Độc Sủng Nhất Thê - Chương 7:Chap 7
Chương trước- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Độc Sủng Nhất Thê
Chương 7:Chap 7
Những người này là người thường múa dao lộng súng, một khi trong không khí có mùi máu tươi nhất định bọn họ sẽ ngửi ra được.
Nhưng cô tự chế tủ quần áo bịt kín, hợp thành một thể với vách tường, căn bản mùi hương bên trong không thể truyền ra. Hơn nữa bên trong tủ quần áo để nhiều long não, hoàn toàn có thể che đi mùi máu tươi.
Người đàn bà quyến rũ kia lật chăn lên, lại lật khăn trải giường, không phát hiện gì mới nói: “Lật lại hết đi.”
Cô ta đứng yên giữa phòng, như đang tự hỏi chuyện gì đó, Lăng Vi sợ cô ta nghĩ đến trong phòng của cô không có tủ quần áo. Ánh mắt người đàn bà kia làm cho cô sợ hãi.
Nhất định phải nghĩ cách.
Đôi mắt Lăng Vi lóe lên sự tinh ranh, đột nhiên vẻ mặt nhăn lại cong cả lưng: “Ôi chao...” kêu thảm một tiếng liền cất bước chạy đi.
Người đàn bà có tính cảnh giác rất cao. Nghe thấy phòng khách truyền đến tiếng hé, lập tức từ trong phòng lao ra, thấy cô gái nhỏ cong eo vọt vào nhà vệ sinh.
“Làm cái quỷ gì vậy?” người đàn bà kia nhìn chăm chằm cửa phòng vệ sinh, chỉ một lát sau Lăng Vi mở cửa, ôm bụng, mặt nạ trên mặt cũng rơi ra, trên trán đều là mồ hôi hột: “Cái đó… hình như tôi bị tiêu chảy… các người có thể rời đi chưa?” Nói xong có phe phẩy trước mũi.
Người đàn bà kia chán ghét nhíu mày, vẫy tay với người đằng sau: “Đi thôi, qua nhà khác.”
Bảo vệ chạy theo phía sau bọn họ rời đi: “Lăng tiểu thư, quấy rầy cô rồi, mời nghỉ ngơi ạ.”
Lăng Vi không kiên nhẫn phất tay.
“Sập…” Lăng Vi oán giận đóng sập cửa, cửa đóng lại ngăn cách cô và đám người đó, Lăng Vi như bị rút hết sức lực dựa vào cửa rồi trượt xuống đất, thật là đáng sợ.
May mà cô còn chuẩn bị tốt, quạt và nước hoa đã phát huy tác dụng, mùi máu tươi hoàn toàn bị che dấu.
Còn có nửa quần áo bên ngoài, buồng vệ sinh khô ráo, đồ làm bếp lạnh lẽo… đủ loại chi tiết, chỉ cần có chút sơ sẩy thì đêm nay cô xong rồi.
Lăng Vi không lập tức gọi người đàn ông kia ra, sợ đối phương có chiêu sau.
Cô lẳng lặng ngủ trên giường.
Quả nhiên không tới vài phút, mái nhà đối diện có người dùng đèn Fa chiếu vào nhà cô.
Cô không kiên nhẫn lấy chăn che đầu, hơn 20s sau không thấy ánh sáng nữa.
Những người này là thật sự đi rồi.
Lăng Vi nhanh chóng kéo chặt rèm cửa, ho hẹ hai tiếng: “Khụ, khụ.” Người đàn ông nhận được tín hiệu liền kéo cửa ra.
Anh ta che miệng vết thương, đôi mắt đen nhanh như mực nhìn chằm chằm khuôn mặt cô. Khuôn mặt cô buông lỏng, hiển nhiên vừa nãy rất khẩn trương. Nhưng dù có khẩn trương muốn chết vẫn hiểu hiện cực kì bình tĩnh.
Anh ta nhìn cô thật kĩ: “Cô thích hợp làm trinh thám lắm.”
Trinh thám sao? Lăng Vi cười haha, chỉ là từ bé cô ở một chỗ độc lập, không có cha mẹ chăm sóc, chuyện gì cũng tự mình làm, không cẩn thận một chút thì sao mà trưởng thành đến giờ.
Cô không để ý tới mà lạnh giọng hỏi: “Bọn họ đi rồi, hiện tại anh tới bệnh viện hay là đi tìm người giúp đỡ?”
Người đàn ông lắc đầu: “Tôi ở lại đây.”
“Cái gì? Anh ở lại chỗ tôi? Anh không bị điên chứ?”
“Không được! Anh không thể ở chỗ tôi!” Lăng Vi nhảy cỡn lên, ném điện thoại cho anh.
“Tranh thủ thời gian gọi người tới đón anh đi! Tôi còn trẻ, anh đừng hại tôi!”
Người đàn ông lãnh đạm liếc cô. Trầm giọng nói: “Không đi được, trong vòng ba ngày, tất cả các cửa ra hai tòa nhà này đều sẽ có người canh giữ. Nếu cô không muốn chết, hãy để cho tôi ở đây, nấu cơm cho tôi, giặt quần áo cho tôi, thay thuốc cho tôi.”
“Tôi mắc nợ anh à?! Anh còn coi mình là Hoàng thượng nữa!”
Cô chỉ điện thoại: “Tranh thủ thời gian gọi người tới đón anh, không phải anh có bản lĩnh sao? Anh tung hoành toàn thế giới mà ngay cả một tâm phúc cũng không có?”
“Ha, chỉ số thông minh của cô đâu rồi? Cho chó ăn?” Anh liếc cô, lạnh lùng cười giễu: “Cô cho là bọn họ ăn chay? Tất cả điện thoại trong tòa nhà này đều sẽ bị nghe lén, bây giờ tôi bị thương, không muốn mạo hiểm nữa. Cô nghe tôi, không có việc gì.”
Em gái anh! Ai muốn giữ anh lại, ai muốn nghe lời anh?
Lúc này, anh che vết thương đi tới mép giường, nằm xuống bên cạnh cô.
Đưa tay kéo gối cô… Sau đó, lại kéo chăn trên chân cô, đắp lên người mình.
Anh vừa đắp vừa ghét bỏ bĩu môi.
A! Tôi siết chết anh!
“Ai cho anh lên giường? Lăn xuống!” Thật sự chưa từng thấy ai như vậy! Xem là nhà mình à? Cướp gối và chăn của cô cũng được đi, mẹ nó, anh còn dám ghét bỏ!
Người đàn ông nhắm mắt lại, làm như không nghe thấy. Cây súng lục màu đen trong tay nhẹ nhàng điểm một cái.
Lăng Vi hết ý kiến. Tính tình cô cứng rắn đi nữa cũng không cứng qua đạn.
“Nằm xuống! Bớt nói nhảm, tôi cần nghỉ ngơi!”
Lăng Vi xuống giường, đi lại tủ quần áo tìm chăn và gối, định ra sofa phòng khách ngủ, lại đột nhiên nghe anh trầm giọng nói: “Không muốn chết thì ngủ ở đây.”
“…” Lăng Vi đạp chân, không dám đi tới trước. Cô nhìn ra ngoài, hình như lầu đối diện có bóng người loáng thoáng…
Kệ đi, không cần mạo hiểm như vậy. Với kinh nghiệm giang hồ của người này, tin anh một lần hẳn không sai.
Nhưng cô tự chế tủ quần áo bịt kín, hợp thành một thể với vách tường, căn bản mùi hương bên trong không thể truyền ra. Hơn nữa bên trong tủ quần áo để nhiều long não, hoàn toàn có thể che đi mùi máu tươi.
Người đàn bà quyến rũ kia lật chăn lên, lại lật khăn trải giường, không phát hiện gì mới nói: “Lật lại hết đi.”
Cô ta đứng yên giữa phòng, như đang tự hỏi chuyện gì đó, Lăng Vi sợ cô ta nghĩ đến trong phòng của cô không có tủ quần áo. Ánh mắt người đàn bà kia làm cho cô sợ hãi.
Nhất định phải nghĩ cách.
Đôi mắt Lăng Vi lóe lên sự tinh ranh, đột nhiên vẻ mặt nhăn lại cong cả lưng: “Ôi chao...” kêu thảm một tiếng liền cất bước chạy đi.
Người đàn bà có tính cảnh giác rất cao. Nghe thấy phòng khách truyền đến tiếng hé, lập tức từ trong phòng lao ra, thấy cô gái nhỏ cong eo vọt vào nhà vệ sinh.
“Làm cái quỷ gì vậy?” người đàn bà kia nhìn chăm chằm cửa phòng vệ sinh, chỉ một lát sau Lăng Vi mở cửa, ôm bụng, mặt nạ trên mặt cũng rơi ra, trên trán đều là mồ hôi hột: “Cái đó… hình như tôi bị tiêu chảy… các người có thể rời đi chưa?” Nói xong có phe phẩy trước mũi.
Người đàn bà kia chán ghét nhíu mày, vẫy tay với người đằng sau: “Đi thôi, qua nhà khác.”
Bảo vệ chạy theo phía sau bọn họ rời đi: “Lăng tiểu thư, quấy rầy cô rồi, mời nghỉ ngơi ạ.”
Lăng Vi không kiên nhẫn phất tay.
“Sập…” Lăng Vi oán giận đóng sập cửa, cửa đóng lại ngăn cách cô và đám người đó, Lăng Vi như bị rút hết sức lực dựa vào cửa rồi trượt xuống đất, thật là đáng sợ.
May mà cô còn chuẩn bị tốt, quạt và nước hoa đã phát huy tác dụng, mùi máu tươi hoàn toàn bị che dấu.
Còn có nửa quần áo bên ngoài, buồng vệ sinh khô ráo, đồ làm bếp lạnh lẽo… đủ loại chi tiết, chỉ cần có chút sơ sẩy thì đêm nay cô xong rồi.
Lăng Vi không lập tức gọi người đàn ông kia ra, sợ đối phương có chiêu sau.
Cô lẳng lặng ngủ trên giường.
Quả nhiên không tới vài phút, mái nhà đối diện có người dùng đèn Fa chiếu vào nhà cô.
Cô không kiên nhẫn lấy chăn che đầu, hơn 20s sau không thấy ánh sáng nữa.
Những người này là thật sự đi rồi.
Lăng Vi nhanh chóng kéo chặt rèm cửa, ho hẹ hai tiếng: “Khụ, khụ.” Người đàn ông nhận được tín hiệu liền kéo cửa ra.
Anh ta che miệng vết thương, đôi mắt đen nhanh như mực nhìn chằm chằm khuôn mặt cô. Khuôn mặt cô buông lỏng, hiển nhiên vừa nãy rất khẩn trương. Nhưng dù có khẩn trương muốn chết vẫn hiểu hiện cực kì bình tĩnh.
Anh ta nhìn cô thật kĩ: “Cô thích hợp làm trinh thám lắm.”
Trinh thám sao? Lăng Vi cười haha, chỉ là từ bé cô ở một chỗ độc lập, không có cha mẹ chăm sóc, chuyện gì cũng tự mình làm, không cẩn thận một chút thì sao mà trưởng thành đến giờ.
Cô không để ý tới mà lạnh giọng hỏi: “Bọn họ đi rồi, hiện tại anh tới bệnh viện hay là đi tìm người giúp đỡ?”
Người đàn ông lắc đầu: “Tôi ở lại đây.”
“Cái gì? Anh ở lại chỗ tôi? Anh không bị điên chứ?”
“Không được! Anh không thể ở chỗ tôi!” Lăng Vi nhảy cỡn lên, ném điện thoại cho anh.
“Tranh thủ thời gian gọi người tới đón anh đi! Tôi còn trẻ, anh đừng hại tôi!”
Người đàn ông lãnh đạm liếc cô. Trầm giọng nói: “Không đi được, trong vòng ba ngày, tất cả các cửa ra hai tòa nhà này đều sẽ có người canh giữ. Nếu cô không muốn chết, hãy để cho tôi ở đây, nấu cơm cho tôi, giặt quần áo cho tôi, thay thuốc cho tôi.”
“Tôi mắc nợ anh à?! Anh còn coi mình là Hoàng thượng nữa!”
Cô chỉ điện thoại: “Tranh thủ thời gian gọi người tới đón anh, không phải anh có bản lĩnh sao? Anh tung hoành toàn thế giới mà ngay cả một tâm phúc cũng không có?”
“Ha, chỉ số thông minh của cô đâu rồi? Cho chó ăn?” Anh liếc cô, lạnh lùng cười giễu: “Cô cho là bọn họ ăn chay? Tất cả điện thoại trong tòa nhà này đều sẽ bị nghe lén, bây giờ tôi bị thương, không muốn mạo hiểm nữa. Cô nghe tôi, không có việc gì.”
Em gái anh! Ai muốn giữ anh lại, ai muốn nghe lời anh?
Lúc này, anh che vết thương đi tới mép giường, nằm xuống bên cạnh cô.
Đưa tay kéo gối cô… Sau đó, lại kéo chăn trên chân cô, đắp lên người mình.
Anh vừa đắp vừa ghét bỏ bĩu môi.
A! Tôi siết chết anh!
“Ai cho anh lên giường? Lăn xuống!” Thật sự chưa từng thấy ai như vậy! Xem là nhà mình à? Cướp gối và chăn của cô cũng được đi, mẹ nó, anh còn dám ghét bỏ!
Người đàn ông nhắm mắt lại, làm như không nghe thấy. Cây súng lục màu đen trong tay nhẹ nhàng điểm một cái.
Lăng Vi hết ý kiến. Tính tình cô cứng rắn đi nữa cũng không cứng qua đạn.
“Nằm xuống! Bớt nói nhảm, tôi cần nghỉ ngơi!”
Lăng Vi xuống giường, đi lại tủ quần áo tìm chăn và gối, định ra sofa phòng khách ngủ, lại đột nhiên nghe anh trầm giọng nói: “Không muốn chết thì ngủ ở đây.”
“…” Lăng Vi đạp chân, không dám đi tới trước. Cô nhìn ra ngoài, hình như lầu đối diện có bóng người loáng thoáng…
Kệ đi, không cần mạo hiểm như vậy. Với kinh nghiệm giang hồ của người này, tin anh một lần hẳn không sai.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
- bình luận