Điện Đức Hoàng - Chương 884: Ông không có bản lĩnh đó

Điện Đức Hoàng Chương 884: Ông không có bản lĩnh đó
Vào lúc này, cho dù có là một trong Tam Vương của nhà họ Trần, trên mặt Thượng Quan Anh Hùng cũng xuất hiện một tia kinh hãi.

Hơn nữa ngay khi nhìn thấy Trần Hùng lợi hại ra sao, cứ vậy mà hiên ngang xông vào biệt thự của mình như vào chốn không người, trong lòng Thượng Quan Anh Hùng lại dâng lên một dự cảm vô cùng tồi tệ. Kiếm Hiệp Hay

“Trần Hùng, cậu ta chính là đứa con trai bị bỏ rơi của nhà họ Trần đó sao?”

Lúc này, anh em nhà họ Hầu bên cạnh Thượng Quan Anh Hùng cũng đã nhận ra Trần Hùng.

Năm đó lão tam Hầu Lâm, một trong ba anh em họ, chính là người có nhiệm vụ truy sát Trần Hùng.

Tuy nhiên, trong lúc làm nhiệm vụ, anh ta lại bị một nhóm cao thủ khác trong nhà họ Trần âm thầm cản trở, không khó để nhận ra, nhóm người cản trở kia, chắc chắn là người của cha ruột Trần Hùng - Trần Tôn Long, còn người cầm đầu chính là Bôn Lôi.

Sở dĩ Trần Hùng vẫn luôn nói rằng anh nợ Bôn Lôi một mạng, nguyên nhân không phải chỉ vì năm đó Bôn Lôi đỡ cho mẹ Trần Hùng một nhát dao.

Mà còn bởi vì năm ấy nếu không có sự giúp đỡ bí mật của Bôn Lôi, Trần Hùng đã sớm chết ngay trên đường trốn chạy rồi.

Lúc này, mười mấy tên vệ sĩ đều đã bị Trần Hùng đánh ngã trên mặt đất.

Không rõ những người này đã bị Trần Hùng đánh chết hay chưa, nhưng ít nhất có thể chắc chắn một điều, bọn họ sẽ không thể đứng lên được nữa, không phải chỉ một thời gian, mà là cả đời.

Trần Hùng vung nắm đấm, rồi nhìn về đám người Thượng Quan Anh Hùng bên kia, trên mặt nở một nụ cười chào hỏi.

“Thượng Quan Cẩu Hùng, đã lâu không gặp.”

Thượng Quan Cẩu Hùng là cái tên Trần Hùng đặc biệt dành cho Thượng Quan Anh Hùng, không phải bây giờ mới có, mà từ rất lâu trước đây, Trần Hùng đã quen gọi ông ta là Thượng Quan Cẩu Hùng rồi.

“Trần Hùng, tôi thật sự không ngờ cậu lại đến được đây.”

“Tôi nghe nói mấy năm nay cậu đã ra nước ngoài, học được rất nhiều bản lĩnh, hôm nay gặp lại, quả thực danh bất hư truyền.”

Thượng Quan Anh Hùng bùi ngùi xúc động, đồng thời, ánh mắt ông ta gắt gao nhìn chằm chằm lên người Trần Hùng.

Cho dù lúc này Trần Hùng đã dùng đòn trí mạng xử lý không biết bao nhiêu cao thủ dưới trướng, nhưng Thượng Quan Anh Hùng không hề hoảng hốt, cũng không sợ hãi, càng không mảy may lo lắng.

Bởi vì những người được gọi là cao thủ này, chỉ cần có tiền, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.

Mà ba anh em nhà họ Hầu bên cạnh ông ta đây, mới là con át chủ bài lớn nhất của Thượng Quan Anh Hùng.

Trong mắt của Thượng Quan Anh Hùng, chỉ cần có ba anh em nhà họ Hầu, cho dù là Diêm Vương địa ngục đến đây, cũng không lấy mạng hắn được.

Ánh mắt Trần Hùng lần lượt quét qua Thượng Quan Anh Hùng rồi đến ba anh em nhà họ Hầu đứng sau lưng ông ta, mỉm cười.

“Rất tốt, tôi tưởng tối nay chỉ có thể giải quyết ông, không ngờ còn có ba con chó già bên cạnh ông hôm nay ở đây nữa.”

“Thật quá tốt rồi, đường xuống Hoàng Tuyền xa xôi, tiễn các người lên đường cùng nhau cũng xem như có bầu có bạn, xuống đó vừa đủ tay bày một bàn mạt chược, cũng không quá cô đơn.”

Hầu Lâm tức khắc nổi giận, mắng Trần Hùng: “Loại trẻ ranh miệng còn hôi sữa như cậu, mười năm trước coi như cậu gặp may, nên mới tránh được một kiếp, không ngờ hôm nay cậu lại tự đến tận nơi tìm chết.”

“Đúng lúc lắm, mười năm trước tôi chưa giết được cậu, tôi mất ăn mất ngủ mười năm, hôm nay nếu như cậu đã tự đến, vậy thì để mạng lại đây đi.”

“Muốn giết tôi? Ông chắc chắn không có bản lĩnh đó.”

Lời vừa ra khỏi miệng, Trần Hùng đã bước ra.

Việc đến nước này, kỳ thực đã không còn lời nào để nói thêm.

Mục đích Trần Hùng đến đây hôm nay vô cùng rõ ràng, giết chết Thượng Quan Anh Hùng, một trong ba Tam Vương, giáng một đòn cảnh cáo vào đám người của bà chủ nhà họ Trần.

Để cho bọn họ biết rằng, Trần Hùng anh, không phải là người mà bọn họ có thể đụng vào.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận