Điện Đức Hoàng - Chương 167

Điện Đức Hoàng Chương 167
Chỉ là, vẫn còn một khoảng thời gian để tham gia tuần lễ thời trang này.

Trong giai đoạn này, Lâm Ngọc Ngân phải không ngừng cải thiện và nâng cấp bản thân.

Tận dụng cơ hội này, cô và Michel trở thành bạn tốt của nhau.

Trong tương lai, Michel có thể cung cấp cho Lâm Ngọc Ngân nhiều cơ hội để học tập tại Ý.

Theo thời gian, Lâm Ngọc Ngân sẽ có thể trở thành một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng quốc tế.

Đây luôn là ước mơ của Lâm Ngọc Ngân, có lần cô cảm thấy ước mơ của mình thật nực cười và xa vời.

Nhưng bây giờ, Lâm Ngọc Ngân đã chính thức đặt bước chân đầu tiên trên đại lộ tinh quang này.

Đối với một người theo đuổi ước mơ mà nói, điều này thật đáng tự hào và hạnh phúc.

Ba người đã có một bữa ăn trưa vô cùng vui vẻ, trò chuyện cũng rất hòa hợp.

Hơn nữa, ba người họ cũng có được những gì họ muốn thông qua bữa ăn và cuộc trò chuyện này.

Lâm Ngọc Ngân bắt đầu theo đuổi ước mơ của mình.

Mà Michel đang thuận lợi kéo quan hệ gần hơn đến vị thần tôn kính Trần Hùng, đồng thời, anh ấy cũng rất vui vì đã phát hiện ra miếng vàng Lâm Ngọc Ngân này. Đối với Trần Hùng.

Khi Lâm Ngọc Ngân hạnh phúc, anh ấy cũng sẽ hạnh phúc.

Ngày hôm sau, vì chuyện của Lâm Tú Minh, Lâm Ngọc Ngân đích thân đến đồn cảnh sát, làm việc cả buổi sáng và phải giải quyết rất nhiều thủ tục.

Lâm Tú Minh đã được trả tự do.

Sau khi bị giam mấy ngày qua, Lâm Tú Minh trong đó đã phải chịu rất nhiều đau khổ, cả người rất xấu hổ.

Những người đến đón cô chỉ có Dương Lan và Lâm Thế Minh.

Những người còn lại trong gia đình họ Lâm, không một ai đến.

Đó không chỉ là vì gia đình họ Lâm hiện dang thất vọng vì nhiều vụ kiện và chấm dứt hợp đồng.

Bây giờ, những người trong gia đình họ Lâm đều không hài lòng với Lâm Tú Minh.

“Tử Man, con xem như được thả ra rồi”

“Mấy ngày nay con có biết, ta lo lắng chết đi được”

Ngay khi Lâm Tú Minh bước ra, Dương Lan đã khóc và đi về phía cô.

“Con xem đi, gầy đi rất nhiều.”

“Ở trong đó, họ không ngược đãi con, phải không? “

Lâm Tú Minh hít một hơi thật sâu nhìn ảnh nắng bên ngoài, cảm thấy một loại cảm giác bừng tình.

Một lúc lâu sau, cô mới trở lại bình thường.

“Ông nội và chú ở đâu, sao không tới đón con?”

Nhìn thấy chỉ có bố mẹ đến đón, sắc mặt Lâm Tú Minh đột nhiên trở nên ảm đạm.

Thậm chí, cô còn có chút phát khùng.

“Lần này, con chịu khổ vì công ty, bọn họ tại sao không tới chứ?”

“Còn nữa, Trương Gia Bảo, tại sao anh ấy cũng không đến?”

Dương Lan và Lâm Thế Minh có chút do dự, nói: “Bây giờ công ty dang rối ren, ông nội và bọn họ đều đang giải quyết công việc của công ty, không có thời gian. “

“Về phần Gia Bảo, ta đã gọi cho nó rồi, và nó nói rằng nó sẽ đến tìm con sớm.”

“Hừ “

Lâm Tú Minh hừ lạnh một tiếng, rất không vui.

Mặc dù đã được dạy cho một bài học lớn như vậy nhưng người phụ nữ này dường như không hề ăn năn hối cải chút nào.

Ngược lại, cả người cô trông càng thêm u ám.

Vào lúc này, Lâm Ngọc Ngân bước ra ngoài sau khi hoàn thành các thủ tục.

Nhìn thấy Lâm Ngọc Ngân, đôi mắt của Lâm Tú Minh lập tức đỏ lên. “Lâm Ngọc Ngân, đồ chó cái.”

Lâm Tú Minh chửi rủa, và sải bước lao về phía Lâm Ngọc Ngân.

Với vẻ ngoài hung hãn, cô ta dường như lao vào giết Lâm Ngọc Ngân.

Bang Một cái tát về phía cô ta, Trần Hùng chờ đợi Lâm Ngọc Ngân bên ngoài đã đứng ra trước mặt Lâm Ngọc Ngân để bảo vệ cô.

“Cô chưa được giáo dục đủ à?”

Sắc mặt của Trần Hùng âm u, giọng điệu của anh ấy đầy vẻ lạnh lùng u ám.

Năm dấu tay đỏ tươi xuất hiện trên má Lâm Tú Minh.

“Anh, tên ăn mày thối tha, dám đánh tôi.”

“Tôi liều mạng với anh.”
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận