Điện Đức Hoàng - Chương 311

Điện Đức Hoàng Chương 311
Tiếng gào thét mạnh mẽ Đám người này, trước khi đến trại chó, toàn bộ đều là ở đường cùng, có chết cũng không sợ hãi.

Khi bọn họ bị Hoàng Phương đưa tới nơi này đến về sau, một cỗ dã tính trong bọn họ đã sớm bị kích động mà phát ra.

Lại thêm ở đây hoàn cảnh tàn khốc ác liệt, triệt để kích động bọn họ phát ra những bản năng hung ác.

Cho nên, bọn họ tăng nhanh tốc độ, tiến bộ cực nhanh!

Mà trong lòng bọn họ cũng có một cỗ tôn nghiêm cùng chấp niệm, càng nhanh chóng trở thành tín ngưỡng duy nhất ở hiện tại.

Mạnh lên, phải trở nên mạnh nhất, thắng được trại của chó để mọi người tôn trọng.

Tuyệt đối không thể ném đi mặt mũi của trại chó, ném đi mặt mũi của Trần Hùng! Trong lúc nhất thời toàn bộ trại chó đều vang lên những âm thanh hưng phần tiếng gào thét của nhóm người này, thậm chí không ít người đỏ ngầu cả mắt.

“Cái này, cái này mẹ nó là tình huống như thế nào?”

Mới vừa rồi còn hưng phấn không thôi, đám thủ hạ của Phó Xuân Yến lập tức cảm thấy tê cả da đầu.

Loại cảm giác này, giống như là đột ngột xâm nhập vào Vô Gian Địa Ngục.

Một người đàn ông thậm chí cảm giác đao trong tay đều cầm có chút không vững, anh ta theo bản năng lui lại, ma luc này, một nữ nhân đã xuất hiện ở trước mặt anh ta.

Đây là một người phụ nữ phi thường xinh đẹp, cô có một mái tóc đen dài, ngũ quan tinh xảo, da trắng như tuyết.

Nhìn qua, có thể so sánh với minh tinh điện ảnh.

Người phụ nữ này, chính là Hồ Điệp.

“Thật là một người phụ nữ xinh đẹp.”

Người đàn ông này kinh ngạc trước mỹ mạo của Hồ Điệp, lại không để ý đến sự hung tàn của cô.

Ngay tại thời khắc anh ta còn đang trấn kinh, Hồ Điệp đã một cước đá vào trên bụng anh ta.

Người đàn ông trong bụng cảm nhận được một trận co rút, lui lại mấy bước, còn chưa đứng vững, Hồ Điệp liền đuổi theo.

Cô đoạt lấy thanh đao hướng tới anh ta, không chút do dự một đao bố ra, trong nháy mắt đem người này đánh bay ra xa ba bốn mét.

Máu tươi bắn lên trên khuôn mặt tinh xảo của Hồ Điệp, cảm giác nóng hổi!

Mà trên mặt của cô, thì thuận thế xuất hiện một tia cười đầy dữ tợn.

“Có chút thú vị đấy.”

Trước sau không đến nửa phút đồng hồ, đám thủ hạ kia của Phó Xuân Yến bị người trong trại chó phản kích, toàn bộ chết thảm tại chỗ.

Mà hai tên thành viên của Bóng Đêm này nhìn thấy nhưng vẫn không có động thủ.

Mãi cho đến khi thủ hạ cửa Phó Xuân Yến chết hết, bọn họ cũng nhìn đủ rồi, hai tên thành viên cửa Bóng Đêm rốt cục cũng hoạt động gân cốt toàn thân.

Hai người, như là hai viên đạn, vào một tiếng liền xông về phía hơn hai mươi tên thành viên của trại chó.

Bành Đùng một phát, một thành viên của trại chó trong nháy mắt bị tên thành viên của Bóng Đêm làm bay xa tám mét.

Mà La Địch Roddythì cầm lấy một thanh đoản đao màu đen, đâm vào bờ vai của một tên thành viên ở trại chó khác.

Vừa ra tay, liền trọng thương hai người.

Thực lực thế này, quả thực có chút quá kinh khủng.

Nhưng cái này cũng không để cho người của trại chó cảm giác được có chút sợ hãi, ngược lại là làm cho bọn họ, càng thêm hưng phấn.

Ngao ngao ngao Từ trong phòng ra đến ngoài phòng, liên tục không ngừng tiếng chó sủa vang vọng bầu trời đêm. Từ ngày thành lập trại chó đến nay, đây chính là trận chiến mở màn khốc liệt nhất Ở bên kia trại nuôi, Hoàng Phương đã gọi điện thoại cho Trần báo cáo mọi chuyện, mà Trần Hùng đang trên đường chạy tới.

Phía sau một chiếc xe vận tải bên cạnh trại chó, Thẩm Đại Lực nghe được âm thanh liên tục không ngừng của tiếng đánh nhau, cả người đều có chút mờ mịt.

“Chuyện này là tình huống gì đây, làm sao tiếng chó sủa càng lúc càng lớn?”

“Chẳng lẽ, cái trại nuôi chó này là được xây dựng lại ở bên trên ngôi mộ?”

Nghĩ tới những thứ này, Thẩm Đại Lực thật kém chút sợ đến mức tè ra quần.

“Không được, không thể tiếp tục đợi ở chỗ này, thật lạnh lẽo.”

“Mất mặt liền mất mặt đi, tới chỗ phía Tây kia vậy.”

Nói xong, Thẩm Đại Lực bỗng nhiên đứng lên, liền muốn hướng về phía trại chó bên kia chạy tới.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận