Độc Sủng Nhất Thê - Chương 71:Chap 71
Chương trước- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Độc Sủng Nhất Thê
Chương 71:Chap 71
Hai người không tim không phổi cười lớn.
Xếp hàng cùng đám trẻ con, trượt xuống, lại xếp hàng đi lên, lại trượt xuống…
Lăng Vi thích trẻ con, cũng thường xuyên dạy bọn nhỏ ở cô nhi viện, cho nên đặc biệt có duyên với trẻ con, mấy đứa bé nơi này lập tức hòa hợp với cô.
Hạ Tiểu Hi vốn đáng yêu, đứa bé nào cũng thích cô ta.
Hai người nghiễm nhiên trở thành vua của bọn nhỏ. Lôi Tuấn và Lôi Như thật sự không thể chơi trò này, đi qua bên cạnh đánh bóng chuyền.
Lăng Vi ngồi trên cầu trượt, tựa như trở lại khi còn bé, lúc trượt xuống, trong đầu cô tưởng tượng được mẹ ấm áp ôm vào trong ngực… Lúc trượt vào trong nước, tưởng tượng ba ôm lấy.
Trong lòng cô vừa đau vừa hạnh phúc. Nước mắt hòa vào trong nước, nước lập tức bao lấy cô, giống như ôm đứa nhỏ của mình.
Cô rất cảm kích.
Không có người đàn ông nào có thể vĩnh viễn ở bên cạnh bạn, cũng không có bạn bè nào vĩnh viễn không rời xa bạn.
Thế nhưng, trên thế giới này vạn sự vạn vật, có rất nhiều thứ miễn là bạn cần, miễn là bạn đi tìm, nó sẽ không cần báo đáp gì mà xuất hiện bên cạnh bạn, ví dụ như không khí và nước.
Cô vừa sặc nước, mới biết không khí tốt đẹp. Từ trong nước nhô ra, lại hoài niệm làn nước ấm áp ôm lấy mình.
Cô rất cảm kích, lúc này, cô có thể tùy ý hít thở, có thể tùy ý chơi đùa trong nước.
Cô lai vui sướng đứng lên, lại leo lên cầu thang. Tựa như náo nhiệt bên kia không hề ảnh hưởng cô.
Diệp Đình bị một đám người vây quanh.
Gương mặt tuấn tú của anh băng bó, sắc mặt lạnh như băng, ánh mắt không sợ hãi sóng lớn, lộ ra khí thế cao không thể với tới và trầm mặc lạnh lùng.
Giai nhân tuyệt sắc trước mắt, dáng dấp quyến rũ. Diệp Đình nhìn những người phụ nữ này, lại không động tâm, chỉ cảm thấy chán ghét!
Ngay cả qua loa lấy lệ cũng cảm thấy dư thừa.
Tầm mắt anh khóa chặt Lăng Vi, cô giống như đứa bé vậy, đơn giản, vui vẻ, không buồn không lo. Cô chơi cùng bọn trẻ, nụ cười ngây thơ chất phác, truyền đến mọi người bên cạnh cô.
Thậm chí, có mấy người đàn ông lại dám bắt chuyện với cô!
Diệp Đình khẽ híp ánh mắt chứa đầy tức giận và lạnh lẽo, thậm chí tỏa ra tia… sát khí!
Lăng Vi chơi vui vẻ, hoàn toàn không nhìn thấy mấy con sâu đáng ghét đang vòng tới vòng lui bên cạnh cô.
“Đi ra!” Lăng Vi nổi giận.
“Đừng như vậy mà… Em gái nhỏ, chơi cùng đám con nít có ý nghĩa gì? Anh mang cưng đi “chơi trò khác.” Một thiếu gia mặc áo sơ mi hoa, lối ăn mặc thời thượng, kề mặt tới gần gót chân của cô.
Lăng Vi cười nhạt: “Chơi cái gì?”
“Chơi cưỡi ngựa!”
Lăng Vi nhìn anh ta cũng cảm thấy chán ghét: “Chó bắt chước dáng người, há miệng cũng không nói tiếng người.”
“Aiya? Biết em đang nói chuyện với ai không?” Người đàn ông kia giơ tay chỉ mũi mình: “Từng nghe Tứ gia chưa? Lão tử vừa ý em, là phúc của em!” Nói xong, tay vươn tới Lăng Vi.
“Thật sao?” Thanh âm đàn ông lãnh khốc truyền tới. Thanh âm này lạnh đến cực điểm, lệ khí rất nặng!
Lăng Vi đang muốn nổi giận, vừa nghiêng đầu liền nhìn thấy vẻ mặt Diệp Đình đầy sát khí nắm cổ tay người kia.
“Ôi…” tên thiếu gia kia bị đau hét lên: “Mày là ai hả? Tự tìm chết mà…” hất tay ra vừa quay đầu lại đột nhiên phát hiện là Diệp Đình.
Sau đó lại a một tiếng, không phát ra được âm thanh gì, tất cả cắm nơi cổ họng gắng gượng nuốt xuống.
“Ca… Đình Ca… Đình thiếu gia… Diệp tiên sinh…” Người nọ hoảng hốt thất thố. Sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, hàm răng run rẩy: “Diệp tiên sinh… tôi sai rồi. Tôi không biết.. cô ấy là người phụ nữ của ngài…”
Diệp Đình lạnh lùng hừ một tiếng, đôi mắt đầy lạnh lẽo.
Trong mắt anh đầy rét lạnh, chỉ một cái chớp mắt, trong mắt ẩn ẩn hàn băng.
“Không sao… chơi mà, anh chơi cùng các cậu.” Âm thanh của anh không hề lạnh nhưng ẩn chứa sự kinh người.
Chỉ là từ chơi mà lại giống như bay ra từ kẽ băng.
Khiến cho mọi người run sợ trong lòng.
Vị thiếu gia kia run rẩy cả hai chân, đám người đi theo anh ta cũng sợ hãi, giống như con rùa đen hoảng sợ rúc ở phía sau, không ai dám tiến lên.
Xếp hàng cùng đám trẻ con, trượt xuống, lại xếp hàng đi lên, lại trượt xuống…
Lăng Vi thích trẻ con, cũng thường xuyên dạy bọn nhỏ ở cô nhi viện, cho nên đặc biệt có duyên với trẻ con, mấy đứa bé nơi này lập tức hòa hợp với cô.
Hạ Tiểu Hi vốn đáng yêu, đứa bé nào cũng thích cô ta.
Hai người nghiễm nhiên trở thành vua của bọn nhỏ. Lôi Tuấn và Lôi Như thật sự không thể chơi trò này, đi qua bên cạnh đánh bóng chuyền.
Lăng Vi ngồi trên cầu trượt, tựa như trở lại khi còn bé, lúc trượt xuống, trong đầu cô tưởng tượng được mẹ ấm áp ôm vào trong ngực… Lúc trượt vào trong nước, tưởng tượng ba ôm lấy.
Trong lòng cô vừa đau vừa hạnh phúc. Nước mắt hòa vào trong nước, nước lập tức bao lấy cô, giống như ôm đứa nhỏ của mình.
Cô rất cảm kích.
Không có người đàn ông nào có thể vĩnh viễn ở bên cạnh bạn, cũng không có bạn bè nào vĩnh viễn không rời xa bạn.
Thế nhưng, trên thế giới này vạn sự vạn vật, có rất nhiều thứ miễn là bạn cần, miễn là bạn đi tìm, nó sẽ không cần báo đáp gì mà xuất hiện bên cạnh bạn, ví dụ như không khí và nước.
Cô vừa sặc nước, mới biết không khí tốt đẹp. Từ trong nước nhô ra, lại hoài niệm làn nước ấm áp ôm lấy mình.
Cô rất cảm kích, lúc này, cô có thể tùy ý hít thở, có thể tùy ý chơi đùa trong nước.
Cô lai vui sướng đứng lên, lại leo lên cầu thang. Tựa như náo nhiệt bên kia không hề ảnh hưởng cô.
Diệp Đình bị một đám người vây quanh.
Gương mặt tuấn tú của anh băng bó, sắc mặt lạnh như băng, ánh mắt không sợ hãi sóng lớn, lộ ra khí thế cao không thể với tới và trầm mặc lạnh lùng.
Giai nhân tuyệt sắc trước mắt, dáng dấp quyến rũ. Diệp Đình nhìn những người phụ nữ này, lại không động tâm, chỉ cảm thấy chán ghét!
Ngay cả qua loa lấy lệ cũng cảm thấy dư thừa.
Tầm mắt anh khóa chặt Lăng Vi, cô giống như đứa bé vậy, đơn giản, vui vẻ, không buồn không lo. Cô chơi cùng bọn trẻ, nụ cười ngây thơ chất phác, truyền đến mọi người bên cạnh cô.
Thậm chí, có mấy người đàn ông lại dám bắt chuyện với cô!
Diệp Đình khẽ híp ánh mắt chứa đầy tức giận và lạnh lẽo, thậm chí tỏa ra tia… sát khí!
Lăng Vi chơi vui vẻ, hoàn toàn không nhìn thấy mấy con sâu đáng ghét đang vòng tới vòng lui bên cạnh cô.
“Đi ra!” Lăng Vi nổi giận.
“Đừng như vậy mà… Em gái nhỏ, chơi cùng đám con nít có ý nghĩa gì? Anh mang cưng đi “chơi trò khác.” Một thiếu gia mặc áo sơ mi hoa, lối ăn mặc thời thượng, kề mặt tới gần gót chân của cô.
Lăng Vi cười nhạt: “Chơi cái gì?”
“Chơi cưỡi ngựa!”
Lăng Vi nhìn anh ta cũng cảm thấy chán ghét: “Chó bắt chước dáng người, há miệng cũng không nói tiếng người.”
“Aiya? Biết em đang nói chuyện với ai không?” Người đàn ông kia giơ tay chỉ mũi mình: “Từng nghe Tứ gia chưa? Lão tử vừa ý em, là phúc của em!” Nói xong, tay vươn tới Lăng Vi.
“Thật sao?” Thanh âm đàn ông lãnh khốc truyền tới. Thanh âm này lạnh đến cực điểm, lệ khí rất nặng!
Lăng Vi đang muốn nổi giận, vừa nghiêng đầu liền nhìn thấy vẻ mặt Diệp Đình đầy sát khí nắm cổ tay người kia.
“Ôi…” tên thiếu gia kia bị đau hét lên: “Mày là ai hả? Tự tìm chết mà…” hất tay ra vừa quay đầu lại đột nhiên phát hiện là Diệp Đình.
Sau đó lại a một tiếng, không phát ra được âm thanh gì, tất cả cắm nơi cổ họng gắng gượng nuốt xuống.
“Ca… Đình Ca… Đình thiếu gia… Diệp tiên sinh…” Người nọ hoảng hốt thất thố. Sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, hàm răng run rẩy: “Diệp tiên sinh… tôi sai rồi. Tôi không biết.. cô ấy là người phụ nữ của ngài…”
Diệp Đình lạnh lùng hừ một tiếng, đôi mắt đầy lạnh lẽo.
Trong mắt anh đầy rét lạnh, chỉ một cái chớp mắt, trong mắt ẩn ẩn hàn băng.
“Không sao… chơi mà, anh chơi cùng các cậu.” Âm thanh của anh không hề lạnh nhưng ẩn chứa sự kinh người.
Chỉ là từ chơi mà lại giống như bay ra từ kẽ băng.
Khiến cho mọi người run sợ trong lòng.
Vị thiếu gia kia run rẩy cả hai chân, đám người đi theo anh ta cũng sợ hãi, giống như con rùa đen hoảng sợ rúc ở phía sau, không ai dám tiến lên.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
- bình luận