Độc Sủng Nhất Thê - Chương 48:Chap 48
Chương trước- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Độc Sủng Nhất Thê
Chương 48:Chap 48
Hơn nửa ngày, không khí dần dần lạnh lẽo.
Lăng Vi lạnh giọng nói: “Chiếc vòng cổ này cũng không coi là quý báu gì lắm, nhưng ngụ ý phi phàm. Nó tổng cộng có 41 viên kim cương; từ lớn đến nhỏ ba loại tạo thành. Viên nhỏ nhất có 31 viên, cỡ trung có 6 viên đính ở lốp xe và tay lái, lớn nhất có 4 viên làm đèn xe trước sau.”
“Đúng vậy! Chính là 41 viên.” Chu Vân lập tức nói: “Nhắc mới nhớ này, tôi thực ra cũng nghĩ ra rồi.”
Lăng Vi hai tay ôm ngực, nửa cười nửa không nhìn cô ta.
Chu Vân bị cô nhìn mà sợ hãi.
Hơn nửa ngày, Lăng Vi mới thu lại tươi cười, nói: “Tôi đùa cô thôi, thế mà cô cũng tin?”
Nói xong, Lăng Vi lấy từ trong túi ra ảnh chụp, giơ lên trước mặt Chu Vân: “Tính cho kỹ đi, nhỏ nhất có 29 viên, ngụ ý là yêu em mãi mãi. Cả chiếc vòng có tổng cộng 39 viên, biểu đạt tình yêu của ba tôi với mẹ, yêu dài lâu. Tôi nói 41 viên cô cũng tin? Tôi nói tức chết cô, cô cũng thật sự tức chết?”
Chu Vân tức đến xanh mặt!
Vương Hân Bình hung tợn trừng mắt nhìn Lăng Vi một cái, kéo Chu Vân rời đi.
Lăng Vi ôm tay, vẫn mắt lạnh nhìn hai người họ rời đi.
Vị nữ cảnh sát kia cười cười, nói: “Cô thật lợi hại. Hai người kia đúng là khó chịu, đứng đây mắng chúng tôi cả buổi sáng.”
Lăng Vi cười khổ lắc đầu: “Gây thêm phiền cho mọi người rồi. Tôi tìm cảnh sát Giang.”
Nữ cảnh sát chỉ về phía sau cô, Lăng Vi quay đầu lại liền thấy Giang Quân lãnh túc đứng đó, anh vẻ mặt nghiêm túc, hóa ra đã sớm ở gần nhìn thấy hết rồi. Vừa rồi lực chú ý của Lăng Vi đều ở trên người mẹ con Vương Hân Bình, không phát hiện anh đứng cạnh nhìn.
“Đến văn phòng đi.” Giang Quân xoay người, đôi chân thon dài bước nhanh, cước bộ vững vàng dẫn dắt cô vào phòng.
Giang Quân rót cho cô một chén nước, liền cúi đầu vội vàng tra tư liệu. Lăng Vi ngồi ở bên cạnh, nhìn chằm chằm anh ta, đột nhiên nói: “Hình như tôi có quen biết anh.”
Giang Quân lập tức căng thẳng!
Tay Giang Quân đang lật trang sách bỗng dừng lại giữa không trung.
Vừa đưa mắt nhìn lên đã bắt gặp ánh mắt cô, tim lập tức đập loạn!
Lăng Vi cũng theo dõi anh, ánh mắt hơi hơi híp lại, như đang hồi tưởng cô đã từng gặp anh ở đâu rồi.
Nhưng hơn nửa ngày cũng không nghĩ ra.
Cô lắc lắc đầu.
Giang Quân che giấu ánh mắt thất vọng, nói: “Gương mặt đại chúng, ai từng gặp tôi đều nói biết tôi.”
Lăng Vi vẫn lắc đầu: “Tôi thật sự cảm thấy mình có biết anh, hơn nữa còn quen nhau rất lâu. Nhưng... quả thật tôi mới gặp anh hai lần.”
Giang Quân trêu ghẹo nói: “Gặp trong mơ à? Nếu không... Chính là đời trước, có thể tôi nợ tiền cô. Cô liền nhớ tôi cả đời.”
Lăng Vi bật cười, không nói lại nữa. Lúc này, có một vị nữ cảnh sát tóc dài xinh đẹp bước vào, cùng nghiên cứu vụ án với anh, còn thuận đường mang bữa sáng cho Giang Quân.
Giang Quân không ăn, đưa cho Lăng Vi ăn. Lăng Vi làm sao lại không biết xấu hổ ăn được chứ, nữ cảnh sát kia rõ ràng thầm mến Giang Quân, ánh mắt của cô ấy tràn đầy sùng bái, yêu mến!
Lăng Vi lấy cớ nói đi ra hít thở không khí, nhân cơ hội chạy đi mua bữa sáng cho mọi người.
Giang Quân uống sữa đậu nành cô mua, nữ cảnh sát kia oán niệm: “Anh Quân! Không phải từ trước tới giờ anh không uống sữa đậu nành sao? Em mua sữa cho anh, sao anh lại đi uống sữa đậu nành?”
Giang Quân không buồn ngẩng đầu lên, uống sữa đậu nành nói: “Uống sữa đau bụng, về sau không uống nữa.”
Nói xong, vùi đầu vào án kiện, bận đến nỗi chân không chạm đất.
Lăng Vi lập tức cảm thấy không khí xung quanh thay đổi. Nữ cảnh sát kia thật ra cũng không làm gì cô, chỉ mất mát cau mày đi ra ngoài.
Lăng Vi lúc này mới ý thức được, tim đập “thình thịch” liên hồi!
Giang Quân đột nhiên nâng mắt, nhìn cô một cái. Lăng Vi theo bản năng nhìn qua chỗ anh, anh uống hết sữa đậu nành, đem cốc ném vào thùng rác, gật đầu nói: “Hương vị không tồi.”
Lăng Vi cố gắng nói với mình: “Sữa đậu nành hương vị đương nhiên không tệ rồi!”
Sau đó bọn họ ngoài trao đổi ánh mắt, không nói với nhau một câu nào.
Ở cảnh cục tới trưa, Lăng Vi đặc biệt tích cực phối hợp tìm kiếm video.
Cô hoàn toàn đem chuyện mua quần áo quên sạch.
Cô ra ngoài quá vội, di động cũng không mang. Đợi tới khi nhớ còn có hẹn với Diệp Đình đã qua mười hai giờ trưa từ lâu rồi.
“Đội trưởng! Người tới mua chiếc vòng cổ đó đã tìm ra rồi, họ Lương, tên là Lương Thiếu Minh. Đây là ảnh chụp và tư liệu của Lương Thiếu Minh.”
Giang Quân là đội trưởng đội hình sự, anh tiếp nhận tư liệu, con ngươi hơi híp lại, đi đến bên cạnh Lăng Vi, đứng đó.
Vóc dáng anh rất cao, Lăng Vi ngồi ở ghế trên phải ngửa đầu nhìn anh. Anh hơi hơi cúi người, tới gần cô. Ngón tay thon dài gõ trên ảnh chụp, chỉ cho cô xem: “Chính là anh ta... Ở buổi đấu giá thay mặt người thần bí kia mua vòng cổ đi.”
Lăng Vi ngửi thấy mùi xà phòng nhẹ nhàng khoan khoái trên người anh, rất quen thuộc! Nhưng... rõ ràng cô chưa từng gặp anh mà!
Giang Quân nói: “Người này cực kỳ quan trọng, tìm được anh ta, có lẽ có thể tìm được đầu mối mới.”
Lăng Vi gật đầu, nhớ kỹ dáng vẻ người này.
Giang Quân đứng thẳng, nghiêm túc ra mệnh lệnh: “Lập tức liên hệ với Lương Thiếu Minh. Mau chóng tra ra người đứng sau việc mua vòng cổ.”
“Vâng! Đội trưởng!”
Giang Quân lại cúi đầu nói với Lăng Vi: “Mặc dù có manh mối, nhưng cũng không thể hoàn toàn cam đoan sẽ tìm được người này.”
Lăng Vi hiểu được.
Anh sắp xếp tư liệu, ánh mắt lợi hại nhìn về phía cô: “Đi ăn cơm đi, ăn cơm no mới có khí lực làm việc.”
Lăng Vi suy nghĩ một chút, vẫn cảm thấy nên nói với Diệp Đình một tiếng, cô lỡ hẹn cả buổi sáng, người nọ còn không tức đến phát điên lên rồi.
Lăng Vi nhìn Giang Quân, có chút khó xử nói: “Tôi muốn gọi điện thoại.”
Ánh mắt Giang Quân nhìn chằm chằm cô, từ túi xách màu đen lấy ra một chiếc di động, đưa cho cô.
Lăng Vi nhớ rõ số của Diệp Đình, ở trên bàn phím bấm một dãy số.
Diệp Đình bên kia vẫn đường dây bận.
Giang Quân nói: “Nếu không, cô nhắn tin qua. Đối phương hết bận sẽ đọc được.”
“Ừm.” Lăng Vi mở giao diện tin nhắn, viết một đoạn: “Thật xin lỗi, sáng nay có việc gấp phải đi, không thể đến chỗ hẹn —— Lăng Vi!”
Tin nhắn như đá chìm đáy biển, không nhận được trả lời.
Màn hình di động, giống một người mang gương mặt lạnh lùng.
Núi trên Thái Sơn sụp xuống cũng không đổi lại được cái liếc nhìn thoáng qua.
Lăng Vi không chờ, trực tiếp trả di động lại cho Giang Quân.
Lăng Vi lạnh giọng nói: “Chiếc vòng cổ này cũng không coi là quý báu gì lắm, nhưng ngụ ý phi phàm. Nó tổng cộng có 41 viên kim cương; từ lớn đến nhỏ ba loại tạo thành. Viên nhỏ nhất có 31 viên, cỡ trung có 6 viên đính ở lốp xe và tay lái, lớn nhất có 4 viên làm đèn xe trước sau.”
“Đúng vậy! Chính là 41 viên.” Chu Vân lập tức nói: “Nhắc mới nhớ này, tôi thực ra cũng nghĩ ra rồi.”
Lăng Vi hai tay ôm ngực, nửa cười nửa không nhìn cô ta.
Chu Vân bị cô nhìn mà sợ hãi.
Hơn nửa ngày, Lăng Vi mới thu lại tươi cười, nói: “Tôi đùa cô thôi, thế mà cô cũng tin?”
Nói xong, Lăng Vi lấy từ trong túi ra ảnh chụp, giơ lên trước mặt Chu Vân: “Tính cho kỹ đi, nhỏ nhất có 29 viên, ngụ ý là yêu em mãi mãi. Cả chiếc vòng có tổng cộng 39 viên, biểu đạt tình yêu của ba tôi với mẹ, yêu dài lâu. Tôi nói 41 viên cô cũng tin? Tôi nói tức chết cô, cô cũng thật sự tức chết?”
Chu Vân tức đến xanh mặt!
Vương Hân Bình hung tợn trừng mắt nhìn Lăng Vi một cái, kéo Chu Vân rời đi.
Lăng Vi ôm tay, vẫn mắt lạnh nhìn hai người họ rời đi.
Vị nữ cảnh sát kia cười cười, nói: “Cô thật lợi hại. Hai người kia đúng là khó chịu, đứng đây mắng chúng tôi cả buổi sáng.”
Lăng Vi cười khổ lắc đầu: “Gây thêm phiền cho mọi người rồi. Tôi tìm cảnh sát Giang.”
Nữ cảnh sát chỉ về phía sau cô, Lăng Vi quay đầu lại liền thấy Giang Quân lãnh túc đứng đó, anh vẻ mặt nghiêm túc, hóa ra đã sớm ở gần nhìn thấy hết rồi. Vừa rồi lực chú ý của Lăng Vi đều ở trên người mẹ con Vương Hân Bình, không phát hiện anh đứng cạnh nhìn.
“Đến văn phòng đi.” Giang Quân xoay người, đôi chân thon dài bước nhanh, cước bộ vững vàng dẫn dắt cô vào phòng.
Giang Quân rót cho cô một chén nước, liền cúi đầu vội vàng tra tư liệu. Lăng Vi ngồi ở bên cạnh, nhìn chằm chằm anh ta, đột nhiên nói: “Hình như tôi có quen biết anh.”
Giang Quân lập tức căng thẳng!
Tay Giang Quân đang lật trang sách bỗng dừng lại giữa không trung.
Vừa đưa mắt nhìn lên đã bắt gặp ánh mắt cô, tim lập tức đập loạn!
Lăng Vi cũng theo dõi anh, ánh mắt hơi hơi híp lại, như đang hồi tưởng cô đã từng gặp anh ở đâu rồi.
Nhưng hơn nửa ngày cũng không nghĩ ra.
Cô lắc lắc đầu.
Giang Quân che giấu ánh mắt thất vọng, nói: “Gương mặt đại chúng, ai từng gặp tôi đều nói biết tôi.”
Lăng Vi vẫn lắc đầu: “Tôi thật sự cảm thấy mình có biết anh, hơn nữa còn quen nhau rất lâu. Nhưng... quả thật tôi mới gặp anh hai lần.”
Giang Quân trêu ghẹo nói: “Gặp trong mơ à? Nếu không... Chính là đời trước, có thể tôi nợ tiền cô. Cô liền nhớ tôi cả đời.”
Lăng Vi bật cười, không nói lại nữa. Lúc này, có một vị nữ cảnh sát tóc dài xinh đẹp bước vào, cùng nghiên cứu vụ án với anh, còn thuận đường mang bữa sáng cho Giang Quân.
Giang Quân không ăn, đưa cho Lăng Vi ăn. Lăng Vi làm sao lại không biết xấu hổ ăn được chứ, nữ cảnh sát kia rõ ràng thầm mến Giang Quân, ánh mắt của cô ấy tràn đầy sùng bái, yêu mến!
Lăng Vi lấy cớ nói đi ra hít thở không khí, nhân cơ hội chạy đi mua bữa sáng cho mọi người.
Giang Quân uống sữa đậu nành cô mua, nữ cảnh sát kia oán niệm: “Anh Quân! Không phải từ trước tới giờ anh không uống sữa đậu nành sao? Em mua sữa cho anh, sao anh lại đi uống sữa đậu nành?”
Giang Quân không buồn ngẩng đầu lên, uống sữa đậu nành nói: “Uống sữa đau bụng, về sau không uống nữa.”
Nói xong, vùi đầu vào án kiện, bận đến nỗi chân không chạm đất.
Lăng Vi lập tức cảm thấy không khí xung quanh thay đổi. Nữ cảnh sát kia thật ra cũng không làm gì cô, chỉ mất mát cau mày đi ra ngoài.
Lăng Vi lúc này mới ý thức được, tim đập “thình thịch” liên hồi!
Giang Quân đột nhiên nâng mắt, nhìn cô một cái. Lăng Vi theo bản năng nhìn qua chỗ anh, anh uống hết sữa đậu nành, đem cốc ném vào thùng rác, gật đầu nói: “Hương vị không tồi.”
Lăng Vi cố gắng nói với mình: “Sữa đậu nành hương vị đương nhiên không tệ rồi!”
Sau đó bọn họ ngoài trao đổi ánh mắt, không nói với nhau một câu nào.
Ở cảnh cục tới trưa, Lăng Vi đặc biệt tích cực phối hợp tìm kiếm video.
Cô hoàn toàn đem chuyện mua quần áo quên sạch.
Cô ra ngoài quá vội, di động cũng không mang. Đợi tới khi nhớ còn có hẹn với Diệp Đình đã qua mười hai giờ trưa từ lâu rồi.
“Đội trưởng! Người tới mua chiếc vòng cổ đó đã tìm ra rồi, họ Lương, tên là Lương Thiếu Minh. Đây là ảnh chụp và tư liệu của Lương Thiếu Minh.”
Giang Quân là đội trưởng đội hình sự, anh tiếp nhận tư liệu, con ngươi hơi híp lại, đi đến bên cạnh Lăng Vi, đứng đó.
Vóc dáng anh rất cao, Lăng Vi ngồi ở ghế trên phải ngửa đầu nhìn anh. Anh hơi hơi cúi người, tới gần cô. Ngón tay thon dài gõ trên ảnh chụp, chỉ cho cô xem: “Chính là anh ta... Ở buổi đấu giá thay mặt người thần bí kia mua vòng cổ đi.”
Lăng Vi ngửi thấy mùi xà phòng nhẹ nhàng khoan khoái trên người anh, rất quen thuộc! Nhưng... rõ ràng cô chưa từng gặp anh mà!
Giang Quân nói: “Người này cực kỳ quan trọng, tìm được anh ta, có lẽ có thể tìm được đầu mối mới.”
Lăng Vi gật đầu, nhớ kỹ dáng vẻ người này.
Giang Quân đứng thẳng, nghiêm túc ra mệnh lệnh: “Lập tức liên hệ với Lương Thiếu Minh. Mau chóng tra ra người đứng sau việc mua vòng cổ.”
“Vâng! Đội trưởng!”
Giang Quân lại cúi đầu nói với Lăng Vi: “Mặc dù có manh mối, nhưng cũng không thể hoàn toàn cam đoan sẽ tìm được người này.”
Lăng Vi hiểu được.
Anh sắp xếp tư liệu, ánh mắt lợi hại nhìn về phía cô: “Đi ăn cơm đi, ăn cơm no mới có khí lực làm việc.”
Lăng Vi suy nghĩ một chút, vẫn cảm thấy nên nói với Diệp Đình một tiếng, cô lỡ hẹn cả buổi sáng, người nọ còn không tức đến phát điên lên rồi.
Lăng Vi nhìn Giang Quân, có chút khó xử nói: “Tôi muốn gọi điện thoại.”
Ánh mắt Giang Quân nhìn chằm chằm cô, từ túi xách màu đen lấy ra một chiếc di động, đưa cho cô.
Lăng Vi nhớ rõ số của Diệp Đình, ở trên bàn phím bấm một dãy số.
Diệp Đình bên kia vẫn đường dây bận.
Giang Quân nói: “Nếu không, cô nhắn tin qua. Đối phương hết bận sẽ đọc được.”
“Ừm.” Lăng Vi mở giao diện tin nhắn, viết một đoạn: “Thật xin lỗi, sáng nay có việc gấp phải đi, không thể đến chỗ hẹn —— Lăng Vi!”
Tin nhắn như đá chìm đáy biển, không nhận được trả lời.
Màn hình di động, giống một người mang gương mặt lạnh lùng.
Núi trên Thái Sơn sụp xuống cũng không đổi lại được cái liếc nhìn thoáng qua.
Lăng Vi không chờ, trực tiếp trả di động lại cho Giang Quân.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
- bình luận