Độc Sủng Nhất Thê - Chương 17:Chap 17

Độc Sủng Nhất Thê Chương 17:Chap 17
Amanda giận đến siết chặt quả đấm.

“Mẹ nó! Đây là cái bẫy! Bị lừa rồi!”

Simon đáng chết này, là anh cố ý dẫn cô ta ra ngoài.

Đầu Amanda ong ong, giống như có người đập sau ót cô ta!

Là Simon cố ý giữ lại đầu mối, lừa cô ta tới nhà cô bé kia.

Anh đã sớm thiết kế thiên la địa võng!

Amanda hận muốn chết. Nhưng cô ta không dám lộn xộn, chỗ tối nhất định còn có tay súng bắn tỉa kia!

“Mau rút lui ——” Tiếng súng ngừng lại, cô ta lập tức ôm đầu, liều chết chạy trốn.

Thấy cô ta khom người chạy, Lăng Vi nhanh chóng đưa chân, quẹt chân cô ta.

“Fuck!” Amanda bị vấp chân ngã xuống bùn.

Lực chú ý của cô ta hoàn toàn đặt ở tay súng bắn tỉa mà bỏ quên Lăng Vi, càng không nghĩ tới Lăng Vi lại có lá gan quẹt chân cô ta.

Sơ hở này, sau lưng truyền tới tiếng bước chân. Diệp Đình đã dẫn người bao vây!

Amanda hung ác trợn mắt nhìn Lăng Vi, cô ta tàn bạo hung ác, giơ súng bắn Lăng Vi.

“Đùng ——” Một phát súng bắn hụt! Có người đá trúng cổ tay Amanda, súng thiếu chút nữa rớt xuống.

Amanda kinh ngạc, không tưởng tượng nổi quay đầu nhìn.

Lăng Vi cũng ngẩng đầu, chỉ thấy Lôi Tuấn đang giơ súng, nhắm ngay đầu Amanda.

Lăng Vi kinh ngạc!

Lôi Tuấn… và Amanda không phải một phe sao?

Nội gián?

“Lôi Tuấn! Anh, anh, tên phản đồ!”

“Sai! Tôi không phải phản đồ. A… Lão tử xưa nay không thuộc về các người.”

Lăng Vi lập tức nghĩ tới lúc ở nhà, Amanda sắp bóp chết cô, Lôi Tuấn đột nhiên đi ra nói chuyện, Amanda buông tay, cô mới tránh được một kiếp.

Amanda hận đến cắn răng nghiến lợi, cô ta lăn một vòng, đột nhiên nhảy tới bên cạnh Lăng Vi, bóp cổ cô.

Nhắm súng vào mi tâm Lăng Vi: “Đừng tới đây, tới nữa, tôi liền đánh chết cô ta!”

Thời gian tựa như ngừng lại, tất cả người trước mặt đều dừng bước.

Amanda cười nhạt: “Bắt tôi, không dễ dàng như vậy!”

Nói xong, kéo Lăng Vi lui về sau. Lôi Tuấn sau lưng cô ta chỉ có thể ném súng, tránh đường. Vì anh Đình giao phó, vạn ngàn lần không được đả thương tới Lăng Vi.

Lăng Vi lại bị bắt giữ, lửa giận trong lòng bay lên!

Cô đè nén lửa giận trong lòng, không sợ hãi ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm đám người đối diện. Nhìn gương mặt tuấn tú quen thuộc, Lăng Vi nháy mắt phải với anh.

Ánh mắt Diệp Đình chợt rét, nhìn cô chăm chú.

Cô muốn làm gì?

“Đừng làm loạn!” Anh quát khẽ.

Nhưng cô không nghe khuyên bảo, vẫn quật cường nhìn anh.

Lăng Vi đột nhiên kéo tóc Amanda, dùng sức kéo xuống.

“A!” Amanda bị kéo tóc đau hét lên!

Tất cả mọi người đều hút khí lạnh.

Amanda vừa tức vừa hận, ngón tay phát lực, bóp cò về phía Lăng Vi.

“Đùng ——” Một tiếng súng vang!

“A!” Nhưng Amanda kêu thảm thiết.

Diệp Đình nổ súng bắn trúng tay phải của Amanda!

Tay phải Amanda bị đạn bắn trúng, máu dính đầy mặt Lăng Vi.

“A! Fuck!” Tay phải Amanda bị thương, máu chảy ra ngoài như suối, đau đến mức cô ta gào khóc thảm thiết.

Súng trong tay rơi xuống đất, viên đạn lướt qua da đầu Lăng Vi, róc một lọn tóc của cô.

Mặc dù đau, nhưng Amanda xoay người lăn một vòng, tay trái lấy súng, lại nhắm vào Lăng Vi.

Với tính cảnh giác của Simon, muốn bắn trúng anh là tuyệt không thể nào, nên Amanda liều chết phải kéo một người theo cô ta chịu tội thay.

Lăng Vi thấy cô ta giơ súng, trong lòng cả kinh!

Lúc này, cô không chuẩn bị, muốn tránh đã không còn kịp.

Mạng nguy cấp, đột nhiên thấy người đàn ông mạnh mẽ áp mình xuống như vạn quân đo núi!

Diệp Đình giống như con sư tử nổi giận! Anh đưa tay đấm vào mắt Amanda giống như sấm sét.

Khí thế anh mạnh mẽ, đằng đằng sát khí, một quyền liền ghim Amanda lên cây.

“Ách… Ư…”

Mặt Amanda đầy máu…

Cô ta hung tợn trừng mắt nhìn Diệp Đình, lúc này, súng của cô ta đã rời tay, mắt trái bị Diệp Đình đánh bầm đen, khóe mắt cũng nứt toác.

Một dòng máu đỏ tươi theo khóe mắt chảy xuống.

Amanda tràn đầy lửa giận, không để ý đau đớn, nhấc chân quét ngang qua trước mặt.

“Mau tránh ra——” Diệp Đình vươn cánh tay dài về phía Lăng Vi, lại không nghĩ rằng, Lăng Vi đã sớm phòng bị, đột nhiên tránh sang một bên, vô cùng linh hoạt.

Người chung quanh chấn động.

Chẳng ai nghĩ tới, cô phản ứng anh như vậy.

Sau đó, Lăng Vi nắm tay thành quyền, vung ra!

“A——” Đau! Amanda che mắt.

Một quyền này của Lăng Vi lại đánh vào con mắt trái đang chảy máu đầm đìa của Amanda.

Máu lại chảy ra một lượng lớn!

Tất cả mọi người đều kinh sợ, chẳng ai nghĩ tới, Lăng Vi không chỉ có thể tránh thoát, còn có thể đánh trả…

Diệp Đình không thể tin nhìn cô chằm chằm. Nha đầu này không chỉ có xử sự bình tĩnh, đối mặt với kẻ thù, còn có thể mạnh mẽ như vậy!

Lăng Vi lại vung hai quyền, đánh thẳng vào mắt Amanda.

Mắt Amanda nổ đom đóm.

Thật ra là Lăng Vi cố ý đánh mắt cô ta. Sức lực cô nhỏ, đánh chỗ khác vô dụng, nên cô chuyên đánh vào mắt Amanda.

Amanda giận điên lên!

Đau đớn kích thích cô ta như sư tử cái nổi cơn điên!

Cô ta giương nanh múa vuốt vung tới Lăng Vi. Diệp Đình ôm vai Lăng Vi, nhấc chân, xoay một vòng, đá bay Amanda.

“Ầm!” Amanda đụng vào thân cây, đau đến ôm bụng co rúc lăn lộn trên mặt đất, mồ hôi lạnh chảy ròng.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận