Độc Sủng Nhất Thê - Chương 112:Chap 111
Chương trước- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Độc Sủng Nhất Thê
Chương 112:Chap 111
“Đúng rồi! Mấy ngày trước tôi gặp anh ấy ở tiệc rượu của Laroe!”
“Hả? Anh ấy là Tổng giám đốc Đỉnh Phong Quốc Tế? Quá trẻ! Quá đẹp trai! Đúng là chết người mà!” Các bạn học đều kinh hãi! Có ai chưa từng nghe Đỉnh Phong Quốc Tế!
Đây chính là Tập đoàn tài chính lớn nổi tiếng thế giới! Có lần được bọn họ coi là mục tiêu phấn đấu cuối cùng, chẳng qua Tổng giám đốc Đỉnh Phong Quốc Tế vô cùng khiêm tốn, không chấp nhận phỏng vấn, cũng không tham gia tiệc rượu, có việc đều là trợ lý hoặc là thư ký ra mặt.
Người đàn ông này thật sự là Tổng giám đốc Đỉnh Phong Quốc Tế?
Ánh mắt các bạn học nhìn chăm chú về phía Diệp Đình, tiếng nghị luận dần lớn, có bạn học dè dặt hỏi: “Sao Tổng giám đốc Đỉnh Phong Quốc Tế lại tới trường học chúng ta?”
Có một bạn học đột nhiên nghĩ tới: “Bởi vì… Lăng Vi là phu nhân của anh ấy mà!” Nói ra lời này, chính cô ta cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi, nhưng trong tiệc rượu của Laroe… Tổng giám đốc Diệp dẫn theo phu nhân đi tham dự!
Tất cả bạn học đều nhìn Lăng Vi, bọn họ không nghe nhầm chứ?
Nữ thần Lăng Vi của bọn họ… lại gả cho Tổng giám đốc Đỉnh Phong Quốc Tế?
Chuyện bao lâu rồi? Cho tới bây giờ chưa từng nghe ai nói nha!
Giả phải không?
Vừa rồi Hứa Tử Huân mới nói Lăng Vi bị bao dưỡng… Rốt cuộc là bao dưỡng? Hay là kết hôn thật?
Lúc này, thấy Lôi Tuấn bên cạnh Diệp Đình đang bẻ khớp tay thành tiếng.
“Dám động tay đánh chị dâu tôi, tiểu tử cậu cực kỳ chán sống rồi!” Lôi Tuấn bẻ ngón tay.
“Anh, trừng trị loại rác rưởi này, không cần anh ra tay, để em trừng trị thằng nhóc con này!”
“Tam ca ——” Henry và Hoa Thiếu Kiền vừa chui vào cũng kinh ngạc! Nhất là Henry, anh ta hoàn toàn không ngờ Diệp Đình sẽ tới chỗ như vậy.
Lăng Vi cũng kinh ngạc, cô cũng không ngờ Diệp Đình sẽ tới, vừa rồi khi tách ra, anh còn bảo hôm nay vô cùng bận rộn…
Lúc này thấy anh, ủy khuất trong lòng liền dâng trào, cô xoa cổ tay phát đau, theo bản năng nhích tới gần anh.
Diệp Đình vươn tay, nắm tay cô.
“Xảy ra chuyện gì?” Hoa Thiếu Kiền đứng yên, đưa mắt nhìn đám người, trên khuôn mặt lạnh như băng tràn đầy tức giận.
Sinh viên trong trường đều biết Hoa Thiếu Kiền, cũng không ít người coi anh ta là thần tượng, có người khẽ nói với anh ta chuyện Hứa Tử Huân dây dưa Lăng Vi.
Henry nghe mà mặt đầy lửa giận!
Anh ta nhìn Hứa Tử Huân say khướt, sắc mặt lạnh xuống: “Cậu là học sinh trường này? Tại sao sinh viên như cậu có thể chui vào hội trường tuyển dụng? Nhà trường đâu? Làm phiền đuổi người uống rượu gây rối này ra ngoài!”
Đuổi ra ngoài? Nào có chuyện dễ dàng như vậy! Mắt Diệp Đình lạnh băng! Vợ anh là để cho người khác đánh mắng sao?
Diệp Đình vung tay, Hứa Tử Huân hét thảm!
Hứa Tử Huân nhận ra người đàn ông này! Anh chính là người đàn ông đi dạo phố cùng Lăng Vi ngày ấy! Chính là anh, cướp đi phụ nữ vốn thuộc về anh ta!
Hứa Tử Huân chợt cảm thấy vô cùng nhục nhã!
“Là anh! Chính là anh! Là anh cướp đi Lăng Vi, là tên vô sỉ anh cho cô ấy uống thuốc mê hồn!”
Hứa Tử Huân như con chó hoang phát điên, rống giận liều mạng giãy giụa.
Đột nhiên vang lên tiếng “rắc rắc”, Hứa Tử Huân thống khổ la hét, anh ta lại tự bẻ tay mình trật khớp!
“A —— Đau!”
Hứa Tử Huân đau đến cả người run lẩy bẩy, anh ta ôm cánh tay, mồ hôi lạnh chảy ròng, trong miệng không ngừng la hét.
Diệp Đình buông tay, liếc nhìn anh ta như nhìn con kiến.
Người có thể giãy giụa đến bẻ gãy chính cánh tay mình, chỉ số thông minh không ngang bằng anh, anh nửa chữ cũng lười nói.
Ngay cả liếc mắt lâu một chút cũng cảm thấy làm bẩn mắt anh.
Bạn học xem náo nhiệt rúc cổ, không tự chủ được thụt lùi về sau.
“Tử Huân ——” Trương Diệc Đình đột nhiên vọt vào đám người, cô ta còn chưa biết vừa rồi Hứa Tử Huân đã mắng cô ta là phụ nữ đanh đá…
“Đám khốn kiếp các người! Dám tùy tiện khi dễ người khác ở trường ——”
Ánh mắt cô ta chợt đối diện với tròng mắt đen lạnh lùng như dao của người đàn ông kia.
Trương Diệc Đình bị dọa sợ há to mồm lui về sau, lời mắng người nghẹn trong cổ họng.
Cô ta bị dọa sợ, liên tục lui về sau, bỗng nhiên lại thấy có hai bóng người vọt tới như gió.
Có người vung quả đấm, đánh hai quyền lên đầu Hứa Tử Huân.
Là Thiên Mặc và Tiểu Hi. Thiên Mặc không nói hai lời, vung quả đấm. Đánh đến mức mũi Hứa Tử Huân chảy máu.
Thiên Mặc dùng lực mạnh, thay phiên đánh đấm như điên, dùng sức đánh đầu Hứa Tử Huân.
Anh ta giận đến hai mắt bốc lửa, vừa đánh vừa mắng: “Họ Hứa anh, tên khốn kiếp này! Nếu không phải Tiểu Vi ngăn tôi không cho tôi trừng trị anh, lão tử đã sớm khiến anh không sống yên! Anh còn dám tới dây dưa Tiểu Vi, anh không biết điều! Đồ rác rưởi nhà anh! Khốn kiếp!”
Quả đấm của Thiên Mặc như búa, đánh Hứa Tử Huân bể đầu chảy máu.
Máu, từng giọt từng giọt chảy xuống.
Lỗ mũi, khóe mắt Hứa Tử Huân đều là máu.
Anh ta ôm đầu ngồi dưới đất. Cánh tay gãy mất, xương đau như kim châm xát muối, ngực bị Thiên Mặc đạp mấy cái, ngay cả hít thở cũng đau như kim đâm!
“Hả? Anh ấy là Tổng giám đốc Đỉnh Phong Quốc Tế? Quá trẻ! Quá đẹp trai! Đúng là chết người mà!” Các bạn học đều kinh hãi! Có ai chưa từng nghe Đỉnh Phong Quốc Tế!
Đây chính là Tập đoàn tài chính lớn nổi tiếng thế giới! Có lần được bọn họ coi là mục tiêu phấn đấu cuối cùng, chẳng qua Tổng giám đốc Đỉnh Phong Quốc Tế vô cùng khiêm tốn, không chấp nhận phỏng vấn, cũng không tham gia tiệc rượu, có việc đều là trợ lý hoặc là thư ký ra mặt.
Người đàn ông này thật sự là Tổng giám đốc Đỉnh Phong Quốc Tế?
Ánh mắt các bạn học nhìn chăm chú về phía Diệp Đình, tiếng nghị luận dần lớn, có bạn học dè dặt hỏi: “Sao Tổng giám đốc Đỉnh Phong Quốc Tế lại tới trường học chúng ta?”
Có một bạn học đột nhiên nghĩ tới: “Bởi vì… Lăng Vi là phu nhân của anh ấy mà!” Nói ra lời này, chính cô ta cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi, nhưng trong tiệc rượu của Laroe… Tổng giám đốc Diệp dẫn theo phu nhân đi tham dự!
Tất cả bạn học đều nhìn Lăng Vi, bọn họ không nghe nhầm chứ?
Nữ thần Lăng Vi của bọn họ… lại gả cho Tổng giám đốc Đỉnh Phong Quốc Tế?
Chuyện bao lâu rồi? Cho tới bây giờ chưa từng nghe ai nói nha!
Giả phải không?
Vừa rồi Hứa Tử Huân mới nói Lăng Vi bị bao dưỡng… Rốt cuộc là bao dưỡng? Hay là kết hôn thật?
Lúc này, thấy Lôi Tuấn bên cạnh Diệp Đình đang bẻ khớp tay thành tiếng.
“Dám động tay đánh chị dâu tôi, tiểu tử cậu cực kỳ chán sống rồi!” Lôi Tuấn bẻ ngón tay.
“Anh, trừng trị loại rác rưởi này, không cần anh ra tay, để em trừng trị thằng nhóc con này!”
“Tam ca ——” Henry và Hoa Thiếu Kiền vừa chui vào cũng kinh ngạc! Nhất là Henry, anh ta hoàn toàn không ngờ Diệp Đình sẽ tới chỗ như vậy.
Lăng Vi cũng kinh ngạc, cô cũng không ngờ Diệp Đình sẽ tới, vừa rồi khi tách ra, anh còn bảo hôm nay vô cùng bận rộn…
Lúc này thấy anh, ủy khuất trong lòng liền dâng trào, cô xoa cổ tay phát đau, theo bản năng nhích tới gần anh.
Diệp Đình vươn tay, nắm tay cô.
“Xảy ra chuyện gì?” Hoa Thiếu Kiền đứng yên, đưa mắt nhìn đám người, trên khuôn mặt lạnh như băng tràn đầy tức giận.
Sinh viên trong trường đều biết Hoa Thiếu Kiền, cũng không ít người coi anh ta là thần tượng, có người khẽ nói với anh ta chuyện Hứa Tử Huân dây dưa Lăng Vi.
Henry nghe mà mặt đầy lửa giận!
Anh ta nhìn Hứa Tử Huân say khướt, sắc mặt lạnh xuống: “Cậu là học sinh trường này? Tại sao sinh viên như cậu có thể chui vào hội trường tuyển dụng? Nhà trường đâu? Làm phiền đuổi người uống rượu gây rối này ra ngoài!”
Đuổi ra ngoài? Nào có chuyện dễ dàng như vậy! Mắt Diệp Đình lạnh băng! Vợ anh là để cho người khác đánh mắng sao?
Diệp Đình vung tay, Hứa Tử Huân hét thảm!
Hứa Tử Huân nhận ra người đàn ông này! Anh chính là người đàn ông đi dạo phố cùng Lăng Vi ngày ấy! Chính là anh, cướp đi phụ nữ vốn thuộc về anh ta!
Hứa Tử Huân chợt cảm thấy vô cùng nhục nhã!
“Là anh! Chính là anh! Là anh cướp đi Lăng Vi, là tên vô sỉ anh cho cô ấy uống thuốc mê hồn!”
Hứa Tử Huân như con chó hoang phát điên, rống giận liều mạng giãy giụa.
Đột nhiên vang lên tiếng “rắc rắc”, Hứa Tử Huân thống khổ la hét, anh ta lại tự bẻ tay mình trật khớp!
“A —— Đau!”
Hứa Tử Huân đau đến cả người run lẩy bẩy, anh ta ôm cánh tay, mồ hôi lạnh chảy ròng, trong miệng không ngừng la hét.
Diệp Đình buông tay, liếc nhìn anh ta như nhìn con kiến.
Người có thể giãy giụa đến bẻ gãy chính cánh tay mình, chỉ số thông minh không ngang bằng anh, anh nửa chữ cũng lười nói.
Ngay cả liếc mắt lâu một chút cũng cảm thấy làm bẩn mắt anh.
Bạn học xem náo nhiệt rúc cổ, không tự chủ được thụt lùi về sau.
“Tử Huân ——” Trương Diệc Đình đột nhiên vọt vào đám người, cô ta còn chưa biết vừa rồi Hứa Tử Huân đã mắng cô ta là phụ nữ đanh đá…
“Đám khốn kiếp các người! Dám tùy tiện khi dễ người khác ở trường ——”
Ánh mắt cô ta chợt đối diện với tròng mắt đen lạnh lùng như dao của người đàn ông kia.
Trương Diệc Đình bị dọa sợ há to mồm lui về sau, lời mắng người nghẹn trong cổ họng.
Cô ta bị dọa sợ, liên tục lui về sau, bỗng nhiên lại thấy có hai bóng người vọt tới như gió.
Có người vung quả đấm, đánh hai quyền lên đầu Hứa Tử Huân.
Là Thiên Mặc và Tiểu Hi. Thiên Mặc không nói hai lời, vung quả đấm. Đánh đến mức mũi Hứa Tử Huân chảy máu.
Thiên Mặc dùng lực mạnh, thay phiên đánh đấm như điên, dùng sức đánh đầu Hứa Tử Huân.
Anh ta giận đến hai mắt bốc lửa, vừa đánh vừa mắng: “Họ Hứa anh, tên khốn kiếp này! Nếu không phải Tiểu Vi ngăn tôi không cho tôi trừng trị anh, lão tử đã sớm khiến anh không sống yên! Anh còn dám tới dây dưa Tiểu Vi, anh không biết điều! Đồ rác rưởi nhà anh! Khốn kiếp!”
Quả đấm của Thiên Mặc như búa, đánh Hứa Tử Huân bể đầu chảy máu.
Máu, từng giọt từng giọt chảy xuống.
Lỗ mũi, khóe mắt Hứa Tử Huân đều là máu.
Anh ta ôm đầu ngồi dưới đất. Cánh tay gãy mất, xương đau như kim châm xát muối, ngực bị Thiên Mặc đạp mấy cái, ngay cả hít thở cũng đau như kim đâm!
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
- bình luận