Độc Sủng Nhất Thê - Chương 56:Chap 56
Chương trước- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Độc Sủng Nhất Thê
Chương 56:Chap 56
Sáng hôm sau Diệp Đình từ trong phòng Lăng Vi ra ngoài.
“Chào buổi sáng, tiên sinh.”
Đám người hầu nhìn thấy tiên sinh nhà mình từ trong phòng Lăng tiểu thư đi ra. Đoàn người trong lòng hiểu nhưng không nói.
Quản gia Vương thầm nghĩ, từ khi Lăng tiểu thư vào ở, tiên sinh nhà ông thường về nhà cười nhiều hơn cả trước kia.
Trước kia tiên sinh là ngời có tính thích sạch sẽ, vậy mà còn vừa kéo vừa ôm Lăng tiểu thư… còn ngủ chỗ Lăng tiểu thư, chẳng lẽ… vận mệnh của cậu ấy tới rồi sao?
Quản gia Vương mỉm cười vui mừng, hai hôm nay tiên sinh nhà ông đều rạng rõ, hăng hái hơn.
Tâm tình của tiên sinh mà tốt thì nhìn cái gì cũng thuận mắt.
Đám người hầu làm việc cũng thoải mái hơn. Tiểu thư Lăng Vi là người tính cách hiền hòa, rộng lượng, là cô gái tốt.
Hai hôm nay, không khí trong căn biệt thự cực kì tốt.
Quản gia Vương làm việc ở chỗ này nhiều năm, nhưng là lần đầu tiên thấy tiên sinh nhà ông mang phụ nữ vào ở.
Haha, vì phúc lợi của tất cả người làm trong biệt thự.
Quản gia Vương quyết định có cơ hội sẽ giúp anh.
Diệp Đình xuống lầu ăn sáng, quản gia Vương khom người báo cáo: “Tiên sinh, mấy hôm nay Lăng tiểu thư ăn cơm không có quy luật. Có hai tối không ăn, hơn nữa mỗi lần ăn rất ít.”
Diệp Đình cầm tờ báo, vẻ mặt lạnh nhạt không có biểu tình gì.
Như không nghe thấy vậy.
Nhưng quản gia Vương hiểu rõ tác phong của Diệp Đình, tiên sinh nhà ông muốn biểu đạt gì ông đều hiểu rõ trong lòng.
Quản gia Vương từ biểu tình của Diệp Đình biết được tiên sinh có chút không vui.
Trong lòng quản gia Vương thầm kêu không tốt, đoán sai sao? Chẳng lẽ… tiên sinh nhà ông không có suy nghĩ đó với Lăng tiểu thư sao?
Quản gia Vương cảm thấy lo sợ, tự trách mình nhiều chuyện.
Lúc này Diệp Đình buông báo, nhàn nhạt nói: “Biết rồi.”
Uống một ngụm sữa, Diệp Đình mới nói: “Sau này Lăng tiểu thư có gì khác thường thì nhớ báo cho tôi.”
“Vâng thưa tiên sinh.” Trong lòng quản gia Vương kìm nén khẩu khí rốt cuộc cũng thở ra.
Lăng Vi ngồi ngây ngốc trong phòng vẽ hơn 9h mới ra ngoài.
Thầm nghĩ 9h rồi chắc người một ngày kiếm bạc tỷ như Diệp Boss chắc là đi làm rồi đúng không?
Về phòng tìm kiếm, quả nhiên không thấy ai.
Nhưng quần áo của cô đã khô, tiểu Khiết đã xếp gọn giúp cô rồi.
Cô lấy áo T shirt và quần 7cm ra thay.
Đánh răng, rửa mặt lại buộc tóc đuôi ngựa.
Xử lý xong hành lý đặt trong phòng ngủ, cô định để người ta đưa cô về trường, cô đã ở đây ba ngày, dù ở trường có nguy hiểm cô cũng không muốn ở lại đây.
Từ trên lầu đi xuống.
Nhìn thấy Diệp Đình đang cầm báo ngồi trước bàn ăn lớn.
Anh nhàn nhã uống sữa, phía sau trai gái đứng một đoàn.
“Chào buổi sáng mỹ nhân.” Diệp Đình nhìn tờ báo mở miệng chào hỏi cô.
Lăng Vi nhìn anh như nhìn quái vật.
Phát bệnh rồi hả? Đây là...
Anh ngước mắt nhìn cô, buông tờ báo xuống lại cầm mấy tờ giấy đưa cho cô: “Ba ngày ước hẹn đã tới, chúng ta tính toán sổ sách đi.”
“Tính toán sổ sách?” Lăng Vi nghi hoặc.
Anh gật đầu: “Ăn của tôi, ở của tôi, trả tiền nhà tiền ăn đi.”
“...” Lời này sao quen tai như vậy?
Lăng Vi nói: “Anh cho là tôi nguyện ý ở sao? Anh không trêu chọc là nhiều phiền toái như vậy thì tôi sẽ ở đây sao?”
“Sai rồi.” Anh cười nói: “Đuổi em ra ngoài là thím em không phải là kẻ thù của tôi.”
Lăng Vi lãnh đạm nhìn anh, ngồi xuống ghế dựa cạnh anh.
Cầm ly sữa uống một ngụm, uống xong mới phát hiện hình như… là ly của Diệp Đình.
Ọe…
Cô ghét bỏ lau miệng, đặt ly xuống giả bộ không biết.
Diệp Đình trào phúng cười một tiếng: “Hôn cũng hôn nhiều rồi, hôn gián tiếp mà xấu hổ thành như vậy.”
“Im miệng.” Lăng Vi trừng mắt với anh, đúng là cô nên lúc nào cũng phải mang kim, anh còn dám nói như vậy cô liền vá miệng anh lại.
“Lăng tiểu thư, bữa sáng của cô.” Đầu bếp nữ bưng một cái khay lên, dọn xong sữa, sandwich.
Lăng Vi cầm ly sữa uống một ngụm cười lạnh: “Anh đối đãi với ân nhân của mình như vậy sao?”
“Ân nhân cứu mạng? Không phải báo xong rồi sao?” Anh nhắc nhở: “Tôi giúp em tổ chức tiệc rượu, em có thể điều tra ra chân tướng ba mẹ em mất.”
“Không tham gia cũng được sao?”
“Tiệc tối nay tôi giúp em sắp xếp, em không có thời gian tham gia không liên quan gì tới tôi.”
Lăng Vi tức giận: “Anh còn ra tay trước.”
“Đương nhiên, người thông minh ra tay phải nhanh, chuẩn, độc.”
Lăng Vi hừ một tiếng: “Quả nhiên là gian thương. Thì ra là anh lừa tôi tới là muốn xảo trá tính nợ.”
Cô quay đầu đánh giá trang trí xa hoa: “Chỗ ở của anh quá quý giá… tôi trả không nổi.”
“Đừng xem thường mình, em trả nổi.”
Anh gõ mặt bàn cẩn thận tính toán: “Dừng ở đây ba ngày, chỗ của tôi còn xa hoa hơn phòng tổng thống. Mỗi ngày thu của em 2 vạn không nhiều, 3 ngày là 6 vạn.”
“...”
Anh còn nói: “Tiền ăn uống mỗi bữa chính 2 vạn, bữa sáng 3 nghìn.”
“Anh có bệnh hả?” Lăng Vi vỗ bàn, sữa cũng bị bắn ra.
Cô trừng anh: “Cái gì mà bữa chính 2 vạn? Làm từ vàng sao?”
“Đừng kích động.” Anh nghiêm túc nói: “Với em mà nói cơm bằng vàng cũng không quý bằng cơm nhà tôi.”
Lăng Vi căm tức nhìn anh.
Diệp Đình nhìn cô chằm chằm, ánh mắt cô đầy đốm lửa.
Diệp Đình nghiêm túc: “Đến đây, chúng ta tính tiền boa.”
Anh lại gần cô, ngón tay chỉ vào tờ giấy nói: “Thức ăn nhà tôi đều là đồ ăn sạch em biết đúng không?”
Lăng Vi tức giận trừng anh: “Anh cho rằng tôi không thấy sao? Sạch không hề có chút tạp chất nhưng cũng không bán tới hai vạn chứ.”
Anh làm như không nghe thấy, tiếp tục nói: “Đồ ăn nhà tôi đều dùng phân bón hữu cơ, nước sạch mà tưới. Em có biết để tạo ra kênh mương cần bao nhiêu nhân công, bao nhiêu tiền không?”
“Anh định bắt tôi… trả hết đúng không? Nhà anh mà thiếu một cây cầu Trường Giang thì tôi còn phải giúp anh bỏ mấy triệu tiền vốn đúng không?”
“NO, NO, NO...”
Anh lắc lắc ngón tay: “Đồ ăn không tính là gì nhưng mà canh… đừng nhìn chỉ là bát canh bình thường. Ngày đầu là dùng đông trùng hạ thảo hầm cải trắng. Bạn học của em còn nói muốn nuốt luôn cả lưỡi đúng không?”
Lăng Vi kinh ngạc: “...”
Anh lại tiếp tục nói: “Đông trùng hạ thảo em biết giá thế nào không? 15 đến 20 vạn 1 kg, nhà tôi dùng đến 22 vạn. Canh này nấu hai phần thu của em hai vạn không nhiều lắm đúng không? Đồ ăn xem như tôi miễn phí vậy.”
Lăng Vi nhíu mày: “Đông trùng hạ thảo hầm? Anh đùa tôi sao? Rõ ràng là canh rau, anh muốn lừa tôi sao?”
“Chào buổi sáng, tiên sinh.”
Đám người hầu nhìn thấy tiên sinh nhà mình từ trong phòng Lăng tiểu thư đi ra. Đoàn người trong lòng hiểu nhưng không nói.
Quản gia Vương thầm nghĩ, từ khi Lăng tiểu thư vào ở, tiên sinh nhà ông thường về nhà cười nhiều hơn cả trước kia.
Trước kia tiên sinh là ngời có tính thích sạch sẽ, vậy mà còn vừa kéo vừa ôm Lăng tiểu thư… còn ngủ chỗ Lăng tiểu thư, chẳng lẽ… vận mệnh của cậu ấy tới rồi sao?
Quản gia Vương mỉm cười vui mừng, hai hôm nay tiên sinh nhà ông đều rạng rõ, hăng hái hơn.
Tâm tình của tiên sinh mà tốt thì nhìn cái gì cũng thuận mắt.
Đám người hầu làm việc cũng thoải mái hơn. Tiểu thư Lăng Vi là người tính cách hiền hòa, rộng lượng, là cô gái tốt.
Hai hôm nay, không khí trong căn biệt thự cực kì tốt.
Quản gia Vương làm việc ở chỗ này nhiều năm, nhưng là lần đầu tiên thấy tiên sinh nhà ông mang phụ nữ vào ở.
Haha, vì phúc lợi của tất cả người làm trong biệt thự.
Quản gia Vương quyết định có cơ hội sẽ giúp anh.
Diệp Đình xuống lầu ăn sáng, quản gia Vương khom người báo cáo: “Tiên sinh, mấy hôm nay Lăng tiểu thư ăn cơm không có quy luật. Có hai tối không ăn, hơn nữa mỗi lần ăn rất ít.”
Diệp Đình cầm tờ báo, vẻ mặt lạnh nhạt không có biểu tình gì.
Như không nghe thấy vậy.
Nhưng quản gia Vương hiểu rõ tác phong của Diệp Đình, tiên sinh nhà ông muốn biểu đạt gì ông đều hiểu rõ trong lòng.
Quản gia Vương từ biểu tình của Diệp Đình biết được tiên sinh có chút không vui.
Trong lòng quản gia Vương thầm kêu không tốt, đoán sai sao? Chẳng lẽ… tiên sinh nhà ông không có suy nghĩ đó với Lăng tiểu thư sao?
Quản gia Vương cảm thấy lo sợ, tự trách mình nhiều chuyện.
Lúc này Diệp Đình buông báo, nhàn nhạt nói: “Biết rồi.”
Uống một ngụm sữa, Diệp Đình mới nói: “Sau này Lăng tiểu thư có gì khác thường thì nhớ báo cho tôi.”
“Vâng thưa tiên sinh.” Trong lòng quản gia Vương kìm nén khẩu khí rốt cuộc cũng thở ra.
Lăng Vi ngồi ngây ngốc trong phòng vẽ hơn 9h mới ra ngoài.
Thầm nghĩ 9h rồi chắc người một ngày kiếm bạc tỷ như Diệp Boss chắc là đi làm rồi đúng không?
Về phòng tìm kiếm, quả nhiên không thấy ai.
Nhưng quần áo của cô đã khô, tiểu Khiết đã xếp gọn giúp cô rồi.
Cô lấy áo T shirt và quần 7cm ra thay.
Đánh răng, rửa mặt lại buộc tóc đuôi ngựa.
Xử lý xong hành lý đặt trong phòng ngủ, cô định để người ta đưa cô về trường, cô đã ở đây ba ngày, dù ở trường có nguy hiểm cô cũng không muốn ở lại đây.
Từ trên lầu đi xuống.
Nhìn thấy Diệp Đình đang cầm báo ngồi trước bàn ăn lớn.
Anh nhàn nhã uống sữa, phía sau trai gái đứng một đoàn.
“Chào buổi sáng mỹ nhân.” Diệp Đình nhìn tờ báo mở miệng chào hỏi cô.
Lăng Vi nhìn anh như nhìn quái vật.
Phát bệnh rồi hả? Đây là...
Anh ngước mắt nhìn cô, buông tờ báo xuống lại cầm mấy tờ giấy đưa cho cô: “Ba ngày ước hẹn đã tới, chúng ta tính toán sổ sách đi.”
“Tính toán sổ sách?” Lăng Vi nghi hoặc.
Anh gật đầu: “Ăn của tôi, ở của tôi, trả tiền nhà tiền ăn đi.”
“...” Lời này sao quen tai như vậy?
Lăng Vi nói: “Anh cho là tôi nguyện ý ở sao? Anh không trêu chọc là nhiều phiền toái như vậy thì tôi sẽ ở đây sao?”
“Sai rồi.” Anh cười nói: “Đuổi em ra ngoài là thím em không phải là kẻ thù của tôi.”
Lăng Vi lãnh đạm nhìn anh, ngồi xuống ghế dựa cạnh anh.
Cầm ly sữa uống một ngụm, uống xong mới phát hiện hình như… là ly của Diệp Đình.
Ọe…
Cô ghét bỏ lau miệng, đặt ly xuống giả bộ không biết.
Diệp Đình trào phúng cười một tiếng: “Hôn cũng hôn nhiều rồi, hôn gián tiếp mà xấu hổ thành như vậy.”
“Im miệng.” Lăng Vi trừng mắt với anh, đúng là cô nên lúc nào cũng phải mang kim, anh còn dám nói như vậy cô liền vá miệng anh lại.
“Lăng tiểu thư, bữa sáng của cô.” Đầu bếp nữ bưng một cái khay lên, dọn xong sữa, sandwich.
Lăng Vi cầm ly sữa uống một ngụm cười lạnh: “Anh đối đãi với ân nhân của mình như vậy sao?”
“Ân nhân cứu mạng? Không phải báo xong rồi sao?” Anh nhắc nhở: “Tôi giúp em tổ chức tiệc rượu, em có thể điều tra ra chân tướng ba mẹ em mất.”
“Không tham gia cũng được sao?”
“Tiệc tối nay tôi giúp em sắp xếp, em không có thời gian tham gia không liên quan gì tới tôi.”
Lăng Vi tức giận: “Anh còn ra tay trước.”
“Đương nhiên, người thông minh ra tay phải nhanh, chuẩn, độc.”
Lăng Vi hừ một tiếng: “Quả nhiên là gian thương. Thì ra là anh lừa tôi tới là muốn xảo trá tính nợ.”
Cô quay đầu đánh giá trang trí xa hoa: “Chỗ ở của anh quá quý giá… tôi trả không nổi.”
“Đừng xem thường mình, em trả nổi.”
Anh gõ mặt bàn cẩn thận tính toán: “Dừng ở đây ba ngày, chỗ của tôi còn xa hoa hơn phòng tổng thống. Mỗi ngày thu của em 2 vạn không nhiều, 3 ngày là 6 vạn.”
“...”
Anh còn nói: “Tiền ăn uống mỗi bữa chính 2 vạn, bữa sáng 3 nghìn.”
“Anh có bệnh hả?” Lăng Vi vỗ bàn, sữa cũng bị bắn ra.
Cô trừng anh: “Cái gì mà bữa chính 2 vạn? Làm từ vàng sao?”
“Đừng kích động.” Anh nghiêm túc nói: “Với em mà nói cơm bằng vàng cũng không quý bằng cơm nhà tôi.”
Lăng Vi căm tức nhìn anh.
Diệp Đình nhìn cô chằm chằm, ánh mắt cô đầy đốm lửa.
Diệp Đình nghiêm túc: “Đến đây, chúng ta tính tiền boa.”
Anh lại gần cô, ngón tay chỉ vào tờ giấy nói: “Thức ăn nhà tôi đều là đồ ăn sạch em biết đúng không?”
Lăng Vi tức giận trừng anh: “Anh cho rằng tôi không thấy sao? Sạch không hề có chút tạp chất nhưng cũng không bán tới hai vạn chứ.”
Anh làm như không nghe thấy, tiếp tục nói: “Đồ ăn nhà tôi đều dùng phân bón hữu cơ, nước sạch mà tưới. Em có biết để tạo ra kênh mương cần bao nhiêu nhân công, bao nhiêu tiền không?”
“Anh định bắt tôi… trả hết đúng không? Nhà anh mà thiếu một cây cầu Trường Giang thì tôi còn phải giúp anh bỏ mấy triệu tiền vốn đúng không?”
“NO, NO, NO...”
Anh lắc lắc ngón tay: “Đồ ăn không tính là gì nhưng mà canh… đừng nhìn chỉ là bát canh bình thường. Ngày đầu là dùng đông trùng hạ thảo hầm cải trắng. Bạn học của em còn nói muốn nuốt luôn cả lưỡi đúng không?”
Lăng Vi kinh ngạc: “...”
Anh lại tiếp tục nói: “Đông trùng hạ thảo em biết giá thế nào không? 15 đến 20 vạn 1 kg, nhà tôi dùng đến 22 vạn. Canh này nấu hai phần thu của em hai vạn không nhiều lắm đúng không? Đồ ăn xem như tôi miễn phí vậy.”
Lăng Vi nhíu mày: “Đông trùng hạ thảo hầm? Anh đùa tôi sao? Rõ ràng là canh rau, anh muốn lừa tôi sao?”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
- bình luận