Độc Sủng Nhất Thê - Chương 18:Chap 18
Chương trước- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Độc Sủng Nhất Thê
Chương 18:Chap 18
Lúc này, bỗng nhiên có một tiểu đội áo đen xông vào rừng cây!
Bọn họ vừa nhận được tín hiệu Amanda truyền ra, biết cô ta bị bao cây, cho nên lập tức tập hợp đi cứu viện trước.
Người mặc áo đen kia lập tức giơ súng, nhắm vào Lăng Vi và Diệp Đình.
“Đùng đùng đùng…” Ba phát súng liên tiếp.
Diệp Đình đè đầu Lăng Vi, ôm cô vào trong ngực, lăn một vòng, trốn sau cây đại thụ, đạn lướt qua bên người, khảm vào trong bùn đất.
Thân cây không to, nên hai người phải tận lực dựa sát vào nhau.
Đầu Lăng Vi bị anh đè lại, cả người cô ngồi trên đùi anh, hai đầu gối quỵ xuống đất.
Môi mềm mại dán chặt gò má anh.
Trước ngực bị bắp thịt ngực bền chắc của anh đè ép, lúc Lăng Vi hô hấp cũng có thể cảm giác được sự cứng rắn của bắp thịt ngực đối phương.
Dĩ nhiên, Diệp Đình nhất định cũng cảm giác được sự mềm mại của cô.
Tư thế lúng túng này khiến cô muốn cào chết người này.
Cô nhúc nhích, cánh tay anh ôm cô chặt hơn, làm hại cô ngay cả thở cũng thở không nổi.
Cô dùng sức giãy giụa: “Buông tay!”
Lăng Vi không thở được, đang giãy giụa, đột nhiên nghe Diệp Đình hít sâu một hơi.
“Không muốn chết thì đừng lộn xộn!” Bên tai là tiếng thở dồn dập của anh.”
“Buông tôi ra!” Cô nói: “Chưa bị súng bắn chết đã bị anh ôm nghẹt thở chết!”
“Đùng đùng đùng ——” Lại mấy phát súng bắn tới.
Diệp Đình ôm chặt cô, đột nhiên ý thức được sắp ôm cô nghẹt thở chết, lúc này mới hơi buông lỏng.
Lăng Vi trợn trắng mắt, hít một hơi dài.
Bên tai là hai bên giao đấu kịch liệt.
Chốc lát, thuộc hạ của Diệp Đình đánh bọc\*, bao vây đám người Amanda.
\(\*\) Vây đánh sau lưng hoặc bên hông địch.
“Không được nhúc nhích! Để súng xuống!”
“Đừng nổ súng” Đám người áo đen lập tức nộp vũ khí đầu hàng.
“Một đám phế vật! Hừ—— Simon, bà xui xẻo, bị anh tính kế!” Amanda quỳ xuống đất, tức giận gầm thét.
Trên mặt cô ta dính đầy máu tươi, dáng vẻ cười lạnh đặc biệt dữ tợn đáng sợ.
Lăng Vi nhìn cô ta chằm chằm, nhảy cỡn lên, vung một quyền vào mắt Amanda, sau đó cười nhạt: “Cú đấm này, rất hưởng thụ đúng không?”
“Con nhóc thối! Bà đây giết mày!” Amanda quả thực bị chọc giận muốn điên rồi! Giãy dụa muốn đánh Lăng Vi.
Lăng Vi cười lạnh, nhìn bà khinh thường hừ một tiếng nói: “Bà không có cái gan đấy.”
Amanda trừng muốn nứt mắt ra!
Lăng Vi không để ý tới bà ta, quay đầu, nửa cười nửa nhìn chằm chằm vào Diệp Đình.
“Simon?” Lăng Vi hỏi, mang theo một tia lạnh lùng trào phúng.
Diệp Đình, híp mắt nhìn cô.
“Lấy tôi làm bia đỡ đạn, kế hay đấy!” Lăng Vi liếc anh nở nụ cười.
Nụ cười này tràn đầy châm chọc, cười đến ý vị sâu xa.
Anh không nói gì, đứng dậy theo.
Lăng Vi ngẩng đầu, trong mắt ánh lên lửa giận.
Cô nhanh theo dõi anh ánh mắt: “Con mồi tôi đây dùng tốt chứ? Cố ý lưu lại manh mối, làm cho bọn họ tìm đến, anh lại ra tay thu thập bọn họ, thuận đường để bọn họ giết chết tôi, anh đúng là chẳng còn chút tình người nào.”
“Đúng là kế hay!” Giọng cô lạnh lẽo.
Đôi mắt sáng ngời nhìn thẳng vào mặt anh.
Hai mắt cô giống hai thanh đao sắc bén.
Diệp Đình hừ một cái: “Không phải cô không sao còn gì. Tôi cuối cùng cũng sẽ nghĩ cách cứu cô.”
“Thúi lắm!” Lăng Vi thật muốn đến đấm anh một trận: “Mạng của anh là mạng, mạng của tôi không phải mạng sao? Mạng của tôi hèn hạ như vậy, tùy anh đùa nghịch thế nào cũng được?”
Cô chỉ vào Amanda, gầm lên: “Lúc bà ta lấy súng dí vào đầu tôi, anh có từng nghĩ tới, lỡ như súng cướp cò, đầu tôi đã nở hoa rồi! Anh có từng nghĩ, mấy người không cứu được tôi, tôi sẽ bị đưa đến nơi nào, chịu tra tấn thế nào chưa?”
“Cuối cùng tôi cũng sẽ có biện pháp ứng phó.”Anh mím môi, sắc mặt lạnh lùng, cứng rắn như sắt, híp đôi mắt đen sắc bén tàn nhẫn.
Bọn họ vừa nhận được tín hiệu Amanda truyền ra, biết cô ta bị bao cây, cho nên lập tức tập hợp đi cứu viện trước.
Người mặc áo đen kia lập tức giơ súng, nhắm vào Lăng Vi và Diệp Đình.
“Đùng đùng đùng…” Ba phát súng liên tiếp.
Diệp Đình đè đầu Lăng Vi, ôm cô vào trong ngực, lăn một vòng, trốn sau cây đại thụ, đạn lướt qua bên người, khảm vào trong bùn đất.
Thân cây không to, nên hai người phải tận lực dựa sát vào nhau.
Đầu Lăng Vi bị anh đè lại, cả người cô ngồi trên đùi anh, hai đầu gối quỵ xuống đất.
Môi mềm mại dán chặt gò má anh.
Trước ngực bị bắp thịt ngực bền chắc của anh đè ép, lúc Lăng Vi hô hấp cũng có thể cảm giác được sự cứng rắn của bắp thịt ngực đối phương.
Dĩ nhiên, Diệp Đình nhất định cũng cảm giác được sự mềm mại của cô.
Tư thế lúng túng này khiến cô muốn cào chết người này.
Cô nhúc nhích, cánh tay anh ôm cô chặt hơn, làm hại cô ngay cả thở cũng thở không nổi.
Cô dùng sức giãy giụa: “Buông tay!”
Lăng Vi không thở được, đang giãy giụa, đột nhiên nghe Diệp Đình hít sâu một hơi.
“Không muốn chết thì đừng lộn xộn!” Bên tai là tiếng thở dồn dập của anh.”
“Buông tôi ra!” Cô nói: “Chưa bị súng bắn chết đã bị anh ôm nghẹt thở chết!”
“Đùng đùng đùng ——” Lại mấy phát súng bắn tới.
Diệp Đình ôm chặt cô, đột nhiên ý thức được sắp ôm cô nghẹt thở chết, lúc này mới hơi buông lỏng.
Lăng Vi trợn trắng mắt, hít một hơi dài.
Bên tai là hai bên giao đấu kịch liệt.
Chốc lát, thuộc hạ của Diệp Đình đánh bọc\*, bao vây đám người Amanda.
\(\*\) Vây đánh sau lưng hoặc bên hông địch.
“Không được nhúc nhích! Để súng xuống!”
“Đừng nổ súng” Đám người áo đen lập tức nộp vũ khí đầu hàng.
“Một đám phế vật! Hừ—— Simon, bà xui xẻo, bị anh tính kế!” Amanda quỳ xuống đất, tức giận gầm thét.
Trên mặt cô ta dính đầy máu tươi, dáng vẻ cười lạnh đặc biệt dữ tợn đáng sợ.
Lăng Vi nhìn cô ta chằm chằm, nhảy cỡn lên, vung một quyền vào mắt Amanda, sau đó cười nhạt: “Cú đấm này, rất hưởng thụ đúng không?”
“Con nhóc thối! Bà đây giết mày!” Amanda quả thực bị chọc giận muốn điên rồi! Giãy dụa muốn đánh Lăng Vi.
Lăng Vi cười lạnh, nhìn bà khinh thường hừ một tiếng nói: “Bà không có cái gan đấy.”
Amanda trừng muốn nứt mắt ra!
Lăng Vi không để ý tới bà ta, quay đầu, nửa cười nửa nhìn chằm chằm vào Diệp Đình.
“Simon?” Lăng Vi hỏi, mang theo một tia lạnh lùng trào phúng.
Diệp Đình, híp mắt nhìn cô.
“Lấy tôi làm bia đỡ đạn, kế hay đấy!” Lăng Vi liếc anh nở nụ cười.
Nụ cười này tràn đầy châm chọc, cười đến ý vị sâu xa.
Anh không nói gì, đứng dậy theo.
Lăng Vi ngẩng đầu, trong mắt ánh lên lửa giận.
Cô nhanh theo dõi anh ánh mắt: “Con mồi tôi đây dùng tốt chứ? Cố ý lưu lại manh mối, làm cho bọn họ tìm đến, anh lại ra tay thu thập bọn họ, thuận đường để bọn họ giết chết tôi, anh đúng là chẳng còn chút tình người nào.”
“Đúng là kế hay!” Giọng cô lạnh lẽo.
Đôi mắt sáng ngời nhìn thẳng vào mặt anh.
Hai mắt cô giống hai thanh đao sắc bén.
Diệp Đình hừ một cái: “Không phải cô không sao còn gì. Tôi cuối cùng cũng sẽ nghĩ cách cứu cô.”
“Thúi lắm!” Lăng Vi thật muốn đến đấm anh một trận: “Mạng của anh là mạng, mạng của tôi không phải mạng sao? Mạng của tôi hèn hạ như vậy, tùy anh đùa nghịch thế nào cũng được?”
Cô chỉ vào Amanda, gầm lên: “Lúc bà ta lấy súng dí vào đầu tôi, anh có từng nghĩ tới, lỡ như súng cướp cò, đầu tôi đã nở hoa rồi! Anh có từng nghĩ, mấy người không cứu được tôi, tôi sẽ bị đưa đến nơi nào, chịu tra tấn thế nào chưa?”
“Cuối cùng tôi cũng sẽ có biện pháp ứng phó.”Anh mím môi, sắc mặt lạnh lùng, cứng rắn như sắt, híp đôi mắt đen sắc bén tàn nhẫn.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
- bình luận