Độc Sủng Nhất Thê - Chương 90:Chap 89
Chương trước- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Độc Sủng Nhất Thê
Chương 90:Chap 89
Henry “haizz” một tiếng: “Người có tài không thể bị mai mọt, chị dâu Minh Y cũng không muốn có một sự nghiệp cho riêng mình sao? Diệp phu nhân tới Laroe chúng ta, cũng không coi là ủy khuất người tài. Anh thử nói xem, anh cả?” Nói xong, liền nhìn về phía Louis.
Louis nhìn Henry, lại nhìn Diệp Đình, từ tốn gật đầu một cái.
Tổng giám đốc bộ phận sáng tạo liền vội vàng nói: “Không sai, không sai.”
Trước bữa tiệc, George cố ý sai người đi điều tra lai lịch của Lăng Vi. Diệp Đình chính là đối tác quan trọng nhất của Laroe, từng cử chỉ hành động của Diệp Đình, bọn họ cũng đều chú ý cẩn thận.
Cho nên, anh ta cố ý xem bản phác thảo của người được đề cử, tác phẩm của Lăng Vi cũng khá tốt! Bút pháp thành thục, nét vẽ xinh đẹp, tạo hình đầy khí phách, trong số những tác phẩm của người đến dự thi, tuyệt đối là đứng thứ nhất thứ nhì!
Hơn nữa, Laroe lại hợp tác với Đỉnh Phong, cơ hội này không dành cho Lăng Vi, thì cho ai đây?
Giám đốc, nhóm tổng giám với kinh nghiệm phong phú, lão luyện, ngay lập tức liền hiểu rõ.
Diệp Đình vẫn luôn khiêm tốn lại muốn tổ chức loại tiệc rượu như thế này, nhất định là vì người phụ nữ bên cạnh anh.
George vừa cười vừa nhìn về phía Lăng Vi, khách khí nói: “Diệp phu nhân tài hoa hơn người, nếu như Diệp phu nhân bởi vì kết hôn mà vứt bỏ sự nghiệp, đó thật đúng là tổn thất nặng nề của giới thiết kế nha.”
Những người thuộc tầng lớp cao đều biết ý tứ trong lời anh ta, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Lăng Vi, cố ghi nhớ kỹ dáng vẻ của cô.
Lão tổng của các tập đoàn khác bị lạnh nhạt, không nói tiếng nào, ai cũng đều thức thời rời đi.
Vu Tình không cam lòng nói một câu: “Lăng Vi học chế tạo mô\-tơ!” Cô ta có vào giới thiết kế hay không thì có thể tạo thành ảnh hưởng chó má gì đối với giới thiết kế cơ chứ?!
Đương nhiên, giọng nói của cô ta lập tức bị chìm nghỉm trong vô số những tiếng chúc mừng.
Có mấy sinh viên đã bị cha mẹ mình lôi đi, đều căm phẫn bất bình: “Hừ, chọn Lăng Vi, cũng không cần biết đến bản lĩnh thực sự của cô ta! Dựa vào quan hệ để tranh vị trí kia, thì có gì hay chứ.”
Ha, mấy người này đều quên, chính mình tới bữa tiệc này, rồi mời rượu người ta là vì cái gì rồi.
Lăng Vi vẫn hờ hững đứng nguyên, giống như chẳng nghe thấy gì cả.
Ánh mắt chăm chăm của tất cả mọi người, cô cũng thản nhiên đón nhận.
Chỉ có duy nhất một ánh mắt khác hẳn những ánh mắt dò xét của mọi người, trong nháy mắt, sự khác biệt của người này liền hấp dẫn sự chú ý của Lăng Vi.
Lăng Vi nhìn sang phía anh ta… đứng trong góc, tao nhã lịch sự, khí thế phi phàm. Gương mặt anh ta trắng trẻo, đôi mắt thâm thúy dưới hàng mày kiếm ngăm đen giống như đầm nước mê người, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng khẽ kéo thành một độ cong, tỏ vẻ không nhẫn nại.
Người kia cũng nhìn về phía Lăng Vi.
Anh ta mặc một bộ âu phục màu xanh đậm, kiểu dáng đơn giản, bao lấy dáng người cao lớn, vừa có mốt lại không mất đi vẻ chững chạc.
Chính giữa mọi người, chỉ có một mình anh ta vẫn luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng, dường như rất khinh thường với cái kiểu nói chuyện thế này.
Lăng Vi nhận ra anh ta – anh là là nam thần của tất cả nữ sinh trong đại học Yên Kinh!
Còn nhớ bốn năm trước, lúc cô vừa mới chân ướt chân ráo bước vào trường, anh ta lấy thân phận đàn anh, đứng trên sân khấu bày tỏ sự hoan nghênh học sinh mới.
Anh ta khi đó, rực rỡ chói mắt, lời lẽ độc nhất vô nhị!
Đại học Yên Kinh, một ngôi trường khoa học tự nhiên, nhưng lại chiêu mộ được rất nhiều trai gái xinh đẹp đến học tập.
Có một phần lớn nguyên nhân, cũng là bởi vì anh ta!
Anh ta là nhân vật truyền kỳ của đại học Yên Kinh!
Anh ta tên – Hoa, Thiếu, Kiền!
Hoa Thiếu Kiền, không ai trong địa học Yên Kinh không biết đến, không người nào không rõ.
Anh ta tài hoa hơn người, kinh tài tuyệt diễm! Thiết kế của anh ta vừa lớn mật lại khoa trương, nhưng rất có ảnh hưởng!
Hoa Thiếu Kiền là niềm kiêu ngạo của đại học Yên Kinh! Là ký hiệu của đại học Yên Kinh!
Mà lúc Lăng Vi vào trường, anh ta đã tốt nghiệp, cho nên tất cả những gì thuộc về anh ta, cô cũng chỉ là nghe nói.
Nghe nói khi anh ta mới vừa vào trường đã bộc lộ tài năng, hết lần này đến lần khác giành được giải thưởng lớn của thế giới!
Nghe nói, anh ta chọn đại học Yên Kinh, là bởi vì… đây chính là nơi mà cha mẹ anh ta đã gặp gỡ rồi quen biết và yêu mến lẫn nhau.
Nghe nói, công ty thiết kế nổi tiếng nhất toàn thế giới cũng đưa ra lời mời anh ta đến. Tất cả mọi người đều cho rằng anh ta sẽ tự lập môn hộ, thành lập công ty của chính mình, lại không nghĩ rằng… anh ta lựa chọn Laroe, hiện giờ đang giữ chức vụ Tổng giám sáng tạo kiểu mẫu xe hơi của trụ sở chính thuộc tập đoàn Laroe!
Anh ta được rất nhiều người chú ý, thiết kế của anh ta khiến người khác phải thán phục, khiến người kinh ngạc, có thể chạm vào tâm hồn của mọi người.
Giây phút mà Lăng Vi nhìn thấy Hoa Thiếu Kiền, giống như đã bị người khác dùng thuật định thân.
Cô không chớp mắt, cứ nhìn thẳng vào anh ta, cả người giống như bay, đầu óc cũng trổng rỗng!
Cô nhìn chăm chú, giống như một tín đồ trung thành đang quỳ lạy tín ngưỡng, quỳ lạy thần thánh trong lòng mình.
Giống như hàng ngàn hàng vạn cô gái tận mắt nhìn thấy thần tượng của mình đang đứng ngay trước mặt.
Hô hấp của Lăng Vi cũng chậm lại, nhưng vào lúc này, cô bỗng cảm thấy có một ánh mắt bén nhọn nhìn chăm chăm về phía mình.
Cô nghiêng đầu, chỉ thấy Diệp Đình đang dùng đôi mắt lạnh lùng nhìn cô.
Lăng Vi bình tĩnh quay đầu lại, bưng một ly rượu lên, yên lặng uống.
Hoa Thiếu Kiền ở đầu bên kia cũng không nhận ra Lăng Vi, chẳng qua chỉ tùy ý nhìn lướt qua chỗ cô một cái, rồi liền rời tầm mắt trở về.
Trong con mắt của người khác, đây chính là một sự khinh thường.
Thế nhưng, Hoa Thiếu Kiền đã tập thành thói quen bị các em gái khóa dưới dây dưa, cũng quen với ánh nhìn chăm chú như vậy của các cô.
Anh ta bưng ly rượu, nhìn những khuôn mặt giả nhân giả nghĩa trước mặt mình, khinh thường bĩu môi.
Uống sạch rượu trong ly xong, anh ta liền đặt ly xuống, sau đó xoay người rời đi.
Louis nhìn Henry, lại nhìn Diệp Đình, từ tốn gật đầu một cái.
Tổng giám đốc bộ phận sáng tạo liền vội vàng nói: “Không sai, không sai.”
Trước bữa tiệc, George cố ý sai người đi điều tra lai lịch của Lăng Vi. Diệp Đình chính là đối tác quan trọng nhất của Laroe, từng cử chỉ hành động của Diệp Đình, bọn họ cũng đều chú ý cẩn thận.
Cho nên, anh ta cố ý xem bản phác thảo của người được đề cử, tác phẩm của Lăng Vi cũng khá tốt! Bút pháp thành thục, nét vẽ xinh đẹp, tạo hình đầy khí phách, trong số những tác phẩm của người đến dự thi, tuyệt đối là đứng thứ nhất thứ nhì!
Hơn nữa, Laroe lại hợp tác với Đỉnh Phong, cơ hội này không dành cho Lăng Vi, thì cho ai đây?
Giám đốc, nhóm tổng giám với kinh nghiệm phong phú, lão luyện, ngay lập tức liền hiểu rõ.
Diệp Đình vẫn luôn khiêm tốn lại muốn tổ chức loại tiệc rượu như thế này, nhất định là vì người phụ nữ bên cạnh anh.
George vừa cười vừa nhìn về phía Lăng Vi, khách khí nói: “Diệp phu nhân tài hoa hơn người, nếu như Diệp phu nhân bởi vì kết hôn mà vứt bỏ sự nghiệp, đó thật đúng là tổn thất nặng nề của giới thiết kế nha.”
Những người thuộc tầng lớp cao đều biết ý tứ trong lời anh ta, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Lăng Vi, cố ghi nhớ kỹ dáng vẻ của cô.
Lão tổng của các tập đoàn khác bị lạnh nhạt, không nói tiếng nào, ai cũng đều thức thời rời đi.
Vu Tình không cam lòng nói một câu: “Lăng Vi học chế tạo mô\-tơ!” Cô ta có vào giới thiết kế hay không thì có thể tạo thành ảnh hưởng chó má gì đối với giới thiết kế cơ chứ?!
Đương nhiên, giọng nói của cô ta lập tức bị chìm nghỉm trong vô số những tiếng chúc mừng.
Có mấy sinh viên đã bị cha mẹ mình lôi đi, đều căm phẫn bất bình: “Hừ, chọn Lăng Vi, cũng không cần biết đến bản lĩnh thực sự của cô ta! Dựa vào quan hệ để tranh vị trí kia, thì có gì hay chứ.”
Ha, mấy người này đều quên, chính mình tới bữa tiệc này, rồi mời rượu người ta là vì cái gì rồi.
Lăng Vi vẫn hờ hững đứng nguyên, giống như chẳng nghe thấy gì cả.
Ánh mắt chăm chăm của tất cả mọi người, cô cũng thản nhiên đón nhận.
Chỉ có duy nhất một ánh mắt khác hẳn những ánh mắt dò xét của mọi người, trong nháy mắt, sự khác biệt của người này liền hấp dẫn sự chú ý của Lăng Vi.
Lăng Vi nhìn sang phía anh ta… đứng trong góc, tao nhã lịch sự, khí thế phi phàm. Gương mặt anh ta trắng trẻo, đôi mắt thâm thúy dưới hàng mày kiếm ngăm đen giống như đầm nước mê người, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng khẽ kéo thành một độ cong, tỏ vẻ không nhẫn nại.
Người kia cũng nhìn về phía Lăng Vi.
Anh ta mặc một bộ âu phục màu xanh đậm, kiểu dáng đơn giản, bao lấy dáng người cao lớn, vừa có mốt lại không mất đi vẻ chững chạc.
Chính giữa mọi người, chỉ có một mình anh ta vẫn luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng, dường như rất khinh thường với cái kiểu nói chuyện thế này.
Lăng Vi nhận ra anh ta – anh là là nam thần của tất cả nữ sinh trong đại học Yên Kinh!
Còn nhớ bốn năm trước, lúc cô vừa mới chân ướt chân ráo bước vào trường, anh ta lấy thân phận đàn anh, đứng trên sân khấu bày tỏ sự hoan nghênh học sinh mới.
Anh ta khi đó, rực rỡ chói mắt, lời lẽ độc nhất vô nhị!
Đại học Yên Kinh, một ngôi trường khoa học tự nhiên, nhưng lại chiêu mộ được rất nhiều trai gái xinh đẹp đến học tập.
Có một phần lớn nguyên nhân, cũng là bởi vì anh ta!
Anh ta là nhân vật truyền kỳ của đại học Yên Kinh!
Anh ta tên – Hoa, Thiếu, Kiền!
Hoa Thiếu Kiền, không ai trong địa học Yên Kinh không biết đến, không người nào không rõ.
Anh ta tài hoa hơn người, kinh tài tuyệt diễm! Thiết kế của anh ta vừa lớn mật lại khoa trương, nhưng rất có ảnh hưởng!
Hoa Thiếu Kiền là niềm kiêu ngạo của đại học Yên Kinh! Là ký hiệu của đại học Yên Kinh!
Mà lúc Lăng Vi vào trường, anh ta đã tốt nghiệp, cho nên tất cả những gì thuộc về anh ta, cô cũng chỉ là nghe nói.
Nghe nói khi anh ta mới vừa vào trường đã bộc lộ tài năng, hết lần này đến lần khác giành được giải thưởng lớn của thế giới!
Nghe nói, anh ta chọn đại học Yên Kinh, là bởi vì… đây chính là nơi mà cha mẹ anh ta đã gặp gỡ rồi quen biết và yêu mến lẫn nhau.
Nghe nói, công ty thiết kế nổi tiếng nhất toàn thế giới cũng đưa ra lời mời anh ta đến. Tất cả mọi người đều cho rằng anh ta sẽ tự lập môn hộ, thành lập công ty của chính mình, lại không nghĩ rằng… anh ta lựa chọn Laroe, hiện giờ đang giữ chức vụ Tổng giám sáng tạo kiểu mẫu xe hơi của trụ sở chính thuộc tập đoàn Laroe!
Anh ta được rất nhiều người chú ý, thiết kế của anh ta khiến người khác phải thán phục, khiến người kinh ngạc, có thể chạm vào tâm hồn của mọi người.
Giây phút mà Lăng Vi nhìn thấy Hoa Thiếu Kiền, giống như đã bị người khác dùng thuật định thân.
Cô không chớp mắt, cứ nhìn thẳng vào anh ta, cả người giống như bay, đầu óc cũng trổng rỗng!
Cô nhìn chăm chú, giống như một tín đồ trung thành đang quỳ lạy tín ngưỡng, quỳ lạy thần thánh trong lòng mình.
Giống như hàng ngàn hàng vạn cô gái tận mắt nhìn thấy thần tượng của mình đang đứng ngay trước mặt.
Hô hấp của Lăng Vi cũng chậm lại, nhưng vào lúc này, cô bỗng cảm thấy có một ánh mắt bén nhọn nhìn chăm chăm về phía mình.
Cô nghiêng đầu, chỉ thấy Diệp Đình đang dùng đôi mắt lạnh lùng nhìn cô.
Lăng Vi bình tĩnh quay đầu lại, bưng một ly rượu lên, yên lặng uống.
Hoa Thiếu Kiền ở đầu bên kia cũng không nhận ra Lăng Vi, chẳng qua chỉ tùy ý nhìn lướt qua chỗ cô một cái, rồi liền rời tầm mắt trở về.
Trong con mắt của người khác, đây chính là một sự khinh thường.
Thế nhưng, Hoa Thiếu Kiền đã tập thành thói quen bị các em gái khóa dưới dây dưa, cũng quen với ánh nhìn chăm chú như vậy của các cô.
Anh ta bưng ly rượu, nhìn những khuôn mặt giả nhân giả nghĩa trước mặt mình, khinh thường bĩu môi.
Uống sạch rượu trong ly xong, anh ta liền đặt ly xuống, sau đó xoay người rời đi.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
- bình luận