Độc Sủng Nhất Thê - Chương 121:Chap 120
Chương trước- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Độc Sủng Nhất Thê
Chương 121:Chap 120
Vừa muốn xoay người đi lại đột nhiên bị Diệp Đình bắt được, anh giữ lấy tay cô, ấn cô ngồi lên đùi mình, nháy mắt gương mặt cô đỏ lên, Diệp Đình gỡ mặt nạ của cô xuống, bàn tay giữ lấy đầu cô điên cuồng hôn, bá đạo cướp lấy dưỡng khí trong miệng cô.
Trái tim Lăng Vi đập loạn nhịp, nụ hôn của anh nóng bỏng say mê khác thường, đôi tay lại vuốt ve trên người cô.
Cô mẫn cảm làm cho Diệp Đình hoàn toàn mất lý trí. Cô nhân lúc anh không chú ý liền nhảy dựng lên, lộc cộc chạy ra cửa biệt thự.
Nháy mắt khi cánh cửa đóng lại, tựa hồ cô còn nghe thấy hơi thở gấp gáp của Diệp Đình.
Đi tới cửa trường học, Lăng Vi vỗ ngực phù, suýt chút nữa chơi với lửa có ngày chết cháy. Cô xuống xe liền bị vô số người vây xem.
Cửa đại sảnh, Lăng Vi vừa dừng lại, đột nhiên chùm ánh sáng chiếu lên người cô.
Đeo mặt nạ vàng chạm rỗng, cả người khoác lên trang phục Napoleon mạnh mẽ lãnh khốc, Lăng Vi bước lên sâu khấu, nháy mắt bị vô số ngọn đèn bao phủ.
“Ai vậy? Sao tôi nhận không ra vậy?”
Một nữ sinh đeo mặt nạ màu lam đột nhiên kích động bắt lấy cánh tay bạn mình: “Cậu mau nhìn, nam sinh kia thật đẹp trai mà….”
Bạn thân của cô gái nhìn Lăng Vi, kinh ngạc nói: “Hình như tôi cũng không nhận ra… Anh ấy là sinh viên trường chúng ta hả? Nhìn hình thức rất tuấn tú đó nha…”
Biểu tình Lăng Vi cực kì lạnh nhạt, ánh mắt không hề gợn sóng giống như không nghe thấy nghị luận xung quanh.
Cô từng bước đi vào sàn nhảy.
“Hi… bạn học, có thể mời bạn nhảy một bài không?”
Lăng Vi vừa lên sàn, hoàn toàn biến thành tiêu điểm đám nữ sinh toàn trường.
Một nữ sinh đeo mặt nạ bươm bướm cầm hoa hồng đi tới trước mặt Lăng Vi, Lăng Vi nhìn cô ta, trong lòng buồn cười…
Nhìn dáng người, cô cũng không nhận ra.
Nhưng nghe âm thanh, cô nhận ra người đưa hoa cho cô, mời cô nhảy chính là… Trương Diệc Đình.
Lăng Vi thật sự cảm thấy nhân sinh đúng là tràn ngập trò đùa.
Cô đang bẻ cong tình địch sao?
Lăng Vi lắc đầu cự tuyệt, cô tìm Hạ Tiểu Hi ở trong đám người, cô vốn không định tham gia vũ hội này nhưng vì đi cùng Tiểu Hi nên cô mới hóa trang như vậy.
“Không cần thì thôi… chỉ nhảy một bài thôi mà.”
Hôm nay Hứa Tử Huân vì gãy tay nên không tới vũ hội, Trương Diệc Đình ngồi uống rượu một mình thật sự nhàm chán.
Cô ta nhìn người khác chơi điên cuồng mà cô ta chỉ ngồi một mình, người thích chơi như cô ta làm sao có thể cam tâm đây?
Lúc này nhìn Lăng Vi không có bạn gái, cô ta liền muốn bò lên ‘cậu ta’.
Chỉ nhìn một cách đơn thuần, nhìn bộ quần áo Napoleon này liền biết… bộ quần áo này giá trị tuyệt đối xa xỉ.
Lại nhìn bề ngoại tuấn tú và khí chất tự phụ của nam sinh này liền biết bối cảnh nam sinh này tuyệt đối phi thường bất phàm.
Nếu có thể để cho ‘Napoleon’ này thích mình, mình sẽ thêm một sự lựa chọn, dù sao Hứa Tử Huân đối với mình thật là… tuy không muốn thừa nhận nhưng anh ta đối với mình không tốt.
Chỉ là xuất phát từ trách nhiệm, không lập tức trở mặt với mình nhưng mà sau này… ai mà biết được cơ chứ?
Lăng Vi không kiên nhẫn, vòng qua cô ta đi vào bên trong.
“Này? Bạn học này, chúng ta cùng chơi đi…” Trương Diệc Đình ngăn Lăng Vi lại.
Lăng Vi bị cô ta chặn đường, không kiên nhẫn lườm cô ta một cái, chỉ thấy Trương Diệc Đình cắn môi, đầu lưỡi không ngừng liếm môi biểu tình quyến rũ.
Hôm nay cô ta uống không ít rượu, hai má ửng hồng, cả người vặn vẹo, một bàn tay xẹt qua trước ngực, hôm nay cô ta mặc chiếc váy ngắn bó sát người màu hồng cúp ngực, dáng người đầy đặn nhìn không sót chỗ nào.
Lăng Vi đánh giá cô ta từ trên xuống dưới.
Hiển nhiên… Trương Diệc Đình cũng muốn ở vũ hội điên cuồng một trận.
Trương Diệc Đình thấy Lăng Vi sửng sốt liền lại gần cô, bộ ngực đầy đặn cọ cọ lên cánh tay cô.
Lăng Vi cười lạnh, trong lòng cảm thấy bi ai thay cho Trương Diệc Đình thay lòng, cũng bi ai cho Hứa Tử Huân thay lòng.
Hứa Tử Huân… anh vẫn không biết đúng không? Bạn gái mới của anh nhanh như vậy đã muốn cho anh đội nón xanh rồi…
Hạ Tiểu Hi vẫn chưa tới, Lăng Vi bị Trương Diệc Đình quấn lấy, Trương Diệc Đình cứng rắn lôi kéo cô, cùng cô nhảy một điệu. Lăng Vi cảm thấy có phần thở không nổi, sau đó liền ra ngoài ngồi xuống hàng ghế dài.
Ban đêm yên tĩnh, âm thanh quyến rũ của một cô gái mang men say truyền tới.
“Ồ… kĩ thuật nhảy của cậu rất tốt… tôi là Trương Diệc Đình, tôi có thể biết tên của cậu không?”
Nhảy cùng Lăng Vi một điệu, Trương Diệc Đình bị mê hoặc thần hồn điên đảo.
Trương Diệc Đình lấy mặt nạ xuống, cắn môi ngồi xuống bên cạnh Lăng Vi.
Lăng Vi từ đầu đến cuối không nói một câu, chỉ thờ ơ lườm cô ta.
Lúc này đột nhiên Trương Diệc Đình bắt lấy tay cô, nhanh chóng đặt lên ngực mình.
Cánh tay Lăng Vi cứng đờ.
Ánh mắt nhìn cánh tay mình bị Trương Diệc Đình áp lên ngực cô ta.
Động tác của Trương Diệc Đình rất nhanh, nhất thời Lăng Vi còn chưa phản ứng, khi cô cảm giác được tay mình đang đụng vào ngực cô ta, Lăng Vi ghê tởm muốn nôn ra.
“Cô làm gì vậy?” Lăng Vi tức giận nói.
Trương Diệc Đình thoải mái uốn éo: “Không có gì cả, chúng ta cùng chơi đùa thôi…”
Trương Diệc Đình rất say, hơn nữa hoàn toàn bị mê hoặc, từ đầu không nghĩ Lăng Vi là con gái, lúc này đang tính toán làm sao kéo soái ca này lên giường cho nên không chú ý tới âm thanh của Lăng Vi.
“Tránh ra…” Lăng Vi rút tay mình về.
Không nghĩ tới Trương Diệc Đình này ti tiện như vậy.
Cướp bạn trai của cô chưa tính, đối mặt với đàn ông xa lạ, cô ta có cần gấp gáp như vậy không?
Trương Diệc Đình ủy khuất cắn môi, cả người dựa vào Lăng Vi, thì thào nói: “Đừng như vậy… Mọi người đều cùng nhau chơi đùa mà… Hôm nay là cơ hội khó có được, ít nhiều bạn học đều muốn cùng người mình thích chơi tình một đêm. Cậu không có bạn gái, tôi cũng không có bạn trai đi kèm, chúng ta liền hợp một đôi được không? Cậu lo lắng sau này tôi sẽ quấn lấy cậu sao? Không đâu… cậu hoàn toàn không cần lo lắng… Dù cậu không muốn phụ trách với tôi cũng không sao, sau tối hôm nay đường ai nấy đi…”
Lăng Vi không kiên nhẫn đứng lên.
Đột nhiên Trương Diệc Đình nhảy dựng lên ôm lấy cánh tay cô, cố ý dán sát người cô, lúc này còn thổi bên tai Lăng Vi: “Đừng vậy mà… Kỹ thuật của tôi rất tốt, bảo đảm có thể khiến cho cậu mơ màng.”
Lăng Vi đứng yên nhìn cô ta, đột nhiên nhìn thấy phía sau bóng cây hình như có người.
Người sau bóng cây… diện mạo tuấn tú, cánh tay bị gãy đang gác trước ngực, băng vải trắng treo trên cổ rất dễ trông thấy.
Ồ… là Hứa Tử Huân. Lăng Vi quá quen thuộc với anh ta, dù có hóa thành tro cô cũng có thể nhận ra.
Lăng Vi nở nụ cười phúc hắc.
Trương Diệc Đình, cô chạm vào chị đây, chị đây không thu thập cô thì thật có lỗi với sự mãnh liệt này của cô quá.
Trái tim Lăng Vi đập loạn nhịp, nụ hôn của anh nóng bỏng say mê khác thường, đôi tay lại vuốt ve trên người cô.
Cô mẫn cảm làm cho Diệp Đình hoàn toàn mất lý trí. Cô nhân lúc anh không chú ý liền nhảy dựng lên, lộc cộc chạy ra cửa biệt thự.
Nháy mắt khi cánh cửa đóng lại, tựa hồ cô còn nghe thấy hơi thở gấp gáp của Diệp Đình.
Đi tới cửa trường học, Lăng Vi vỗ ngực phù, suýt chút nữa chơi với lửa có ngày chết cháy. Cô xuống xe liền bị vô số người vây xem.
Cửa đại sảnh, Lăng Vi vừa dừng lại, đột nhiên chùm ánh sáng chiếu lên người cô.
Đeo mặt nạ vàng chạm rỗng, cả người khoác lên trang phục Napoleon mạnh mẽ lãnh khốc, Lăng Vi bước lên sâu khấu, nháy mắt bị vô số ngọn đèn bao phủ.
“Ai vậy? Sao tôi nhận không ra vậy?”
Một nữ sinh đeo mặt nạ màu lam đột nhiên kích động bắt lấy cánh tay bạn mình: “Cậu mau nhìn, nam sinh kia thật đẹp trai mà….”
Bạn thân của cô gái nhìn Lăng Vi, kinh ngạc nói: “Hình như tôi cũng không nhận ra… Anh ấy là sinh viên trường chúng ta hả? Nhìn hình thức rất tuấn tú đó nha…”
Biểu tình Lăng Vi cực kì lạnh nhạt, ánh mắt không hề gợn sóng giống như không nghe thấy nghị luận xung quanh.
Cô từng bước đi vào sàn nhảy.
“Hi… bạn học, có thể mời bạn nhảy một bài không?”
Lăng Vi vừa lên sàn, hoàn toàn biến thành tiêu điểm đám nữ sinh toàn trường.
Một nữ sinh đeo mặt nạ bươm bướm cầm hoa hồng đi tới trước mặt Lăng Vi, Lăng Vi nhìn cô ta, trong lòng buồn cười…
Nhìn dáng người, cô cũng không nhận ra.
Nhưng nghe âm thanh, cô nhận ra người đưa hoa cho cô, mời cô nhảy chính là… Trương Diệc Đình.
Lăng Vi thật sự cảm thấy nhân sinh đúng là tràn ngập trò đùa.
Cô đang bẻ cong tình địch sao?
Lăng Vi lắc đầu cự tuyệt, cô tìm Hạ Tiểu Hi ở trong đám người, cô vốn không định tham gia vũ hội này nhưng vì đi cùng Tiểu Hi nên cô mới hóa trang như vậy.
“Không cần thì thôi… chỉ nhảy một bài thôi mà.”
Hôm nay Hứa Tử Huân vì gãy tay nên không tới vũ hội, Trương Diệc Đình ngồi uống rượu một mình thật sự nhàm chán.
Cô ta nhìn người khác chơi điên cuồng mà cô ta chỉ ngồi một mình, người thích chơi như cô ta làm sao có thể cam tâm đây?
Lúc này nhìn Lăng Vi không có bạn gái, cô ta liền muốn bò lên ‘cậu ta’.
Chỉ nhìn một cách đơn thuần, nhìn bộ quần áo Napoleon này liền biết… bộ quần áo này giá trị tuyệt đối xa xỉ.
Lại nhìn bề ngoại tuấn tú và khí chất tự phụ của nam sinh này liền biết bối cảnh nam sinh này tuyệt đối phi thường bất phàm.
Nếu có thể để cho ‘Napoleon’ này thích mình, mình sẽ thêm một sự lựa chọn, dù sao Hứa Tử Huân đối với mình thật là… tuy không muốn thừa nhận nhưng anh ta đối với mình không tốt.
Chỉ là xuất phát từ trách nhiệm, không lập tức trở mặt với mình nhưng mà sau này… ai mà biết được cơ chứ?
Lăng Vi không kiên nhẫn, vòng qua cô ta đi vào bên trong.
“Này? Bạn học này, chúng ta cùng chơi đi…” Trương Diệc Đình ngăn Lăng Vi lại.
Lăng Vi bị cô ta chặn đường, không kiên nhẫn lườm cô ta một cái, chỉ thấy Trương Diệc Đình cắn môi, đầu lưỡi không ngừng liếm môi biểu tình quyến rũ.
Hôm nay cô ta uống không ít rượu, hai má ửng hồng, cả người vặn vẹo, một bàn tay xẹt qua trước ngực, hôm nay cô ta mặc chiếc váy ngắn bó sát người màu hồng cúp ngực, dáng người đầy đặn nhìn không sót chỗ nào.
Lăng Vi đánh giá cô ta từ trên xuống dưới.
Hiển nhiên… Trương Diệc Đình cũng muốn ở vũ hội điên cuồng một trận.
Trương Diệc Đình thấy Lăng Vi sửng sốt liền lại gần cô, bộ ngực đầy đặn cọ cọ lên cánh tay cô.
Lăng Vi cười lạnh, trong lòng cảm thấy bi ai thay cho Trương Diệc Đình thay lòng, cũng bi ai cho Hứa Tử Huân thay lòng.
Hứa Tử Huân… anh vẫn không biết đúng không? Bạn gái mới của anh nhanh như vậy đã muốn cho anh đội nón xanh rồi…
Hạ Tiểu Hi vẫn chưa tới, Lăng Vi bị Trương Diệc Đình quấn lấy, Trương Diệc Đình cứng rắn lôi kéo cô, cùng cô nhảy một điệu. Lăng Vi cảm thấy có phần thở không nổi, sau đó liền ra ngoài ngồi xuống hàng ghế dài.
Ban đêm yên tĩnh, âm thanh quyến rũ của một cô gái mang men say truyền tới.
“Ồ… kĩ thuật nhảy của cậu rất tốt… tôi là Trương Diệc Đình, tôi có thể biết tên của cậu không?”
Nhảy cùng Lăng Vi một điệu, Trương Diệc Đình bị mê hoặc thần hồn điên đảo.
Trương Diệc Đình lấy mặt nạ xuống, cắn môi ngồi xuống bên cạnh Lăng Vi.
Lăng Vi từ đầu đến cuối không nói một câu, chỉ thờ ơ lườm cô ta.
Lúc này đột nhiên Trương Diệc Đình bắt lấy tay cô, nhanh chóng đặt lên ngực mình.
Cánh tay Lăng Vi cứng đờ.
Ánh mắt nhìn cánh tay mình bị Trương Diệc Đình áp lên ngực cô ta.
Động tác của Trương Diệc Đình rất nhanh, nhất thời Lăng Vi còn chưa phản ứng, khi cô cảm giác được tay mình đang đụng vào ngực cô ta, Lăng Vi ghê tởm muốn nôn ra.
“Cô làm gì vậy?” Lăng Vi tức giận nói.
Trương Diệc Đình thoải mái uốn éo: “Không có gì cả, chúng ta cùng chơi đùa thôi…”
Trương Diệc Đình rất say, hơn nữa hoàn toàn bị mê hoặc, từ đầu không nghĩ Lăng Vi là con gái, lúc này đang tính toán làm sao kéo soái ca này lên giường cho nên không chú ý tới âm thanh của Lăng Vi.
“Tránh ra…” Lăng Vi rút tay mình về.
Không nghĩ tới Trương Diệc Đình này ti tiện như vậy.
Cướp bạn trai của cô chưa tính, đối mặt với đàn ông xa lạ, cô ta có cần gấp gáp như vậy không?
Trương Diệc Đình ủy khuất cắn môi, cả người dựa vào Lăng Vi, thì thào nói: “Đừng như vậy… Mọi người đều cùng nhau chơi đùa mà… Hôm nay là cơ hội khó có được, ít nhiều bạn học đều muốn cùng người mình thích chơi tình một đêm. Cậu không có bạn gái, tôi cũng không có bạn trai đi kèm, chúng ta liền hợp một đôi được không? Cậu lo lắng sau này tôi sẽ quấn lấy cậu sao? Không đâu… cậu hoàn toàn không cần lo lắng… Dù cậu không muốn phụ trách với tôi cũng không sao, sau tối hôm nay đường ai nấy đi…”
Lăng Vi không kiên nhẫn đứng lên.
Đột nhiên Trương Diệc Đình nhảy dựng lên ôm lấy cánh tay cô, cố ý dán sát người cô, lúc này còn thổi bên tai Lăng Vi: “Đừng vậy mà… Kỹ thuật của tôi rất tốt, bảo đảm có thể khiến cho cậu mơ màng.”
Lăng Vi đứng yên nhìn cô ta, đột nhiên nhìn thấy phía sau bóng cây hình như có người.
Người sau bóng cây… diện mạo tuấn tú, cánh tay bị gãy đang gác trước ngực, băng vải trắng treo trên cổ rất dễ trông thấy.
Ồ… là Hứa Tử Huân. Lăng Vi quá quen thuộc với anh ta, dù có hóa thành tro cô cũng có thể nhận ra.
Lăng Vi nở nụ cười phúc hắc.
Trương Diệc Đình, cô chạm vào chị đây, chị đây không thu thập cô thì thật có lỗi với sự mãnh liệt này của cô quá.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
- bình luận