Độc Sủng Nhất Thê - Chương 145:Chap 143
Chương trước- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Độc Sủng Nhất Thê
Chương 145:Chap 143
Hoa Thiếu Kiền lại quên… Lăng Vi và Diệp Đình đã kết hôn rồi.
Đôi mắt sáng ngời của anh ta ảm đạm.
Vẻ mặt cơ đơn làm cho người ta không đành lòng nhìn…
Nhưng mà Lăng Vi vẫn không mềm lòng.
Cô là vợ của Diệp Đình, nói thật… công khai cùng người đàn ông khác ăn cơm là không tôn trọng với Diệp Đình.
Hơn nữa…hiện tại cô muốn chia sẻ sự vui sướng này với Diệp Đình.
Lăng Vi áy náy cười nói: “Thật xin lỗi… có cơ hội thì tôi sẽ đi. Một lát nữa tôi mang điện thoại tới, đúng rồi, ngày hôm qua anh chụp hình giúp tôi còn chưa xem đã bị xóa mất rồi.”
Hoa Thiếu Kiền chán nản gật đầu: “Tôi cũng đoán được, nếu em nhìn ảnh nhất định sẽ không có gan thiết kế như vậy. Sao đột nhiên em lại thay đổi chủ ý? Những tấm hình kia không có ích gì với em sao?”
Lăng Vi thầm nghĩ trong đầu: “Vì không muốn liên lụy tới anh, cũng vì… không muốn cùng anh có quá nhiều dây mơ rễ má…”
Cô cười một tiếng, cúi đầu không nói gì.
Hoa Thiếu Kiền cứ đứng như vậy nhìn cô chằm chằm.
Lăng Vi hít một hơi thật sâu sau đó ngước mắt nhìn anh ta: “Tôi về trước đây, di động của anh tôi sẽ mang trả lại ngay.”
“Không cần phải đi lại nhiều, tôi cho trợ lý qua lấy. Sắp phải họp rồi, em về chuẩn bị một chút đi.” Hoa Thiếu Kiền cố làm vẻ cười một tiếng, Lăng Vi nhìn anh ta, anh ta vẫn cố cười.
Lăng Vi vội vàng xoay người, vừa ra cửa đột nhiên nghe thấy Hoa Thiếu Kiền ‘úi’ một tiếng.
Bịch… Hình như cái gì đó bị đụng phải bàn.
Lăng Vi quay đầu, chỉ thấy Hoa Thiếu Kiền khom người, che bụng, đau tới mức trán đổ mồ hôi.
“Hoa tổng, anh sao vậy?” Lăng Vi bước nhanh tới bên cạnh anh ta, chỉ thấy anh ta đang nhịn đau vung tay lên: “Không có chuyện gì, đau bụng... Một hồi là khỏe thôi.”
“Trông anh không giống đau bụng bình thường đâu!” Lăng Vi thấy gân xanh trên trán anh ta đều nhảy lên.
Anh ta che bụng dưới, mồ hôi trên trán rơi rào rào: “Không có gì, mấy ngày này thường đau, nhịn một chút là được rồi.”
Lăng Vi lập tức cảnh giác, vị trí cánh tay anh ta đang che nói: “Anh... Có phải bị viêm ruột thừa cấp tính không?”
Lúc này, Hoa Thiếu Kiền đau đến mức ngay cả nói cũng không nói được, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, dần dần tái xanh, môi cũng từ đỏ sang tím. Đầu đầy mồ hôi, đột nhiên ngất xỉu. Người co cắp, phát sốt, nóng như lò lửa vậy.
Lăng Vi vội vàng lắc tay anh ta: “Hoa Thiếu Kiền, Hoa Thiếu Kiền.”
Anh ta lại đau ngất đi. Lăng Vi gấp gáp sờ di động mới phát hiện di động của cô đặt trong túi xách, không mang bên người.
Di động của Hoa Thiếu Kiền đặt chế độ máy bay và mật khẩu, cô không gọi được. Chỉ đành bò đậy mở cửa kêu người bên ngoài: “Có ai không, gọi xe cấp cứu giùm đi.”
Kết quả vừa mở cửa thì phát hiện toàn bộ nhân viên đều đi họp rồi.
Vì cô tới nộp thiết kế, công ty có sản phẩm mới muốn công bố cho nên toàn thể nhân viên đều tới phòng họp lớn.
Mà cô và Hoa Thiếu Kiền vốn định nói xong cũng đi họp.
“Làm sao bây giờ?”
Lăng Vi cắm tay vào tóc trong lòng có chút sợ hãi. Nếu trở về phòng làm việc lấy di động, gọi xe cứu thương tới sợ rằng anh ta đã đau gần chết rồi.
Loại bệnh viêm ruột thừa cấp tính này không được trễ nãi.
Hình như cô nghe ai đó nói qua bệnh này mà muộn một phút thôi cũng có thể chết người.
Hiện tại anh ta đau ngất đi rồi, hiển nhiên rất nghiêm trọng, không khéo đã thủng rồi.
“Đứng lên! Hoa Thiếu Kiền! Khoác tay lên vai tôi, tôi đưa anh đi bệnh viện.”
Lăng Vi kéo cánh tay anh ta khoác lên vai mình, Hoa Thiếu Kiền gần như lâm vào trạng thái hôn mê, Lăng Vi không nghĩ anh ta bệnh nặng như vậy.
“Đứng lên! Hoa Thiếu Kiền!” Cô cố gắng muốn xốc anh ta lên nhưng anh ta rất cao, rất nặng. Cô... Căn bản không có đủ sức!
“Hoa Thiếu Kiền, tôi là Lăng Vi, anh có thể nghe tôi nói chuyện sao?”
Lăng Vi dùng sức lắc lắc anh ta: “Hoa Thiếu Kiền, anh bị bệnh cấp tính, bây giờ phải đi bệnh viện, trong công ty không có người khác, chỉ có hai người chúng ta. Tôi nhấc anh không nổi, anh có thể tự mình đứng lên không?”
“Hoa Thiếu Kiền! Hoa Thiếu Kiền ——” Lăng Vi không ngừng kêu, Hoa Thiếu Kiền giống như nghe được cô nói, cả người dựa vào cô cố gắng đứng lên.
Anh ta mơ màng, cả người run cầm cập.
Lăng Vi đỡ anh ta, lảo đảo ra ngoài, may mà Hoa Thiếu Kiền rất phối hợp, mặc dù đau muốn chết nhưng vẫn cố gắng đi.
Hô hấp nặng nề và nóng bỏng phả lên cổ cô, cả người như vảy cá dính trên người cô.
Lăng Vi nâng anh ta ra ngoài, cả người mồ hôi đầm đìa.
Sau đó cũng may là vào được thang máy thì có nhân viên an ninh từ camera nhìn thấy bọn họ khác thường.
Đôi mắt sáng ngời của anh ta ảm đạm.
Vẻ mặt cơ đơn làm cho người ta không đành lòng nhìn…
Nhưng mà Lăng Vi vẫn không mềm lòng.
Cô là vợ của Diệp Đình, nói thật… công khai cùng người đàn ông khác ăn cơm là không tôn trọng với Diệp Đình.
Hơn nữa…hiện tại cô muốn chia sẻ sự vui sướng này với Diệp Đình.
Lăng Vi áy náy cười nói: “Thật xin lỗi… có cơ hội thì tôi sẽ đi. Một lát nữa tôi mang điện thoại tới, đúng rồi, ngày hôm qua anh chụp hình giúp tôi còn chưa xem đã bị xóa mất rồi.”
Hoa Thiếu Kiền chán nản gật đầu: “Tôi cũng đoán được, nếu em nhìn ảnh nhất định sẽ không có gan thiết kế như vậy. Sao đột nhiên em lại thay đổi chủ ý? Những tấm hình kia không có ích gì với em sao?”
Lăng Vi thầm nghĩ trong đầu: “Vì không muốn liên lụy tới anh, cũng vì… không muốn cùng anh có quá nhiều dây mơ rễ má…”
Cô cười một tiếng, cúi đầu không nói gì.
Hoa Thiếu Kiền cứ đứng như vậy nhìn cô chằm chằm.
Lăng Vi hít một hơi thật sâu sau đó ngước mắt nhìn anh ta: “Tôi về trước đây, di động của anh tôi sẽ mang trả lại ngay.”
“Không cần phải đi lại nhiều, tôi cho trợ lý qua lấy. Sắp phải họp rồi, em về chuẩn bị một chút đi.” Hoa Thiếu Kiền cố làm vẻ cười một tiếng, Lăng Vi nhìn anh ta, anh ta vẫn cố cười.
Lăng Vi vội vàng xoay người, vừa ra cửa đột nhiên nghe thấy Hoa Thiếu Kiền ‘úi’ một tiếng.
Bịch… Hình như cái gì đó bị đụng phải bàn.
Lăng Vi quay đầu, chỉ thấy Hoa Thiếu Kiền khom người, che bụng, đau tới mức trán đổ mồ hôi.
“Hoa tổng, anh sao vậy?” Lăng Vi bước nhanh tới bên cạnh anh ta, chỉ thấy anh ta đang nhịn đau vung tay lên: “Không có chuyện gì, đau bụng... Một hồi là khỏe thôi.”
“Trông anh không giống đau bụng bình thường đâu!” Lăng Vi thấy gân xanh trên trán anh ta đều nhảy lên.
Anh ta che bụng dưới, mồ hôi trên trán rơi rào rào: “Không có gì, mấy ngày này thường đau, nhịn một chút là được rồi.”
Lăng Vi lập tức cảnh giác, vị trí cánh tay anh ta đang che nói: “Anh... Có phải bị viêm ruột thừa cấp tính không?”
Lúc này, Hoa Thiếu Kiền đau đến mức ngay cả nói cũng không nói được, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, dần dần tái xanh, môi cũng từ đỏ sang tím. Đầu đầy mồ hôi, đột nhiên ngất xỉu. Người co cắp, phát sốt, nóng như lò lửa vậy.
Lăng Vi vội vàng lắc tay anh ta: “Hoa Thiếu Kiền, Hoa Thiếu Kiền.”
Anh ta lại đau ngất đi. Lăng Vi gấp gáp sờ di động mới phát hiện di động của cô đặt trong túi xách, không mang bên người.
Di động của Hoa Thiếu Kiền đặt chế độ máy bay và mật khẩu, cô không gọi được. Chỉ đành bò đậy mở cửa kêu người bên ngoài: “Có ai không, gọi xe cấp cứu giùm đi.”
Kết quả vừa mở cửa thì phát hiện toàn bộ nhân viên đều đi họp rồi.
Vì cô tới nộp thiết kế, công ty có sản phẩm mới muốn công bố cho nên toàn thể nhân viên đều tới phòng họp lớn.
Mà cô và Hoa Thiếu Kiền vốn định nói xong cũng đi họp.
“Làm sao bây giờ?”
Lăng Vi cắm tay vào tóc trong lòng có chút sợ hãi. Nếu trở về phòng làm việc lấy di động, gọi xe cứu thương tới sợ rằng anh ta đã đau gần chết rồi.
Loại bệnh viêm ruột thừa cấp tính này không được trễ nãi.
Hình như cô nghe ai đó nói qua bệnh này mà muộn một phút thôi cũng có thể chết người.
Hiện tại anh ta đau ngất đi rồi, hiển nhiên rất nghiêm trọng, không khéo đã thủng rồi.
“Đứng lên! Hoa Thiếu Kiền! Khoác tay lên vai tôi, tôi đưa anh đi bệnh viện.”
Lăng Vi kéo cánh tay anh ta khoác lên vai mình, Hoa Thiếu Kiền gần như lâm vào trạng thái hôn mê, Lăng Vi không nghĩ anh ta bệnh nặng như vậy.
“Đứng lên! Hoa Thiếu Kiền!” Cô cố gắng muốn xốc anh ta lên nhưng anh ta rất cao, rất nặng. Cô... Căn bản không có đủ sức!
“Hoa Thiếu Kiền, tôi là Lăng Vi, anh có thể nghe tôi nói chuyện sao?”
Lăng Vi dùng sức lắc lắc anh ta: “Hoa Thiếu Kiền, anh bị bệnh cấp tính, bây giờ phải đi bệnh viện, trong công ty không có người khác, chỉ có hai người chúng ta. Tôi nhấc anh không nổi, anh có thể tự mình đứng lên không?”
“Hoa Thiếu Kiền! Hoa Thiếu Kiền ——” Lăng Vi không ngừng kêu, Hoa Thiếu Kiền giống như nghe được cô nói, cả người dựa vào cô cố gắng đứng lên.
Anh ta mơ màng, cả người run cầm cập.
Lăng Vi đỡ anh ta, lảo đảo ra ngoài, may mà Hoa Thiếu Kiền rất phối hợp, mặc dù đau muốn chết nhưng vẫn cố gắng đi.
Hô hấp nặng nề và nóng bỏng phả lên cổ cô, cả người như vảy cá dính trên người cô.
Lăng Vi nâng anh ta ra ngoài, cả người mồ hôi đầm đìa.
Sau đó cũng may là vào được thang máy thì có nhân viên an ninh từ camera nhìn thấy bọn họ khác thường.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
- bình luận