Độc Sủng Nhất Thê - Chương 156:Chap 154
Chương trước- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Độc Sủng Nhất Thê
Chương 156:Chap 154
Đầu kia điện thoại của Diệp Đình phát ra âm thanh “Cạch, cạch…”, thật giống như anh đang gõ bút lên bàn, anh nói: “Em muốn tự đi một mình? Hay là để anh đi cùng em?”
Lăng Vi lập tức vui vẻ nói: “Anh đi với em, tất nhiên đó là tốt nhất! Vậy sẽ không sợ bị chụp lén nữa! Nhưng mà… anh có thời gian rảnh không? Anh bận rộn như vậy!”
Dễ dàng nhận thấy Diệp Đình ở đầu kia cười lên một chút: “Thời gian cũng giống như hai rãnh vú vậy, chen một chút… là sẽ có.”
Lăng Vi suýt chút nữa ném điện thoại đi: “Vậy buổi trưa em chờ anh!”
Buổi trưa, vừa mới tan làm, Diệp Đình đã đến phòng làm việc của cô. Lăng Vi mua một ít trái cây, cùng với Diệp Đình đi thăm Hoa Thiếu Kiền.
Đi đến cửa phòng bệnh, Lăng Vi cũng không trực tiếp đi vào.
Cô đứng ở ngoài cửa, ngó đầu nhìn vào bên trong, chỉ thấy Hoa Thiếu Kiền đang lẻ loi ngồi trên giường bệnh…
Một tay anh ta chống cằm, gương mặt tuấn tú tràn đầy thần sắc mê man, ánh mắt của anh ta sâu thẳm, mày kiếm nhíu chặt, không biết đang suy nghĩ gì.
Trong phòng bệnh, có một cô y tá trẻ tuổi xinh đẹp đang cầm máy đo huyết áp đo huyết áp cho Hoa Thiếu Kiền. Ánh mắt của Hoa Thiếu Kiền không có tiêu cực, để mặc cho cô y tá đó đo.
Cô y tá xinh đẹp đó quấn máy huyết áp vào tay anh ta, nhưng ánh mắt lại len lén nhìn vào mặt Hoa Thiếu Kiền. Trong mắt cô ta tràn đầy vẻ mê luyến.
Hoa Thiếu Kiền mặc dù đang mặc áo bệnh nhân, nhưng vẫn vô cùng đẹp trai, vẫn đặc biệt có lực sát thương! Nhất là dáng vẻ nhíu chặt mày có chút lãnh khốc, thật sự khiến những cô gái trẻ tuổi mê luyến không thôi!
Đầu óc Hoa Thiếu Kiền như đang bay trên trời, hoàn toàn không phát hiện y tá kia đang nhìn anh ta.
Lúc này, Diệp Đình đã đỗ xe xong đi vào, khi này Lăng Vi mới gõ cửa một cái, Hoa Thiếu Kiền chậm rãi ngước mắt lên nhìn, một khắc khi nhìn thấy Lăng Vi kia, con ngươi vốn u ám lập tức dấy lên ánh sáng. Anh ta đưa tay vẫy cô: “Mau vào…”
“Vào thôi!” Âm thanh này vừa rơi xuống, ánh mắt Hoa Thiếu Kiền trong nháy mắt mất đi sức sống, anh ta… vừa nhìn thấy… Diệp Đình.
“Tốt hơn chưa?” Lăng Vi mở cửa đi vào. Cô đặt trái cây lên bàn cạnh giường bệnh.
Hoa Thiếu Kiền gật đầu một cái với Diệp Đình. Diệp Đình không đi vào, một tay anh ta đút vào túi quần, tiêu sái đứng ngoài cửa: “Các người cứ nói chuyện, tôi đi tìm viện trưởng có chút việc.”
Nói xong, liền xoay người đi ra ngoài. Cô y tá đo huyết áp xong cũng đi theo ra ngoài.
Lăng Vi ngồi bên cạnh giường bệnh, giải thích nói: “Tôi sợ có người chụp lén… Vì vậy, gọi Diệp Đình cùng tôi đến đây. Anh cũng biết, lúc này... là thời điểm đặc biệt nhạy cảm.”
Ánh mắt Hoa Thiếu Kiền nhìn chằm chằm vào cô, gật đầu một cái: “Tôi đã xem tin tức, thật xin lỗi…”
“Không sao đâu!” Lăng Vi vội vàng phất phất tay, bày tỏ không để ý.
Hoa Thiếu Kiền xuất phát từ đáy lòng nói: “Cảm ơn cô đã đến thăm tôi”. Thêu hoa trên gấm, người như vậy gặp ở khắp nơi, nhưng người giúp đỡ người khác khi gặp nạn lại lác đác không có mấy ai.
Hiện nay là thời kỳ nhạy cảm như vậy, Lăng Vi có thể đến thăm anh ta, anh ta thật sự rất cảm động. Cũng khâm phục phong độ của Diệp Đình. Nếu như đổi lại là anh ta, đại khái cũng sẽ làm như vậy đi, bởi vì… thật sự không muốn để cô phải khó xử.
Lăng Vi cười một cái: “Đừng khách khí. Phẫu thuật coi như thành công phải không? Không cần phải làm phẫu thuật nữa phải không?
Hoa Thiếu Kiền nhìn vào ánh mắt của cô, gật đầu một cái: “Đã phẫu thuật xong, bây giờ chỉ cần chăm sóc tốt là được. Cũng không phải bệnh nặng gì…”
Lăng Vi nhìn xung quanh một chút, hỏi anh ta: “Người nhà anh… không đến đây thăm anh sao?”
“Tôi chưa nói cho bọn họ biết…” Hoa Thiếu Kiền rũ mắt xuống nói, hiển nhiên không muốn nói nhiều về chuyện này, liền hời hợt nói: “Dù sao qua hai ngày nữa tôi cũng xuất viện, một mình tôi vẫn có thể tự chăm sóc mình.”
“…” Lăng Vi nhìn thẳng vào anh ta, nhìn thấy trên khuôn mặt anh ta tràn đầy tịch mịch.
Hoa Thiếu Kiền còn nói: “Không có chuyện gì, không cần lo lắng cho tôi. Tôi còn có đồng nghiệp và bạn bè, còn có anh em ở gần đây, bọn họ cũng vừa mới đến, trước khi cô đến bọn họ cũng đã về cả rồi.”
Lăng Vi yên lòng gật đầu một cái. Thật ra thì, với điều kiện của Hoa Thiếu Kiền, muốn tìm bạn gái thì vô cùng dễ dàng, ví dụ như cô y tá vừa rồi, ánh mắt luôn đặt trên mặt Hoa Thiếu Kiền.
Chỉ là, anh ta vẫn luôn không muốn tìm mà thôi. Con người bị bệnh chính là thời điểm yếu ớt nhất, anh ta hẳn cũng muốn có người đến chăm sóc mình chứ? Lăng Vi chỉ nghĩ như vậy, cũng không nói ra.
Lăng Vi lập tức vui vẻ nói: “Anh đi với em, tất nhiên đó là tốt nhất! Vậy sẽ không sợ bị chụp lén nữa! Nhưng mà… anh có thời gian rảnh không? Anh bận rộn như vậy!”
Dễ dàng nhận thấy Diệp Đình ở đầu kia cười lên một chút: “Thời gian cũng giống như hai rãnh vú vậy, chen một chút… là sẽ có.”
Lăng Vi suýt chút nữa ném điện thoại đi: “Vậy buổi trưa em chờ anh!”
Buổi trưa, vừa mới tan làm, Diệp Đình đã đến phòng làm việc của cô. Lăng Vi mua một ít trái cây, cùng với Diệp Đình đi thăm Hoa Thiếu Kiền.
Đi đến cửa phòng bệnh, Lăng Vi cũng không trực tiếp đi vào.
Cô đứng ở ngoài cửa, ngó đầu nhìn vào bên trong, chỉ thấy Hoa Thiếu Kiền đang lẻ loi ngồi trên giường bệnh…
Một tay anh ta chống cằm, gương mặt tuấn tú tràn đầy thần sắc mê man, ánh mắt của anh ta sâu thẳm, mày kiếm nhíu chặt, không biết đang suy nghĩ gì.
Trong phòng bệnh, có một cô y tá trẻ tuổi xinh đẹp đang cầm máy đo huyết áp đo huyết áp cho Hoa Thiếu Kiền. Ánh mắt của Hoa Thiếu Kiền không có tiêu cực, để mặc cho cô y tá đó đo.
Cô y tá xinh đẹp đó quấn máy huyết áp vào tay anh ta, nhưng ánh mắt lại len lén nhìn vào mặt Hoa Thiếu Kiền. Trong mắt cô ta tràn đầy vẻ mê luyến.
Hoa Thiếu Kiền mặc dù đang mặc áo bệnh nhân, nhưng vẫn vô cùng đẹp trai, vẫn đặc biệt có lực sát thương! Nhất là dáng vẻ nhíu chặt mày có chút lãnh khốc, thật sự khiến những cô gái trẻ tuổi mê luyến không thôi!
Đầu óc Hoa Thiếu Kiền như đang bay trên trời, hoàn toàn không phát hiện y tá kia đang nhìn anh ta.
Lúc này, Diệp Đình đã đỗ xe xong đi vào, khi này Lăng Vi mới gõ cửa một cái, Hoa Thiếu Kiền chậm rãi ngước mắt lên nhìn, một khắc khi nhìn thấy Lăng Vi kia, con ngươi vốn u ám lập tức dấy lên ánh sáng. Anh ta đưa tay vẫy cô: “Mau vào…”
“Vào thôi!” Âm thanh này vừa rơi xuống, ánh mắt Hoa Thiếu Kiền trong nháy mắt mất đi sức sống, anh ta… vừa nhìn thấy… Diệp Đình.
“Tốt hơn chưa?” Lăng Vi mở cửa đi vào. Cô đặt trái cây lên bàn cạnh giường bệnh.
Hoa Thiếu Kiền gật đầu một cái với Diệp Đình. Diệp Đình không đi vào, một tay anh ta đút vào túi quần, tiêu sái đứng ngoài cửa: “Các người cứ nói chuyện, tôi đi tìm viện trưởng có chút việc.”
Nói xong, liền xoay người đi ra ngoài. Cô y tá đo huyết áp xong cũng đi theo ra ngoài.
Lăng Vi ngồi bên cạnh giường bệnh, giải thích nói: “Tôi sợ có người chụp lén… Vì vậy, gọi Diệp Đình cùng tôi đến đây. Anh cũng biết, lúc này... là thời điểm đặc biệt nhạy cảm.”
Ánh mắt Hoa Thiếu Kiền nhìn chằm chằm vào cô, gật đầu một cái: “Tôi đã xem tin tức, thật xin lỗi…”
“Không sao đâu!” Lăng Vi vội vàng phất phất tay, bày tỏ không để ý.
Hoa Thiếu Kiền xuất phát từ đáy lòng nói: “Cảm ơn cô đã đến thăm tôi”. Thêu hoa trên gấm, người như vậy gặp ở khắp nơi, nhưng người giúp đỡ người khác khi gặp nạn lại lác đác không có mấy ai.
Hiện nay là thời kỳ nhạy cảm như vậy, Lăng Vi có thể đến thăm anh ta, anh ta thật sự rất cảm động. Cũng khâm phục phong độ của Diệp Đình. Nếu như đổi lại là anh ta, đại khái cũng sẽ làm như vậy đi, bởi vì… thật sự không muốn để cô phải khó xử.
Lăng Vi cười một cái: “Đừng khách khí. Phẫu thuật coi như thành công phải không? Không cần phải làm phẫu thuật nữa phải không?
Hoa Thiếu Kiền nhìn vào ánh mắt của cô, gật đầu một cái: “Đã phẫu thuật xong, bây giờ chỉ cần chăm sóc tốt là được. Cũng không phải bệnh nặng gì…”
Lăng Vi nhìn xung quanh một chút, hỏi anh ta: “Người nhà anh… không đến đây thăm anh sao?”
“Tôi chưa nói cho bọn họ biết…” Hoa Thiếu Kiền rũ mắt xuống nói, hiển nhiên không muốn nói nhiều về chuyện này, liền hời hợt nói: “Dù sao qua hai ngày nữa tôi cũng xuất viện, một mình tôi vẫn có thể tự chăm sóc mình.”
“…” Lăng Vi nhìn thẳng vào anh ta, nhìn thấy trên khuôn mặt anh ta tràn đầy tịch mịch.
Hoa Thiếu Kiền còn nói: “Không có chuyện gì, không cần lo lắng cho tôi. Tôi còn có đồng nghiệp và bạn bè, còn có anh em ở gần đây, bọn họ cũng vừa mới đến, trước khi cô đến bọn họ cũng đã về cả rồi.”
Lăng Vi yên lòng gật đầu một cái. Thật ra thì, với điều kiện của Hoa Thiếu Kiền, muốn tìm bạn gái thì vô cùng dễ dàng, ví dụ như cô y tá vừa rồi, ánh mắt luôn đặt trên mặt Hoa Thiếu Kiền.
Chỉ là, anh ta vẫn luôn không muốn tìm mà thôi. Con người bị bệnh chính là thời điểm yếu ớt nhất, anh ta hẳn cũng muốn có người đến chăm sóc mình chứ? Lăng Vi chỉ nghĩ như vậy, cũng không nói ra.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
- bình luận