Độc Sủng Nhất Thê - Chương 77:Chap 77
Chương trước- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Độc Sủng Nhất Thê
Chương 77:Chap 77
Diệp Đình dắt cô ra khỏi phòng trang điểm, ánh mắt anh không khống chế được mà dính vào trên người cô.
Hôm nay cô quá đẹp, không chỉ đẹp, mà còn có cảm giác hư ảo.
“Phảng phất như mây khẽ che trăng, phiêu diêu như gió thổi tuyết. Ngắm từ xa, tựa như mặt trời mọc ban mai. Quan sát kỹ, như hoa sen chiếu sáng trên ao.” trong “Lạc Thần Phú”, có lẽ là ý này…
\*Cử chỉ đi đứng nhẹ nhàng như mây khẽ che trăng, hình tượng phiêu dật như gió bông tuyết quay lại. Nhìn từ xa, ánh mặt trời sáng ngời trong ban mai, đến gần nhìn, rực rỡ chói mắt trong suốt như hoa sen.
Không chỉ hình dung xinh đẹp, mà còn lúc ẩn lúc hiện.
Lăng Vi lúc này, hư ảo xuất trần, không nhiễm khói lửa nhân gian.
Từ trong biệt thự đi ra.
Diệp Đình mời cô lên xe Bentley Limousine. Bên trong xa hoa, màu trắng làm chủ đạo, có tủ rượu, có TV màn hình mỏng, bên trái có ghế dài, đỉnh đầu là đèn thủy tinh chói mắt.
Thật ra Lăng Vi đối với hiệu xe này… trong lòng có chút bóng mờ. Mỗi lần nhìn thấy xe này, đều sẽ nhớ tới Tiểu Hi nói “Chữ B cánh dài…”
Lăng Vi cong mắt cười, Diệp Đình bỗng nhiễn nhét tấm thiệp mời vào trong tay cô.
Thiệp mạ vàng tinh xảo tao nhã, cô mở ra, lấy thiệp bên trong.
Dùng ngón trỏ mở ra.
Bên trong viết tám giờ tối, cao ốc Đế Hào…
Người được mời…
“Diệp Đình và phu nhân…”
Diệp Đình và phu nhân?
Diệp Đình và phu nhân?!
Lăng Vi trợn to mắt: “Diệp Đình và phu nhân?”
Phu nhân là ai? Lăng Vi còn chưa ngốc đến mức đi tìm chung quanh.
Cô nhíu chặt mày: “Sao trong thiệp lại viết bậy?”
Cô ngước mắt nhìn Diệp Đình.
Diệp Đình bình tĩnh nói: “Người được mời chỉ có thể mang theo phu nhân tham gia. Chẳng lẽ em còn muốn dò la xem xét nhân vật nổi tiếng kia mang theo tình nhân nào?”
“Anh!” Lăng Vi ném thiệp mời lên người anh: “Vậy không kết hôn thì sao? Không có bạn gái thì sao?”
Diệp Đình cười nói: “Tiệc rượu hôm nay chỉ mời người đã kết hôn tham gia. Tôi cũng vội báo đáp ân tình của em, mới bất đắc dĩ tham gia loại tiệc rượu nhàm chán này.”
Lăng Vi bực bội hừ một tiếng, lừa gạt kẻ ngốc à!
Xem cô là trẻ con mẫu giáo?
Cô không so đo chuyện này.
Thích viết thế nào thì viết, dù sao cũng không phải là phu nhân của anh thật.
Nhưng chiếc Bentley này không lái đến hội trường tiệc, mà dừng ở Cục dân chính…
Còn có một nữ nhân viên đứng ở cửa, hiển nhiên người này định đi cửa sau. Vì bây giờ sắp tám giờ, nhân viên cục dân chính người ta đã sớm tan việc…
Bên cạnh nữ nhân viên kia còn có một người đàn ông trẻ tuổi âu phục thẳng thớm, người đàn ông kia là luật sự Chu, Lăng Vi đã gặp anh ta hai ngày trước ở biệt thự.
Luật sư Chu thấy xe dừng, liền bước nhanh ra đón.
Xe dừng hẳn.
Lăng Vi không gấp xuống xe.
Cô giương mắt, liếc Diệp Đình, ánh mắt lãnh đạm: “Tới đây làm gì?”
Diêp Đình nhìn cô chốc lát, nghe âm nhạc vang lên trong xe: “Tay trong tay cùng nhau bước đi, tạo nên cuộc sống hạnh phúc. Hôm qua em không tới kịp, ngày mai sẽ đáng tiếc, hôm nay gả cho anh được không…”
Lăng Vi: “…”
Diệp Đình: “…”
Bốn mắt cùng bắn về phía trước, Lôi Tuấn chỉnh nhỏ tiếng nhạc…
Diệp Đình ấn nút hạ màn, chắn Lôi Tuấn lại. Diệp Đình và Lăng Vi cùng ở riêng trong một thế giới nhỏ.
Anh nhìn cô chằm chằm, nói: “Thiệp mời viết rõ, buộc lòng phải mang theo phu nhân tham dự, em xem tôi là trò đùa? Ngày mai TV sẽ phát tin tức, em muốn tôi lừa gạt mọi người?”
Anh đột nhiên ép tới gần, ngồi xuống bên cạnh cô, từ trên cao nhìn xuống cô: “Trước kia tôi từng nói, tôi muốn tìm một người kết hôn tham gia tiệc rượu của gia tộc, nếu em không đồng ý, tôi liền tìm người khác.”
Lăng Vi nhìn thẳng vào anh, nhất thời không có cách nào tiếp lời.
Anh lại ép tới gần thêm, hơi thở ấm áp phả lên mặt cô: “Có ký hay không, tôi không miễn cưỡng, hoàn toàn theo tâm ý của em.”
Lăng Vi thở chậm lại, giọng nói lạnh lùng: “Tùy tiện tìm một người kết hôn? Anh đang chơi game à? Kết hôn không đơn giản như ăn ngủ vậy.”
Anh chống một tay bên cạnh gò má cô: “Đừng xem thường ăn ngủ. Em nửa tháng không ăn không ngủ thử đi, xem có chết đói hay không? Nhưng không kết hôn, không chết người được.”
Quả thật, không kết hôn sẽ không chết người.
Không ăn không ngủ, sẽ chết!
Lăng Vi nhìn chăm chú vào anh, ánh mắt trấn định: “Nhưng ăn ngủ không cần thận trọng, kết hôn phải thận trọng.”
Đôi mắt đen của anh nhìn cô chằm chằm, giọng cực kỳ lạnh lùng: “Không có gì. Dù sao hai tháng sau, đường ai nấy đi, không liên quan nhau. Chỉ cần người thông minh, gan dạ sáng suốt, có thể tùy cơ ứng biến, đã phù hợp với yêu cầu của tôi.”
Lăng Vi lạnh lùng chế giễu: “Không phải anh gặp nhiều minh tinh, danh môn, còn có người mẫu rồi sao?”
Diệp Đình nhìn mặt cô, hừ cười: “Những minh tinh kia sẽ không diễn bằng em. Danh môn không bướng bỉnh bằng em, người mẫu, không ngực to bằng em.”
“Hừ.” Lăng Vi hừ nhẹ: “Cảm ơn đã khen!”
“Không cần khách sáo. Đều là sự thật.”
Lăng Vi bĩu môi, đẩy anh ra. Nhìn anh một lúc, mặt lạnh nói: “Anh cho rằng anh có tiền, người khác phải nghe theo anh? Dựa vào cái gì phù hợp yêu cầu của anh, phải gả cho anh? Anh xem hôn nhân là trò đùa, nhưng người khác không hẳn.”
Anh không có vấn đề gì, nói: “Em không đồng ý cũng không sao. Chẳng qua, không thể tham dự tiệc rượu tối nay, Diệp Đình tôi không thể nào có hai người vợ. Trong vòng hai tháng, tôi nhất định sẽ tìm người kết hôn. Hoặc là em, hoặc là người khác. Sắp xếp tiệc rượu giúp em, để em gặp mặt nhân viên kỳ cựu của Long Đằng, đây là tôi nợ em, tôi cam kết giúp em thì nhất định sẽ làm được. Chỉ là thời gian phải trì hoãn.”
Hôm nay cô quá đẹp, không chỉ đẹp, mà còn có cảm giác hư ảo.
“Phảng phất như mây khẽ che trăng, phiêu diêu như gió thổi tuyết. Ngắm từ xa, tựa như mặt trời mọc ban mai. Quan sát kỹ, như hoa sen chiếu sáng trên ao.” trong “Lạc Thần Phú”, có lẽ là ý này…
\*Cử chỉ đi đứng nhẹ nhàng như mây khẽ che trăng, hình tượng phiêu dật như gió bông tuyết quay lại. Nhìn từ xa, ánh mặt trời sáng ngời trong ban mai, đến gần nhìn, rực rỡ chói mắt trong suốt như hoa sen.
Không chỉ hình dung xinh đẹp, mà còn lúc ẩn lúc hiện.
Lăng Vi lúc này, hư ảo xuất trần, không nhiễm khói lửa nhân gian.
Từ trong biệt thự đi ra.
Diệp Đình mời cô lên xe Bentley Limousine. Bên trong xa hoa, màu trắng làm chủ đạo, có tủ rượu, có TV màn hình mỏng, bên trái có ghế dài, đỉnh đầu là đèn thủy tinh chói mắt.
Thật ra Lăng Vi đối với hiệu xe này… trong lòng có chút bóng mờ. Mỗi lần nhìn thấy xe này, đều sẽ nhớ tới Tiểu Hi nói “Chữ B cánh dài…”
Lăng Vi cong mắt cười, Diệp Đình bỗng nhiễn nhét tấm thiệp mời vào trong tay cô.
Thiệp mạ vàng tinh xảo tao nhã, cô mở ra, lấy thiệp bên trong.
Dùng ngón trỏ mở ra.
Bên trong viết tám giờ tối, cao ốc Đế Hào…
Người được mời…
“Diệp Đình và phu nhân…”
Diệp Đình và phu nhân?
Diệp Đình và phu nhân?!
Lăng Vi trợn to mắt: “Diệp Đình và phu nhân?”
Phu nhân là ai? Lăng Vi còn chưa ngốc đến mức đi tìm chung quanh.
Cô nhíu chặt mày: “Sao trong thiệp lại viết bậy?”
Cô ngước mắt nhìn Diệp Đình.
Diệp Đình bình tĩnh nói: “Người được mời chỉ có thể mang theo phu nhân tham gia. Chẳng lẽ em còn muốn dò la xem xét nhân vật nổi tiếng kia mang theo tình nhân nào?”
“Anh!” Lăng Vi ném thiệp mời lên người anh: “Vậy không kết hôn thì sao? Không có bạn gái thì sao?”
Diệp Đình cười nói: “Tiệc rượu hôm nay chỉ mời người đã kết hôn tham gia. Tôi cũng vội báo đáp ân tình của em, mới bất đắc dĩ tham gia loại tiệc rượu nhàm chán này.”
Lăng Vi bực bội hừ một tiếng, lừa gạt kẻ ngốc à!
Xem cô là trẻ con mẫu giáo?
Cô không so đo chuyện này.
Thích viết thế nào thì viết, dù sao cũng không phải là phu nhân của anh thật.
Nhưng chiếc Bentley này không lái đến hội trường tiệc, mà dừng ở Cục dân chính…
Còn có một nữ nhân viên đứng ở cửa, hiển nhiên người này định đi cửa sau. Vì bây giờ sắp tám giờ, nhân viên cục dân chính người ta đã sớm tan việc…
Bên cạnh nữ nhân viên kia còn có một người đàn ông trẻ tuổi âu phục thẳng thớm, người đàn ông kia là luật sự Chu, Lăng Vi đã gặp anh ta hai ngày trước ở biệt thự.
Luật sư Chu thấy xe dừng, liền bước nhanh ra đón.
Xe dừng hẳn.
Lăng Vi không gấp xuống xe.
Cô giương mắt, liếc Diệp Đình, ánh mắt lãnh đạm: “Tới đây làm gì?”
Diêp Đình nhìn cô chốc lát, nghe âm nhạc vang lên trong xe: “Tay trong tay cùng nhau bước đi, tạo nên cuộc sống hạnh phúc. Hôm qua em không tới kịp, ngày mai sẽ đáng tiếc, hôm nay gả cho anh được không…”
Lăng Vi: “…”
Diệp Đình: “…”
Bốn mắt cùng bắn về phía trước, Lôi Tuấn chỉnh nhỏ tiếng nhạc…
Diệp Đình ấn nút hạ màn, chắn Lôi Tuấn lại. Diệp Đình và Lăng Vi cùng ở riêng trong một thế giới nhỏ.
Anh nhìn cô chằm chằm, nói: “Thiệp mời viết rõ, buộc lòng phải mang theo phu nhân tham dự, em xem tôi là trò đùa? Ngày mai TV sẽ phát tin tức, em muốn tôi lừa gạt mọi người?”
Anh đột nhiên ép tới gần, ngồi xuống bên cạnh cô, từ trên cao nhìn xuống cô: “Trước kia tôi từng nói, tôi muốn tìm một người kết hôn tham gia tiệc rượu của gia tộc, nếu em không đồng ý, tôi liền tìm người khác.”
Lăng Vi nhìn thẳng vào anh, nhất thời không có cách nào tiếp lời.
Anh lại ép tới gần thêm, hơi thở ấm áp phả lên mặt cô: “Có ký hay không, tôi không miễn cưỡng, hoàn toàn theo tâm ý của em.”
Lăng Vi thở chậm lại, giọng nói lạnh lùng: “Tùy tiện tìm một người kết hôn? Anh đang chơi game à? Kết hôn không đơn giản như ăn ngủ vậy.”
Anh chống một tay bên cạnh gò má cô: “Đừng xem thường ăn ngủ. Em nửa tháng không ăn không ngủ thử đi, xem có chết đói hay không? Nhưng không kết hôn, không chết người được.”
Quả thật, không kết hôn sẽ không chết người.
Không ăn không ngủ, sẽ chết!
Lăng Vi nhìn chăm chú vào anh, ánh mắt trấn định: “Nhưng ăn ngủ không cần thận trọng, kết hôn phải thận trọng.”
Đôi mắt đen của anh nhìn cô chằm chằm, giọng cực kỳ lạnh lùng: “Không có gì. Dù sao hai tháng sau, đường ai nấy đi, không liên quan nhau. Chỉ cần người thông minh, gan dạ sáng suốt, có thể tùy cơ ứng biến, đã phù hợp với yêu cầu của tôi.”
Lăng Vi lạnh lùng chế giễu: “Không phải anh gặp nhiều minh tinh, danh môn, còn có người mẫu rồi sao?”
Diệp Đình nhìn mặt cô, hừ cười: “Những minh tinh kia sẽ không diễn bằng em. Danh môn không bướng bỉnh bằng em, người mẫu, không ngực to bằng em.”
“Hừ.” Lăng Vi hừ nhẹ: “Cảm ơn đã khen!”
“Không cần khách sáo. Đều là sự thật.”
Lăng Vi bĩu môi, đẩy anh ra. Nhìn anh một lúc, mặt lạnh nói: “Anh cho rằng anh có tiền, người khác phải nghe theo anh? Dựa vào cái gì phù hợp yêu cầu của anh, phải gả cho anh? Anh xem hôn nhân là trò đùa, nhưng người khác không hẳn.”
Anh không có vấn đề gì, nói: “Em không đồng ý cũng không sao. Chẳng qua, không thể tham dự tiệc rượu tối nay, Diệp Đình tôi không thể nào có hai người vợ. Trong vòng hai tháng, tôi nhất định sẽ tìm người kết hôn. Hoặc là em, hoặc là người khác. Sắp xếp tiệc rượu giúp em, để em gặp mặt nhân viên kỳ cựu của Long Đằng, đây là tôi nợ em, tôi cam kết giúp em thì nhất định sẽ làm được. Chỉ là thời gian phải trì hoãn.”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
- bình luận