Độc Sủng Nhất Thê - Chương 144:Chap 142
Chương trước- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Độc Sủng Nhất Thê
Chương 144:Chap 142
Hoa Thiếu Kiền không quấn quít chuyện này, cầm hai bản thiết kế nói: “Công ty hài lòng với bản thiết kế này.”
Anh ta đưa bản vẽ mà Diệp Đình sửa cho cô.
Sau đó lại nói: “Kiểu xe này được thiết kế khá truyền cảm hứng, cá tính nổi bật, vừa có thể tiếp nhận, cực kì thích hợp đại chúng, rất nhanh thôi em có thể nhìn thấy chiếc xe hơi mà mình thiết kế chạy ngoài phố, cảm thấy thế nào, có kích động không?”
Lăng Vi nở nụ cười công nghiệp hóa.
Hoa Thiếu Kiền cũng cười một chút, ý vị thâm trường nói: “Nhưng tôi càng thích bản vẽ này, cá tính vô cùng, mũi nhọn lộ ra! Rất có phong cách thiết kế của em. Cho nên, tôi quyết định làm thành bản hạn chế cho ra sản xuất, tên dự tính là —— L\-V1.”
“Bản hạn chế?” Trái tim Lăng Vi nhảy vọt lên.
“Đúng vậy, bản hạn chế —— L\-V1, đại biểu cho tác phẩm đầu tiên của Lăng Vi em. Hơn nữa đáng vui là... L\-V1, đã dự tính sẽ bán ra hai chiếc.”
“Dự tính bán ra hai chiếc?”
Hoa Thiếu Kiền gật đầu: “Diệp Đình một chiếc, tôi một chiếc.”
“...” Lăng Vi che trán, thì ra là quan hệ...
Tiếp đến, Hoa Thiếu Kiền lại ném cho cô lựu đạn: “Hai tác phẩm này đều là của em, cho nên, lượng tiêu thụ xe liên quan tới thu nhập của em.”
“Thu nhập của tôi sao?” Lăng Vi mở to hai mắt.
Hoa Thiếu Kiền nhìn cô, đôi mắt cô trong sáng, gương mặt ửng hồng đẹp không thể tả. Trái tim anh ta không nhịn được lại đập rộn ràng.
Đầu óc trống rỗng, ngay cả mình muốn nói gì cũng không nhớ, trong mắt anh ta chỉ có cô, tất cả đều là cô.
Nụ cười điềm đạm của cô, ánh mắt sáng ngời của cô, vẻ mặt chờ mong của cô.
Khiến cho lòng anh ta nao nao.
Hoa Thiếu Kiền cưỡng chế mình tỉnh táo nhưng âm thanh vẫn có chút hưng phấn: “Đúng vậy, trước khi em tới thì Laroe vừa tổ chức ngày thành lập 30 năm, có thưởng thiết kế, nói cách khác… hoạt động lần này ai có thể làm ra thiết kế hoàn hảo thì người đó được chọn là nhà thiết kế có giá trị nhất năm. Hơn nữa còn được 1% tổng mức tiêu thụ.”
Lăng Vi ngất ngây, 1% tổng mức tiêu thụ…
Đây là khái niệm gì?
Hoa Thiếu Kiền cười một chút: “Muốn biết là khái niệm gì sao?”
Lăng Vi gật đầu một cái.
Hoa Thiếu Kiền cười cong mắt, con ngươi đen nhánh nhìn chằm chằm vào cô, nói: “Nói đơn giản một chút... L\-V1 bán được 230 triệu thì mỗi một chiếc bán ra em sẽ được 2 vạn 3 ngàn tệ, dự trù bán được 10 chiếc thì em sẽ nhận được thù lao 23 vạn.”
“Còn có...” Nụ cười của anh ta rực rỡ: “L\-V2, đây là khoản đại chúng, dự trù bán 21 vạn, cho nên mỗi một chiếc bán ra em sẽ được 2 ngàn 100 tệ. Xem ra em chưa hiểu? Nhưng khi có lượng tiêu thụ chân chính thì em cũng biết khoản tiền này nhiều đến bao nhiêu.”
Lăng Vi khiếp sợ phát ngốc.
Hoa Thiếu Kiền nháy mắt trái với cô: “Từ trước tới nay, tất cả các kiểu xe đại chúng của Laroe còn chưa có bản nào bán ít hơn 100 ngàn chiếc.”
Lăng Vi gần như hít thở không thông! Đầu óc cô thiếu dưỡng khí, bẻ đầu ngón tay: “Một trăm ngàn chiếc, nhân với 2 ngàn 100 tệ... Là bao nhiêu tiền?”
Tính nửa ngày, con số trong đầu hù dọa chết cô rồi.
Hoa Thiếu Kiền nhẹ nhàng nói: “2.100.000.000 tệ \(2 tỷ 1 triệu tệ nha\). Em rất may mắn, ba mươi năm qua, đây là lần duy nhất Laroe tổ chức trao thưởng lớn như vậy liền bị em đụng phải. Em đúng là vận may rơi trúng đầu.”
Đúng vậy! Vận may của cô không phải ít bình thường!
Lăng Vi kinh ngạc che miệng lại... 2 tỷ 1 triệu?! Laroe bị ngu sao? Vậy mà cầm ra bao nhiêu tiền thưởng như vậy thưởng cho nhân viên!
Mấy con số này, cô nghĩ cũng không dám nghĩ! Trong lòng lặng lẽ cầu nguyện, hy vọng thiết kế này bán nhiều hơn một chút! Tốt nhất vượt qua một trăm ngàn chiếc!
“Ngạc nhiên mừng rỡ sao?” Hoa Thiếu Kiền dịu dàng mỉm cười nhìn cô.
Lăng Vi ra sức gật đầu, thật là… quá ngạc nhiên, bất ngờ.
Thật quá ngạc nhiên.
Khó trách vừa nãy đám người Tony còn nói cô sắp phát tài rồi.
Khó trách ‘thịt bằm’ muốn nuốt phần vinh dự này một mình…
Thì ra là liên quan tới số tiền lớn như vậy.
Đây mới là ngày làm việc thứ hai của cô. Cô là một nhà thiết kế thực tập nho nhỏ không có kinh nghiệm, có thể được khẳng định như vậy.
Cô kích động đến nỗi đầu ngón tay phát run.
Nhưng vẫn không quên sự khẳng định này suýt chút nữa bị người ta cướp mất.
Nếu như cô không có quan hệ với Diệp Đình, khoản tiền này căn bản không đến được tay cô!
Số tiền này, sẽ bị “thịt bằm” chiếm đoạt!
Khó trách “thịt bằm” muốn cướp công lao của cô... Con người đều có dụng vọng riêng, bao nhiêu tiền như thế đặt trước mặt, cô ta không thể nào không động tâm.
Hoa Thiếu Kiền cười cười hỏi cô: “Trước kia không ai nói với em sao? Tôi cho là Rose đã nói qua với em.”
Lăng Vi cười lắc đầu.
Rose muốn nuốt tiền của cô làm sao có thể nói chuyện này với cô.
“Chúc mừng em.” Anh ta đứng lên, đi khỏi bàn làm việc duỗi tay với cô: “Cuối tuần có dạ tiệc ăn mừng, đặc biệt mời em tham gia.”
Lăng Vi đứng lên bắt tay với anh ta: “Được, gặp lại ở đó.” Đột nhiên Hoa Thiếu Kiền lại gần cô, âm thanh ôn hòa: “Tối nay… có thể mời em ăn cơm hay không?”
“Hả?” Lăng Vi sửng sốt liền nghe anh ta nói: “Di động của tôi vẫn còn ở chỗ em… không bằng tan làm em cầm tới cho tôi?”
Anh ta nhìn cô chằm chằm, đôi mắt sáng ngời, đầy dịu dàng, đầy chờ mong.
Lăng Vi bình phục hơi thở, muốn nói được lại đột nhiên nói: “Tôi muốn hỏi chồng tôi một chút... Vốn là anh ấy hẹn tôi ăn cơm tối.”
“...” Hoa Thiếu Kiền sững lại. Chồng... Anh ta lại quên mất!
Anh ta đưa bản vẽ mà Diệp Đình sửa cho cô.
Sau đó lại nói: “Kiểu xe này được thiết kế khá truyền cảm hứng, cá tính nổi bật, vừa có thể tiếp nhận, cực kì thích hợp đại chúng, rất nhanh thôi em có thể nhìn thấy chiếc xe hơi mà mình thiết kế chạy ngoài phố, cảm thấy thế nào, có kích động không?”
Lăng Vi nở nụ cười công nghiệp hóa.
Hoa Thiếu Kiền cũng cười một chút, ý vị thâm trường nói: “Nhưng tôi càng thích bản vẽ này, cá tính vô cùng, mũi nhọn lộ ra! Rất có phong cách thiết kế của em. Cho nên, tôi quyết định làm thành bản hạn chế cho ra sản xuất, tên dự tính là —— L\-V1.”
“Bản hạn chế?” Trái tim Lăng Vi nhảy vọt lên.
“Đúng vậy, bản hạn chế —— L\-V1, đại biểu cho tác phẩm đầu tiên của Lăng Vi em. Hơn nữa đáng vui là... L\-V1, đã dự tính sẽ bán ra hai chiếc.”
“Dự tính bán ra hai chiếc?”
Hoa Thiếu Kiền gật đầu: “Diệp Đình một chiếc, tôi một chiếc.”
“...” Lăng Vi che trán, thì ra là quan hệ...
Tiếp đến, Hoa Thiếu Kiền lại ném cho cô lựu đạn: “Hai tác phẩm này đều là của em, cho nên, lượng tiêu thụ xe liên quan tới thu nhập của em.”
“Thu nhập của tôi sao?” Lăng Vi mở to hai mắt.
Hoa Thiếu Kiền nhìn cô, đôi mắt cô trong sáng, gương mặt ửng hồng đẹp không thể tả. Trái tim anh ta không nhịn được lại đập rộn ràng.
Đầu óc trống rỗng, ngay cả mình muốn nói gì cũng không nhớ, trong mắt anh ta chỉ có cô, tất cả đều là cô.
Nụ cười điềm đạm của cô, ánh mắt sáng ngời của cô, vẻ mặt chờ mong của cô.
Khiến cho lòng anh ta nao nao.
Hoa Thiếu Kiền cưỡng chế mình tỉnh táo nhưng âm thanh vẫn có chút hưng phấn: “Đúng vậy, trước khi em tới thì Laroe vừa tổ chức ngày thành lập 30 năm, có thưởng thiết kế, nói cách khác… hoạt động lần này ai có thể làm ra thiết kế hoàn hảo thì người đó được chọn là nhà thiết kế có giá trị nhất năm. Hơn nữa còn được 1% tổng mức tiêu thụ.”
Lăng Vi ngất ngây, 1% tổng mức tiêu thụ…
Đây là khái niệm gì?
Hoa Thiếu Kiền cười một chút: “Muốn biết là khái niệm gì sao?”
Lăng Vi gật đầu một cái.
Hoa Thiếu Kiền cười cong mắt, con ngươi đen nhánh nhìn chằm chằm vào cô, nói: “Nói đơn giản một chút... L\-V1 bán được 230 triệu thì mỗi một chiếc bán ra em sẽ được 2 vạn 3 ngàn tệ, dự trù bán được 10 chiếc thì em sẽ nhận được thù lao 23 vạn.”
“Còn có...” Nụ cười của anh ta rực rỡ: “L\-V2, đây là khoản đại chúng, dự trù bán 21 vạn, cho nên mỗi một chiếc bán ra em sẽ được 2 ngàn 100 tệ. Xem ra em chưa hiểu? Nhưng khi có lượng tiêu thụ chân chính thì em cũng biết khoản tiền này nhiều đến bao nhiêu.”
Lăng Vi khiếp sợ phát ngốc.
Hoa Thiếu Kiền nháy mắt trái với cô: “Từ trước tới nay, tất cả các kiểu xe đại chúng của Laroe còn chưa có bản nào bán ít hơn 100 ngàn chiếc.”
Lăng Vi gần như hít thở không thông! Đầu óc cô thiếu dưỡng khí, bẻ đầu ngón tay: “Một trăm ngàn chiếc, nhân với 2 ngàn 100 tệ... Là bao nhiêu tiền?”
Tính nửa ngày, con số trong đầu hù dọa chết cô rồi.
Hoa Thiếu Kiền nhẹ nhàng nói: “2.100.000.000 tệ \(2 tỷ 1 triệu tệ nha\). Em rất may mắn, ba mươi năm qua, đây là lần duy nhất Laroe tổ chức trao thưởng lớn như vậy liền bị em đụng phải. Em đúng là vận may rơi trúng đầu.”
Đúng vậy! Vận may của cô không phải ít bình thường!
Lăng Vi kinh ngạc che miệng lại... 2 tỷ 1 triệu?! Laroe bị ngu sao? Vậy mà cầm ra bao nhiêu tiền thưởng như vậy thưởng cho nhân viên!
Mấy con số này, cô nghĩ cũng không dám nghĩ! Trong lòng lặng lẽ cầu nguyện, hy vọng thiết kế này bán nhiều hơn một chút! Tốt nhất vượt qua một trăm ngàn chiếc!
“Ngạc nhiên mừng rỡ sao?” Hoa Thiếu Kiền dịu dàng mỉm cười nhìn cô.
Lăng Vi ra sức gật đầu, thật là… quá ngạc nhiên, bất ngờ.
Thật quá ngạc nhiên.
Khó trách vừa nãy đám người Tony còn nói cô sắp phát tài rồi.
Khó trách ‘thịt bằm’ muốn nuốt phần vinh dự này một mình…
Thì ra là liên quan tới số tiền lớn như vậy.
Đây mới là ngày làm việc thứ hai của cô. Cô là một nhà thiết kế thực tập nho nhỏ không có kinh nghiệm, có thể được khẳng định như vậy.
Cô kích động đến nỗi đầu ngón tay phát run.
Nhưng vẫn không quên sự khẳng định này suýt chút nữa bị người ta cướp mất.
Nếu như cô không có quan hệ với Diệp Đình, khoản tiền này căn bản không đến được tay cô!
Số tiền này, sẽ bị “thịt bằm” chiếm đoạt!
Khó trách “thịt bằm” muốn cướp công lao của cô... Con người đều có dụng vọng riêng, bao nhiêu tiền như thế đặt trước mặt, cô ta không thể nào không động tâm.
Hoa Thiếu Kiền cười cười hỏi cô: “Trước kia không ai nói với em sao? Tôi cho là Rose đã nói qua với em.”
Lăng Vi cười lắc đầu.
Rose muốn nuốt tiền của cô làm sao có thể nói chuyện này với cô.
“Chúc mừng em.” Anh ta đứng lên, đi khỏi bàn làm việc duỗi tay với cô: “Cuối tuần có dạ tiệc ăn mừng, đặc biệt mời em tham gia.”
Lăng Vi đứng lên bắt tay với anh ta: “Được, gặp lại ở đó.” Đột nhiên Hoa Thiếu Kiền lại gần cô, âm thanh ôn hòa: “Tối nay… có thể mời em ăn cơm hay không?”
“Hả?” Lăng Vi sửng sốt liền nghe anh ta nói: “Di động của tôi vẫn còn ở chỗ em… không bằng tan làm em cầm tới cho tôi?”
Anh ta nhìn cô chằm chằm, đôi mắt sáng ngời, đầy dịu dàng, đầy chờ mong.
Lăng Vi bình phục hơi thở, muốn nói được lại đột nhiên nói: “Tôi muốn hỏi chồng tôi một chút... Vốn là anh ấy hẹn tôi ăn cơm tối.”
“...” Hoa Thiếu Kiền sững lại. Chồng... Anh ta lại quên mất!
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
- bình luận