Độc Sủng Nhất Thê - Chương 41:Chap 41
Chương trước- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Độc Sủng Nhất Thê
Chương 41:Chap 41
“Canh này uống ngon thật!” Thứ có thể làm cho kẻ sành ăn như Tiểu Hi khen cũng không nhiều, cô lại không ngừng giơ ngón cái lên.
Cô uống một ngụm canh, mặt mày rạng rỡ nói: “Rõ ràng chỉ là canh cải trắng, sao uống lại ngon vậy chứ? Mình hận không thể nuốt luôn lưỡi vào!”
Lăng Vi cũng liên tiếp gật đầu, cơm rất thơm, rau xào ăn rất ngon, canh... canh này, thật sự là một nồi canh kỳ lạ.
Rõ ràng chỉ là nồi canh đơn giản, lại có một hương vị khó nói thành lời.
Quả thực có thể xưng là cực phẩm nhân gian!
Quản gia Vương cực kỳ vui vẻ, khen đồ ăn nhà mình không dứt miệng: “Đồ ăn trong trang viên chúng tôi đều là thực phẩm sạch, dùng guồng nước tưới, dùng cũng là phân hữu cơ.”
Hạ Tiểu Hi ăn đồ ăn, hỏi quản gia Vương: “Làm sao để có phân hữu cơ?”
“Phốc ——” Thiên Mặc suýt thì phun ra.
Lăng Vi nuốt đồ ăn, nhìn Tiểu Hi nói: “Chính là phân động vật và người...”
“Phốc —— khụ khụ!” Hạ Tiểu Hi chấn động rồi: “Trách không được... Hương vị đặc biệt như vậy...” Trên đồ ăn này đều dính phân người á?
Quản gia Vương vội vàng giải thích: “Cũng không phải... Phân hữu cơ của chúng tôi là đem các loại cuống rau, lá rụng, cỏ xanh, phân người và động vật làm nguyên liệu, lấy tỉ lệ nhất định pha trộn hoặc dùng chút bùn đất trộn lại ủ thành phân xanh. Bên trong cũng có hạt giống rau, bông, bã đậu, mè, thầu dầu, trà để làm bánh phân bón.”
“A a a, nghe cũng rất cao cấp...” Thật ra là không nghe được gì hết. Hạ Tiểu Hi che miệng nhìn về phía Lăng Vi, Lăng Vi vẻ mặt bình tĩnh gắp rau bỏ vào trọng miệng.
Ba người thần thái khác nhau ăn xong bữa cơm.
Ăn cơm xong rồi, quản gia Vương dẫn bọn họ trở lại bên trong.
Quản gia Vương nở nụ cười, xin lỗi gật đầu nói: “Tiên sinh gần đây xử lý một chuyện tương đối khó giải quyết, sợ liên lụy đến Lăng tiểu thư, cho nên... ý tiên sinh là, gần đây trong khoảng thời gian này cô không tiện đến trường. Tôi sẽ sắp xếp gia sư cho cô học bù, bạn bè của cô cũng có thể đến. Chẳng qua, vì suy nghĩ cho an toàn của cô, cô ra vào có thể chịu chút hạn chế.”
“Ý là... Tôi chỉ có thể ở lại đây, không thể rời đi, phải không?”
Khi Thiên Mặc 18 tuổi đã chế tạo ra một con chip, giá trị hơn một ngàn vạn, chẳng qua cậu không đòi tiền, toàn bộ quyên cho công trình hy vọng. Dù cậu đã tạo ra vô số chương trình, cậu vẫn là người thần bí nhất trong mười đại hacker, ngoài Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi, ngay cả cha mẹ cậu cũng không biết cậu là một hacker tầm cỡ thế giới.
Hơn mười giây, cậu đã tìm được một đống tư liệu.
“Để mình xem xem, tuổi trong khoảng 20\~30, Diệp Đình \- nhân viên công vụ. Tuổi: 25 tuổi.”
Bọn họ nhìn ảnh chụp, phủ nhận: “Không phải người này.”
Lại xem mấy cái khác, cũng không phải
“Còn có cái này...”
“Diệp Đình \- tuổi: 26 tuổi, không có ảnh chụp, tư liệu không rõ...” Thiên Mặc có chút kích động: “Đó là một văn kiện mã hóa! Ai nha cái tính vội vàng của mình!”
“Văn kiện mã hóa, mình còn không giải được sao?”
Cậu ôm máy tính vào một góc hăng hái chiến đấu, chỉ chốc lát sau, cậu kích động nói: “Diệp Đình \- là người sáng lập kiêm tổng giám đốc tập đoàn Đỉnh Phong đế quốc!”
Hạ Tiểu Hi kinh ngạc hỏi: “Đỉnh Phong...?”
Đó chính là tập đoàn tài chính nổi danh toàn cầu!
“...” Lăng Vi và Tiểu Hi kinh sợ, vừa rồi hình như còn nghe người bên Tân Á nói: “Tân Á và Đỉnh Phong hợp tác... Nhất định độc bộ thiên hạ!”
Thiên Mặc còn nói: “Cha Diệp Đình là... người sáng lập tập đoàn tài chính quốc tế PG\-**Paul**? Lewis. Mẹ nuôi: công chúa Địch Á\-**Ai Linda. **Mẹ đẻ: Nhà sinh vật học tế bào\-**Diệp Khanh**. Sinh Diệp Đình sau đó qua đời... Diệp Đình năm 12 tuổi đã đoạn tuyệt quan hệ với cha mình, tự lập môn hộ, sửa theo họ mẹ.”
Ba người hai mặt nhìn nhau, cũng không nói nữa.
Lăng Vi nghĩ tới lúc anh nằm mơ mê sảng nói... Anh nói: “Hừ! Công chúa Y Toa là cái gì? Cưới cô ta á? Nằm mơ đi!”
“Mấy người nghĩ gì chẳng lẽ tôi không biết sao? Nghĩ muốn khống chế tôi, cũng không hỏi xem tôi có đồng ý hay không!”
“Muốn ép tôi, tôi có thể đi vào khuôn khổ? Không ai nói cho mấy người biết căn cứ dầu mỏ Abu Dhabi là của tôi à?”
“Còn có công nghiệp quân sự ở Mạnh Gia, khí thiên nhiên ở liên bang Nga, đúng! Tất cả đều là của tôi!”
...
Thiên Mặc căm giận đập bàn phím: “Quá đáng! Chỉ có thể nhìn thấy chút tư liệu như thế, số liệu khác toàn bộ mã hóa.”
“Ngay cả cậu cũng không thể vào được?” Hạ Tiểu Hi kinh ngạc.
Cô luôn luôn coi Thiên Mặc là thần mà cúng bái, không nghĩ tới... Diệp Đình có thể làm khó Thiên Mặc?
Thiên Mặc mặt thối thối: “Tôi nhất định phải mở được nó!”
Ngón tay Thiên Mặc gõ lạch cạch trên bàn phím.
Lăng Vi nói: “Cậu không cần tra xét, anh ta có thân phận gì tôi cũng không quan tâm.”
Thiên Mặc hừ một tiếng, không phục.
Hạ Tiểu Hi cười nói: “Bây giờ không phải vấn đề cậu có quan tâm hay không... Mà là, Thiên Mặc mọi việc luôn luôn thuận lợi lại bị đả kích kìa.”
Lăng Vi bình tĩnh gật đầu: “Đả kích đả kích lại đả kích, cuộc sống mới có kích thích.”
“Ha ha——”
Chạng vạng, trán Thiên Mặc đều đổ mồ hôi cũng không vào nổi kho dữ liệu của Diệp Đình.
Cậu hoang mang rối loạn muốn đi, nói laptop này dùng không tốt... Phải đi về dùng máy tính chuyên nghiệp của cậu.
Lăng Vi liền báo cho quản gia Vương, đưa Thiên Mặc và Tiểu Hi quay về trường học.
Hai người đi rồi, Lăng Vi tránh ở trong phòng không đi ra.
Thình lình xảy ra biến đổi lớn, khiến cả thể xác và tinh thần của cô đều mỏi mệt.,
Cô bật đèn, mơ mơ màng màng ngủ. Ngủ đến nửa đêm, đột nhiên bị ác mộng bừng tỉnh! Cô lại mơ thấy cảnh ba mẹ xảy ra tai nạn giao thông!
Cô ôm tim thở dốc... Cô tuy không tận mắt chứng kiến cảnh đó. Nhưng hình ảnh nọ như in sâu vào đầu cô. Từ lúc mười tuổi, cô sợ bóng tối, cho nên quen bật đèn ngủ.
Cô mở to mắt, phát hiện xung quanh là hoàn cảnh xa lạ, lúc này mới nhớ tới mình đang ở biệt thự của Diệp Đình.
Cô lau trán, phát hiện sợ tới ướt đầm mồ hôi!
Lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến mấy tiếng động kỳ lạ!
Cô uống một ngụm canh, mặt mày rạng rỡ nói: “Rõ ràng chỉ là canh cải trắng, sao uống lại ngon vậy chứ? Mình hận không thể nuốt luôn lưỡi vào!”
Lăng Vi cũng liên tiếp gật đầu, cơm rất thơm, rau xào ăn rất ngon, canh... canh này, thật sự là một nồi canh kỳ lạ.
Rõ ràng chỉ là nồi canh đơn giản, lại có một hương vị khó nói thành lời.
Quả thực có thể xưng là cực phẩm nhân gian!
Quản gia Vương cực kỳ vui vẻ, khen đồ ăn nhà mình không dứt miệng: “Đồ ăn trong trang viên chúng tôi đều là thực phẩm sạch, dùng guồng nước tưới, dùng cũng là phân hữu cơ.”
Hạ Tiểu Hi ăn đồ ăn, hỏi quản gia Vương: “Làm sao để có phân hữu cơ?”
“Phốc ——” Thiên Mặc suýt thì phun ra.
Lăng Vi nuốt đồ ăn, nhìn Tiểu Hi nói: “Chính là phân động vật và người...”
“Phốc —— khụ khụ!” Hạ Tiểu Hi chấn động rồi: “Trách không được... Hương vị đặc biệt như vậy...” Trên đồ ăn này đều dính phân người á?
Quản gia Vương vội vàng giải thích: “Cũng không phải... Phân hữu cơ của chúng tôi là đem các loại cuống rau, lá rụng, cỏ xanh, phân người và động vật làm nguyên liệu, lấy tỉ lệ nhất định pha trộn hoặc dùng chút bùn đất trộn lại ủ thành phân xanh. Bên trong cũng có hạt giống rau, bông, bã đậu, mè, thầu dầu, trà để làm bánh phân bón.”
“A a a, nghe cũng rất cao cấp...” Thật ra là không nghe được gì hết. Hạ Tiểu Hi che miệng nhìn về phía Lăng Vi, Lăng Vi vẻ mặt bình tĩnh gắp rau bỏ vào trọng miệng.
Ba người thần thái khác nhau ăn xong bữa cơm.
Ăn cơm xong rồi, quản gia Vương dẫn bọn họ trở lại bên trong.
Quản gia Vương nở nụ cười, xin lỗi gật đầu nói: “Tiên sinh gần đây xử lý một chuyện tương đối khó giải quyết, sợ liên lụy đến Lăng tiểu thư, cho nên... ý tiên sinh là, gần đây trong khoảng thời gian này cô không tiện đến trường. Tôi sẽ sắp xếp gia sư cho cô học bù, bạn bè của cô cũng có thể đến. Chẳng qua, vì suy nghĩ cho an toàn của cô, cô ra vào có thể chịu chút hạn chế.”
“Ý là... Tôi chỉ có thể ở lại đây, không thể rời đi, phải không?”
Khi Thiên Mặc 18 tuổi đã chế tạo ra một con chip, giá trị hơn một ngàn vạn, chẳng qua cậu không đòi tiền, toàn bộ quyên cho công trình hy vọng. Dù cậu đã tạo ra vô số chương trình, cậu vẫn là người thần bí nhất trong mười đại hacker, ngoài Lăng Vi và Hạ Tiểu Hi, ngay cả cha mẹ cậu cũng không biết cậu là một hacker tầm cỡ thế giới.
Hơn mười giây, cậu đã tìm được một đống tư liệu.
“Để mình xem xem, tuổi trong khoảng 20\~30, Diệp Đình \- nhân viên công vụ. Tuổi: 25 tuổi.”
Bọn họ nhìn ảnh chụp, phủ nhận: “Không phải người này.”
Lại xem mấy cái khác, cũng không phải
“Còn có cái này...”
“Diệp Đình \- tuổi: 26 tuổi, không có ảnh chụp, tư liệu không rõ...” Thiên Mặc có chút kích động: “Đó là một văn kiện mã hóa! Ai nha cái tính vội vàng của mình!”
“Văn kiện mã hóa, mình còn không giải được sao?”
Cậu ôm máy tính vào một góc hăng hái chiến đấu, chỉ chốc lát sau, cậu kích động nói: “Diệp Đình \- là người sáng lập kiêm tổng giám đốc tập đoàn Đỉnh Phong đế quốc!”
Hạ Tiểu Hi kinh ngạc hỏi: “Đỉnh Phong...?”
Đó chính là tập đoàn tài chính nổi danh toàn cầu!
“...” Lăng Vi và Tiểu Hi kinh sợ, vừa rồi hình như còn nghe người bên Tân Á nói: “Tân Á và Đỉnh Phong hợp tác... Nhất định độc bộ thiên hạ!”
Thiên Mặc còn nói: “Cha Diệp Đình là... người sáng lập tập đoàn tài chính quốc tế PG\-**Paul**? Lewis. Mẹ nuôi: công chúa Địch Á\-**Ai Linda. **Mẹ đẻ: Nhà sinh vật học tế bào\-**Diệp Khanh**. Sinh Diệp Đình sau đó qua đời... Diệp Đình năm 12 tuổi đã đoạn tuyệt quan hệ với cha mình, tự lập môn hộ, sửa theo họ mẹ.”
Ba người hai mặt nhìn nhau, cũng không nói nữa.
Lăng Vi nghĩ tới lúc anh nằm mơ mê sảng nói... Anh nói: “Hừ! Công chúa Y Toa là cái gì? Cưới cô ta á? Nằm mơ đi!”
“Mấy người nghĩ gì chẳng lẽ tôi không biết sao? Nghĩ muốn khống chế tôi, cũng không hỏi xem tôi có đồng ý hay không!”
“Muốn ép tôi, tôi có thể đi vào khuôn khổ? Không ai nói cho mấy người biết căn cứ dầu mỏ Abu Dhabi là của tôi à?”
“Còn có công nghiệp quân sự ở Mạnh Gia, khí thiên nhiên ở liên bang Nga, đúng! Tất cả đều là của tôi!”
...
Thiên Mặc căm giận đập bàn phím: “Quá đáng! Chỉ có thể nhìn thấy chút tư liệu như thế, số liệu khác toàn bộ mã hóa.”
“Ngay cả cậu cũng không thể vào được?” Hạ Tiểu Hi kinh ngạc.
Cô luôn luôn coi Thiên Mặc là thần mà cúng bái, không nghĩ tới... Diệp Đình có thể làm khó Thiên Mặc?
Thiên Mặc mặt thối thối: “Tôi nhất định phải mở được nó!”
Ngón tay Thiên Mặc gõ lạch cạch trên bàn phím.
Lăng Vi nói: “Cậu không cần tra xét, anh ta có thân phận gì tôi cũng không quan tâm.”
Thiên Mặc hừ một tiếng, không phục.
Hạ Tiểu Hi cười nói: “Bây giờ không phải vấn đề cậu có quan tâm hay không... Mà là, Thiên Mặc mọi việc luôn luôn thuận lợi lại bị đả kích kìa.”
Lăng Vi bình tĩnh gật đầu: “Đả kích đả kích lại đả kích, cuộc sống mới có kích thích.”
“Ha ha——”
Chạng vạng, trán Thiên Mặc đều đổ mồ hôi cũng không vào nổi kho dữ liệu của Diệp Đình.
Cậu hoang mang rối loạn muốn đi, nói laptop này dùng không tốt... Phải đi về dùng máy tính chuyên nghiệp của cậu.
Lăng Vi liền báo cho quản gia Vương, đưa Thiên Mặc và Tiểu Hi quay về trường học.
Hai người đi rồi, Lăng Vi tránh ở trong phòng không đi ra.
Thình lình xảy ra biến đổi lớn, khiến cả thể xác và tinh thần của cô đều mỏi mệt.,
Cô bật đèn, mơ mơ màng màng ngủ. Ngủ đến nửa đêm, đột nhiên bị ác mộng bừng tỉnh! Cô lại mơ thấy cảnh ba mẹ xảy ra tai nạn giao thông!
Cô ôm tim thở dốc... Cô tuy không tận mắt chứng kiến cảnh đó. Nhưng hình ảnh nọ như in sâu vào đầu cô. Từ lúc mười tuổi, cô sợ bóng tối, cho nên quen bật đèn ngủ.
Cô mở to mắt, phát hiện xung quanh là hoàn cảnh xa lạ, lúc này mới nhớ tới mình đang ở biệt thự của Diệp Đình.
Cô lau trán, phát hiện sợ tới ướt đầm mồ hôi!
Lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến mấy tiếng động kỳ lạ!
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chap 1
- Chương 2:Chap 2
- Chương 3:Chap 3
- Chương 4:Chap 4
- Chương 5:Chap 5
- Chương 6:Chap 6
- Chương 7:Chap 7
- Chương 8:Chap 8
- Chương 9:Chap 9
- Chương 10:Chap 10
- Chương 11:Chap 11
- Chương 12:Chap 12
- Chương 13:Chap 13
- Chương 14:Chap 14
- Chương 15:Chap 15
- Chương 16:Chap 16
- Chương 17:Chap 17
- Chương 18:Chap 18
- Chương 19:Chap 19
- Chương 20:Chap 20
- Chương 21:Chap 21
- Chương 22:Chap 22
- Chương 23:Chap 23
- Chương 24:Chap 24
- Chương 25:Chap 25
- Chương 26:Chap 26
- Chương 27:Chap 27
- Chương 28:Chap 28
- Chương 29:Chap 29
- Chương 30:Chap 30
- Chương 31:Chap 31
- Chương 32:Chap 32
- Chương 33:Chap 33
- Chương 34:Chap 34
- Chương 35:Chap 35
- Chương 36:Chap 36
- Chương 37:Chap 37
- Chương 38:Chap 38
- Chương 39:Chap 39
- Chương 40:Chap 40
- Chương 41:Chap 41
- Chương 42:Chap 42
- Chương 43:Chap 43
- Chương 44:Chap 44
- Chương 45:Chap 45
- Chương 46:Chap 46
- Chương 47:Chap 47
- Chương 48:Chap 48
- Chương 49:Chap 49
- Chương 50:Chap 50
- Chương 51:Chap 51
- Chương 52:Chap 52
- Chương 53:Chap 53
- Chương 54:Chap 54
- Chương 55:Chap 55
- Chương 56:Chap 56
- Chương 57:Chap 57
- Chương 58:Chap 58
- Chương 59:Chap 59
- Chương 60:Chap 60
- Chương 61:Chap 61
- Chương 62:Chap 62
- Chương 63:Chap 63
- Chương 64:Chap 64
- Chương 65:Chap 65
- Chương 66:Chap 66
- Chương 67:Chap 67
- Chương 68:Chap 68
- Chương 69:Chap 69
- Chương 70:Chap 70
- Chương 71:Chap 71
- Chương 72:Chap 72
- Chương 73:Chap 73
- Chương 74:Chap 74
- Chương 75:Chap 75
- Chương 76:Chap 76
- Chương 77:Chap 77
- Chương 78:Chap 78
- Chương 79:Chap 79
- Chương 80:Chap 80
- Chương 81:Lịch ra chap
- Chương 82:Chap 81
- Chương 83:Chap 82
- Chương 84:Chap 83
- Chương 85:Chap 84
- Chương 86:Chap 85
- Chương 87:Chap 86
- Chương 88:Chap 87
- Chương 89:Chap 88
- Chương 90:Chap 89
- Chương 91:Chap 90
- Chương 92:Chap 91
- Chương 93:Chap 92
- Chương 94:Chap 93
- Chương 95:Chap 94
- Chương 96:Chap 95
- Chương 97:Chap 96
- Chương 98:Chap 97
- Chương 99:Chap 98
- Chương 100:Chap 99
- Chương 101:Chap 100
- Chương 102:Chap 101
- Chương 103:Chap 102
- Chương 104:Chap 103
- Chương 105:Chap 104
- Chương 106:Chap 105
- Chương 107:Chap 106
- Chương 108:Chap 107
- Chương 109:Chap 108
- Chương 110:Chap 109
- Chương 111:Chap 110
- Chương 112:Chap 111
- Chương 113:Chap 112
- Chương 114:Chap 113
- Chương 115:Chap 114
- Chương 116:Chap 115
- Chương 117:Chap 116
- Chương 118:Chap 117
- Chương 119:Chap 118
- Chương 120:Chap 119
- Chương 121:Chap 120
- Chương 122:Chap 121
- Chương 123:Chap 122
- Chương 124:Thông báo! Thông báo!
- Chương 125:Chap 123
- Chương 126:Chap 124
- Chương 127:Chap 125
- Chương 128:Chap 126
- Chương 129:Chap 127
- Chương 130:Chap 128
- Chương 131:Chap 129
- Chương 132:Chap 130
- Chương 133:Chap 131
- Chương 134:Chap 132
- Chương 135:Chap 133
- Chương 136:Chap 134
- Chương 137:Chap 135
- Chương 138:Chap 136
- Chương 139:Chap 137
- Chương 140:Chap 138
- Chương 141:Chap 139
- Chương 142:Chap 140
- Chương 143:Chap 141
- Chương 144:Chap 142
- Chương 145:Chap 143
- Chương 146:Chap 144
- Chương 147:Chap 145
- Chương 148:Chap 146
- Chương 149:Chap 147
- Chương 150:Chap 148
- Chương 151:Chap 149
- Chương 152:Chap 150
- Chương 153:Chap 151
- Chương 154:Chap 152
- Chương 155:Chap 153
- Chương 156:Chap 154
- Chương 157:Chap 155
- Chương 158:Chap 156
- Chương 159:Chap 157
- Chương 160:Chap 158
- bình luận