Độc Sủng Nhất Thê - Chương 155:Chap 153
Chương trước- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Độc Sủng Nhất Thê
Chương 155:Chap 153
Sáng sớm hôm sau, trong phòng làm việc của trưởng cục cảnh sát quần đảo Aili.
Diệp Đình híp mắt, ngồi trên chiếc ghế sofa dài, cục trưởng John béo mập tự mình rót cho anh một ly rượu vang đỏ.
Diệp Đình lắc lắc chất lỏng màu đỏ trong chiếc ly, nói: “Người phụ nữ này có thể tung tin ra ngoài, coi như cô ta có bản lĩnh, tôi không truy cứu chuyện này. Thế nhưng cô ta lại lợi dụng thân phận giả để chui vào trụ sở chính của Laroe, chúng tôi nghi ngờ cô ta là gián điệp thương mại.”
Cục trưởng John khom người, liều mạng gật đầu.
Cỗ áp lực vô hình khiến ông ta không thể nói ra thành lời.
Thật lâu sau, John mới lau đi mồ hôi ròng ròng trên trán, khó hiểu hỏi: “Diệp tiên sinh… chút chuyện nhỏ như vậy, ngài chỉ cần động một đầu ngón tay là có thể bóp chết cô ta rồi, sao lại… sao lại cần phải ngài đích thân tới chỗ chúng tôi một chuyến?”
“Tôi nguyện ý giao tiếp với cảnh sát,” Diệp Đình nói một cách nghiễm nhiên, giơ ly rượu lên, nói tiếp: “Tôi vĩnh viễn sẽ đứng cùng bên với chính nghĩa.”
Sau lưng John lại toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
Trong đầu nghĩ, cô nàng Yuna kia xui xẻo đến nơi rồi…
Nhất định là có chuyện đáng sợ hơn cả cái chết đang chờ cô ta.
Một lúc lâu sau, trợ lý Kiệt Sâm của Diệp Đình đặt một tờ giấy lên bàn.
Cục trưởng John khẽ đọc nhỏ: “Phóng viên VIP động đến râu cọp của tổng giám đốc Đỉnh Phong Quốc Tế \- Diệp Đình, bởi vì quay lén mà thân dấn lao tù!”
Ông ta nhìn chằm chằm mấy chữ này, đôi mắt không khỏi mở lớn hơn.
Một lúc sau, mới nghe Kiệt Sâm nói: “Để cho tất cả phóng viên truyền thông phải tự mình cân nhắc một chút, tin tức về Đỉnh Phong Quốc Tế, cái gì có thể đăng, cái gì không thể đăng, không phải rất tốt sao?”
Mồ hôi trên trán cục trưởng John chảy xuống ròng ròng.
Thủ đoạn này thật độc ác…
“Cục trưởng tiên sinh, anh có ý kiến sao?”
“A, hả? Không dám không dám… Yuna to gan làm xằng bậy, phải bị nghiêm trị! Đây là giết gà dọa khỉ.” John vội vàng hỏi lại: “Cũng chỉ ngồi tù? Như thế có phải quá tiện nghi cho cô ta rồi không?...”
Diệp Đình nhấp một ngụm rượu: “Vốn cũng không phải chuyện gì lớn.”
Mồ hôi John lại chảy.
Càng ung dung, chuyện lại càng lớn!
John trăm vạn lần nghĩ cũng không ra, Diệp tiên sinh rốt cuộc muốn làm gì? Ông ta có chút không nắm bắt được.
Trong lòng âm thầm suy nghĩ, có thể khiến đại nhân vật như Diệp tiên sinh hạ mình đến đồn cảnh sát ‘làm khách’, nhất định không phải chỉ đơn giản ngồi tù như vậy.
Phía sau, nhất định còn có đại chiêu!
Quả nhiên, Diệp Đình cho ông ta một ánh mắt tán thưởng.
Nhấp một ngụm rượu nho nói: “Người phụ nữ này làm việc, không biết nông sâu, nhất định đắc tội với không ít với các nhân vật máu mặt. Ha… cuộc sống ở trong tù vốn không tốt, nếu còn bị kẻ thù chiếu cố thêm một chút, thật là có ý tứ.”
“…” John há to miệng, quả nhiên là có đại chiêu!
Mồ hôi rịn lên trên trán, vội vàng kêu lên: “Nhất định nhất định…”
Nhìn đoàn xe sang trọng cao cấp của Diệp Đình rời đi, John lau mồ hôi trên trán, lúc này mới cảm giác thấy, thì ra sau lưng cũng đã ướt đẫm mồ hôi rồi.
Rõ ràng chỉ là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, lại ép ông ta đến mức không thở nổi.
Rời khỏi đồn cảnh sát, Diệp Đình nhận được điện thoại của Louis.
Louis \- một trong những người Diệp Đình ghét nhất.
Nếu như không phải vì muốn phủi sạch quan hệ của Lăng Vi và Hoa Thiếu Kiền, cả đời này anh ta cũng không muốn gặp lại Louis.
Một giờ gặp mặt, Diệp Đình loại bỏ hoài nghi của nội bộ Laroe đối với chuyện Hoa Thiếu Kiền lấy trộm tư liệu.
Quản lý cao cấp của Laroe cũng không muốn chọc vào anh ta, dẫu sao anh ta cũng là cổ đông lớn, một khi chọc vào Diệp Đình, khiến cho anh ta rút vốn, điều này đối với Laroe chính là một đả kích trí mạng, vì vậy đôi bên vì hợp tác, liền bắt tay hòa giải, giải quyết xong chuyện.
Hoa Thiếu Kiền vẫn luôn nằm ở trong viện. Hôm nay, Lăng Vi nhận được điện thoại của Hoa Thiếu Kiền, anh ta nói muốn trả lại tiền cho cô.
Lăng Vi chợt vỗ trán. Lúc này mới nhớ, cô đã giúp anh ta ứng tiền viện phí!
Bên người anh ta cũng không có bạn bè chăm sóc, một thân một mình nằm viện, thật là quá đáng thương… Lăng Vi nhận được điện thoại của anh ta, rất xoắn xuýt…
Hai ngày trước, video cô đưa Hoa Thiếu Kiền đi bệnh viện gây huyên náo khắp nơi. Chồng cô Diệp Đình luôn là một nhân vật quan trọng bị dư luận nhìn chằm chằm.
Nếu không phải Diệp Đình tiếp nhận phỏng vấn, giúp cô giải thích chân tướng sự thật, sợ rằng bây giờ cô vẫn đang ngày ngày bị mọi người đâm chọt, cũng không biết đã bị mắng thành dạng gì rồi.
Vào giờ phút này, Lăng Vi mới hiểu có một người đàn ông biết kiềm chế thật tốt, Diệp Đình nói câu kia đối với cô không có một chút trách móc. Đối với người đàn ông khác, không động thủ đánh người đã là tốt lắm rồi, loại chuyện này… hẳn không có mấy người đàn ông có thể chấp nhận được.
Cô thật sự không muốn đi bệnh viện…
Nếu đi, sợ rằng sẽ gây ra họa. Không đi… Hoa Thiếu Kiền thật sự rất đáng thương. Lăng Vi rầu rĩ, điện thoại của Diệp Đình gọi đến.
Cô vội vàng cầm ly nước vào phòng trà. Trong phòng trà không có người, cô nhấn nút trả lời.
“Vợ à, đang làm gì vậy?” Thanh âm của Diệp Đình trầm thấp dễ nghe, thông qua điện thoại, cô cũng có thể tưởng tượng được, cánh môi của anh nhất định đang cong cong lên.
“Không làm gì, đang rầu rĩ…” Lăng Vi kể chuyện Hoa Thiếu Kiền muốn cô đi đến bệnh viện nói cho anh ta, Diệp Đình trầm mặc một hồi, hỏi cô: “Em thật sự muốn đi sao?”
Trong đầu Lăng Vi nghĩ, nhất định là muốn đi thăm một chút rồi… nhưng mà, cô chưa nói.
Diệp Đình híp mắt, ngồi trên chiếc ghế sofa dài, cục trưởng John béo mập tự mình rót cho anh một ly rượu vang đỏ.
Diệp Đình lắc lắc chất lỏng màu đỏ trong chiếc ly, nói: “Người phụ nữ này có thể tung tin ra ngoài, coi như cô ta có bản lĩnh, tôi không truy cứu chuyện này. Thế nhưng cô ta lại lợi dụng thân phận giả để chui vào trụ sở chính của Laroe, chúng tôi nghi ngờ cô ta là gián điệp thương mại.”
Cục trưởng John khom người, liều mạng gật đầu.
Cỗ áp lực vô hình khiến ông ta không thể nói ra thành lời.
Thật lâu sau, John mới lau đi mồ hôi ròng ròng trên trán, khó hiểu hỏi: “Diệp tiên sinh… chút chuyện nhỏ như vậy, ngài chỉ cần động một đầu ngón tay là có thể bóp chết cô ta rồi, sao lại… sao lại cần phải ngài đích thân tới chỗ chúng tôi một chuyến?”
“Tôi nguyện ý giao tiếp với cảnh sát,” Diệp Đình nói một cách nghiễm nhiên, giơ ly rượu lên, nói tiếp: “Tôi vĩnh viễn sẽ đứng cùng bên với chính nghĩa.”
Sau lưng John lại toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
Trong đầu nghĩ, cô nàng Yuna kia xui xẻo đến nơi rồi…
Nhất định là có chuyện đáng sợ hơn cả cái chết đang chờ cô ta.
Một lúc lâu sau, trợ lý Kiệt Sâm của Diệp Đình đặt một tờ giấy lên bàn.
Cục trưởng John khẽ đọc nhỏ: “Phóng viên VIP động đến râu cọp của tổng giám đốc Đỉnh Phong Quốc Tế \- Diệp Đình, bởi vì quay lén mà thân dấn lao tù!”
Ông ta nhìn chằm chằm mấy chữ này, đôi mắt không khỏi mở lớn hơn.
Một lúc sau, mới nghe Kiệt Sâm nói: “Để cho tất cả phóng viên truyền thông phải tự mình cân nhắc một chút, tin tức về Đỉnh Phong Quốc Tế, cái gì có thể đăng, cái gì không thể đăng, không phải rất tốt sao?”
Mồ hôi trên trán cục trưởng John chảy xuống ròng ròng.
Thủ đoạn này thật độc ác…
“Cục trưởng tiên sinh, anh có ý kiến sao?”
“A, hả? Không dám không dám… Yuna to gan làm xằng bậy, phải bị nghiêm trị! Đây là giết gà dọa khỉ.” John vội vàng hỏi lại: “Cũng chỉ ngồi tù? Như thế có phải quá tiện nghi cho cô ta rồi không?...”
Diệp Đình nhấp một ngụm rượu: “Vốn cũng không phải chuyện gì lớn.”
Mồ hôi John lại chảy.
Càng ung dung, chuyện lại càng lớn!
John trăm vạn lần nghĩ cũng không ra, Diệp tiên sinh rốt cuộc muốn làm gì? Ông ta có chút không nắm bắt được.
Trong lòng âm thầm suy nghĩ, có thể khiến đại nhân vật như Diệp tiên sinh hạ mình đến đồn cảnh sát ‘làm khách’, nhất định không phải chỉ đơn giản ngồi tù như vậy.
Phía sau, nhất định còn có đại chiêu!
Quả nhiên, Diệp Đình cho ông ta một ánh mắt tán thưởng.
Nhấp một ngụm rượu nho nói: “Người phụ nữ này làm việc, không biết nông sâu, nhất định đắc tội với không ít với các nhân vật máu mặt. Ha… cuộc sống ở trong tù vốn không tốt, nếu còn bị kẻ thù chiếu cố thêm một chút, thật là có ý tứ.”
“…” John há to miệng, quả nhiên là có đại chiêu!
Mồ hôi rịn lên trên trán, vội vàng kêu lên: “Nhất định nhất định…”
Nhìn đoàn xe sang trọng cao cấp của Diệp Đình rời đi, John lau mồ hôi trên trán, lúc này mới cảm giác thấy, thì ra sau lưng cũng đã ướt đẫm mồ hôi rồi.
Rõ ràng chỉ là một thanh niên hơn hai mươi tuổi, lại ép ông ta đến mức không thở nổi.
Rời khỏi đồn cảnh sát, Diệp Đình nhận được điện thoại của Louis.
Louis \- một trong những người Diệp Đình ghét nhất.
Nếu như không phải vì muốn phủi sạch quan hệ của Lăng Vi và Hoa Thiếu Kiền, cả đời này anh ta cũng không muốn gặp lại Louis.
Một giờ gặp mặt, Diệp Đình loại bỏ hoài nghi của nội bộ Laroe đối với chuyện Hoa Thiếu Kiền lấy trộm tư liệu.
Quản lý cao cấp của Laroe cũng không muốn chọc vào anh ta, dẫu sao anh ta cũng là cổ đông lớn, một khi chọc vào Diệp Đình, khiến cho anh ta rút vốn, điều này đối với Laroe chính là một đả kích trí mạng, vì vậy đôi bên vì hợp tác, liền bắt tay hòa giải, giải quyết xong chuyện.
Hoa Thiếu Kiền vẫn luôn nằm ở trong viện. Hôm nay, Lăng Vi nhận được điện thoại của Hoa Thiếu Kiền, anh ta nói muốn trả lại tiền cho cô.
Lăng Vi chợt vỗ trán. Lúc này mới nhớ, cô đã giúp anh ta ứng tiền viện phí!
Bên người anh ta cũng không có bạn bè chăm sóc, một thân một mình nằm viện, thật là quá đáng thương… Lăng Vi nhận được điện thoại của anh ta, rất xoắn xuýt…
Hai ngày trước, video cô đưa Hoa Thiếu Kiền đi bệnh viện gây huyên náo khắp nơi. Chồng cô Diệp Đình luôn là một nhân vật quan trọng bị dư luận nhìn chằm chằm.
Nếu không phải Diệp Đình tiếp nhận phỏng vấn, giúp cô giải thích chân tướng sự thật, sợ rằng bây giờ cô vẫn đang ngày ngày bị mọi người đâm chọt, cũng không biết đã bị mắng thành dạng gì rồi.
Vào giờ phút này, Lăng Vi mới hiểu có một người đàn ông biết kiềm chế thật tốt, Diệp Đình nói câu kia đối với cô không có một chút trách móc. Đối với người đàn ông khác, không động thủ đánh người đã là tốt lắm rồi, loại chuyện này… hẳn không có mấy người đàn ông có thể chấp nhận được.
Cô thật sự không muốn đi bệnh viện…
Nếu đi, sợ rằng sẽ gây ra họa. Không đi… Hoa Thiếu Kiền thật sự rất đáng thương. Lăng Vi rầu rĩ, điện thoại của Diệp Đình gọi đến.
Cô vội vàng cầm ly nước vào phòng trà. Trong phòng trà không có người, cô nhấn nút trả lời.
“Vợ à, đang làm gì vậy?” Thanh âm của Diệp Đình trầm thấp dễ nghe, thông qua điện thoại, cô cũng có thể tưởng tượng được, cánh môi của anh nhất định đang cong cong lên.
“Không làm gì, đang rầu rĩ…” Lăng Vi kể chuyện Hoa Thiếu Kiền muốn cô đi đến bệnh viện nói cho anh ta, Diệp Đình trầm mặc một hồi, hỏi cô: “Em thật sự muốn đi sao?”
Trong đầu Lăng Vi nghĩ, nhất định là muốn đi thăm một chút rồi… nhưng mà, cô chưa nói.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
- bình luận