lộn xộn!”
Lăng Vi không nhịn được muốn mắng người: “Cả người anh cứng rắn như vậy làm em phát đau.”
Diệp Đình cười ra tiếng cắn lỗ tai cô: “Anh còn có chỗ cứng hơn, đủ xé rách thân thể của em.”
Lăng Vi cắn răng, dùng cùi chỏ húc vào bụng anh.
Diệp Đình “ai ui “ một tiếng, cười nói: “Anh nói đúng mà, em nghĩ sao vậy? Người như em luôn suy nghĩ xấu xa còn không chịu thừa nhận.”
“Anh mới có suy nghĩ xấu xa, miệng anh càng xấu hơn.”
“Phải không?” Diệp Đình chồm lên ngăn cô lại: “Em không nói thì anh cũng không biết, em vừa nói ngược lại là em nhắc nhở anh, miệng của anh còn có cách dùng khác.”
Vừa nói vừa cúi đầu hôn cô, đầu lưỡi quấn lấy miệng cô hôn quên trời quên đất.
Lăng Vi đẩy anh ra: “Ngày mai còn có việc, đi ngủ sớm một chút...” Cô vừa buồn ngủ vừa nhức đầu.
Anh không để ý tới cô, đưa tay vào trong quần áo của cô, dùng sức nắn bóp.
Lăng Vi đẩy anh ra, sắc mặt đã có chút cứng ngắc. Diệp Đình đã đoán ra câu kế tiếp cô muốn nói gì, hợp đồng kết hôn...!
Diệp Đình chặn miệng cô, không cho cô nói, bàn tay kia nắm lấy dù thế nào cũng phải đòi đủ tiện nghi.
Trước khi cô bùng nổ, Diệp Đình biết kiềm chế rút tay ra, buông tha cho cô sau đó đàng hoàng ôm cô ngủ: “Đi ngủ…” anh đặt cằm lên trán cô, cánh tay đôi chân quấn chặt lấy cô, cả người cô mềm mại như lông nhung.
Ôm cô như vậy thoải mái muốn chết.
Muốn ấm áp của cô, muốn hòa tan cô phải từ từ, dù sao anh cũng có cách.
...
Đại hội tuyển sinh, trải qua biến đổi bất ngờ, rốt cuộc cũng triển khai ở Yên Kinh.
Lăng Vi dậy thật sớm.
Ăn điểm tâm xong, Diệp Đình đưa cô tới trường học.
Chiếc xe Maybach này dễ bị chú ý, Lăng Vi bảo tài xế dừng xe ở đầu hẻm Yến Đại.
“Hôm nay anh bận rộn không vào cùng em được.”
Anh nói xong chỉ thấy Lăng Vi nhếch miệng cười như muốn nói: “Ai bảo anh đưa?”
Cô đưa tay muốn mở cửa xe, đột nhiên Diệp Đình kéo tay cô chỉ má trái mình tỏ ý muốn cô hôn anh một cái.
Lăng Vi nhìn anh vẻ mặt đầy khinh bỉ…
Tâm tình Diệp Đình khó chịu, mặt đen như đáy nồi.
Lăng Vi bĩu môi cười một tiếng, ôm cổ anh một cái.
Diệp Đình cười hài lòng đang chờ cô hôn…
Lại không nghĩ rằng... môi của cô chạm vào vành tai anh nói một câu: “Tối qua anh đạp em rơi xuống đất hai lần, bà cô em không bắt anh quỳ xin lỗi đã xem như tiện nghi cho anh, anh còn muốn chiếm tiện nghi của em, nghĩ đẹp quá.”
Nói xong còn nhướn mày cười với anh, sau đó buông tay xoay người vào trường.
Diệp Đình nhìn bóng lưng của cô bật cười.
Sao lại giống vợ chồng già tán tỉnh nhau vậy?
Haizzz, nhóc con này…
Hiểu rõ ánh mắt khiêu khích của cô, đột nhiên âm nhạc trong xe vang lên: “Ai biết... Yêu là cái gì, gặp nhau ngắn ngủi nhưng nhớ mãi không quên... Dùng hết thời gian cả đời, lại không học được quên đi...”
Diệp Đình trợn mắt nhìn Lôi Tuấn: “Lái xe!”
Lôi Tuấn nhe răng cười một tiếng, “bài hát Trung Hoa” đúng là danh bất hư truyền!
Cô muốn ở lại chăm sóc ông, chú đã lớn tuổi, lại ngồi tù nhiều năm như vậy, trước kia ông sống trong nhung lụa, nhiều chuyện không cần phải làm.
Lăng Vi trực tiếp ngủ trong phòng khách, sắc mặt Diệp Đình khó coi đứng ngoài cửa, anh nhìn cô chằm chằm, một lúc sau thấy cô không chịu rời đi giống như muốn cắm rễ ở chỗ này, Diệp Đình mặt lạnh đi vào phòng xoay người khóa cửa lại ngồi xuống mép giường.
Lăng Vi giật mình nhìn anh: “Chiếc giường này là giường đơn…”
Đừng nói hai người ngủ, một mình anh cũng đủ chật rồi.
Anh không nói gì, cởi giày leo lên giường nằm, lại đưa tay tắt đèn tường.
Xoay người đối mặt với Lăng Vi, duỗi tay ôm cô vào lòng.
“…” Lăng Vi đẩy anh ra lại nghe anh nói: “Ngày mai em định mang đôi mắt thâm quầng này đi phỏng vấn sao? Ngủ không đủ chỉ số thông minh cũng sụt giảm. Em cứ cứng đầu, còn không nhanh nghỉ ngơi. Anh ôm em là muốn em ngủ ngon giấc, còn không nhanh chóng cảm ơn anh một chút.”
“…” Cảm ơn cái đầu anh, anh cứng đầu, cả nhà anh mới cứng đầu.
Lăng Vi nhìn anh, mặc dù anh không thấy được nhưng cô vẫn hung hăng trừng anh một cái.
Cô xoay người đưa lưng về phía anh, bắp thịt trên người anh dính lấy, cô không thoải mái lại vặn vẹo người.
Cả người Diệp Đình khô nóng, nơi nào đó lại bắt đầu biến hóa.
Anh hít một hơi thật sâu: “Đừng lộn xộn!”
Lăng Vi không nhịn được muốn mắng người: “Cả người anh cứng rắn như vậy làm em phát đau.”
Diệp Đình cười ra tiếng cắn lỗ tai cô: “Anh còn có chỗ cứng hơn, đủ xé rách thân thể của em.”
Lăng Vi cắn răng, dùng cùi chỏ húc vào bụng anh.
Diệp Đình “ai ui “ một tiếng, cười nói: “Anh nói đúng mà, em nghĩ sao vậy? Người như em luôn suy nghĩ xấu xa còn không chịu thừa nhận.”
“Anh mới có suy nghĩ xấu xa, miệng anh càng xấu hơn.”
“Phải không?” Diệp Đình chồm lên ngăn cô lại: “Em không nói thì anh cũng không biết, em vừa nói ngược lại là em nhắc nhở anh, miệng của anh còn có cách dùng khác.”
Vừa nói vừa cúi đầu hôn cô, đầu lưỡi quấn lấy miệng cô hôn quên trời quên đất.
Lăng Vi đẩy anh ra: “Ngày mai còn có việc, đi ngủ sớm một chút...” Cô vừa buồn ngủ vừa nhức đầu.
Anh không để ý tới cô, đưa tay vào trong quần áo của cô, dùng sức nắn bóp.
Lăng Vi đẩy anh ra, sắc mặt đã có chút cứng ngắc. Diệp Đình đã đoán ra câu kế tiếp cô muốn nói gì, hợp đồng kết hôn...!
Diệp Đình chặn miệng cô, không cho cô nói, bàn tay kia nắm lấy dù thế nào cũng phải đòi đủ tiện nghi.
Trước khi cô bùng nổ, Diệp Đình biết kiềm chế rút tay ra, buông tha cho cô sau đó đàng hoàng ôm cô ngủ: “Đi ngủ…” anh đặt cằm lên trán cô, cánh tay đôi chân quấn chặt lấy cô, cả người cô mềm mại như lông nhung.
Ôm cô như vậy thoải mái muốn chết.
Muốn ấm áp của cô, muốn hòa tan cô phải từ từ, dù sao anh cũng có cách.
...
Đại hội tuyển sinh, trải qua biến đổi bất ngờ, rốt cuộc cũng triển khai ở Yên Kinh.
Lăng Vi dậy thật sớm.
Ăn điểm tâm xong, Diệp Đình đưa cô tới trường học.
Chiếc xe Maybach này dễ bị chú ý, Lăng Vi bảo tài xế dừng xe ở đầu hẻm Yến Đại.
“Hôm nay anh bận rộn không vào cùng em được.”
Anh nói xong chỉ thấy Lăng Vi nhếch miệng cười như muốn nói: “Ai bảo anh đưa?”
Cô đưa tay muốn mở cửa xe, đột nhiên Diệp Đình kéo tay cô chỉ má trái mình tỏ ý muốn cô hôn anh một cái.
Lăng Vi nhìn anh vẻ mặt đầy khinh bỉ…
Tâm tình Diệp Đình khó chịu, mặt đen như đáy nồi.
Lăng Vi bĩu môi cười một tiếng, ôm cổ anh một cái.
Diệp Đình cười hài lòng đang chờ cô hôn…
Lại không nghĩ rằng... môi của cô chạm vào vành tai anh nói một câu: “Tối qua anh đạp em rơi xuống đất hai lần, bà cô em không bắt anh quỳ xin lỗi đã xem như tiện nghi cho anh, anh còn muốn chiếm tiện nghi của em, nghĩ đẹp quá.”
Nói xong còn nhướn mày cười với anh, sau đó buông tay xoay người vào trường.
Diệp Đình nhìn bóng lưng của cô bật cười.
Sao lại giống vợ chồng già tán tỉnh nhau vậy?
Haizzz, nhóc con này…
Hiểu rõ ánh mắt khiêu khích của cô, đột nhiên âm nhạc trong xe vang lên: “Ai biết... Yêu là cái gì, gặp nhau ngắn ngủi nhưng nhớ mãi không quên... Dùng hết thời gian cả đời, lại không học được quên đi...”
Diệp Đình trợn mắt nhìn Lôi Tuấn: “Lái xe!”
Lôi Tuấn nhe răng cười một tiếng, “bài hát Trung Hoa” đúng là danh bất hư truyền!
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
- bình luận