Điện Đức Hoàng - Chương 220

Điện Đức Hoàng Chương 220
Bên kia, Lưu Trọng và Lâm Ngọc Ngân căn bản không kéo được Thẩm Đại Lực.

Sau đó Lưu Ánh Nguyệt và Lâm Thanh Dũng cũng lao qua đó, bốn người, cố hết sức kéo Thẩm Đại Lực lại, nhưng hai chân của Thẩm Đại Lực vẫn là thả ra ngoài cửa sổ.

“Trần Hùng, mẹ lấy thân phận là mẹ vợ ra lệnh cho con, nhận Đại Lực làm học trò.”

Lưu Ánh Nguyệt cũng mất kiên nhẫn, tên Thẩm Đại Lực này thật đúng là cái gì cũng không quan tâm.

Lưu Ánh Nguyệt thật sự sẽ không nghi ngờ, mấy giây sau, thằng nhóc này sẽ từ cửa sổ nhảy xuống.

Ở đây, lại là tầng ba, nó một chút cũng không lo lắng mình có thể sẽ thành tàn phế nếu nhảy xuống sao?

Trần Hùng cũng phải chịu thua, anh vậy mà lại bị Thẩm Đại Lực mưu mẹo này đối phó. “Được rồi, cút xuống đi!”

Thẩm Đại Lực nghe thấy vậy liền từ khung cửa số nhảy xuống, sau đó liền trực tiếp quỳ xuống trước mặt Trần Hùng.

“Thầy, xin nhận học trò một lạy.”

“Lạy ông nội nhà cậu!”

Trần Hùng nhịn không được thô kệch nói: “Muốn làm học trò của tôi, đâu có dễ dàng như vậy.”

Vậy ý của thầy là?”

Trần Hùng liếc nhìn Thẩm Đại Lực một cái, sau đó nhìn về phía Lưu Trọng, nói: “Anh họ, anh thì sao, cũng muốn nhận em làm thầy?”

Lưu Trọng cười nói: “Chỉ cần cậu đồng ý!”

Trần Hùng cầm cốc rượu trắng lên uống cạn một hơi, nói: “Sáng sớm ngày mai, đến bộ phận bảo vệ tập đoàn Ngọc Thanh, bắt đầu từ vị trí bảo vệ.”

“Hả?”

Cả Thẩm Đại Lực và Lưu Trọng đều sững sờ.

Lâm Ngọc Ngân bên cạnh cũng là vẻ mặt kinh ngạc.

Trần Hùng, vậy mà lại để cho Thẩm Đại Lực và Lưu Trọng đến tập đoàn Ngọc Thanh làm bảo vệ, đây là ý gì chứ?

Trần Hùng cau mày, nói: “Sao, hai người không đồng ý?”

Thẩm Đại Lực không ngừng xoa tay: “Thầy, tôi là muốn đi theo anh, học hỏi, anh vậy mà lại bảo tôi đi làm bảo vệ?”

“Rất mất mặt sao?”

Trần Hùng hừ một tiếng: “Ngày mai tôi đi tới tập đoàn Ngọc Thanh chính thức nhận chức tổ trưởng tổ bảo vệ!” Lâm Ngọc Ngân vẻ mặt khó tin nhìn Trần Hùng, nói: “Trần Hùng, anh đang đùa với em sao?”

“Anh là rất nghiêm túc.”

Trần Hùng cười mỉm nhìn Lâm Ngọc Ngân nói: “Em nói xem, anh một người đàn ông trưởng thành, cả ngày cứ ở nhà cũng không phải là cách có đúng không?”

“Đến chỗ em làm bảo vệ, thay em làm việc, không chỉ có thể bảo vệ em, còn có thể gặp em bất cứ lúc nào, tại sao lại không chứ?”

Ngày hôm sau, Trần Hùng thật đem theo Thẩm Đại Lực và Lưu Trọng cùng đến bộ phận bảo vệ tập đoàn Ngọc Thanh làm bảo vệ.

Những ngày tháng làm bảo vệ, đúng là nhàm chán và vô vị, đặc biệt là đối với người như Thẩm Đại Lực mà nói, thì càng là một loại cực hình.

Mỗi ngày đều loanh quanh trong công xưởng mà không có gì để làm, vô cùng nhàm chán.

Nhưng mà may là tập đoàn Ngọc Thanh đây là công xưởng may mặc, nên trong công xưởng công nhân nữ rất đồng, hơn nữa cũng có không ít người đều khoảng tầm tuổi như Thẩm Đại Lực.

Thế là, rất nhất, Thẩm Đại Lực ở trong công xưởng này tìm thấy thú vui mới.

Chính xác mà nói, là Thẩm Đại lực muôn ở trong công xưởng này tìm một cô bạn gái.

Nhưng cách anh giao tiếp với con gái có hơi khác so với nhưng người khác.

Ví dụ như sáng nay, Thẩm Đại lực từ sớm liền đến bên cạnh máy may của cô thợ may. Anh ta nhìn cô, ngốc nghếch cười hi hi.

“Anh làm gì?”

Cô thợ may vẻ mặt khó hiểu nhìn Thẩm Đại Lực.

“Hi hi hil”

Thẩm Đại Lực vẫn ngốc nghấch cười hi hi như cũ, sau đó nắm chặt hai tay giơ ra trước mặt cô thợ may!

“Nghe nói con gái các cô, đều thích những người đàn ông có thân hình đẹp.”

“Cô xem cơ bắp này của tôi, có đẹp hay không?”
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận