Điện Đức Hoàng - Chương 1589: Nhện đỏ

Điện Đức Hoàng Chương 1589: Nhện đỏ
Đây là do Trần Hùng bảo Diệp Phi chuẩn bị cho, bên trong ghi chép lại tư liệu của các nhân vật lớn trong Thanh Cảnh Môn, bao gồm cả một số tình hình cụ thể của phương Bắc bên này.

Lúc này, Diệp Phi từ ngoài cửa bước vào, anh ta đối với vị môn chủ mới được bổ nhiệm của Thanh Cảnh Môn Trần Hùng này cực cung kính.

“Môn chủ, Cao Siêu và cái tên đầu trọc kia chúng tôi đã nhốt lại rồi ạ, anh còn có gì sai bảo không ạ?”

“Tùy cậu.”

Trần Hùng đáp lại một tiếng, sau đó lại hỏi: “Bây giờ cậu đang giữ chức vụ gì?”

Diệp Phi trả lời: “Trung đội trưởng.”

“Ừm!” Trần Hùng gật đầu nói: “Từ nay trở đi, cậu tiếp nhận vị trí của Cao Siêu, làm đại đội trưởng.”

Trái tim Diệp Phi run lên, vội vàng nói: “Môn chủ, chuyện này……”

Trần Hùng ngẩng đầu nhìn Diệp Phi liếc mắt một cái nói: “Sao nào, không muốn?”

“Không có ạ.”

Diệp Phi đáp: “Chỉ là tôi lo lắng tôi không có đủ khả năng, sẽ…. sẽ phụ lòng sự mong đợi kỳ vọng của môn chủ.”

“Haha.” Trần Hùng cười lớn: “Từ việc mà cậu có thể giữ cho trái tim cậu không bị lung lay trong chuyện này, là cậu đã có đủ tư cách cho vị trí này rồi.”

Sau đó, Trần Hùng chỉ vào cái ghế sô pha bên cạnh: “Ngồi đi, tôi có một số chuyện muốn hỏi cậu.”

Diệp Phi sợ hãi ngồi xuống ghế sô pha bên kia: “Môn chủ, có chuyện gì anh cứ hỏi tôi đi.”

Trần Hùng đáp: “Cái con nhện màu đỏ kia là sao, nó rốt cuộc là cái thứ gì vậy?”

Nói đến cái con nhện màu đỏ này, Diệp Phi trở nên nghiêm túc, hắn đáp: “Môn chủ, con nhện màu đỏ đó là một loại thuốc có thể kích thích tiềm năng cơ thể của con người trong một khoảng thời gian ngắn.”

“Thuốc hưng phấn?” Trần Hùng hỏi.

“Gần giống như vậy.” Diệp Phi gật đầu nói tiếp: “Có điều hiệu quả của nó không biết mạnh hơn thuốc hưng phấn bao nhiêu lần, nói như này đi, một người trưởng thành bình thường sau khi sử dụng nhện đỏ thậm chí có thể nâng một chiếc xe máy lên bằng một tay.”

Trần Hùng giật mình, Diệp Phi đã đưa ra một ví dụ như vậy, đã miêu tả rất trực quan sự kinh ngạc về dược tính của nhện đỏ này rồi.

Một người trưởng thành bình thường, đừng nói là một tay nâng chiếc xe máy lên, một chiếc xe đạp cũng chưa chắc đã nâng nổi, nhưng mà sau khi ăn nhện đỏ này vào cư nhiên lại có thể một tay nâng chiếc xe máy lên, vậy sức lực của người này, phải tăng lên bao nhiêu lần đây?

Điều này thực sự đáng sợ, ít nhất trong sáu năm khi Trần Hùng ở nước ngoài, cũng có nhìn qua một số loại thuốc hưng phấn, nhưng chưa bao giờ thấy qua loại thuốc nào hiệu quả như loại này.

Đồng thời, Trần Hùng cũng nhớ lại cảnh trước đây có một nữ sinh đại học đã phát điên, tuy rằng nhện đỏ này có thể kích thích tiềm năng của cơ thể trong một khoảng thời gian ngắn, nâng cao sức lực chiến đấu, nhưng sau khi thuốc này có hiệu quả, nó sẽ phản ứng dữ dội và nghiêm trọng.

Thậm chí khi loại thuốc này vẫn tiếp tục phát tác dụng, nó sẽ khiến con người ta mất đi lý trí.

“Nhện đỏ này, có hiệu quả phản ứng rất nghiêm trọng, đúng không?”

“Đúng.”

Diệp Phi gật đầu nói: “Môn chủ, anh trước đây chắc chắn cũng đã nhìn qua rồi, một khi sử dụng loại thuốc này, đại đa số các trường hợp sau khi sử dụng xong căn bản không khống chế được bản thân mình, như thể bị ma nhập vậy, và một khi thuốc hết tác dụng rồi, thì chín mươi phần trăm những người sử dụng nó sẽ chết ngay tại chỗ!”

Trần Hùng nói: “Cái thứ này rất phổ biến ở giang Hồ phương Bắc sao?”

Diệp Phi trả lời: “Thời kỳ mà nó thực sự phổ biến vào khoảng ba năm trước, lúc đó giang Hồ phương Bắc có một thời gian xuất hiện rất nhiều nhện đỏ này, hơn nữa lúc đó phương Bắc tình hình còn đang bất ổn, các gia tộc lớn vì tranh giành tài nguyên mà tính toán với nhau, bọn họ vì để nâng cao sức lực chiến đấu, đã sử dụng đến nhện đỏ này.”
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận